Đấu Y

Chương 426: Bế quan (Trung)





Vốn luyện chế Thiên nguyên đế đan thì nguyên liệu chính cần dùng là Thần thi thảo, nhưng trong tay Lâm Khiếu Đường là thần thi thảo biến dị thành cổ độc thi thảo, bởi vậy Lâm Khiếu Đường luyện chế không phải chân chính theo ý nghĩa Thiên nguyên đế đan mà là một loại có hàm chứa kịch độc Thiên nguyên đế độc đan.
Quá trình luyện chế loại đan dược này cực kỳ phức tạp, cũng may Lâm Khiếu Đường có hai đại nguyên hỏa trợ giúp nhưng giai đoạn chuẩn bị trước đó cũng mất tới thời gian ba tháng.
Lâm Khiếu Đường không có lô đỉnh luyện đan đặc biệt, bất quá dùng thực dương biến thành lô đỉnh có hiệu quả rất tốt, lại càng có thể thấy rõ được toàn bộ quá trình ngưng đan bên trong.
Bởi vì thực dương sau khi dung hợp một ít hồ quang màu vàng, nên lần này luyện đan dưới một chút tác dụng của hồ quang màu vàng, đối với việc thành đan cũng có tác dụng nhất định.
Lâm Khiếu Đường tiêu hao thời gian hai năm mới có thể luyện chế thành năm khỏa Thiên nguyên đế độc đan, xác xuất thành đan dĩ nhiên lại là một trăm phần trăm, đây cũng là lần đầu tiên mà xác xuất thành đan lại cao đến như vậy.
Ngày trước Lâm Khiếu Đường tại Lâm gia phế dược phòng phía sau núi thu được sáu viên độc đan thượng phẩm đã cho là vương giả trong các loại độc đan, nhưng hôm nay so với năm viên Thiên Nguyên đế độc đan thì quả thật vẫn là quá nhỏ bé, kém hơn không phải chỉ một cấp độ.
Trải qua một đoạn thời gian phục hồi và củng cố, Lâm Khiếu Đường lại mở ra hai hộp gấm cuối cùng, phục dụng hai viên độc đan thượng phẩm phong ấn bên trong.
Đối với tu vi của Lâm Khiếu Đường hôm nay, tác dụng phụ của hai viên độc đan thượng phẩm này không nhiều lắm, dùng xong liền lập tức có thể phân hóa độc nguyên và dược lực. Một mặt dùng chân linh hấp thu còn một mặt thì tiêu hóa dung hợp.
Trước đây chỉ cần một khỏa độc đan thượng phẩm liền có thể giúp cho Lâm Khiếu Đường đột phá bình cảnh tiến cấp, nhưng lúc này nhiều lắm chỉ có thể củng cố tu vi mà thôi, nếu không sai biệt lắm thì cũng tăng được vài năm tu vi.
Cứ như vậy Lâm Khiếu Đường ngồi nơi sâu nhất trong động phủ không hề nhúc nhích, nhưng bên trong cơ thể lại biến hóa không ngừng, mỗi giây mỗi phút liên tục vận chuyển.
Tới một ngày, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên mở to hai mắt, ánh mắt sắc bén nhìn năm đạo phong ấn đang huyền phù giữa không trung, đó chính là năm viên Thiên nguyên đế độc đan. Tay khẽ lắc một cái, một viên trong số đó đã trực tiếp bay vào trong tay Lâm Khiếu Đường.
Không hề có chút do dự, Lâm Khiếu Đường một ngụm nuốt xuống viên Thiên Nguyên đế độc đan này, tiếp sau đó lại nhắm mắt tiến vào nhập định.
Nhưng mà chỉ an bình trong chốc lát, bụng Lâm Khiếu Đường phút chốc cảm giác như bị hỏa thiêu, tựa như lần đầu tiên dùng độc đan, bản thân không thể khống chế Thiên nguyên đế độc đan, vô luận là độc lực hay dược lực đều là cường đại vô cùng.
Chỉ có bên cạnh thi thể tu luyện giả thượng cố có độc lực mãnh liệt trong người mới hình thành được cổ độc thi thảo, bởi vậy bên trong nó ẩn chứa độc lực và nguyên lực không thể tưởng tượng được, đây cũng chính là nguyên nhân nó được chọn làm nguyên liệu chính cho loại đan dược vốn cũng rất hi hữu trên thế gian này.
Lâm Khiếu Đường thống khổ vạn phần, nhịn không được toàn thân lảo đảo hét lớn lên, trong miệng trong mũi như đều phun ra một ít tử độc chi hỏa, thân thể phảng phất như đang bị thiêu đốt thành tro bụi.
Nếu không phải Dung hồn yêu hỏa và hồ quang màu vàng có thể áp chế, bằng không chỉ với nguyên lực bản thân của Lâm Khiếu Đường căn bản là không thể áp chế luồng độc lực này.
Cứ cách chín ngày thì tác dụng của độc đan lại phát tán một lần, cứ mỗi lần như vậy Lâm Khiếu Đường lại trải qua một lần địa ngục, đã không biết bao lần trôi qua như vậy, cuối cùng cũng có một ngày độc lực không hề phát tác nữa.
Nhưng Lâm Khiếu Đường đã sớm không còn nhận biết được thời gian, chỉ ngồi như vậy, cũng có lúc đứng lên, bất quá tất cả cũng chỉ là hành động trong vô thức mà thôi.
Năm tháng như thoi đưa, không biết trải qua bao lâu, có một ngày bên trong cơ thể Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên có một chân linh màu tím chậm rãi thành hình, càng lúc càng phát triển lớn mạnh.
Chân linh màu tím là do bản thể chân linh Lâm Khiếu Đường trong độc nguyên chi lực ngưng tụ thành. Độc lực của Thiên nguyên đế độc đan quả thực khổng lồ, làm cho phệ độc dương hồn của Lâm Khiếu Đường thiếu điều không chịu nổi.
Bất quá phệ độc dương hồn dù sao cũng là bách độc bất xâm, cho dù không không chế được độc nguyên thì cũng có thể chậm rãi luyện hóa, cần thiết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Bản thể chân linh Lâm Khiếu Đường phân hóa toàn bộ độc lực, do đó mới hình thành một chân linh màu tím hoàn toàn mới.
Vốn Lâm Khiếu Đường có tới hai nửa linh nguyên, bây giờ lòi đâu ra thêm một chân linh nữa, ngoài ra nguyên lực cũng theo đó bạo tạc bành trướng, so với trước đây không biết gấp bao nhiêu lần.
Thế nhưng chân linh ngưng tụ vẫn không thể nào đại biểu cho tính chất đặc biệt của nguyên linh địa vương giai, nguyên linh so với chân linh nhìn qua càng thực thể hóa, là một thể hoàn toàn độc lập so với thân thể bên ngoài, còn có thể thi triển pháp thuật, thao túng pháp bảo, thậm chí còn một số vũ kỹ có uy lực vô cùng lớn.
Một tháng, hai tháng, ba tháng…
Một năm, hai năm, ba năm…
Năm năm, mười năm…
Mỗi ngày, sóng nước Địa Linh hồ vẫn nhẹ nhàng từng đợt vỗ bờ, đỉnh núi phía bên trên đảo ngầm vẫn tỏa ánh sánh long lanh, không ít yêu thú cấp thấp vẫn thường thường lui tới hấp thu từng làn khí nguyên nồng đậm từ bên trong hồ tản mát ra.
Bỗng nhiên, trong hồ hình thành một đạo xoáy nước nhỏ nhưng càng ngày càng mở rộng. Khí nguyên bốn phía như bị chân không hấp thu điên cuồng mạnh mẽ hướng vào bên trong xoáy nước.
Thương cảm cho những yêu thú cấp thấp nhỏ bé không hề biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, khí lực như không còn, phảng phất như vừa mới trải qua một hồi quyết đấu sinh tử, thực vật bốn phía cũng đều chịu nổi bắt đầu vặn vẹo.
Tiểu Lan, Tân Tây Á và Tố Tố vùng vẫy từ bên trong động phủ bay ra, vừa hạ xuống bên cạnh hồ nước liền cảm thấy trong cơ thể mình như hư không, toàn bộ thân thể như vô lực.
Xoáy nước bên trong hồ càng ngày càng mở rộng, một phần mặt đáy hồ với những khoáng thạch đã mơ hồ lộ ra, toàn bộ phương viên trong vòng ngàn trượng, mỗi vật thể đều cống hiến một phần nguyên lực bản thân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bất quá ảnh hưởng nhiều nhất cũng không phải là hoàn cảnh bên trên mặt đất, Địa Linh Hồ bằng mắt thường cũng có thể thấy được mực nước giảm đi, phảng phất như bị một đầu cự thú đang điên cuồng hút nước tại nơi đây.
Nguyên lực trong người tam nữ trong nháy mắt biến mất vài phần, hai chân đứng trên bờ hồ như bất ổn không vững, trên người một điểm khí lực cũng không còn.
Những năm gần đây, tam nữ không chỉ có bế quan tu luyện, cứ cách mỗi một đoạn thời gian đều ra ngoài cùng nhau trao đổi nghiên cứu.
Từ lâu, các nàng đã sớm trở thành những tỷ muội thân tình. Đặc biệt, tu vi của hai người Tiểu Lan và Tố Tố đã tăng tiến với tốc độ nhảy vọt, nhị nữ nhờ các loại thượng phẩm đan dược đề cao thực lực đã thành công đột phá bình cảnh tiến vào đại sư giai, ngày hôm nay cả hai đều đã là tu luyện giả đại sư giai sơ kỳ.
Tân Tây Á nguyên bản chính là linh hồn giai, thế nhưng bởi vì trường kỳ sống dựa vào pháp khí nên tu vi không thể tăng tiến mà còn thụt lùi, lại cùng với thân thể Duy Lạp thích ứng một đoạn thời gian bởi vậy tốc độ tu luyện không nhanh chóng bằng nhị nữ, nhưng hiện nay tu vi cũng đã là tu vi đại sư giai hậu kỳ.
Trong tam nữ thì Tân Tây Á là lớn tuổi nhất, Tiểu Lan thứ hai, cùng với Tố Tố là tỷ muội tương xứng.
Giờ khắc này, Tân Tây Á cài lại bộ tóc dài mượt mà vừa mới bị dòng khí nguyên cuộn rối, đôi mắt mầu lam thâm thúy lặng lẽ theo dõi những biến động dưới đáy hồ. Trên người nàng mặc một bộ lam bào bó sát làm cho cả ba vòng thân thể tạo nên những đường cong vô cùng hấp dẫn, hai bên vạt áo dưới làn gió mạnh kịch liệt đong đưa phát ra âm thanh phần phật rồi thấp thoáng làm lộ ra cặp đùi trắng mịn thẳng mượt như ẩn như hiện kia, tổng hợp các hình ảnh đã làm nên một thiếu nữ xinh đẹp gợi cảm vô cùng.
Tiểu Lan và Tố Tố rõ ràng không có vẻ phong mãn như vậy, thế nhưng bộ bào y thật dài vẫn không thể che được những đường cong tinh xảo đâu đó ẩn hiện nơi nhị nữ, mái tóc dài tùy ý buộc lại phía sau, lúc này đang nhẹ đung đưa theo gió, cả thân hình mảnh mai tinh tế như động lòng người.
Rốt cuộc khi lượng nước dưới hồ giảm đi một phần ba, mặt hồ hạ thấp xuống hơn ba trăm trượng mới dần dần ngưng lại, tất cả vạn vật lại khôi phục như thường.
Tam nữ vẫn chưa thấy thân ảnh quen thuộc từ trong hồ đi ra.
- Tân Tây Á tỷ tỷ, dị tượng bực này chẳng lẽ là do lão đại tu luyện sinh ra hay sao?
Tiểu Lan ngạc nhiên nhìn mặt hồ vẫn còn chưa yên tĩnh hẳn hỏi.
Tân Tây Á tuy là lớn tuổi thế nhưng chưa gặp qua tình cảnh linh hồn giai hậu kỳ đột phá tình cảnh như thế nào, nên cũng chỉ mơ hồ trả lời:
- Ta cũng không rõ lắm, có lẽ là như vậy.
Vẻ mặt Tố Tố lo lắng nói:
- Vô luận phát sinh chuyện gì, thật mong muốn sư phụ không có việc gì.
Tam nữ lại đợi thêm chốc lát nhưng mặt nước hồ vẫn yên tĩnh như cũ, cả ba nhìn nhau rồi đành ngồi tại chỗ tĩnh tọa, tiến vào nhập định.
Thời gian một ngày một đêm cứ như vậy trôi qua.
Một tháng sau, trong hồ quang mang màu tím lóe lên, một vị thanh niên mặc đạo bào trong nháy mắt xuất hiện trên bờ, thanh niên đó tự nhiên là Lâm Khiếu Đường vừa dừng bế quan. Đạo bào trên người nguyên bản vốn là màu xanh nhưng quá trình tu luyện trường kỳ trong độc linh màu tím nên dần cũng biến thành màu tím.
Tam nữ nhất thời đều mở mắt, đầu tiên thấy Lâm Khiếu Đường hai tay chắp sau lưng đứng yên trên bờ hồ, cả ba đều sửng sốt, phảng phất không thể tin tưởng. Ngoại trừ hình dáng bên ngoài, tựa hồ tất cả mọi thứ trên người kia đều rất xa lạ, tam nữ đều cảm giác được trên người Lâm Khiếu Đường tản mát ra khí nguyên cường đại vô cùng, điều này làm cho tam nữ xém chút nữa là không nhận rav được.
- Chúc mừng chủ nhân trùng quan thành công!
Người thứ nhất khôi phục lại được chính là Tân Tây Á lúc này đang quỳ gối xuống đất cúi đầu nói, đây vẫn là tâm ý cung kính phi thường của nàng đối với Lâm Khiếu Đường từ ngày trước.
- Lão đại, ngươi thật giỏi!
Tiểu Lan hô to một tiếng, đôi mắt to đẹp cũng trừng trừng mở lớn nhìn Lâm Khiếu Đường.
- Đệ tử chúc mừng sư phụ bước vào địa vương giai!
Tố Tố tuân theo môn đạo, quỳ xuống đất cúi đầu cung kính nói.
Tam nữ ra xem Lâm Khiếu Đường xác nhận là vừa mới đi ra, kỳ thực Lâm Khiếu Đường đã đứng nơi này cả một thời thần, cũng là lúc tam nữ sau khi phát hiện dị cảnh một canh giờ rồi bắt đầu lui lại, nhưng lấy tu vi tam nữ tự nhiên là không thể phát hiện chuẩn xác được vị trí Lâm Khiếu Đường.
Chậm rãi xoay người lại, Lâm Khiếu Đường đánh giá tam nữ, quang mang trong mắt lóe lên, chỉ nhìn một chút đã xem toàn bộ thấu triệt. Hướng tam nữ gật đầu, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Ta mặc dù trùng quan thành công, bước vào địa vương giai, nhưng ngưng tụ ra nguyên linh căn cơ vẫn còn chưa vững chắc, còn cần phải có thời gian rất lâu để củng cố mới được. Nguyên linh vừa mới ngưng tụ ra thực sự rất háu ăn, nguyên thạch đem theo bên người ta đã dùng hết.
Tam nữ đánh mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng lấy túi nguyên thạch ra, Lâm Khiếu Đường đạm nhiên cười nói:
- Bằng ấy nguyên thạch chỉ một chốc lát sẽ bị ta dùng hết, các ngươi hãy cứ thu lại rồi đứng lên đi.
- Lão đại, ta đi ra ngoài giúp ngươi mang một ít trở về!
Tiểu Lan không hề chần chừ nói, Tân Tây Á và Tố Tố cũng đều đứng dậy tỏ vẻ cùng muốn đi.
Lâm Khiếu Đường vung tay ngăn cản nói:
- Không cần thiết, ta đã có biện pháp khác, bất quá cũng cần các ngươi hỗ trợ, chỉ là có thể sẽ gặp vài phần nguy hiểm, nhưng nếu có thể thành công, tu vi các ngươi rất có thể sẽ tăng thêm một bước, thậm chí rất có khả năng tiến vào linh hồn giai.
- Xin tùy theo chủ nhân phân phó!
Tân Tây Á vẫn như trước duy trì loại suy nghĩ chỉ cần là chủ nhân nói thì đó chính là thái độ của nàng.
- Ta không muốn ép buộc các ngươi, quá trình này sẽ phi thường thống khổ, nếu không muốn, các ngươi có thể tiếp tục tự tu luyện.
Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.
Trên thực tế, vô luận là xuất phát từ góc độ nào, tam nữ đều là không thể cự tuyệt. Trợ giúp nam nhân trước mặt này đối với các nàng mà nói đó là điều hoàn toàn không cần phải suy nghĩ, nhưng nếu bỏ qua vấn đề tình cảm mà chỉ xét về vấn đề tư lợi, có thể cùng tu luyện với một vị địa vương giai, vậy đối với mình chỉ có trăm lợi mà vô hại.
Thấy tam nữ biểu lộ thái độ đạo nghĩa không chùn bước, Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng mỉm cười, vù một tiếng, Lục Dực Kim Lôi Sí trong nháy mắt hiện ra, thân ảnh nhoáng lên một cái đã biến mất không thấy đâu, tam nữ hầu như đồng thời bị một cỗ tử quang bao phủ không nhìn rõ, trong chớp mắt đã thấy mình ở trong động phủ tu luyện của Lâm Khiếu Đường.
Trên mặt tam nữ đều hiện lên vẻ không thể tưởng tượng, đây phải nói là một loại độn thuật vô cùng kinh khủng. Lúc này hiện ra trước mặt tam nữ chính là một động thất có diện tích chỉ khoảng ba bốn mươi trượng vuông, bốn phía không hề có chút trang trí nào, chỉ có tại nơi trung ương động thất huyền phù bốn đoàn quang mang màu tím chói mắt nhưng không biết là đan dược gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.