DAVID SIÊU PHÀM

Chương 17: Cảnh Sát Bob




"Cảnh sát Bob, tôi có thể nhìn tin tức của Abbott không-?" David cũng muốn biết tội phạm truy nã như Abbott có phải giáp sĩ có thiên phú bắn tỉa hay không, hắn cũng nhìn ra cảnh sát Bob rất là coi trọng hắn, hoặc là cha của hắn, cho nên thử yêu cầu.
"Đây là việc nhỏ!" Cảnh sát Bob thật ra rất trực tiếp, ông vừa nói vừa đem vòng tay thân phận của mình kích hoạt, sau đó truyền cho David một phần tư liệu.
"Cảnh sát Bob, cảm ơn!" David cũng không lập tức nhìn phần tư liệu này, hắn mỉm cười nói cảm ơn với cảnh sát Bob, sau đó hắn ký tên vào thỏa thuận bồi thường.
Một trăm ngàn điểm tín dụng cũng không ít, hắn gần đây nghèo rớt mồng tơi, một trăm ngàn điểm tín dụng này có thể giúp hắn mua thêm chút thịt cường hóa.
"Cảnh sát Bob, ngài bận, tôi đi trước!" Cầm thỏa thuận bồi thường trong tay giao cho cảnh sát Bob, David thấy cảnh sát Bob bận rộn nhiều việc, liền tạm biệt.
Khi rời đi, bên tai của David còn có thể nghe được tiếng khóc cùng tiếng kêu phẫn nộ, hắn cũng chỉ có thể biểu thị đồng tình.
Đứng ở cánh cửa bên trong cục cảnh sát, David do dự một chút, cũng không lập tức rời đi, mà là nhìn chung quanh một chút.
Lúc này cục cảnh sát bởi nhiều người nhà người bị hại đến đây, phòng khách thật ra là không có người, chỉ có một cảnh sát nữ ở phòng tiếp đãi, mà người cảnh sát nữ kia cũng không quan tâm hắn, mà vẫn nhìn về phương hướng phòng họp.
David điều khiển Ảnh Thị đi qua cửa lớn cục cảnh sát ra ngoài cục cảnh sát, hắn thông qua thị giác của Ảnh Thị thấy được chiếc ô tô theo dõi của hắn, xem ra người theo dõi này cũng không rời đi, mà là ở chỗ này chờ hắn.
Milo lái ô tô, vòng vo không nhanh không chậm trên đường, sau đó về tới cục cảnh sát, tìm một vị trí ngừng lại.
Trong lòng gã đang tính toán làm sao báo cáo với ông chủ, bởi vì gã sơ suất, sáng sớm ngày hôm qua gã không phát hiện David rời khỏi nhà.
Kỳ thật cái này cũng không thể trách gã, ngày thường David làm việc và nghỉ ngơi vẫn rất có quy luật, trong buổi sáng ngày nghỉ cũng không ra cửa, cho nên gã cũng không biết sáng sớm ngày hôm qua David xuất hiện tại hiện trường vụ án.
Nhưng ngày hôm nay David đi cục cảnh sát, cái này khiến gã suy nghĩ nhiều.
Chính vào lúc này vòng tay thân phận của gã vang lên, gã nhìn thoáng qua người liên lạc, vội vàng kết nối liên lạc.
"Ông chủ, chào ngài!" Milo cung kính nói.
"Milo, tình huống thế nào?" Người bên kia trực tiếp hỏi.
"Ông chủ, tất cả bình thường!" Milo vội vã trả lời.
"Cậu nhìn thấy David?" Người bên kia không thể tin tưởng mà hỏi.
"Đúng vậy, ông chủ, vừa rồi David còn ngồi xe ra cửa, tôi một mực giám sát!" Milo khẳng định mà đáp.
"Tiếp tục công tác của cậu!" Người bên kia dừng lại một chút, sau đó ra lệnh.
"Vâng, ông chủ!" Milo đáp, đợi khi bên kia kết thúc trò chuyện, gã mới thì thào oán giận: "Bảo mình giám sát một đứa nhỏ như vậy, thật sự là phiền phức!"
Bất quá gã rất nhanh lại thấy mình nên cảm thấy vui vẻ, ông chủ không phát hiện gã lười biếng.
Gã không biết ngay khi hắn kết nối vòng tay thân phận, Ảnh Thị của David liền lơ lửng ở bên cạnh của gã, quá trình liên lạc đều bị David nghe được toàn bộ.
Khác với người tên Milo này, David cũng nghe ra người đối diện nghi hoặc, tại David suy nghĩ, hẳn đây là nghi hoặc đối với việc hắn còn sống.
Đồng thời David cũng cảm giác âm thanh này rất quen tai, tựa như nghe qua ở nơi nào.
Chỉ là thời gian tìm về ký ức của hắn cũng không dài, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại không cách nào nhớ ra chủ nhân của âm thanh này, nhưng hắn có thể khẳng định lần sau nghe được âm thanh này, hắn tuyệt đối sẽ xác định thân phận của nó.
"David, vì sao cậu còn chưa đi?" Cảnh sát Bob xử lý xong một vài thủ tục, nhất thời không đi phòng họp hỗn loạn, mà muốn đến phòng khách hít thở không khí, thấy David đang đứng ở nơi đó, không khỏi đi ra hỏi.
David nghe được âm thanh, hắn không khỏi đem liên hệ kỳ dị rút về từ trên người Ảnh Thị, phải biết rằng nếu như không phải thân thể hắn tựa vào tường, hắn đều không thể cam đoan tính cân đối của thân thể, sau khi nghe được âm thanh của cảnh sát Bob, hắn chỉ có thể từ bỏ điều khiển đối với Ảnh Thị.Bất quá Ảnh Thị bên kia ngược lại không cần hắn điều khiển, Ảnh Thị dù sao cũng không thể rời hắn mười mét, cũng không ai có thể phát hiện.
"Cảnh sát Bob, tôi muốn nhờ ngài giúp một chút." Trong lòng David khẽ động, hắn nghe ra vẻ lấy lòng của cảnh sát Bob đối với thân phận của hắn, hoặc nói là đối với cha của hắn Hans, vừa lúc có thể lợi dụng một chút, cho nên liền nói.
"Chỉ cần là trong phạm vi chức quyền của tôi đều không có vấn đề!" Cảnh sát Bob cũng sợ David nói ra chuyện kỳ lạ gì, ra điều kiện có thể trợ giúp, mỉm cười đáp.
"Cảnh sát Bob, ngài có thể giúp tôi kiểm tra chiếc xe kia thuộc về ai không?" David chỉ vào chiếc ô tô không mấy nổi bật dừng ở ngoài cục cảnh sát.
"Cái này không có vấn đề!" Cảnh sát Bob nhìn thoáng qua chiếc xe dừng trước cửa, vừa cười vừa nói.
Vòng tay thân phận trên tay của ông nhắm ngay chiếc xe, đồng thời phát ra sóng quét hình cảnh dụng, sóng quét hình không chỉ có thể quét ra lai lịch của xe, càng có thể quét ra thân phận của người bên trong xe.
Cảnh sát Bob cũng không đi hỏi David vì sao muốn làm như vậy, theo ông ta thấy chỉ cần đem nhân tình cho ra là có thể.
Hans cha của David tuy rằng là chức quan nhàn tản, nhưng trong thành phố Perrin, cũng không ai xem thường một vị "Quốc Sĩ" như Hans.
"Đây là tất cả tin tức của chiếc xe cùng người lái xe!" Cảnh sát Bob đem một đoạn tin tức truyền tới vòng tay thân phận của David.
"Vô cùng cảm ơn ngài trợ giúp, tôi sẽ nhắc với cha tôi về sự trợ giúp của ngài!" David cảm ơn.
"David, nếu như cần trợ giúp, có thể liên hệ tôi." Cảnh sát Bob chiếm được kết quả mong muốn, cũng cười trả lời.
David đi ra cục cảnh sát, cũng không nhìn chiếc xe theo dõi của hắn, mà là trực tiếp ngồi lên ô tô Gladstone III của mình, hướng về đường trở về nhà.
Xe theo dõi sau khi ô tô Gladstone III đi được trăm mét, cũng khởi động đi theo.
Ảnh Thị đã sớm nghe theo mệnh lệnh của David về tới bên cạnh của David, vẫn như cũ ổn định ở tốc độ 7km/h, trở về nhà ở phố Lanka.
***
Trở về nhà, chuyện đầu tiên của David chính là kiểm tra tin tức của chiếc xe theo dõi.
Mở tin tức của chiếc xe theo dõi được cảnh sát Bob gửi tới, trong lòng David không khỏi cảm ơn cảnh sát Bob, cảnh sát Bob làm việc sự thật rất đúng chỗ.
Phần tin tức biểu hiện trên vòng tay thân phận của David bao gồm người sở hữu của chiếc xe, năm sản xuất của chiếc xe, ghi chép mua bán, ngay cả ghi chép vi phạm cùng sửa chữa gần hai năm của chiếc xe cũng ở trong đó.
Ở phía sau phụ có tin tức của người lái xe theo dõi ngày hôm nay, bao gồm ảnh chụp, tên tuổi, địa chỉ, tin tức công tác.
Tuy rằng trong phần lớn những tin tức này đều không có trợ giúp gì đối với hắn, nhưng tin tức như vậy tất nhiên là phạm quy, David cũng không phải người của cảnh sát hệ thống, quyền hạn xã hội của bản thân là trạng thái vị thành niên, cùng cấp với không, tin tức này có liên quan đến bí mật cá nhân của công dân, tuyệt đối không thể công khai đối với người không phải công vụ nhân viên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.