Đấu Y

Chương 332: Ba vị đại nguyên lão (Hạ)





Chúng nguyên lão nhìn thấy Hồng Chiến đứng dậy, cả đám đều hiện lên kính ý. Năm đó chính là do Hỏa Dương Vương Hồng Chiến dẫn đầu hơn phân nửa lực lượng Toàn Vũ Môn chống lại đại quân chủ lực của Đại Hạ Quốc bảy ngày bảy đêm không cho tiến thêm nửa bước, nếu không như vậy thì chỉ sợ đã không có Hiên Viên Tông ngày hôm nay rồi.
Trận chiến ấy Toàn Vũ Môn tổn thất thảm trọng, Hỏa Dương Vương cũng bị thương rất nặng, trải qua tròn một giáp mới khôi phục lại như lúc ban đầu, bởi vậy Hiên Viên Tông cực kỳ tôn trọng đối với Hỏa Dương Vương, thậm chí còn uy vọng hơn nhiều so với U Minh Lão Tổ.
Hồng Chiến bình thản nhìn chúng nguyên lão nói:
"Trước triệu tập các vị tới đây, ba đại nguyên lão chúng ta đã thương nghị nhiều lần, nhất trí cho rằng tiến vào Tù Ma Tốc, săn hóa giao long là chuyện phải làm, nếu như không như vậy thì môn phái chúng ta khó có thể cắm rễ sâu hơn tại nơi này, cho dù Đại Hạ Quốc có không áp dụng bất kỳ hành động nào đi nữa, nhiều nhất vượt qua hai giáp, phái ta sẽ gặp phải cảnh yếu bớt thực lực trên diện rộng, nơi phái ta chiếm đóng rất nghèo tài nguyên tu luyện, hầu như chỉ dựa vào săn giết yêu thú thu hoạch thú nguyên tinh để chống đỡ nhu cầu tu luyện, làm như vậy có thể giải quyết nhất thời chứ về lâu dài tuyệt đối không được, so với ngồi chờ chết, không bằng liều mạng thử một lần, bất quá đây cũng là ý tứ của ba đại nguyên lão chúng ta, ngày hôm nay triệu tập mọi người tới đây là muốn trưng cầu ý kiến của các vị, dù sao thì nguyên lão cũng không phải chỉ có ba người chúng ta, cần hơn phân nửa nguyên lão đồng ý nhập cốc tìm kiếm, sau đó phân phối người chuẩn bị vào cốc."
Lúc này có một lão giả mặc hôi bào đứng dậy, chính là thủ tịch nguyên lão Ngũ Đạo Tông năm xưa, Thượng Vân Chân Nhân, hiện hôm nay là một trong tam đại nguyên lão Hiên Viên Tông.
Thượng Vân Chân Nhân nói tiếp:
"Hiện tại biết Tù Ma cốc có sào huyệt hóa long giao không phải chỉ có một mình phái ta, không ít đại môn phái Nam Xuyên Giới đều biết chút ít, tứ đại môn phái Thập Quốc Minh cũng đã bắt đầu kế hoạch hành động, những đại liên minh khác đều rục rịch. Tuy rằng phái ta có địa đồ vượt qua không gian kết trận an toàn, thế nhưng đây cũng không phải là phương pháp duy nhất, nếu như còn tiếp tục chờ đợi, sào huyệt hóa long giao rốt cuộc còn tiếp tục tồn tại hay không, không ai biết rõ rồi, các vị cẩn thận suy nghĩ, đồng ý vào cốc thì hãy đứng lên."
Lời nói này vừa ra, hơn mười vị nguyên lão nhìn nhau một chút, sau đó có bốn người đứng lên, tiếp tục có thêm hai người khác. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Lâm Khiếu Đường vốn cố gắng hạ thấp, lúc này mới chậm rãi đứng dậy. Những nguyên lão vẫn ngồi như cũ, do dự hồi lâu chung quy vẫn đứng lên, chỉ có Dung Tuyên và ba vị nguyên lão khác là chưa đứng dậy, bất quá lúc này đã không còn quan trọng nữa rồi.
U Minh Lão Tổ gật đầu nói:
"Tốt, nếu như đại đa số nguyên lão đã đồng ý, chúng ta lập tức tiến hành kế hoạch vào cốc tìm tòi, Thượng Vân Chân Nhân rất muốn vào cốc tìm bảo bối, thế nhưng lo lắng phía Đại Hạ Quốc luôn nhòm ngó thèm thuồng, ba người chúng quyết định tọa trấn môn phái, buông tha hành trình vào cốc, bởi vậy các vị cần suy nghĩ thêm một chút, một khi vào cốc không thể nào tận lực thả tay thả chân, bất luận thành hay bại, ba người chúng ta đều dành cho một nghìn trung cấp nguyên thạch và một viên linh vương đan. Đương nhiên, Tù Ma cốc như thế nào, mọi người đều hiểu rõ, đi vào rất có thể không trở về, điều này phải xem tạo hóa của mỗi người rồi."
1000 nguyên thạch trung cấp cũng không phải là con số nhỏ, linh vương đan càng là đan dược cực phẩm mà bất cứ tu luyện giả cấp cao nào cũng đều mơ ước, cho dù là linh hồn giai phục dụng cũng có thể tăng tiến tu vi, thậm chí là địa vương giai cũng có chút tác dụng, càng có thể tăng khả năng trùng quan thành công, phần thưởng như vậy đã coi như rất không tồi.
Các vị nguyên lão đều lộ vè mặt rung động, thế nhưng chỉ dừng lại trong thời gian ngắn, trên mặt không ít người lại hiện lên vẻ tiếc nuối, tựa hồ đối với vào cốc không có bao nhiêu hứng thú, dù sao thì đánh mất tính mệnh tất cả mọi thứ coi như không, thưởng cao hơn nữa cũng vô dụng rồi.
Hồng Chiến phát hiện ra sắc mặt các nguyên lão biến hóa bất định, lập tức nói:
"Lần này cần có ba vị nguyên lão tiến vào, dẫn theo năm trưởng lão và chúng đệ tử đi trước, trưởng lão và đệ tử cơ bản đã chọn xong từ trước, mà nguyên lão vào cốc, sau khi ba người chúng ta thương nghị, cho rẳng tự nguyện vẫn thỏa đáng hơn, dù sao nguyên lão chính là căn bản của môn phái, thiếu người nào đều là tổn thất rất lớn."
Các vị nguyên lão đều suy nghĩ, vài người tu vi yếu hơn trực tiếp buông tha, những người khác thì đắn đo không xác định.
Lâm Khiếu Đường đối với những bảo tàng đồn đại trong sào huyệt hóa long giao cũng không có bao nhiêu hứng thú, nhưng Lâm Khiếu Đường tu luyện đấu luyện giai đoạn thứ hai phối hợp với các sở học khác đột nhiên hình thành một đôi kim mang tuệ nhãn, đối với kết trận không gian và các cơ quan đều có thể nhìn thấu căn bản vì vậy hắn không sợ hãi nhiều lắm, chỉ có yêu thú cao cấp trong cốc mới là thứ làm cho Lâm Khiếu Đường lo lắng; bất quá, Lâm Khiếu Đường vẫn có nắm chắc rất lớn trở về an toàn.
Lâm Khiếu Đường hơi tự định giá, tuy rằng chính mình rất muốn đi, nhưng ngại thân phận hiện nay, thực sự không quá hiểu rõ tính cách Thiên Cực Lão Nhân, tốt nhất không nên nổi bật gì, lào giả lưng gù hiển nhiên không có ý tứ đứng ra, vẫn ngồi trong một góc nhìn theo ý đồ của mọi người hành động.
Suy nghĩ đắn đo, Lâm Khiếu Đường quyết định buông tha ý định vào cốc tìm kiếm nguyên hỏa, tuy rằng nguyên hỏa và bảo tàng trong cốc có sức mê hoặc rất lớn đối với Lâm Khiếu Đường; hơn nữa rất có thể tìm được một số tài liệu quan trọng để tạo một thân thể mới cho Tân Tây Á, thế nhưng một khi đứng ra, phương diện nguy hiểm sẽ đề cao trên diện rộng.
Dù sao đi nữa chính mình không quá nóng lòng; Lâm Khiếu Đường quyết định tạm thời buông tha vào cốc, có thể phóng ra mấy trăm con tham thị thú tiến hành theo dõi, thăm dò lộ tuyến, phương pháp vào cốc, sau đó tự mình đơn độc tiến vào, đến lúc đó hiển nhiên hệ số an toàn tăng lên nhiều, vật phẩm mà chính mình tìm kiếm không có bao nhiêu liên hệ với tổ hóa long giao, không cần lo lắng bị người khác cướp đi.
Lúc này Thượng Vân Chân Nhân trực tiếp lấy ra ba túi nguyên thạch đặt trên bàn nói:
"Nguyên lão nguyện ý vào cốc trực tiếp cầm 1000 nguyên thạch trung cấp, linh vương đan thì khi quay về sẽ thưởng sau."
Lâm Khiếu Đường thầm cười, ba vị đại nguyên lão này đúng thực là tính toán tỉ mỉ, 1000 trung cấp nguyên thạch để khích lệ quả thực là con số không nhỏ, nhưng vẫn có thể kiếm được, cũng có thể tái sinh, tặng ra trước cũng không hề gì, mà linh vương đan thì lại bất đồng; luyện chế ra một viên cực kỳ trắc trở, tài liệu càng khó có thể tìm kiếm, nếu như tặng ra rồi, một khi nguyên lão ngộ hiểm thất lạc hoặc không trở về được, viên linh vương đan này cũng sẽ theo đá chìm đáy biển. Chẳng bằng chờ ai sống sót trở về thì mới đưa ra, chung quy phải để linh vương đan phát huy tác dụng mới được.
Ở trong Hiên Viên tông nghèo nàn này, hỗ trợ trung cấp nguyên thạch quả thực là mê hoặc, vừa mới đưa ra không lâu sau, một nữ tử áo đỏ yêu mị đã đứng lên trực tiếp thu hồi trung cấp nguyên thạch, nói:
"Ta nguyện nhập cốc!"
Nhìn thấy nàng, Lâm Khiếu Đường hơi cảm thấy kinh ngạc, nàng chính là Hồ Mị Nhi một trong những nguyên lão có tu vi thấp, mặc dù chưa phải là thấp nhất, nhưng cũng là một trong những người xếp cuối.
Bất quá Lâm Khiếu Đường cẩn thận nghĩ lại cũng thấy hợp tình hợp lý, năm đó nàng cũng đã mang trách nhiệm là trưởng lão môn phái mạo hiểm xông vào luyện ngục hành lang gấp khúc, nữ nhân vô cùng xinh đẹp này tựa hồ rất yêu thích mạo hiểm.
"Mị Nhi, ngươi cần phải hiểu rõ, lấy tu vi hiện tại của ngươi sấm cốc không nắm chắc cho lắm! "Tù Ma cốc" chính là thượng cổ ma cảnh, hung hiểm trong đó không phải ngươi có thể tưởng tượng được, hay là cứ đóng giữ ở môn phái đi, nếu trên phương diện tu luyện có gì trắc trở, ta có thể trợ giúp một tay!"
Ở giữa hàng ghế, một vị phụ nhân trung niên diễm lệ bỗng nhiên đứng lên, hơi có chú lo lắng nhắc nhở.
Hồ Mị Nhi nghiễm nhiên cười, chỉ là trong ánh mắt còn xen lẫn ba phần miễn cưỡng:
"Đa tạ cốc chủ ưu ái, Mị Nhi đã nghĩ rất rõ ràng rồi, hơn tám mươi năm trước ta tiến vào linh hồn giai, hôm nay tu vi đình trệ đã hơn mười năm, nếu cứ tiếp tục không đột phá mà nói, sợ là sẽ hết thọ nguyên chết đi, không còn khả năng đột phá nữa. Mị Nhi cần không phải là trợ giúp, mà là đột phá!"
Từ trong lời nói của Hồ Mị Nhi, chúng nguyên lão đều nhìn thấu quyết tâm của nàng, một tiếng cốc chủ gọi lên lại càng cực kỳ thân thiết, phải biết rằng từ sau khi thành lập Hiên Viên tông Hồ Mị Nhi trở thành nguyên lão môn phái, đã không còn gọi Dung Tuyên là cốc chủ, lúc này gọi ra một tiếng ấy, dường như ý nàng, đối với việc có trở về hay không hiển nhiên cũng không hề nắm chắc.
Vẻ mặt Dung Tuyên bất đắc dĩ, muốn nói nhưng cũng không biết phải nói gì, cuối cùng nàng vẫn mang một tia hi vọng, nói:
"Nếu ngươi không vào trong cốc, ta có thể dạy cho ngươi thuật để vượt biển, hơn nữa còn cùng ngươi đi tìm kiếm người kia!"
Hồ Mị Nhi thản nhiên cười, nói:
"Đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã qua bao nhiêu năm ta cũng không còn nhớ rõ, năm xưa, tu vi hắn bất quá chỉ là sự giai, sợ rằng cũng đã vật còn người mất, bên kia đại hải lại là nơi không yên ổn, hơn phân nửa là không còn trên nhân thế này, ta cũng đã không còn ôm hi vọng gì nữa!"
Dung Tuyên thấy trên mặt Hồ Mị Nhi có vẻ lưu luyến cực kỳ mờ mịt, phảng phất như thấy được một tia hi vọng nhưng lại như không có, lại nói:
"Hi vọng tìm kiếm người này vẫn hơn xa so với hi vọng nhập cốc sống sót quay về, huống hồ một khi tìm được hắn, ngươi lại có thể thông qua song tu đột phá quan khẩu, tu vi có khả năng tăng cao, cho dù ngươi sấm cốc tìm được bảo tàng cũng chưa chắc đạt được hiệu quả như vậy!"
Trong mắt Hồ Mị Nhi hơi chút mê man, nhưng chỉ thoáng qua, khẽ cười nói:
"So với đạt được đáp án sau khi đau khổ tìm kiếm, chẳng bằng để hắn sống trong lòng ta, hữu duyên vô phận, cũng chẳng nên cố gắng miễn cưỡng, cốc chủ không cần nhiều lời nữa, tâm ý Mị Nhi đã quyết, Mị Nhi chỉ có một chuyện muốn nhờ!"
Dung Tuyên nặng nề thở dài nói:
"Chỉ cần ta có thể làm được, chắc chắn sẽ dùng toàn lực, ngươi nói đi!"
Hồ Mị Nhi đưa qua một chiếc vòng tay màu lục nhạt, nói:
"Nếu người kia may mắn không chết trở về, mà ta lại không quay ra từ Tù Ma cốc mà nói, xin cốc chủ đem chiếc vòng tay này giao cho hắn, chuyển lời với hắn: một ngày phu thê trăm ngày ân, trăm ngày phu thê sâu tựa biển, hắn với ta có ân cứu mạng, đại ân kiếp này không biết lấy gì hồi báo, dùng vòng tay gửi gắm tình cảm mãi mãi không quên, ta hổ thẹn chỉ có thể khắc trong tâm khảm, hữu tâm vô lực, Hồng Diệp cốc các chủ Hồng Hương các Hồ Mị Nhi tặng!"
Lâm Khiếu Đường vẫn luôn bào trì trấn định mà bây giờ thân thể không tự chủ chấn động, nếu không phải chân linh kêu lên một tiếng, chỉ sợ bản thân đã thất thố, thế nhưng dù bất kì người nào gặp phải nữ tử tình thâm ý thiết như vậy cũng đều hơi động dung.
Duna Tuyên tiếp nhận vòng tay, triệt để cắt đứt ý niệm lưu chân người đã từng là thủ hạ đắc lực của mình ở trong đầu:
"Ngươi yên tâm đi đi, dù cho ta không đợi được đến ngày đó, ta cũng sẽ cho hậu nhân của ta truyền xuống, cũng sẽ an bài đệ tử vượt biển tìm kiếm, không tìm được bản thân hắn cũng phải tìm được hậu nhân của hắn, nhất định sẽ tặng ra vòng tay này, cho ngươi một danh phận xác định!"
"Cảm tạ cốc chủ, Mị Nhi xin cúi lạy ngài!" Hồ Mị Nhi nói rồi liền muốn quỳ xuống.
Dung Tuyên vội vàng đỡ lấy nói:
"Chớ quá kích động, sấm cốc chính là lúc không được nghĩ ngợi lung tung, phàm là thứ không thể cưỡng cầu, năng lực mình không thể đạt được liền phải toàn thân quay lại, tỷ tỷ chờ ngươi đi ra, phải nhớ kỹ, không được bỏ qua hi vọng sống mà một mực tìm kiếm thu hoạch, như thế không đáng!"
"Mị Nhi nhất định sẽ không quên!"
Tâm tình Hồ Mị Nhi thoáng bình tĩnh nói.
Lâm Khiếu Đường vô cùng cảm động nhưng cũng âm thầm cười khổ. Bản thân không tài không đức, khiến cho hai nữ tử chờ đợi mình, hiện tại khiến hắn có một loại xung động hận không thể lấy chân diện mục mà gặp gỡ Hồ MỊ Nhi, chẳng qua lý trí vẫn còn chiến thắng xung động, nếu như hiện tại lộ ra chân diện mục, mặc dù có thể vạch trần được âm mưu Đại Hạ Quốc, nhưng cũng sẽ đả thảo kinh xà, nếu như đã trong cuộc, nhất định phải chờ đến thời cơ tốt nhất phá cục mà ra, giữa đường phá cục chính là hạ sách vô cùng.
Nhưng lấy tu vi Hồ Mị Nhi ngày hôm nay, sấm cốc hầu như là chịu chết, Lâm Khiếu Đường liếc nhìn lão giả gù lưng trong góc phòng, có lẽ bản thân phải mạo hiểm một lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.