Đế Bá

Chương 2999: Cuộc chiến ngược dòng thời gian




Thánh Nhân lấy Thiên Tàng bình ra, uống cạn Thiên Tàng Kim Thủy bên trong.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thánh diễm của Thánh Nhân tăng vùn vụt, thánh diẽm mở ra thế giới này. Đừng nói chỉ là Thanh Châu, nguyên Thập Tam Châu bị lực lượng thần thánh tăng vọt của Thánh Nhân kinh động.
Kẻ yếu không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể vái lạy dưới đất, quỳ rạp hết sức thành kính.
Đại Đế Tiên Vương ở châu khác bị kinh động, các đôi mắt Đại Đế Tiên Vương nhìn Thanh Châu, mọi người đều muốn biết chuyện gì xảy ra.
Có Đại Đế Tiên Vương đỉnh ánh mắt có thể vượt qua không gian quan áp, nhiều Đại Đế Tiên Vương không thể làm được, đành dùng cảm giác cảm nhận lực lượng dao động.
Trong khoảnh khắc này Thánh Nhân như chúa tể nguyên kỷ nguyên, thánh quang không chỉ chiếu rọi thiên địa còn có dòng sông thời gian một kỷ nguyên.
Thánh Nhân một bước vào trong sông dài thời gian, thánh quang và thời gian cùng chảy trong thời gian. Lực lượng thần thánh của Thánh Nhân điêu khắc thời đại này, bao người vừa sinh ra đã nhận được lực lượng thần thánh chúc phúc, thánh quang che chở, lòng sinh quang minh.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Một chuỗi tiếng giòn vang không dứt bên tai, từng mảnh giáp thần thánh phủ lên người Thánh Nhân, cơ thể khoác ao giáp thần thánh.
Áo giáp thần thánh chụi tải tín ngưỡng các thời đại, vô số sinh linh khát vọng quang minh, bọn họ cầu nguyện cho Thánh Nhân. Thánh quang như thế không chỉ đem lại lực lượng vô cùng tận cho Thánh Nhân, cũng chữa thương cho lão, xua tan hắc ám.
Đinh!
Trường kiếm vươn ra, tay Thánh Nhân cầm trường kiếm, thánh quang trên trường kiếm phun ra nuốt vào lấp lóe ánh sáng kim loại lạnh lẽo, ánh sáng nhấp nháy vô tình và tuyệt sát.
Nếu bảo áo giáp của Thánh Nhân chịu tải hy vọng thì trường kiếm là chịu tải diệt vong, nó tuyệt sát hết thảy, khi thánh kiếm vô tình chém xuống là thẩm phán cuối cùng. Có thể chặt đứt cội nguồn hắc ám, mặc kệ ngươi có vĩnh hằng không. Có bất diệt không, bị thánh kiếm thẩm phán đều sẽ thành tro.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Mộ chuỗi tiếng kim loại vang lên, cánh thánh của 12 như bằng kim loại, cánh thánh vẫn tràn ngập thánh quang, thánh diễm ngập trời nhưng nó lạnh lẽo hơn, băng giá vô tình hơn. Đôi cánh thánh như hóa thành binh khí lạnh băng vô tình nhất tuyên cổ, nó chém xuống thì uy lực sẽ không yếu hơn thánh kiếm.
Thánh Nhân như trở nên trẻ lại, phong thái thần tuấn, lăng tuyệt thiên hạ, khiến người nhìn kính ngưỡng.
Thánh Nhân phục hồi lại thực lực, một bước leo lên trạng thái cao nhất, lúc này đừng nói ai, đám đầu sỏ hắc ám ngủ say trong Viễn Hoang cũng run rẩy.
Vì bọn họ tuyệt đối không đánh lại Thánh Nhân ở trạng thái cao nhất, lão tuyệt sát thì họ chỉ có nước bị chém. Thánh Nhân trạng thái cao nhất có thể nói là đi tới đâu vô địch đến đó, chỉ mình Luân Hồi Hoang Tổ mới ngăn lại được.
- Xem ra đã tìm được thuốc tốt.
Luân Hồi Hoang Tổ thấy Thánh Nhân quay về đỉnh cao, bình thản gật gù:
- Tuy còn cách chút xíu mới đến trạng thái đỉnh cao nhất của ngươi nhưng thế là đủ rồi. Hèn gì bạn già có tự tin giết ta.
Thánh Nhân lạnh lùng giơ kiếm chỉ vào Luân Hồi Hoang Tổ:
- Hôm nay hãy chấm dứt đi, để chúng ta kết thúc kỷ nguyên thống khổ này, san bằng thời gian.
- Nếu như ngươi có thể kết thúc vậy thì chấm dứt đi.
Luân Hồi Hoang Tổ nghiêm túc gật đầu:
- Nhưng rằng không như ngươi muốn, bạn già.
Luân Hồi Hoang Tổ bước ra một bước.
Luân Hồi Hoang Tổ bước chân vào sông thời gian, từng bước một đi đến, một bước là ngược dòng, chớp mắt quay về kỷ nguyên của họ.
Tuy bọn họ không thể trở lại kỷ nguyên của mình nhưng dòng sông thời gian luôn tồn tại, chảy êm đềm ở chỗ cũ, nên bọn họ có thể quay lại thời gian thuộc về kỷ nguyên của họ trong dòng sông thời gian.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong dòng sông thời gian kỷ nguyên này, Luân Hồi Hoang Tổ bước chân vào khởi nguồn thì hắc ám ngập trời. Trong không trung tóc đen bay rối, Luân Hồi Hoang Tổ bá khí không gì sánh được. Luân Hồi Hoang Tổ đứng trong hắc ám, lưng cõng trời nhìn xuống kỷ nguyên.
Giờ phút này Luân Hồi Hoang Tổ là chúa tể của kỷ nguyên, tuy đầu không đội hoàng quan nhưng là vị vua không ngai, giờ khắc này lão trở lại lúc còn trẻ, bá khí không gì sánh bằng, tuyệt thế vô song. Hỏi thế gian ai có thể chống lại Luân Hồi Hoang Tổ?
Trong hắc ám Luân Hồi Hoang Tổ chúa tể không ai có tư cách sóng vai với lão. Dù ngươi là nhân kiệt. Đầu sỏ vô thượng đều phải thần phục trong hắc ám của Luân Hồi Hoang Tổ, hắc ám bao phủ nguyên kỷ nguyên, mặc cho ngươi mạnh cách mấy vẫn chỉ là con kiến.
Thấy Luân Hồi Hoang Tổ trong nguồn hắc ám cường đại không gì sánh bằng, nhiều Đại Đế Tiên Vương sợ hãi. Luân Hồi Hoang Tổ trong trạng thái này thì Đại Đế Tiên Vương mười Thiên Mệnh không chịu nổi một kích, tồn tại như Thế Đế mới chiến nổi.
Thử nghĩ xem nếu mình sinh trong kỷ nguyên như vậy làm người ta tuyệt vọng biết bao. Trong kỷ nguyên như thế có bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương chết trong hắc ám?
Đối phương Luân Hồi Hoang Tổ khủng bố vô biên nhưng Thánh Nhân vẫn vất vả chống đỡ một kỷ nguyên, chiến đấu với Luân Hồi Hoang Tổ đến cùng. Tuy vẫn không thể cứu kỷ nguyên, không thể khiến quang minh phổ chiếu, nhưng Thánh Nhân như cột chống trời không ngã trong hắc ám kỷ nguyên.
Thánh Nhân ở, quang minh của lão chiếu sáng kỷ nguyên. Trong bóng tối Thánh Nhân như ngọn đèn sáng chỉ dẫn người đến sau tiến lên, để người tới sau không lạc đường trong bóng tối.
Giờ phút này nhiều người mới thật sự lĩnh ngộ Thánh Nhân vĩ đại biết bao, ghê gớm thế nào. Đại Đế Tiên Vương khó thể sánh bằng thành tựu này, thấy cảnh đó nhiều Đại Đế Tiên Vương nghiêm nghị.
Luân Hồi Hoang Tổ đứng trong dòng sông thời gian thuộc về kỷ nguyên của họ, mắt nhìn hướng xa, nói với Thánh Nhân:
- Bạn già, tuy kỷ nguyên đã không tồn tại nhưng chúng ta quay về thời gian của hai ta chiến, đây mới là chiến trường của chúng ta.
Thánh Nhân hét dài:
- Vậy hãy để dòng sông thời gian của chúng ta kết thúc đi.
Thánh Nhân một bước một năm tháng, hồi tưởng khởi nguồn, bước vào năm tháng trong dòng sông thời gian của bọn họ.
Dòng sông vẫn êm đềm trôi, từ tuyên cổ đến nay không ai có thể quay về quá khứ, không người trở về quá khứ được, nhưng miễn ngươi đủ mạnh thì có thể quay về năm tháng của mình.
Đoạn năm tháng trong dòng sông thời gian này, ngươi không thể quay về thế giới xưa cũ, không thấy được người mà mình yêu, người mà ngươi từng gặp, nhưng trong thời gian đó ngươi cảm nhận được năm tháng cũ, quay về trạng thái trước kia.
Thời gian đang trôi, một số người, một số việc đã không còn. Thời gian có thể xáo nhòa nhiều thứ nhưng có vài người, vài việc không thể mất đi.
Ngược dòng thời gian đứng trong dòng sông thời gian kỷ nguyên của mình, Thánh Nhân lặng im, Luân Hồi Hoang Tổ không nói. Bọn họ đứng đó như đứng vĩnh viễn.
Trong dòng sông thời gian không ngừng chảy, trong thời gian thuộc về kỷ nguyên của họ, có rất nhiều cảm giác quen thuộc. Nơi đây từng chịu tải tất cả cuộc đời họ. Người yêu họ, người bọn họ yêu đều ở trong thời gian kỷ nguyên này.
Nhưng hôm nay quay đầu lại, cảnh mát người mất, tất cả thành mây khói. Người yêu họ, người bọn họ yêu đều thành tro bụi không còn tồn tại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.