Đấu Y

Chương 235: Giải phẫu linh thể





Nhìn kỹ gã nam tử tóc đỏ, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên có cảm giác xâm nhập vào đầm rồng hang hổ, suy nghĩ tìm cách trốn khỏi nơi này triệt để thoát ra khỏi đầu.
Nam tử tóc đỏ tựa hồ như không thèm để ý có người đột nhiên xông vào, vẫn như trước an tĩnh ngồi yên một chỗ, giống như một vị trí giả đang tự suy nghĩ đắn đo cái gì đó.
Trung ương đại điện có một chiếc giường đá, bên trên có một nữ tử mặc áo bào màu đen, mặt tái nhợt, hai mắt nhắm chặt.
Khi Lâm Khiếu Đường đến gần mới phát hiện ra, nam tử tóc đỏ dùng bộ mặt nhu hòa nhìn thật sâu nữ tử đang nằm trên chiếc giường đá, trong mắt lộ ra vẻ đau thương.
- Bệ hạ, người mà ngài chờ đã đến rồi!
Lý Nhĩ cung kính nói.
Lúc này nam tử tóc đỏ mới mới xoay người lại, nhìn lướt qua ba người Kỳ Áo, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại trên người Lâm Khiếu Đường
- Ngươi chính là tiểu tử y sư đã chữa khỏi bệnh cho Khố Ban?
Va chạm với ánh mắt của nam tử tóc đỏ, con ngươi đen của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút lại, tựa hồ như có một lực lượng nào đó đè ép chế trụ bản thân, cảm giác giống như bị một bàn tay khổng lồ nắm chặt, độc linh trong cơ thể anh minh một tiếng, Lâm Khiếu Đường từ trong trạng thái hốt hoảng hồi phục tinh thần lại, khẽ gặt đầu.
Nam tử tóc đỏ hơi hơi giật mình, chỉ một đại sư giai nho nhỏ cư nhiên có thể đơn giản chống lại được tinh thần uy áp của hắn.
Kỳ Áo đứng một bên tùy tiện nói:
- Giáo hoàng đại nhân, người ta đã mang đến rồi, lúc nào cho ta thứ đó?
Hàn quang trong mắt nam tử tóc hồng chợt lóe lên
- Trước khi Áo La Lạp chưa tỉnh lại, ta sẽ không đưa cho ngươi bất cứ thứ gì!
Kỳ Áo không quan tâm nhún nhún vai, xoay người bước tới một góc đại điện xa xa, biến khách thành chủ tự nhiên ngồi xếp bằng, chậm rãi nhắm mắt lại nói:
- Đường Lâm, hay xuất toàn bộ bản lĩnh của ngươi đi, bằng không nếu muốn đi ra ngoài, sợ là sẽ khó khăn a!
Lại một lần nữa tự đi vào kế hoạch của Kỳ Áo, tư vị trong lòng Lâm Khiếu Đường quả thực không hề dễ chịu. Bất quá lúc này không phải thời gian để hối hận, chờ khi thoát được ra ngoài, nhất định phải đem cái loại liên hệ giữa bản thân và Kỳ Áo từ trước đến nay chặt đứt hoàn toàn.
Nam tử tóc đỏ bỗng nhiên quay về phía Lâm Khiếu Đường cười cười nói:
- Nghe nói y thuật của ngươi rất đặc biệt, không biết ngươi có biện pháp nào đối với người bị nội thương nghiêm trọng hay không?
Người bệnh cần phải trị liệu hiển nhiên chính là nữ tử mặc áo bào màu đen nằm trên giường đá. Lâm Khiếu Đường từ lúc bước vào đã nhìn thấy rõ diện mạo của nữ tử này, hiện tại gặp mặt giống như lão bằng hữu gặp lại vậy. Nữ tử mặc áo bào màu đen chính là nữ ma pháp sư Minh Tây đại lục một năm trước đã bắt Lâm Khiếu Đường mang đến đây.
Tâm thần của Lâm Khiếu Đường có chút bất định, thế nhưng bên ngoài vẫn giữ nguyên bộ dáng không có chuyện gì. Nhẹ nhàng đi đến chiếc giường đá, đưa tay sờ sờ cái cổ của hắc bào nữ tử, mạng đập cực kỳ yếu ớt, có đôi khi còn thấy biến mất.
Lâm Khiếu Đường cau mày hỏi:
- Nàng đã hôn mê bao lâu rồi?
- Mười năm, có khả năng lâu hơn một chút!
Biểu tình của nam tử tóc đỏ trầm trọng trả lời.
Hai đầu lông mày của Lâm Khiếu Đường gắt gao nhíu chặt vào nhau, nếu như hắn không đoán sai mà nói, biểu hiện sinh mệnh bên ngoài của nữ tử này hoàn toàn là do một loại thủ đoạn cưỡng chế nào đó mà thành, nếu không sợ là nàng đã sớm trở thành một thi thể rồi.
Lý Nhĩ nhìn thấy biểu tình của thanh niên lộ rõ vẻ khó xử, cho rằng đối phương đang không biết làm như thế nào cho phải, thanh âm âm trầm khàn khàn vang lên một cách yếu ớt
- Tiểu tử, nếu như ngươi có thể đem điện hạ cứu tỉnh, chỗ tốt đối với ngươi hiển nhiên không ít, bất quá nếu như không có kết quả gì mà muốn bỏ đi, tốt nhất nên bỏ hẳn ý niệm này ra khỏi đầu, lão đầu ta gần đây thiếu một gã học đồ để chỉnh lí một số sách cổ, không có một trăm tám mươi năm sợ là không thể chỉnh lí tốt được.
Uy hiếp hoàn toàn trần trụi, Lâm Khiếu Đường không thèm để ý đến, ngược lại dừng kiểm tra, nhìn Lý Nhĩ nói:
- Ngươi không thể yên tĩnh được một chút hay sao?
Lý Nhĩ sửng sốt một chút, nhất thời phát hỏa, đang muốn phát tác, nam tử tóc đỏ đột nhiên nói:
- Ngươi đi ra ngoài trước cho ta.
Lý Nhĩ hừ một tiếng, trong lúc lui lại thì bàn tay khô gầy vung lên, một đạo hắc khí phát ra lao thẳng về hướng Lâm Khiếu Đường. Trong mắt Lâm Khiếu Đường hiện nên nét cười nhàn nhạt, loại hắc ám ma pháp lấy công kích độc nguyên lực là chính này đối với hắn hoàn toàn vô dụng.
Ngay khi Lâm Khiếu Đường định xuất thủ chống đỡ, nam tử tóc đỏ bỗng nhiên đưa tay lên, một đạo quang mang màu đỏ sậm bắn ra ngoài, dễ dàng tiêu diệt cỗ hắc khí, quang màu màu đỏ sậm không hề biến mất, bắn thẳng về hướng Lý Nhĩ, Lý Nhĩ tụ lực chống đối, phịch một tiếng, thân thể nhỏ gầy bắn thẳng ra ngoài.
Bên ngoài cửa đại điện, một chỗ không có ánh sáng truyền đến tiếng cười khàn khàn khủng bố…
Nam tử tóc hồng nhìn như chỉ hời hợt vung tay lên, thế nhưng lực lượng ẩn trong đó lại mạnh mẽ đến kinh người, quan hệ giữa Lý Nhĩ và nam tử tóc đỏ này nhất định không chỉ một vài dòng, vừa rồi nam tử tóc đỏ phát ra công kích tựa hồ như chỉ vô ý, thế nhưng rốt cuộc là hai người này đang diễn trò hay không thì Lâm Khiếu Đường không biết được, bất quá có một điều hắn có thể khẳng định được, thực lực của nam tử tóc hồng còn muốn vượt qua Lý Nhĩ.
Đẩy lùi Lý Nhĩ, nam tử tóc đỏ nhìn Lâm Khiếu Đường thong dong cười
- Vật cản trở đã được thanh trừ, thỉnh các hạ tiếp tục!
Lâm Khiếu Đường lại tiếp tục bắt tay vào kiểm tra thương thế của nữ tử mặc áo bào màu đen, không ai phát hiện ra rằng giới chỉ trên tay Lâm Khiếu Đường không biết từ lúc nào đã đổi thành trấn thiên giới, cũng may là trấn thiên giới chưa khởi động so với trữ vật giới chỉ thông thường không khác nhau nhiều cho lắm.
Trải qua nửa canh giờ tỉ mỉ chẩn đoán bệnh, Lâm Khiếu Đưởng đã cơ bản hiểu ra được thương thế, kinh mạch toàn thân của hắc bào nữ tử hầu như đã đứt hết, lục phủ ngũ tạng cũng có nhiều địa phương bị tổn hại, nếu như không phải trong cơ thể của nàng có một cỗ lực lượng vô cùng băng lãng đem toàn bộ đông cứng lại, trì hoãn sự sói mòn của sinh mệnh vậy thì thân thể này của nàng đã sớm bị hủ hóa rồi.
Đương nhiên lấy tu vi của Áo La Lạp mà nói, cho dù thân thể của nàng bị diệt thì cũng không có nghĩa nàng tử vong, nguyên linh trong cơ thể vẫn có thể sinh long hoạt hổ tới hai ba trăm năm, thời gian dài như vậy thừa đủ để nàng tìm một thân thể thích hợp tiến hành đoạt xá, tuy rằng tu vi cũng vì thể mà hạ thấp trên diện rộng, thế nhưng chung quy so với hồn diệt vẫn tốt hơn nhiều, huống hồ tốc độ tu luyện lần thứ hai so với lần đầu sẽ nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên tu luyện, không được bao lâu là có thể khôi phục được tu vi như lúc ban đầu.
Bất quá, muốn tìm được một thân thể thích hợp cũng không phải dễ dàng, nếu là thân thể không thích hợp hoặc mạnh mẽ đoạt xá, độ giảm sút tu vi cũng theo đó mà gia tăng, cũng có thể không đoạt được xá mà bị thôn phệ ngược lại, thậm chí còn có khả năng tư chất cũng giảm theo, nguyên môi biến mất.
Nếu không phải như vậy thì người đã ngoài đại sư giai ai còn muốn duy trì thân thể hiện tại của mình, đã sớm đi tìm một thân thể có tư chất tốt hơn tiến hành đoạt xá, lấy trạng thái linh thể hấp thu linh hồn người có tu vi thấp hơn, đó chính là vật đại bổ, so với bất kỳ linh đan diệu dược nào còn tốt hơn gấp trăm lần. Chính vì luôn tồn tại sự khác nhau, cho nên người có tu vi ngoài đại sư giai nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thì nhất định sẽ không bỏ qua thân thể của chính mình.
Lâm Khiếu Đường có chút kỳ quái, thân thông của đám người này cực kỳ lớn, muốn tìm một thân thể thích hợp cho nữ tử này không phải là việc gì quá khó khăn, gần như chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, chỉ cần kiên trì thì nhất định có thể tìm được, vì sao lại phải đem thân thể đã không trọn vẹn của nàng phong ấn lại đây? So với hao phí sức lực đem nàng cứu tỉnh, còn không bằng mạnh mẽ cướp đoạt thân thể của người khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đến khi nguyên thức của Lâm Khiếu Đường tiến hành xâm nhập vào cơ thể của Áo La Lạp, cẩn thận xem xét nguyên linh bị bao phủ trong một không gian hắc ám của nàng, Lâm Khiếu Đường mới hiểu được rõ ràng.
Thụ thương không phải chỉ mỗi thân thể của nàng mà nguyên linh cũng bị thương rất nặng, hiển nhiên người tập kích đã sử dụng một thủ đoạn nào đó cực kỳ hung ác.
Linh anh phảng phất giống như tiến vào trạng thái ngủ đông, nặng nề ngủ say, kỳ thực chính là đã rơi vào tình trạng hôn mê, nguyên anh cũng theo đó mà bị hôn mê.
Nếu như hai tháng trước Lâm Khiếu Đường bị bắt đến đây thì hắn nhất định thúc thủ vô sách đối với nữ tử này, hiện tại Lâm Khiếu Đường đã tu luyện thành công tầng thứ năm của "tu hồn dưỡng linh thuật" vừa vặn có biện pháp chữa trị.
Nam tử tóc đỏ vẫn lặng yên đứng một bên theo dõi, theo thời gian dần dần trôi qua, nhiều ít có điểm thất vọng.
Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ điểm lên người Áo La Lạp vài chỗ, đôi mi thanh tú vẫn đóng chặt của Áo La Lạp bỗng nhiên hơi hơi nhíu lại, trong miệng càng phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Nam tử tóc đỏ nhất thời lộ vẻ kinh dị, mười năm nay đây là người đầu tiên có thể làm cho Áo La Lạp trong trạng thái hầu như hồn diệt xuất hiện phản ứng nho nhỏ, vẻ thất vọng trước đó biến mất không ít.
Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên ngẩng đầu nói:
- Ta cần thời gian ba tháng!
Nam tử tóc đỏ thấy được một tia hy vọng
- Vậy thì phiền các hạ rồi!
- Ta cần sự yên tĩnh tuyệt đối, tốt nhất là đem toàn bộ nơi này phong bế lại, trong quá trình trị liệu không được có bất luận sự quấy rầy nào, bằng không rất có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Lâm Khiếu Đường nghiêm túc phi thường nói.
Nam tử tóc đó nhất tề đáp ứng, Kỳ Áo rất hợp tác đi ra ngoài, chỉ có Tân tây Á được giữ lại.
Khi trong đại điện chỉ còn có Tân Tây Á, Lâm Khiếu Đường nhất thời buông ra một hơi thở, có hai quái vật bên cạnh cảm giác thực sự rất khó chịu. Vừa rồi hắn làm cho Áo La Lạp có phản ứng kỳ thực chỉ là một số thủ đoạn kích thích thần kinh nho nhỏ, cũng may đám quái vật này không biết gì về trị liệu, nếu không tuyêt đối không thể qua được cửa này, đạt được hiệu quả tín nhiệm.
Lâm Khiếu Đường nếu như không thể làm được kết quả nhất định nào đó, vậy thì rất khó đạt được sự tín nhiệm của đối phương, không thể thực hiện được quá trình trị liệu phức tạp trong dự định của hắn.
Trị hết cho Áo La Lạp, Lâm Khiếu Đường chỉ có ba thành nắm chắc thành công, còn nếu như có người một mực đứng bên cạnh giám thị, thứ nhất Lâm Khiếu Đường không thể hoàn toàn tập trung tinh thần, thứ hai cũng không thể đem toàn bộ thủ đoạn của bản thân hoàn toàn bại lộ, tỉ lệ trị liệu thành công giảm xuống đến mức không đủ một thành.
Sau nửa canh giờ, toàn bộ đại điện bị một loại ma pháp trận hắc ám hệ nào đó phong bế lại, lúc này Lâm Khiếu Đường mới có thể hoàn toàn an tâm thi thố tài nghệ.
Lần đầu tiên sử dụng "tu hồn dưỡng linh thuật" Lâm Khiếu Đường cẩn thận dị thường, trong không gian nguyên thức của Áo La Lạp có tồn tại rất nhiều loại nguyên lực tính chất phá hoại, có độc nguyên lực, có nguyên lực tính công kích, còn có nguyên lực tính chất thôn phệ, những thứ này là nguyên nhân chính dẫn đến việc Áo La Lạp hôn mê. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trừ đi những nguyên lực tai hại, đối với Lâm Khiếu Đường mà nói không tính quá khăn, chỉ cần lợi dụng độc linh của bản thân hấp thu là được, điều làm cho hắn đau đầu chính là linh anh của Áo La Lạp gần như bị hủy diệt.
Linh anh suy thoái tệ hại, phảng phất giống như da thịt con người mất đi nước vậy, khô quắt và suy sụp.
Bên ngoài linh thể có một loại màng năng lượng bao phủ do nguyên lực tạo thành, Lâm Khiếu Đường đem độc linh của bản thân dẫn độ đến không gian nguyên thức của Áo La Lạp, đối với linh anh đang hôn mê tiến hành giải phẫu.
Dẫn độ linh thể, thực tế trước kia Lâm Khiếu Đường đã từng làm qua với Tô Thiến Thiến, chỉ là khi đó tu vi thấp, phải thông qua "dẫn hồn trạc" mới có thể thực hiện được. Lâm Khiếu Đường của ngày hôm nay đã có tu vi cực cao, không cần dùng đến loại pháp bảo phụ trợ này, đây cũng có một phần nguyên nhân của việc tu luyện "tu hồn dưỡng linh thuật", tầng thứ nhất của tâm pháp này chính là cách để dẫn độ linh thể.
Theo sự nguy hiểm của linh anh có thể tùy thời mà hôi phi yên diệt, Lâm Khiếu Đường cẩn thận dị thường, bề ngoài của dương hồn độc linh so với Lâm Khiếu Đường không khác biệt gì nhiều, chỉ là độc linh chỉ cao có hơn mười tấc mà thôi, toàn bộ thân thể độc linh có màu xanh nhạt, khuôn mặt, thân hình càng giống với một hài đồng hơn.
Trên thực tế, Lâm Khiếu Đường có tới hai cái nguyên thần, bởi vậy khi dẫn độ dương hồn độc linh, không nhất định phải tiến vào trạng thái nhập định, có thể từ bên ngoài quan sát người bị thương, lại có thể trong nháy mắt trở lại không gian nguyên thức tiến hành chữa trị cho linh thể.
Trên bàn tay nhỏ bé của độc linh màu xanh nhạt lóe ra một thanh thủ chỉ đao nho nhỏ, cẩn thận từng li từng tí cắt bỏ một chỗ màng năng lượng tại bụng của linh anh, bên trong nhất thời phát ra một cỗ độc nguyên lực cực kỳ âm độc.
Trong thời gian độc linh tham lam hút đi độc nguyên lực vừa mới cắt ra, Lâm Khiếu Đường đem một khỏa "cửu hỏa nguyên đan" bỏ vào trong miệng Áo La Lạp, cũng đưa một cỗ nguyên lực nhu hòa trợ giúp Áo La Lạp đem khỏa đan dược này nuốt chửng vào trong bụng…
- Giáo chủ, tiểu tử đó có thể đùa giỡn làm động tác đẹp mắt gì đó hay không? Vạn nhất trị không hết cho thánh nữ điện hạ, chẳng phải là không công mà lãng phí thời gian ba tháng!
Trên đỉnh một căn phòng của tòa thành, Lý Nhĩ lo lắng nói.
Trường bào màu đỏ sậm trong làn gió nhẹ nhàng yếu ớt lay động, nam tử tóc đỏ nói:
- Thương thế của Áo La Lạp ngươi không phải không rõ ràng, biện pháp có thể dùng đều đã dùng, thậm chí vô giới thiên bảo "bất tử thảo" cũng đã cho nàng dùng, tất cả đều vô ích, mười năm qua để cứu tỉnh Áo La Lạp giáo hội chúng ta đã phải trả một cái giá cực kỳ to lớn, đã không thể tiếp tục duy trì như thế này nữa rồi, nếu như lần này vẫn thất bại, chỉ có thể buông tha mà thôi.
U quang trong mắt Lý Nhĩ chợt lóe lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.