Đế Bá

Chương 2947: Quái thú




Trông thấy Cuồng Thiểu Thiên Đế trong nháy mắt dâng lên kết giới trong dãy núi, đám người không dám tới gần vượt qua lằn ranh nửa bước. Không ai muốn chọc vào một vị Đại Đế Tiên Vương, huống chi Cuồng Thiểu Thiên Đế khác với Đại Đế Tiên Vương. Cuồng Thiểu Thiên Đế là người rất huênh hoang kiêu căng, Đại Đế Tiên Vương khác sẽ không tính toán chi li với tiểu bối nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế thì không cần biết ngươi là ai, hễ gã gai mắt là sẽ ra tay.
Bởi cá tính ngang ngược của Cuồng Thiểu Thiên Đế nên nhiều người bình phẩm gã không có phong độ nhất, hẹp hòi nhất trong Đại Đế Tiên Vương.
Khi kết giới dâng lên, Cuồng Thiểu Thiên Đế nhìn chằm chằm một ngọn núi, ra tay:
- Phá!
Một đấm két ấn, cú đấm lấp lánh ánh sáng vàng như thiên thạch ngoài vũ trụ đập tới.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh âm trời sụp đất nứt, một kích đánh vào ngọn núi làm núi tan vỡ, vô số đá vụn đất bùn lăn xuống, cả ngọn núi bị cú đám Cuồng Thiểu Thiên Đế tách ra, tất cả đá vụn đất bùn lăn xuống khe núi.
Sau khi ngọn núi tan vỡ lộ ra một hang đá, cái hang nghiêng xuống, đen như mực, như một cục đá đi thông sâu trong địa ngục.
Mép hang đá khắc rất nhiều phù văn cổ triện, những phù văn cổ triện hình như đã khắc từ lâu ở thời đại cực kỳ xa xôi, ý nghĩa phong ấn hang đá này.
Thời gian đã quá lâu, phù văn cổ triện ở cửa hang đã rút đi lực lượng của nó. Cuồng Thiểu Thiên Đế đấm một cái tách phù văn cổ triện ra, tất cả lực lượng phong ấn đều bị đánh nát.
Hang đá lộ ra đen ngòm, gió rét từ trong hắc ám thổi ra. Nhìn hang đá đó, nhiều người rét run. Hang đá như cự thú hồng hoang há mồm máu tùy thời nuốt sinh linh tiến vào.
Mọi người không nhìn ra tình huống trong hang đa nhưng trực giác nói cho bọn họ cái hang chắc chắn có thứ siêu khủng khiếp. Nhiều người nhìn chằm chằm hang đá, lòng sợ hãi.
Cuồng Thiểu Thiên Đế trầm giọng quát, dáng vẻ phấn chấn:
- Ra đi, hồng hoang mãnh thú!
Cuồng Thiểu Thiên Đế rất đẹp trai, xứng là mỹ nam một thời đại, đặc biệt khi gã dáng vẻ phấn chấn hăng hái đặc biệt hấp dẫn người. Nhưng làm Đại Đế thì Cuồng Thiểu Thiên Đế thiếu phần trầm ổn, trí tuệ.
Lão nhân dứt lời vang tiếng bóc, trong bóng tối có một đôi mắt thoáng chốc mở ra, khi mắt mở thì rất nhiều người hút ngụm khí lạnh. Đôi mắt đỏ máu nhấp nháy ánh sáng lửa, tựa như mắt máu.
Ánh sáng lấp lóe trong đôi mắt đỏ làm nhiều người rùng mình, vì bọn họ như thấy có con mãnh thú khát máu nhìn chăm chú. Mọi người có cùng ảo giác mình là con mồi của mãnh thú này.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tiếng xích sắt cực kỳ nặng nề vang lên như có cái gì kéo lê dây xích sắt nặng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Là tiếng bước chân nặng chịch, mặt đất rung rinh theo, bước chân nặng mỗi bước có thể đạp nát ngọn núi.
Cuối cùng một con quái thú bò ra khỏi hang đá, quái thú người khoác lên vảy đen ậm trông nh vảy rồng, nhưng khói đen quanh quẩn không toát ra long tức như vảy rồng.
Quái vật chỉ có một cái đầu, trên đầu mọc một hàng gai xương kéo dài từ đỉnh đầu xuống, dọc sống lưng vươn tới khúc đuôi. Hàng gai xương dài nhìn rất khủng bố, đặc biệt xương trắng phau chói mắt như thể tùy thời đâm xuyên tim người.
Quai thú vừa giống rắn vừa giống chó, thân thể như rắn nhưng bốn chân như chó, đuôi thì giống cá sấu. Kỳ lạ là hai lỗ tai quái thú vừa to vừa nặng như tai voi.
Quái vật bò rất chậm, rất rất vả, một bước một dấu chân bò ra khỏi hang đá. Quái vật bò chậm rì cố sức vì người nó tói cái cùm, cùm khóa lại bốn xích sắt vô cùng thô to, xích sắt thô to không biết chế tạo bằng thần kim gì mà thường lóe tia sáng lạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng đợt tiếng nổ nhức óc vang lên, quái thú một bước đạp dấu chân sâu hoắm, nham thạch dưới đất vỡ ra. Nó kéo sợi xích từng bước bò ra ngoài.
Mọi người đều cho rằng quái thú bị xích sắt trói trong hang đá, chợt qái thú giật mạnh, tiếng két két vang lên như nó đang kéo cái gì nặng nề.
- Đó là cái gì?
Nhìn bốn sợi xích căng ra, sâu trong hang đá vọng ra tiếng kéo lê nặng nề mọi người mới biết đầu kia sợi xích kéo thứ gì.
Lúc này không chỉ mọi người nín thở nhìn hang đá, Cuồng Thiểu Thiên Đế nhìn chằm chằm sâu trong hang. Mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế như nhìn thấu hư vong thấy thứ trong hang đá.
Két két két két két!
Tiếng nặng nề vang lên, mọi người rốt cuộc thấy thứ bị bốn sợi xích kéo. Đó là một thứ như quan tài bằng đồng nhưng không phải đồng quan, xem kỹ thì giống cái hộp đồng vừa dài vừa to.
Nhìn thứ giống đồng quan, mắt Cuồng Thiểu Thiên Đế lộ tia mừng như điên:
- Cố gắng chút nữa là có thể kéo ra!
Không biết vì lý do gì mà Cuồng Thiểu Thiên Đế không chịu vào hang đá, không tự mình kéo đồng quan ra, dường như gã kiêng dè cái gì.
Két!
Tiếng rạch phá sắt nhọn vang lên. Đồng quan sắp bị kéo lên nhưng quái thú dường như kiệt sức, đồng quan rớt xuống hang.
Quái thú rống to, bốn chân bấu chặt mặt đất:
- Grao!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đất đá tung tóe, nham thạch bị bấu bốn vết hằn sâu.
Quái thú khó khăn ổn định đồng quan trượt xuống, nó gầm lên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, quái thú lại dứng dậy tiếp tục kéo đồng quan đi tới.
Nhưng khi quái thú định kéo đồng quan lên thì vẫn kiệt sức, đồng quan lại trượt xuống hang đá, dường như đồng quan không chịu rời khỏi hang.
Quái thú lặp lại mấy lần không thể thành công kéo đồng quan ra khỏi hang đá. Cuồng Thiểu Thiên Đế căng thẳng quan sát cảnh này, sau mấy lần không thành công thì gã hơi bối rối.
Nhưng Cuồng Thiểu Thiên Đế không thể xông lên giúp quái thú một tay, rõ ràng gã e ngại cái gì, cũng dám đến gần hang đá.
Nhìn con quái thú nhiều lần muốn kéo đồng quan ra ngoài, mọi người tò mò trong đồng quan đựng cái gì.
Mọi người nhìn cảnh tượng đều hiểu Cuồng Thiểu Thiên Đế đến vì thứ trong đồng quan, khiến bọn họ tò mò là thứ gì đáng giá một vị Đại Đế bỏ công dữ vậy.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đất đá bay đầy, quái thú lại thất bại, không thể kéo đồng quan ra. Hình như đồng quan không muốn rời khỏi hang đá, mỗi lần vừa mới kéo lên là đồng quan rớt vào hang.
Cuồng Thiểu Thiên Đế nhìn cảnh đó rất là nóng nảy, mắt gã lóe tia sáng lạnh phất tay.
Bùm!
Cuồng Thiểu Thiên Đế lấy xuống cờ đế cắm trên ngọn núi, thoáng chốc giải kết giới.
Cuồng Thiểu Thiên Đế bày ra kết giới vốn là đề phòng có Đại Đế Tiên Vương khác cướp báu vật của gã, giờ ra rút kết giới về.
Cuồng Thiểu Thiên Đế hét to với quái thú:
- Ăn đi, ăn no nê mới có sức!
Con quái thú như nghe hiểu lời Cuồng Thiểu Thiên Đế, nó rống to:
- Grao!
Bùm!
Mọi người chưa hiểu xảy ra chuyện gì thì quái thú ha to miệng rộng, lưỡi đỏ bắn ra.
Tiếng hét vô cùng thê lương vang lên:
- A!
Đầu lưỡi đỏ nháy mắt bắn ra, vượt qua trăm ngàn vạn dặm đâm thủng ngực một cường giả. Vèo một tiếng đầu lưỡi nháy mắt hút khô tinh huyết toàn thân cường giả tu sĩ trở thành xương khô.
Phập! Phập! Phập!
Từng đợt tiếng xé gió vang lên, khủng khiếp hơn là lưỡi quái thú tách nhánh, một đầu lưỡi đỏ tách thành vô số lưỡi nhỏ như các xúc tu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.