Đấu Phá Thương Khung Chi Vô Thượng Chi Cảnh

Chương 57: Chương 57





“Câu hỏi cuối cùng.
Y Ma giáo các ngươi bên trong Ma Vân trấn có tất cả bao nhiêu người, thực lực như thế nào?”“Y Ma giáo bọn ta có hơn năm mươi người, ba mươi người đều là Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ sơ cấp hoặc là trung cấp, hai mươi người bên trong cơ bản đều là Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ, chỉ có phân đà chủ là Nhị tinh Đấu Đế trung kỳ, thực lực cực kì cường hãn.” Người trung niên đảo mắt, rủ lòng bàn tay xuống, một con dao găm lặng lẽ từ trong tay áo tuột ra.“Nha...” Khẽ gật đầu, Tiêu Viêm trừng mắt lên, bỗng nhiên đạm mạc cười: “Xem ra ngươi cũng biết ta không có ý định thả người còn sống trở về."“Ngươi đi chết đi!” Người trung niên đồng tử hung quang chợt lóe, cầm dao găm trong tay đâm vào lồng ngực Tiêu Viêm.Cười nhạt một tiếng, Tiêu Viêm thản nhiên rút con dao găm ra, với thực lực của người trung niên, căn bản là không đâm xuyên qua được tầng phòng ngự của Tiêu Viêm, cánh tay Tiêu Viêm khẽ động, lưỡi kiếm sắc bén lướt nhanh qua cổ người trung niên.Cơ thể người trung niên bỗng trở nên vô lực, mềm nhũn cả ra rồi ngã xuống.
Tiêu Viêm cười lạnh một tiếng, đúng là ngay từ đầu hắn đã không có ý định để người này còn sống trở về để báo tin.

Nếu làm vậy , hắn sẽ phải rước thêm nhiều kẻ truy sát chính mình nữa.“Chậc chậc, không nghĩ tới Y Ma giáo tại Ma Vân trấn chứa đựng binh lực nhiều như thế.
Phân đà chủ Nhị tinh Đấu Đế trung kỳ, là nhân vật nguy hiểm .” Có chút âm lãnh cười, Tiêu Viêm đem xóa sạch các dấu vết đánh nhau của mình rồi đem hai thi thể nâng lên, ném vào trong vực sâu ở phía ха ха.
“Trạm lão, xem ra chúng ta phải cấp tốc tiến vào Ma vực mộ địa rồi.” Nhìn xuống đáy vực sâu không thấy đáy, Tiêu Viêm phủi tay, bĩu môi.“Ừm, đích thật là điều phải làm.” Trong giới chỉ, bên trong Tử Thần Hư Linh tháp truyền ra thanh âm cười nhạt của Trạm lão.“Ta rất chờ mong, bên trong Ma vực mộ địa rốt cuộc là có thứ gì có thể khiến cho Nhất Tinh Đấu Đế tiến vào Nhị tinh” Tiêu Viêm bĩu môi, nếu như mình có thể tiến vào Nhị tinh Đấu Đế thì sẽ không còn kiêng kỵ đối với phân đà chủ của Y Ma giáo tại Ma Vân trấn nữa.
Tăng nhanh thực lực là điều quan trọng nhất.Tại Ma Vân trấn, Y Ma giáo phân bộ.Trong đại sảnh, không khí có chút nặng nề.
Mấy thân ảnh đang ngồi ở trong đó là những người nắm quyền lực quan trọng của Y Ma giáo phân bộ tại Ma Vân trấn.Tại vị trí thủ vị của đại sảnh có một nam tử trung niên nét mặt âm trầm đang ngồi, ngón tay ở trên bàn nhẹ nhàng gõ, hắn bỗng mở miệng làm phá vỡ không khí trầm mặc trong phòng.“Vừa rồi nghe tin tức, đội ngũ phái đi tìm kiếm hôm nay, thì có hai người ở một tiểu đội, đã mất tích tại giữa dãy núi Thiên Ma.” Trung niên nam tử thanh âm có chút khàn giọng.
“Phân đà chủ, bọn hắn có lẽ là gặp phải ma thú tập kích ?" Một vị trưởng lão tiếp lời: “Gặp phải ma thú mà bỏ mình, loại sự tình này tại Ma Thú sơn mạch là điều rất bình thường.Nghe cách trưởng lão xưng hô thì có thể biết được vị trung niên nam tử này, nguyên lai chính là phân bộ đà chủ của Y Ma giáo tại Ma Vân trấn - Hoa Vân.“Nếu là gặp phải ma thú tập kích thì sẽ phải lưu lại một chút vết tích, bất quá...!Lực lượng đi tìm kiếm ở khu vực hai người, chịu trách nhiệm lại không hề có phát hiện một chút vết tích chiến đấu nào, trừ trường hợp sẩy chân rơi xuống vách núi, nhưng trường hợp này chỉ có đứa ngốc mới có thể phạm sai lầm.

Ta nghĩ, bọn hắn là bị tên kia tập kích, những vết tích chiến đấu kia bị biến mất chỉ sợ cũng là người đó xóa đi.” Một vị trưởng lão khác lắc đầu, thản nhiên nói.“Khoan hãy thảo luận những thứ này, phải tăng cường lực lượng lục soát dãy núi Thiên Ma.
Đây là chỉ định cấp trên truyền xuống, không cho phép có bất kỳ sai lầm nào, muốn trong thời gian ngắn nhất, bắt được tên Tiêu Viêm.Tại trong sơn động, một kim tháp chậm rãi lơ lửng ở trong đó, khắp chung quanh tản ra quang mang nhàn nhạt, để lộ ra một cỗ khí tức cổ xưa.“Trạm lão, ngươi nói trong bốn cái cột ánh sáng xung quanh này đều là đấu kỹ đã vượt qua Thiên giai ?” Tiêu Viêm đang tại tầng thứ hai công pháp tầng, kinh ngạc nhìn chung quanh bốn cái cột sáng, trong mắt hiển lộ sự thèm muốn.“Ừm, vượt qua Thiên giai, đẳng cấp đấu kỹ được chia làm: “ ý giai, Thế giai, Thánh giai” mỗi một giai, lại phân sơ cấp, trung cấp cùng cao cấp, người trước tiên lấy một cái ở bên phải, những đấu kỹ khác, thực lực ngươi bây giờ căn bản là không có cách tu luyện, ngay cả một đấu kỹ ở một cột sáng bên phải, người tu luyện cũng là có chút miễn cưỡng, đấu khí hiện tại của người nhiều lắm chỉ có thể sử dụng một lần.
Nếu muốn thi triển đấu kỹ này, nhất định phải là một chiêu lấy mạng địch thủ, mà những đấu kỹ mà người đã có trước đó, ta cũng sẽ giúp người sửa chữa nâng cấp một chút.”Tiêu Viêm gật đầu, hiện tại hắn bắt đầu cảm thấy, Trạm lão như là Dược lão khi đó vậy, vì chính mình chuẩn bị kỹ càng hết thảy, hồi ức lập tức ùa đến.

“Đa tạ Trạm lão”.Sau đó Tiêu Viêm đem tất cả những đấu kỹ cảm thấy cần dùng toàn bộ giao cho Trạm lão, sửa chữa những đấu kỹ này cũng cần thời gian nhất định, trước hết Trạm lão để Tiêu Viêm đem đấu kỹ bên phải trong một cột sáng tu luyện.
Tiêu Viêm gật đầu, hướng một cột sáng bên phải đi đến.
Đi vào một cây cột sáng màu u lam trước mặt, Tiêu Viêm cẩn thận quan sát một quyển trục màu đỏ tản ra một loại lực lượng kỳ dị khiến người say mê.“Đây chính là đấu kỹ vượt qua Thiên giai sao?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.