Đấu Y

Chương 428: Lưỡng phái chi yêu





Rốt cuộc lúc này âm La Ma Quân mới minh bạch vì sao Hoa tiên tử lại có biểu tình như vậy, Thiên Hà Tông tự nhiên lại xuất hiện một vị nguyên lão linh hồn giai, đối với ba phái khác trong Vạn Sơn Đạo Minh tự nhiên không phải là tin tức tốt.
Hơn bảy mươi năm về trước đã có một vị đệ tam nguyên lão, tuy là hôm nay đã mai danh ẩn tích nhưng uy thế ngày trước tiến nhanh như chẻ tre, làm cho ba đại phái còn lại của Vạn Sơn Đạo Minh thực phải lo lắng một hồi.
Chỉ là một nữ tu linh hồn gia trung kỳ, âm La Ma Quân tự nhiên không để vào mắt, nhưng Thiên Hà Tông bởi vậy cũng đã mạnh mẽ thêm vài phần, với ba gã nguyên lão linh hồn giai trung kỳ đủ để tạo nên uy hiếp đối với âm La Ma Quân.
Cùng tu vi như âm La Ma Quân là Hoa Trần Tiên Tử cũng có suy nghĩ y như vậy, hai người không hẹn liếc mắt nhìn nhau, khen ngợi một tiếng rồi không trao đổi gì khác.
Ước chừng thời gian một chén trà nhỏ, Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân rốt cuộc từ sau đại điện đi ra, thần sắc hai người thong dong, cực kỳ trấn định. Vừa lên đã thi lễ với Hoa Trần Tiên Tử và âm La Ma Quân.
Bất quá đối với vẻ trấn định của hai tên nhuyễn đản như vậy, âm La Ma Quân và Hoa Trần Tiên Tử đều có chút căm tức, trong lòng hai người không hẹn mà cùng thầm nghĩ:
"Không phải là có thêm một vị nguyên lão linh hồn giai trung kỳ hay sao, các ngươi cho rằng như vậy là Thiên Hà Tông có thể nói chuyện ngang hàng với âm La Điện ( Phi Tiên Môn ) hay sao? Quả thực là buồn cười đến cực điểm."
Âm La Ma Quân và Hoa Trần Tiên Tử đều bảo trì thái độ bình thường, hoàn toàn bởi vì có sự tồn tại của đối phương, bằng không đã sớm xuất ra uy áp bức nhân đe dọa Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân rồi.
Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân vẫn chưa lên ghế ngồi mà sai người đem trà đến, sau đó Lạc Trần Tử mới nói:
- Không biết nhị vị đạo hữu tự mình đến bản phái có chuyện gì quan trọng?
Hoa Trần Tiên Tử và âm La Ma Quân ngồi đối diện với nhau, ai cũng không muốn mở miệng trước, một hồi trầm mặc, cuối cùng âm La Ma Quân đầu tiên mở miệng nói:
- Hoa Trần Tiên Tử tới trước một bước, thỉnh tiên tử nói vấn đề của mình trước đi, bản quân chờ sau cũng được.
Hoa Trần Tiên Tử lãnh đạm cười nói:
- Lần này bản tiên tử đến đây là muốn Phi Tiên Môn và Thiên Hà Tông hình thành Vạn Sơn Đạo Minh chính phái đồng minh, dẫn dắt đạo phái trong phạm vi Vạn Sơn Đạo Minh, việc này chuẩn bị làm trong ba năm tới!
Âm La Ma Quân vừa nghe nói thế, sắc mặt nhất thời trầm xuống, trong lòng có chút hối hận đã để cho người kia nói trước, cũng không nghĩ đến người kia vừa mới mở miệng đã đem lá cờ chính phái đồng minh phất lên. âm La Điện vốn thuộc về Ma tông nhất mạch, hiển nhiên cùng với Thiên Hà Tông có chút trái ngược, thế nhưng điều này lại là vấn đề không hề nhỏ.
- Ba năm sau? Lão phu thật không quá hiểu rõ?
Thiên Kiều Lão Nhân không hiểu được hỏi.
- Nhị lão quanh năm không xuất quan, quả thật có chút đoạn tuyệt với nhân thế, ngay cả chuyện lớn như vậy cũng không hề biết hay sao?
Lão giả ngồi thứ hai bên trái Hoa Trần Tiên Tử khinh thường hỏi ngược lại.
Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân đều nghi hoặc, ngay cả nữ tử ngồi trên ghế kia cũng có biểu tình mờ mịt, hiển nhiên bên trong Thiên Hà Tông không người nào biết mấy năm nay bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hoa Trần Tiên Tử thấy nhị lão như không hề giả bộ liền nói:
- Có người phát hiện một tòa động phủ tại vùng đất cực Tây, bên trong một sơn cốc nơi tìm phát hiện tòa cổ động phủ này, sau đó lại phát hiện thêm một truyền tống trận cỡ lớn, tin tức này truyền ra làm cho các đại phái đều tìm các trận sư đến để tu sửa truyền tống trận cỡ lớn này, thời gian căn bản cần mười năm. Thế nhưng có hai gã trận pháp đại sư sinh lòng tham vọng, tự mình khởi động trận pháp vẫn chưa hoàn thành. Nhưng hai người đó mới chỉ truyền tống được thời gian một nén hương liền thấy trở về, hơn nữa đều thụ trọng thương, tinh thần hoảng hốt hẳn là đã trải qua một thảm trạng rất nghiêm trọng nào đó, nhưng dù bất kỳ ai có hỏi thế nào cũng không thấy trả lời. Mà tòa truyền tống trận kia bởi vì bị phá hư nên phải sửa chữa một lần nữa, cần thời gian ba năm truyền tống trận thượng cổ này mới có thể hoàn toàn hồi phục.
Lạc Trần Tử lúc này mới hiểu ra nhưng vẫn có chút chưa minh bạch hỏi:
- Không biết có phải truyền tống trận này thông với nơi nào đó ở thượng cổ cấm địa?
- Đại Lục Phong Ma!
Không đợi Hoa Trần Tiên Tử mở miệng, một gã nguyên lão Phi Tiên Môn mặc bạch bào ngồi kế bên Hoa Trần tiên tử nhanh chóng trả lời.
Lời này nói ra làm Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân phải vội hít một ngụm lương khí, lẽ nào đệ tam đại lục trong truyền thuyết đích thực có tồn tại?
- Làm sao xác định được là nối thông với nơi này?
Bàn tay Lạc Trần Tử vẫn run nhè nhẹ hỏi.
Đại Lục Phong Ma chính là nơi quyết chiến cuối cùng của tu luyện giả thượng cổ, chuyện này đã được các sách cổ tại Đại Lục Phong Ma ghi chép qua. Nơi đây linh thảo vô số, lại rất có thể còn tồn tại viễn cổ thánh khí, thậm chí còn có rất nhiều truyền tống trận không biết là thông tới phương nào, hay là trực tiếp có thể nối thông tới thượng giới.
Ngoại trừ hai khối đại lục là Đại Lục Kỳ Đông và Đại Lục Minh Tây đã được xác nhận, ba khối đại lục khác trên Kỳ Minh Phong vẫn chỉ tồn tại trong các điển tịch phi thường cổ xưa, ngẫu nhiên có nghe được cũng chỉ là lời nói vô căn cứ, mà những người có thể tìm được tới đó cũng là hư vô mờ ảo. Trạng thái không gian của ba khối đại lục kia cũng không được ổn định, tùy thời biến hóa phương vị nên cho dù có tìm được cũng vô dụng, trừ phi ngươi vĩnh viễn ở lại, bằng không chỉ cần ngươi đi ra, muốn trở lại cũng không được nữa rồi.
Phương vị luôn luôn thay đổi làm cho vô số tu luyện giả hướng tới mà cảm thán. Thế nhưng cho dù có thể tìm được một khối đại lục thần bí, muốn thâm nhập truy tìm bảo vật cũng không phải là việc dễ dàng. Lấy như Đại Lục Phong Ma vốn là nơi ma vật hoành hành, đây chính là do mấy vạn năm trước tu luyện giả thượng cổ phong ấn trùng ma, nơi đây vốn là một mảnh đất cửu tử nhất sinh, sách cổ ghi chép lại chưa hề có người sống trở về.
- Hai gã pháp trận sư lén trộm khởi động truyền tống trận bởi vì thần trí vẫn còn mơ hồ, nên không hỏi được ra chuyện gì, bất quá để nghiêm phạt hai người này, bốn vị minh chủ Nam Xuyên Giới đã đặc biệt tiến hành Sưu hồn đại pháp, trực tiếp thông qua hồn ấn để biết được địa phương mà hai người này truyền tống tới, nơi bên kia truyền tống đúng là sát biên giới Đại Lục Phong Ma.
Nguyên lão Phi Tiên Môn kia không hề giấu diếm trả lời.
- Chẳng lẽ Hoa đạo hữu muốn thành tập kết chính đạo Vạn Sơn Đạo Minh đi Đại Lục Phong Ma tìm hiểu?
Lạc Trần Tử hỏi tiếp.
- Cũng không đến mức như vây. Đại Lục Phong Ma hung vật nổi tiếng đã truyền qua vạn năm, trùng ma bộ tộc còn chưa biết sinh hoạt nơi đâu, cho dù cổ bảo rải rác khắp nơi, linh dược đầy rẫy nhưng nếu không có đủ thực lực, có đi vào cũng chỉ tìm chết mà thôi, bản môn chỉ là muốn thành lập Vạn Sơn Đạo Minh chính phái tu luyện giả từ linh hồn giai trung kỳ đi trước một bước, mới có thể chiếu cố lẫn nhau một cách tốt nhất.
- Các môn phái Nam Xuyên Giới đều đã sớm rục rịch, ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội mạo hiểm hiếm có này.
Hoa Trần Tiên Tử thành thật nói.
- Sáu vị minh chủ như thế nào lại không đi đầu?
Thiên Kiều Lão Nhân kỳ quái hỏi. Loại chuyện này vô luận từ góc độ nào, xuất phát hẳn cũng phải do mấy vị minh chủ dẫn đầu, không tới phiên Hoa Trần Tiên Tử lo lắng mới đúng.
Hoa Trần Tiên Tử lạnh lùng nói:
- Thiên Kiều đạo hữu, ngươi cho rằng một vị đại tu sư lại phải mang theo mấy cái trói buộc sao? Mấy vị minh chủ lựa chọn tốt nhất là tương trợ lẫn nhau, sao có thể cùng đi với mấy người chúng ta. Đáng tiếc Thiên Kiều đạo hữu và ta cũng không phải là đại tu sư, nên chúng ta cũng chỉ có thể đoàn kết nhất trí, nhị vị đạo hữu chỉ cần đáp ứng là được, Phi Tiên Môn cùng Thiên Hà Tông sẽ là người lĩnh đầu chính đạo liên minh, đến lúc đó tìm được bảo vật chắc chắn sẽ có phần lợi lớn, chỉ cần nhị vị đáp ứng một tiếng là được.
Lạc Trần Tử cẩn thận nói:
- Việc này thật sự quá trọng đại, phải đợi trưởng lão bản môn thương nghị mới có thể quyết định được.
Hoa Trần Tiên Tử trầm mặt xuống nói:
- Đã không còn nhiều thời gian thương nghị nữa, nhị vị nguyên lão trong ngày hôm nay phải đưa ra quyết định cuối cùng.
Lạc Trần Tử kỳ quái nói:
- Không phải ba năm sau mới có thể hoàn toàn sửa chữa truyền tống trận hay sao?
Hoa Trần Tiên Tử đối với nhị lão Thiên Hà Tông biểu hiện sự vô tri ra ngoài thực bội phục đến cực điểm, nói:
- Truyền tống trận bị bốn vị minh chủ Hiên Viên Tông khống chế, mấy trận pháp đại sư cũng là người của bọn họ, đến lúc đó muốn truyền tống thì phải mang theo một khối lệnh bài, ai không có liền không thể tiến hành truyền tống. Lệnh bài truyền tống đều nằm trong tay năm phương thế lực, muốn có được phải dùng nguyên thạch, tài liệu luyện bảo hay các loại linh thảo trân quý mới có thể trao đổi, gần năm năm trước đã bán ra, đến ngày mai là hết hạn đình chỉ, bản phái cũng chỉ là vừa mới biết tin tức mà thôi.
Vẻ mặt Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân khó xử, không biết thế nào cho phải.
Đúng lúc này nữ tử trẻ tuổi vẫn ngồi trên ghế đột nhiên mở miệng nói:
- Đa tạ Hoa đạo hữu quan tâm, thực lực bản môn nông cạn, khó có thể đảm nhiệm được trọng trách đầu lĩnh môn phái, bản môn sắp tới có rất nhiều sự tình cần phải chỉnh đốn một phen nên không thể phân tâm lo chuyện khác, thỉnh mong Hoa đạo hữu thông cảm.
Mọi người đối với vị nữ tử xa lạ kia cư nhiên có thể trực tiếp nói thay cho Lạc Trần Tử cảm thấy mười phần ngoài ý muốn, nhưng nhìn lại nhị lão tựa hồ cũng không có gì là nghi hoặc mà đều tỏbộ dạng cùng nhau tiến thối, hiển nhiên là đã đồng ý với ý tứ của vị nữ tử này.
Hoa Trần Tiên Tử vừa nghe nói thế, sắc mặt nhất thời đại biến, khí nguyên trên người đã bắt đầu vận chuyển hình như có ý muốn dùng thái độ cưỡng chế. Khi Hoa tiên tử còn muốn nói gì đó lại bị âm La Ma Quân vẫn im lặng đi trước một bước.
- Lan tiên tử, không cần phải nói sớm như vậy, cùng với Phi Tiên Môn bọn họ làm chính phái đầu lĩnh cũng chỉ là phí công, chẳng bằng hợp tác cùng âm La Tông chúng ta, quý phái chỉ cần xuất lực, còn những việc khác cứ để cho phái ta gánh vác đi. Lúc này giá cả một khối lệnh bài truyền tống đã tới tám khỏa nguyên thạch trung cấp, bản phái có thể cung cấp cho quý phái sáu lệnh bài truyền tấn, chỉ cần quý phái đồng ý, ba năm sau chúng ta trực tiếp phó ước, đến lúc đó bản phái sẽ trực tiếp cung cấp lệnh bài truyền tấn cho các vị.
Âm La Ma Quân lớn tiếng nói.
Tiểu Lan mỉm cười nói:
- Đa tạ La đạo hữu có ý tốt, mấy khối lệnh bài này bản môn hoàn toàn có thể tự lo liệu, việc này cũng không cần bàn lại, nhị vị nếu đường xa đến không bằng tiểu nữ tiếp đãi chư vị thăm thú một chút sơn hà cẩm tú, không biết ý các vị ra sao?
Nói đến đây hiển nhiên là chấm dứt mọi việc, cũng là có ý mời Phi Tiên Môn và âm La Điện đứng lên ra về. Nguồn: http://truyenfull.vn
Âm La Ma Quân ẩn nhẫn đến đây cũng đã là cực hạn, lúc này sắc mặt đã lập tức trầm xuống, hắc khí trên người phát tán ra bốn phía rồi hừ lạnh một tiếng nói:
- Quý phái không phải là quên ba mươi năm trước cùng bản phái hạ hiệp định rồi sao?
- Lạc Trần Đạo hữu, Thiên Kiều đạo hữu, hai người không phải là đang hồ đồ đấy chứ?
- Ngày trước nếu không phải là các ngươi đồng ý với bản quân là ngày sau sẽ đáp ứng một việc vô điều kiện, thì hơn ba ngàn dặm địa giới phía bắc đã thuộc về âm La Điện, nếu không đáp ứng hợp tác cùng bản phái cũng được, vậy đem địa giới hơn ba ngàn dặm phía tây bắc trả lại cho âm La Điện đi thôi, nếu lại một lần nữa trái hẹn, đừng trách bản quân không nể tình.
Nói tới đây, toàn bộ đại điện đã nồng nặc ma nguyên lực áp bách của âm La Ma Quân, mọi người đều bắt đầu đứng lên đề phòng, bầu không khí bỗng nhiên trở nên khẩn trương cực độ, mùi thuốc súng đã tràn ngập đại điện.
Tiểu Lan ánh mắt lạnh lùng nói:
- Quý phái vô cớ chiếm đoạt hơn bốn nghìn dặm bắc bộ của phái ta, nay lại nói vậy là thế nào? Nếu quý phái đem mấy phiến địa vực trả lại thì việc hiệp nghị còn có thể tính tiếp, nếu là không trả hiệp định tự nhiên phế bỏ. Tiễn khách!
Hoa Trần Tiên Tử và hai gã nguyên lão bên cạnh đều sửng sốt, trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị, trong lòng lại càng nghi hoặc không giải thích được, không hiểu sao một vị nữ tử linh hồn giai trung kỳ lại có thể cường thế đối lại âm La Ma Quân như vậy, chẳng lẽ hết muốn sống rồi hay sao?
Cơ mặt âm La Ma Quân co rúm lại, lửa giận trong lòng mạnh mẽ thiêu đốt, ánh mắt lão giả mặc hôi bào bên người và hai trưởng lão khác càng lộ ra hung quang.
Đại hán mặt đỏ quát lớn một tiếng:
- Tiện nữ, làm càn!
Ba.
Một thanh âm thật mạnh, thật lớn vang lên. Đại hán mặt đỏ mới phun ra được vài lời, trên mặt đã trúng một cái tát, thân hình lăn vài vòng tại chỗ, một bên mặt nhất thời sưng lên một mảng lớn.
Tiểu Lan cách không phóng ra một cái tát, âm La Ma Quân tuy là có xuất thủ ngăn trở nhưng là bởi khoảng cách quá gần nên không thể kịp, thấy một trưởng lão bên mình trước mặt mọi người bị làm nhục, trong mắt âm La Ma Quân đã hiện lên sát khí, hóa thành một đạo quang mang màu đen bắn về phía Tiểu Lan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.