Đế Bá

Chương 3129: Nhất Diệp Tiên Vương




Lạc Quân thần đế cười nói:
- Đào Thọ đạo huynh, tuy Tiệt Thiên uy không thể đỡ, nhưng đừng quên còn có mặt Thiên Quyền. Trên đời này bao nhiêu người có thể đối kháng Thiên Quyền? Có mấy người chống lại Thế Đế được?
Nhiều người tim rớt cái bịch, Thiên Quyền hạ đế chỉ, trong tai nạn lần này của Thiên Thần thư viện đã khẳng định rõ lập trường là Thiên Quyền quyết diệt Thiên Thần thư viện. Nếu Thiên Quyền muốn diệt Thiên Thần thư viện thì Thế Đế ra tay chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Hiện tại Huyền Đế đã xem cuộc chiến, chắc cũng sẽ hành động, cộng thêm Thế Đế là hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra tay, thử hỏi trên đời này ai có thể cứu được Thiên Thần thư viện?
Trên đời chỉ có bốn vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh, Thanh Mộc Thần Đế mờ mịt không rõ, hai vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra tay, không người cứu nổi Thiên Thần thư viện.
Lạc Quân thần đế thấy Đào Thọ Tiên Vương không đáp, chậm rãi nói:
- Đào Thọ đạo huynh, Thiên Thần thư viện chắc chắn bị diệt, hãy trở về đi, đạo huynh đã hết sức rồi.
Đào Thọ Tiên Vương hiểu đạo lý đó nhưng vẫn bình tĩnh nói:
- Thiên Thần thư viện có ơn lớn với ta, là nhà của ta. Hôm nay miễn Đào Thọ ta đây còn một hơi thở thì quyết tâm bảo vệ Thiên Thần thư viện, thề sống chết không ngừng!
Đào Thọ Tiên Vương nói chuyện rất bình tĩnh, thản nhiên nhưng đám người lòng rung động. Đặc biệt Thượng Thần tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, trái tim rung rinh.
Bao nhiêu người để tay lên ngực tự hỏi lòng, bọn họ tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện, đã học tập được cái gì? Nhưng vào lúc Thiên Thần thư viện nguy nan, bọn họ làm được gì cho Thiên Thần thư viện?
Có lão sư không kiềm được thét dài, thề sống còn với Thiên Thần thư viện:
- Không sai, thề sống chết bảo vệ Thiên Thần thư viện!
Mọi người Thượng Thần hét lớn:
- Bạch Vân Quan chi viện Thiên Thần thư viện, học sinh đến chậm, xin thứ tội!
Thanh âm chấn động thiên địa, một Thượng Thần mang theo đệ tử môn hạ bớ vào Thiên Thần thư viện, hét to quyết tử chiến với kẻ địch xâm nhập Thiên Thần thư viện.
Thấy Thượng Thần mây trắng nhẹ bay thì có người nói:
- Bạch Vân Thượng Thần đến.
Một Thượng Thần khác hét to bước ra từ bóng tối,đặt chân vào Thiên Thần thư viện, cùng lão tổ sóng vai chiến đấu:
- Hồng Diệp nguyện thề sống chết bảo vệ Thiên Thần thư viện!
Thượng Thần thứ ba không ngồi yên cũng bước vào Thiên Thần thư viện.
- Hồng Diệp huynh, cho Kim Quang này góp phần với!
- Thiên Quyền cũng tốt, Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cũng thế, Thiên Thần thư viện không bao giờ diệt, ta nguyện cùng sống cùng chết với Thiên Thần thư viện!
Trong phút chốc có mấy vị Thượng Thần tham gia Thiên Thần thư viện, sóng vai chiến đấu với lão tổ, lão sư Thiên Thần thư viện.
Thật ra một số Thượng Thần tốt nghiệp từ Thiên Thần thư viện đã đến từ lâu nhưng bọn họ ôm thái độ bàng quan, có lòng ích kỷ nghĩ nếu Thiên Thần thư viện bị diệt có lẽ bọn họ sẽ đục nước béo cò hốt một mớ.
Nhưng lời Đào Thọ Tiên Vương nói làm đám Thượng Thần bị rung động tinh thần, bọn họ nghĩ đến năm tháng xanh mướt nhiều màu lúc còn đi học ở Thiên Thần thư viện. Trong năm tháng đó Thiên Thần thư viện không cho bọn họ bí kíp tuyệt thế nhưng dạy bọn họ cách sống sót trong thế giới tu sĩ khắc nghiệt này. Thiên Thần thư viện cho bọn họ cơ hội mở ra đạo môn Thập Tam Châu.
Thiên Thần thư viện đặt nền móng cuộc đời cho họ, nên bọn họ mới trở thành Thượng Thần, có thể uy trấn một phương, tử tôn phồn vinh được.
Cho nên hôm nay Thiên Thần thư viện gặp nạn, đám Thượng Thần bị lời nói của Đào Thọ Tiên Vương kích thích sôi trào máu nóng đều đứng ra giúp đỡ, nguyện cùng sống chết với Thiên Thần thư viện.
Đào Thọ Tiên Vương không nói nhiều với nhóm Lạc Quân thần đế nữa, thét dài:
- Giết!
Đào Thọ Tiên Vương đánh ra mười Thiên Mệnh oanh giết hướng nhóm Lạc Quân thần đế.
Đám Lạc Quân thần đế cũng hét to, năm Đại Đế liên hợp cùng chống lại Đào Thọ Tiên Vương, dù sao lão là Tiên Vương mười Thiên Mệnh, không thể khinh thường!
Thượng Thần Thiên tộc đứng xem cảm thán rằng:
- Thiên Thần thư viện có khác, dù gì là cái nôi của bách tộc, dù có Thượng Thần, Tiên Vương phản bội, muốn chia chút cháo nhưng vẫn có rất nhiều người nhớ ơn tài bồi của Thiên Thần thư viện. Trăm ngàn vạn năm nay Thiên Thần thư viện bồi dưỡng biết bao Tiên Vương, Thượng Thần.
Mọi người đều biết đây là thế giới mạnh ăn thịt yếu, người không vì mình trời tru đất diệt. Nhưng ngay lúc Thiên Thần thư viện gặp khó khăn vẫn có người nguyện ý đứng ra thủ hộ nó, nguyện ý cùng nó sống còn, đây chính là Thiên Thần thư viện, nó không phải một môn phái theo truyền thống nhưng nó là hy vọng, là cái nôi của bách tộc.
- Ai đến đối kháng Đại Đế mười hai Thiên Mệnh đây?
Dù có nhiều Thượng Thần kéo nhau vào chiến trường nhưng thế cục vẫn khá xấu cho Thiên Thần thư viện, đặc biệt bóng dáng Huyền Đế hiện trong mặt kính như bóng ma nặng nề bao phủ trái tim bất cứ ai trong Thiên Thần thư viện. Một vị Đại Đế mười hai Thiên Mệnh làm ai cũng phải e ngại, có đủ lý do khiến bất cứ người nào đều sợ hãi.
Vù vù vù vù vù!
Khi mọi người kiêng dè Huyền Đế thì cổ thế giới lóe ánh sáng lục, trong khoảnh khắc ánh sáng bao phủ nguyên Thiên Thần thư viện.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm khe khẽ, các mảnh lá cây từ trên trời rơi xuống, mỗi miếng lá như đổ xuống sức sống xanh dạt dào cho Thiên Thần thư viện, khiến nguyên học viện tắm trong sức sống xanh.
Bóc!
Một cốc cây phá đất chui ên trong Thiên Thần thư viện, cây dần sinh trưởng, trong khoảnh khắc đã mọc thành cây to đâm trời, nhưng cây chỉ có một mảnh lá xanh.
Lá xanh biếc, dường như nó đại biểu cho một thế giới mới sinh ra.
Khi mảnh lá xanh đó xuất hiện thì tất cả lão sư, lão tổ Thiên Thần thư viện, Thượng Thần, Tiên Vương đến chi viện đều phấn khởi tinh thần gấp trăm lần. Trong khoảnh khắc bọn họ phục hồi huyết khí, tất cả học sinh, lão sư, lão tổ Tiên Vương đến chi viện quét sạch rã rời, vết thương cầm máu khép lại, tinh thần hăng hái, long uy hổ mãnh.
Không biết là lão tổ nào hét to một tiếng:
- Nhất Diệp Tiên Vương!
Tiếng la không vang dội nhưng chỉ cái tên Nhất Diệp Tiên Vương là đã đủ, dù gọi ra bằng thanh âm nhỏ nhất vẫn sẽ rung động hồn người, uy hiếp cửu thiên thập địa.
Khi miếng lá hiện ra, có người rống to:
- Nhất Diệp Tiên Vương, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh của bách tộc chúng ta đến!
Đặc biệt một số học sinh Thiên Thần thư viện hốc mắt ướt nước, lệ ướt đẫm khuôn mặt hét to:
- Nhất Diệp Tiên Vương!
Có người gầm rống:
- Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh của bách tộc chúng ta!
Nhất Diệp Tiên Vương, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh duy nhất của bách tộc, là niềm tự hào của nhân tộc. Đương nhiên Nhất Diệp Tiên Vương có huyết thống mị linh và nhân tộc nhưng khi nhắc tới Nhất Diệp Tiên Vương thì nhân tộc đều xem đó là Tiên Vương của mình.
Đại Đế đứng xem cũng hút ngụm khí lạnh thì thào:
- Nhất Diệp Tiên Vương sắp tới!
Nhất Diệp Tiên Vương, truyền kỳ của bách tộc, niềm tự hào của nhân tộc, trong bách tộc đương thời là người có thể chống lại Thế Đế, Huyền Đế. Cho đến nay vì có Nhất Diệp Tiên Vương khiến lòng bách tộc tràn ngập hy vọng, miễn Nhất Diệp Tiên Vương không gục ngã thì là bách tộc có vốn đối kháng ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Nhìn cây to chọc trời chỉ có một lá cây trong Thiên Thần thư viện, có kẻ lẩm bẩm:
- Nhất Diệp Tiên Vương sắp ra tay sao?
Thượng Thần chậm rãi nói:
- Không dễ vậy, giống như Huyền Đế, bọn họ sẽ không dễ dàng hành động. Nhất Diệp Tiên Vương cũng vậy, Huyền Đế cũng thế, đối phó của họ là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.
- Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh không dễ ra tay.
Đại Đế thấp vị bàng quan gật gù nói:
- Thiên tru rất khủng bố, tuy nơi này là cổ thế giới, không ở trong Thập Tam Châu, xác suất thiên tru giảm thấp nhiều nhưng xác suất Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh trúng thiên tru cao hơn chúng ta rất nhiều. Nếu hai vị Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh cùng ra tay chỉ e xác suất thiên tru sẽ tăng lên gấp đô.
Học sinh Thiên Thần thư viện thở phào nhẹ nhõm:
- Nhất Diệp Tiên Vương lộ mặt, rốt cuộc có người đối kháng lại Huyền Đế được.
Huyền Đế ở khiến ai cũng thấy lòng bị đá đè, nhưng bây giờ Nhất Diệp Tiên Vương của bách tộc bọn họ ra mặt. Có Nhất Diệp Tiên Vương đối kháng Huyền Đế đem lại cơ hội cho Thiên Thần thư viện, khiến học viện có cơ hội đảo ngược thế cục.
Lưu Kim Thắng thấy cây to chọc trời thì lòng rung động, dù lão có mười một đồ đằng nhưng vẫn kính nể Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh:
- Nhất Diệp Tiên Vương cũng đến.
Cửu Kiếm Thượng Thần thì biến sắc mặt, đại thế rất xấu cho họ.
Trông thấy Nhất Diệp Tiên Vương cũng lộ mặt nhưng không khiến Lý Thất Dạ ngạc nhiên, phản ứng cực kỳ bình tĩnh, tất cả nằm trong dự liệu của hắn:
- Đã tới lúc Thiển lão đế lên sân.
Lý Thất Dạ nhìn lên trời đợi thời cơ, chờ cơ hội, hắn đang đợi một người, chờ kẻ địch cũ của mình, Thế Đế.
Vù vù vù vù vù!
Trên bầu trời Thiên Thần thư viện mở ra một đạo môn, rực rỡ sáng tỏ, có thể nói là chói lòa. Nhìn ra được đạo môn vượt qua các châu, là đạo môn siêu mạnh.
Bên kia đạo môn có một cái ghế đế, điêu bằng nham thạch, cổ xưa mà rộng rãi. Ghế đế không có trang sức gì nhưng tràn ngập đế uy, khiến người nhìn liền muốn bái lạy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.