Đế Bá

Chương 2704: Lý Thất Dạ tử vong




Lực lượng khô hủ bắn lên người Lý Thất Dạ, miệng vết thương của Lý Thất Dạ sáng lên, làm cho thân thể Lý Thất Dạ chấn động.
Nhưng ngàn vạn đừng cho rằng đây là chuyện tốt, vừa rồi quang mang này chỉ bắn vào một điểm gây tổn thương, hiện tại quang mang nhỏ như tơ này dùng chút tổn thương này mở rộng ra, như vậy tổn thương tăng lên gấp mấy chục lần.
Cho nên dù Lý Thất Dạ có ba đại thuyền cung cấp sinh mệnh, lực lượng và máu huyết không ngừng. Thân thể Lý Thất Dạ vẫn khô héo, hắn không ngừng suy yếu.
Tình cảnh này còn đáng sợ hơn cả tử vong, phải biết rằng đạt tới cảnh giới Tiên Đế, cho dù là tử vong, thi thể của bọn họ vẫn còn thần tính hoặc tích lũy thành thi khí, bất luận là thần tính hay là thi khí đều là thứ khó lường.
Nhưng dưới lực lượng hủy diệt và hủ thực này, nó tiêu diệt tất cả thần tính, tất cả lực lượng không còn gì nữa, lực lượng hủ thực ăn mòn tất cả, ngay cả đại đạo và lực lượng Thái Sơ cũng không bỏ qua.
Nó tăng cường hủ thực thân thể Lý Thất Dạ biến thành cặn bã. Loại tử vong triệt để này còn đáng sợ hơn tử vong bình thường gấp nhiều lần.
- Nhất niệm vĩnh hằng, đạo ta trường tồn!
Thời điểm thân thể triệt để tử vong, Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, đại đạo bày ra, trong nháy mắt này Lý Thất Dạ vượt qua quá khứ, xuyên thấu tương lai, vĩnh tồn hiện tại.
Trong nháy mắt này bất cứ thế đạo biến hóa như thế nào, bất luận tuế nguyệt trôi qua ra sao. Hắn đều vĩnh tồn hậu thế, hắn vẫn đứng vững nơi đây. Tất cả đều không thể rung chuyển hắn, tất cả không thể thay thế hắn.
Thất Dạ Đạo, đây chính là đại đạo tuyệt thế vô song của Lý Thất Dạ, hắn có thể duyễn hóa tuyên cổ, hắn có thể diễn hóa ba ngàn thế giới, hắn có thể diễn hóa chân tiên, hắn có thể diễn hóa thương thiên... Đến cuối cùng tất cả đều nhạt nhòa, chỉ còn lại hắn trường tồn không thay đổi.
Cho nên trong nháy mắt này thân thể Lý Thất Dạ tiến vào trạng thái bất tử bất diệt, tiến vào trạng thái vĩnh hằng bất biến, tuy thân thể của hắn chết héo, nhưng mà lực lượng tịch diệt và hủ thực không thể lan ra, lúc này Lý Thất Dạ trở thành tồn tại trường tồn tuyên cổ!
Dưới trạng thái Thất Dạ Đạo và ba đại mục ủng hộ, lại nắm Chân Ngã Thương Thiên, Lý Thất Dạ lúc này trở thành vĩnh hằng. Mà mười hai vị Đại Đế phát ra lực lượng hủ thực tịch diệt vô cùng cố sức.
Nếu như trên thế gian có người nhìn thấy cảnh tượng này, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng rung động, mười hai vị Đại Đế, bốn mươi đầu thiên mệnh, dưới lực lượng này không ai có thể địch, lực lượng này có thể đồ sát bất cứ trận doanh nào trên thế giới!
Nhưng dưới đại trận tuyệt thế vô song này, Lý Thất Dạ vẫn có thể chống đỡ, đây quả thực là chuyện khó tưởng tượng nổi.
Một đầu thiên mệnh duy nhất của cửu giới, thời điểm đi tới thập giới, đầu thiên mệnh này có lực lượng sánh ngang sáu đầu thiên mệnh của thập giới.
Đương nhiên Tiên Đế có lực lượng sánh ngang sáu đầu thiên mệnh rải rác không có mấy, cho dù có thể so sánh với bốn, năm đầu thiên mệnh cũng rất ít, đa số Tiên Đế vừa đi vào thập giới, lực lượng thiên mệnh cửu giới chỉ sánh bằng Tiên Đế có hai ba đầu thiên mệnh ở thập giới mà thôi.
Nhưng có thể tưởng tượng Lý Thất Dạ đang đối mặt với lực lượng đáng sợ cỡ nào, chỉ sợ đây là lực lượng đáng sợ nhất trong quá trình cuộc chiến săn đế từ trước tới nay.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ duy trì trạng thái vĩnh hằng, ánh mắt của Thế Đế lúc này bừng sáng, trong nháy mắt Thế Đế xuất hiện phía sau cổ kính.
Lúc này Thế Đế đã ra tay, hắn đặt một tay lên cổ kính, lú này toàn thân Thế Đế vô cùng sáng, hắn lúc này dường như nắm giữ toàn bộ lực lượng thập giới, sau lưng Thế Đế xuất hiện thân ảnh Đại Đế Tiên Vương, mà Đại Đế Tiên Vương này lại gia trì Thế Đế, ngâm xướng ca tụng Thế Đế.
Dường như trong thời gian ngắn chỉ có một mình Thế Đế mà thôi, vào giờ phút này thập giới thần, ma, thiên tam tộc tất cả Đại Đế dường như vô hạn gia trì vào Thế Đế, bọn họ cho Thế Đế lực lượng vô hạn, cho dù bọn họ không tự thân chiến đấu cũng có chiến ý tới đây.
Một tiếng "Oanh" thật lớn vang lên, Thế Đế ra tay không còn là một quang mang mỏng như tơ nữa, mà là cột sáng hủ thực tịch diệt rất lớn.
Một đạo quang mang mỏng như sợi tơ đã đủ đáng sợ, lúc này một cột sáng như thế chỉ sợ thế gian không còn gì có thể tồn tại.
Tiếng "Tư" vang lên, lập tức bắn thẳng vào Thất Dạ Đạo, ba đại thuyền và thân thể Lý Thất Dạ tan thành mây khói, Lý Thất Dạ lập tức bị hủ thực, triệt để tử vong, tất cả đều không còn tồn tại, lực lượng, đại đạo, ý chí... Đều tan thành mây khói trước công kích này!
Lúc này Lý Thất Dạ đã không còn tồn tại, ngay cả tro tàn cũng không có, Dạ thân thể, đại đạo... Tất cả mọi thứ của Lý Thất Dạ đều tan thành mây khói, không có thần tính, cũng không có lực lượng.
Lúc này Lý Thất Dạ là triệt để tử vong, hắn hoàn toàn không tồn tại.
Tử vong như thế còn đáng sợ hơn tất cả, hắn chết bình thường còn có cơ hội luân hồi, nhưng mà loại tử vong này không có cả cơ hội luân hồi.
Thế Đế chính là Thế Đế, không hổ là Đại Đế đỉnh phong của thập giới, bất kể là Đại Đế trong thiên, ma, thần tam tộc đều là người cường đại, cũng không hổ danh xưng Đại Đế cơ trí nhất thập giới.
Thế Đế vừa ra tay, một kích định càn khôn, một kích phân thắng bại, một kích quyết định đại cục.
Cho nên từ ban đầu Thế Đế đã không có ra tay, tồn tại như hắn không ra tay thì thôi, một khi ra tay liền quyết định thắng bại, Thế Đế thật sự là người đáng sợ.
Thấy Lý Thất Dạ rốt cục tan thành mây khói, cổ kính tiêu tán, mười hai vị Đại Đế xuất hiện lần nữa, bọn họ không còn thấy cả tro tàn, lúc này thở ra một hơi.
Mười hai vị Đại Đế này có người nào không trải qua sóng to gió lớn? Từ khi sinh ra đến tu đạo, đến chiến chinh thiên hạ, lại đến phong thần xưng đế, bọn họ có ai không trải qua vô số huyết chiến mới có được địa vị hôm nay.
Nhưng mà một trận chiến này ngay từ đầu đã cho bọn họ áp lực lớn lao, bởi vì bọn họ không phải Tiên Đế đơn giản như vậy, bọn họ đối mặt với truyền kỳ vượt qua thời đại, là một độc thủ sau màn chúa tể cửu giới, càng là tồn tại độc thủ làm cho thần, ma, thiên tam tộc chấn động!
Dù tồn tại như Thế Đế cũng đối địch với hắn qua thời đại này tới thời đại khác, nhưng Thế Đế vẫn chưa thể giết hắn được.
Cuối cùng hôm nay Thế Đế liên thủ với mười hai Đại Đế như bọn họ mới có thể chấm dứt truyền kỳ này, rốt cục bọn họ cũng chém giết được âm nha, rốt cục bọn họ cũng trừ đi họa lớn trong lòng thần, ma, thiên tam tộc.
Nhìn qua khói bụi tiêu tán, mười hai vị Đại Đế buông lỏng, như trút được gánh nặng, trận chiến này cũng chấm dứt, rốt cuộc bọn họ cũng không phụ kỳ vọng của mọi người.
Có thể nói bọn họ nhẹ nhõm trước nay chưa từng có, loại cảm giác nhẹ nhõm này so với lần đầu tiên bọn họ trở thành Đại Đế, lần đầu tiên chịu tải thiên mệnh còn sung sướng hơn, loại cảm giác này không bút mực nào có thể so sánh được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.