Đế Bá

Chương 2800: Ra oai phủ đầu




Dù vậy người trẻ tuổi tên Trương Dương này tạo hóa rất sâu, bái trưởng lão Tề Lâm Đế gia làm sư phụ. Có thể nói Trương Dương là người nổi bật trong đệ tử trẻ tuổi khác họ ở Tề Lâm Đế gia.
Nhìn Trương Dương đến nghênh tiếp, mười mấy đệ tử trẻ tuổi khác họ của Tề Lâm Đế gia đi cùng, Lý Thất Dạ bật cười.
Tuy Trương Dương đang cười, những đệ tử khác họ thì tỏ rõ bất mãn, thù hằn Lý Thất Dạ. Đa số người lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, xem bộ dáng không thân thiện gì.
Nhìn dáng vẻ của Trương Dương, mười mấy đệ tử, lòng Thiết Thụ Ông chùng xuống.Thiết Thụ Ông lõi đời, ánh mắt rất sắc bén, nhìn bộ dáng mười mấy đệ tử khác họ liền hiểu Trương Dương có ý xấu với Lý Thất Dạ.
Không lẽ Tề Lâm Đế gia muốn ra oai phủ đầu Lý Thất Dạ? Thiết Thụ Ông thầm lo âu, dù sao đối địch với vật khổng lồ như Tề Lâm Đế gia làm bất cứ ai cũng sẽ phập phồng lo sợ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, hoàn toàn không để ý:
- Vậy thì vào đi.
Trương Dương cười tươi không mất cung kính:
- Lý đạo hữu, mời vào trong, các lão đang chờ.
Lý Thất Dạ dẫn đám người Trầm Hiểu San bước lên thiên kiều, định leo lên Tề Lâm Đế gia. Nhưng khi nhóm Lý Thất Dạ bước lên thiên kiều thì một thanh niên khác đi chung với Trương Dương lập tức đứng ra ngăn cản.
Thanh niên trầm giọng quát:
- Khoan đã!
Thấy thanh niên chắn đường, Lý Thất Dạ nở nụ cười, hắn không tức giận mà bình tĩnh hỏi:
- Có chuyện gì nữa sao?
Thanh niên trầm giọng nói:
- Tiến vào Tề Lâm Đế gia, vì an toàn phải để binh khí lại đây, không cho phép bọn họ vào.
Thanh niên chỉ vào nhóm Thiết Thụ Ông:
- Tề Lâm Đế gia là đế thống tiên môn, không phải chó mèo gì cũng vào được!
Bị thanh niên coi rẻ nhưng Thiết Thụ Ông không tức giận, dù sao bọn họ là tiểu nhân vật, thể bước lên Tề Lâm Đế gia đã rất vinh hạnh.
- Ha ha ha! Lý đạo hữu xin đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm.
Thấy tình huống đó, Trương Dương cười xòa nói:
- Vị này là Mã Thắng, sư đệ của ta, tính tình hơi nóng chút. Hắn không có ý gì, chỉ làm việc theo lệ.
Cường giả tu sĩ canh giữ ở thiên kiều cau mày, bọn họ không biết có chuyện gì, chẳng lẽ là ý của điện hạ?
Trương Dương nói thế làm nhiều tu sĩ đứng ngoài thiên kiều xem náo nhiệt ngó sau. Rõ ràng cố ý làm dễ Lý Thất Dạ, không có tu sĩ nào chịu giao đạo binh của mình cho người ngoài, làm vậy là nhục nhã.
Có nhiều tu sĩ trong Tề Lâm cảnh, đặc biệt là tu sĩ trẻ tuổi không hề thấy đây là khó dễ hoặc nhục nhã, bọn họ cảm thấy việc này là đương nhiên.
Có thanh niên thấy Lý Thất Dạ chịu thiệt thì thầm sướng:
- Hừ! Họ Lý cho rằng có Thượng Thần chống lưng thì giỏi lắm, nên cho hắn ra oai phủ đầu, khiến hắn hiểu rằng dù sau lưng có Thượng Thần che chở hắn thì Tề Lâm Đế gia không phải nơi để hắn càn rỡ!
Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:
- Nếu ta không chịu thì sao?
Trò vặt này làm sao qua mắt Lý Thất Dạ được?
Mã Thắng xụ mặt, lạnh lùng nói:
- Tề Lâm Đế gia chính là đế thống tiên môn, không cho phép ngươi càn rỡ!
Mã Thắng nói rất là kiêu ngạo.
Mã Thắng tuy là đệ tử khác họ nhưng gã có thiên phú cao, còn là tộc điệt của trưởng lão ngoại môn Tề Lâm Đế gia. Mã Thắng không chỉ có địa vị rất cao trong Tề Lâm cảnh, còn có địa vị không kém trong người trẻ tuổi ở Tề Lâm Đế gia nên gã kiêu căng là bình thường.
Đám người Trương Dương đi chung với Mã Thắng cũng nhếch môi, nở nụ cười lạnh xen lẫn cười nhạo, vài phần vui sướng khi người gặp họa.
Đám đệ tử khác họ Trương Dương bị người ta xúi giục, ví dụ như người đi theo Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, nên cả đám đứng về phía Nam Dương thế gia, Già Nhật môn.
Đám đệ tử khác họ Trương Dương đứng chung chiến tuyến với Nam Dương thế gia, Già Nhật môn không làm người bất ngờ. Bọn họ vốn là đệ tử khác họ Tề Lâm Đế gia, đa số xuất thân từ đại giáo cương quốc trong quyền quản lý của Tề Lâm Đế gia.
Quan trọng hơn bọn họ xem đại giáo cương quốc trong Tề Lâm cảnh là người nhà, Lý Thất Dạ khi dễ Nam Dương thế gia, Già Nhật môn là khi dễ Tề Lâm Đế gia bọn họ, nên mới ghét hắn.
Huống chi bọn họ cho rằng có Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần ra mặt, lại ở trong Tề Lâm Đế gia, dù sau lưng Lý Thất Dạ có núi dựa thế nào cũng không gây sóng gió được.
Có thể nói dam đối địch với Tề Lâm Đế gia trong địa bàn Tề Lâm Đế gia tương đương tuyên chiến với hai vị Tiên Vương Tề Lâm Đế gia, đó là tự tìm đường chết.
Nên đám đệ tử khác họ Trương Dương và Mã Thắng trẻ tuổi máu nóng thừa dịp Tề Lâm Đế Nữ đi tấn kiến lão tổ tông liên chặn lại thủ vệ thông báo, bọn họ tự quyết định đi nghênh tiếp Lý Thất Dạ, mượn cơ hội ra oai phủ đầu hắn.
- Biết không?
Lý Thất Dạ nhìn kiêu ngạo Mã Thắng, hắn mỉm cười từ tốn nói:
- Mặc kệ ngươi là đế thống tiên môn cũng tốt, Đại Đế Tiên Vương cũng vậy, Lý Thất Dạ ta không kiếm chuyện với người khác thì kẻ đó nên cảm tạ trời đất. Gây sự với ta vậy chỉ trách ngươi không có mắt. Xem như là đế thống tiên môn, chọc giận ta thì cũng chỉ là gà đất chó nhà!
Lý Thất Dạ thốt lời không chỉ làm đám đệ tử khác họ Trương Dương, Mã Thắng hoàn toàn biến sắc mặt, đệ tử Tề Lâm Đế gia canh giữ thiên kiều cũng biến sắc.
Đám cường giả tu sĩ Tề Lâm cảnh xem náo nhiệt trong thiên kiều biến sắc mặt, nhiều người tức giận trừng Lý Thất Dạ.
Nói đế thống tiên môn chẳng qua là gà đất chó nhà ngay trước mặt Tề Lâm Đế gia là tát sưng mặt Tề Lâm Đế gia, đệ tử Tề Lâm Đế gia không nhịn được cục tức này. Dù là đệ tử cùng họ hay đệ tử khác họ, các cường giả tu sĩ đại giáo cương quốc dưới quyền cai quản của Tề Lâm Đế gia đều không nhịn được. Nhục nhã Tề Lâm Đế gia tức là làm nhục tu sĩ môn hạ của Tề Lâm Đế gia.
Nghe Lý Thất Dạ nhục nhã tông môn của mình, Mã Thắng lập tức vọt ra, quát lên:
- Họ Lý, thật lớn lối, có dám một chọi một đấu đơn với ta không?
Lý Thất Dạ cười, liếc xéo Mã Thắng:
- Đấu đơn một chọi một? Chỉ bằng vào ngươi sao?
Bị tiểu tu sĩ mới nhập đạo như Lý Thất Dạ coi rẻ, Mã Thắng lửa giận ngút trời. Nếu bị thiên tài coi khinh thì Mã Thắng còn nhịn được, giờ tiểu tu sĩ mới có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí mà dám khinh khi gã, hỏi sao Mã Thắng nín nhịn được?
Ầm!
Chớp mắt Hỗn Độn chi khí như thác bắn lên cao, từng đợt Hỗn Độn chi khí rũ xuống như cánh chim giương rộng sau lưng Mã Thắng.
Ong ong ong ong ong!
Pháp tắc Tiên Vương hiện ra, nháy mắt khiến Mã Thắng tiên uy khiếp người.
Nhìn Mã Thắng bộc phát pháp tắc Tiên Vương cường đại, cường giả tu sĩ đứng ngoài thiên kiều xem náo nhiệt thầm giật mình.
- Mạnh quá!
Có cường giả nói:
- Không uổng là nhị sư huynh trong đệ tử khác họ, thực lực chắc cũng ngang ngửa đại sư huynh.
Mã Thắng, Trương Dương mặc dù là đệ tử khác họ nhưng thực lực so với Lý Thiên Hào càng mạnh, vì bọn họ xuất thân từ đại giáo cương quốc, vốn là thiên chi kiêu tử trong môn phái quê hương mình, sau bái vào Tề Lâm Đế gia, tu luyện thuật Tiên Vương khiến bọn họ có thực lực càng cường đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.