Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 190: Dị hỏa bạo phát




Tầm mắt di chuyển tới toàn bộ chiến trường trên bầu trời, chỉ thấy được nhân ảnh, đấu khí va chạm mà sinh ra tiếng nổ mạnh không dứt bên tai, đôi khi có lúc có cá biệt cường giả tham gia chiến trường văng ra, nhìn theo thân hình lắc lư, hiển nhiên là bị thương không nhẹ, bất quá làm cho mọi người trong lòng an tâm một chút, cường giả bị thương xuất trướng, đều không phải là chỉ có Già Nam học viện trưởng lão, người của Hắc Giác vực, cũng có một ít ở trong hỗn chiến, bị người liên thủ công kích mà thụ thương.
Đương nhiên, cơ hồ quyết định vòng chiến lần này chính yếu là tranh đoạt dị hỏa, vẫn như cũ trên người Tô Thiên hay là Kim Ngân Nhị lão, tầm mắt mọi người đối với chỗ kia vòng chiến nhìn lại, như cũ chỉ có thể nghe thấy năng lượng va chạm lúc này vang lên nổ lớn "oanh long long", bằng mắt thường dĩ nhiên là khó có thể phát hiện bóng người, chỉ có thể cẩn thận nheo mắt, mới có thể thấy mơ hồ thân ảnh ba đạo dây dưa không ngớt.
Trận này cùng Hắc Giác vực xung đột, hình như đã nhiều năm qua, lần này quy mô khổng lồ nhất, một lần nhiều cường giả tham chiến nhất, năng lượng cơ hồ che lấp mặt trời, nhìn xuống phía dưới kia những học viên lòng tràn đầy cảm xúc bốc lửa, người sống một đời, khổ tâm tu luyện, để làm gì, không phải là thiết lập thực lực đứng đầu hơn nữa trở thành cường giả làm người khác ngẩng lên ngước nhìn hay sao?
Trong khi lực chú ý của mọi người đều đặt ở đại hỗn chiến trên bầu trời, lại không ai phát hiện, phía dưới chiến trường kia mơ hồ một tầng Hắc sắc năng lượng phá vỡ nơi mũi đỉnh Thiên Phần Luyện Khí Tháp, không biết từ khi nào, lần nữa đã lặng lẽ trở nên hư mỏng thêm, thậm chí, nếu cẩn thận xem xét, có thể mơ hồ thấy dưới tầng năng lượng kia là một đôi mắt tam giác âm lãnh thật lớn!
Cặp mắt rắn âm lãnh chậm rãi ở trên bầu trời di động tới, cuối cùng lưu tại trên thân Hàn Phong cùng Tiêu Viêm, đặc biệt khi này trên thân thể hai người dị hỏa đang tăng lên cao, mà nhiệt độ bên trong của con rắn kia, cũng lặng lẽ tăng vọt rất nhiều, hơn nữa, có chút tham lam cực kỳ nhân tính hóa, cũng theo đó mà sinh ra.
Xem ra, không chỉ có Tiêu Viêm bọn họ muốn đem Vẫn Lạc Tâm Viêm cắn nuốt, mà ở phía sau kia có người tựa hồ đối với bọn họ cũng có đồng dạng tâm tư.
Mà những điều đó mọi người không hề hay biết, chỉ có một người vẫn luôn quan sát cuộc chiến này mới phát giác ra. Vô diện bạch y thanh niên lần nữa phân phó:
- Hà Kim, ngươi tạo nên chút kích thích với tiểu hỏa mãng giúp nó phá phong ấn thoát ra đi.
Lần này không có người đáp lại, có điều bên phía chiến trường kia một kẻ giống như cái xác khô, không một chút khí tức bắt đầu động đậy, di chuyển xuyên qua cuộc chiến như vô hình, Cũng vì hắn không có hơi thở nên không có kẻ nào biết được sự tồn tại của hắn. Ngẫu nhiên gặp vài kẻ cản đường dù là người của Hắc Giáp vực hay người của Già Nam đều bị hắn lạnh lùng giết chết.
Còn về phía chiến trường thì….. Núi lở đất rung vang lên như sấm nổ, ở xa xa phía trên bầu trời, ầm ầm vang vọng, giờ phút này, vô số người dưới tác động của âm thanh lớn, hai tai ngắn ngủi lâm vào tình trạng giống như bị điếc.
Trên bầu trời trong xanh, một đạo năng lượng gợn sóng, tựa như vòi rồng hung mãnh, từ nơi tiếp xúc của luồng thanh sắc năng lượng với huyết sắc năng lượng bùng phát mà ra, tức thời trong ánh mắt vô số tia kinh hãi, cuồn cuộn khắp nơi!
Tại nơi năng lượng va chạm, không gian không chịu nổi vặn vẹo, có thể thấy được cả vết rách không gian, ở bên trong Tiêu Viêm lần này toàn lực cùng Phạm Lao ngạnh kháng, thậm chí ngay cả không gian thiếu chút nữa trực tiếp bị phá tan, va chạm với Đấu Hoàng cường giả, như thế cũng thật đáng sợ.
Nơi thanh sắc hỏa diễm và huyết sắc năng lượng xung đột tràn ngập năng lượng phong bạo, to lớn khoảng chừng mấy chục trượng, giống như quái vật khổng lồ hoành thiên lập địa, lúc này phong bạo điên cuồng xoay chuyển, phóng xuất ra lực phá hoại, trên bầu trời cho dù là các vị cường giả, cũng không khỏi có chút biến sắc.
Năng lượng phong bạo tiếp xúc bên dưới nội viện, ngay lúc này vô số lầu các phòng ốc... bị phá hủy hoàn toàn, trừ bỏ bên ngoài Hắc sắc Thiên Phần Luyện Khí Tháp, ở chung quanh mấy trăm thước nơi tất cả phòng ốc thậm chí cây cối, lúc này đều bị gió lốc kia thổi quét, bị phá hủy thành một mảnh phế tích! Lực phá hoại thật kinh khủng, dù được lệnh ở xa tránh né chiến loạn các học viên phải trợn mắt há hốc mồm.
Phong bạo tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, đem một góc nội viện phá hư rối tinh rối mù, gió lốc kia thổi quét cũng dần dần suy yếu, cho đến khi cuối cùng hoàn toàn tiêu tán.
Phong bạo tán đi, bầu trời um ám thoáng chốc khôi phục xanh trong, nhưng lại lưu một đống mảnh hỗn độn.
Xa xa trên bầu trời, Phạm Lao sắc mặt dữ tợn giờ phút này đã nổi lên một chút nhàn nhạt tái nhợt, hiển nhiên, lúc trước thi triển ra Đại Bi Âm Ma Thủ, đấu kỹ cường hãn bực này, đó cũng là tạo thành tiêu hao khá lớn. Có điều Tiêu Viêm cũng không có vẻ gì là ảnh hưởng nhiều tới bản thân cả.
Tiêu Viêm cơ hồ không một chút chần chờ, bàn tay vừa lật, huyền trọng thước bị thu vào trong nạp giới, mất đi sức nặng vũ khí trói buộc, tốc độ của Tiêu Viêm, cũng đột nhiên tăng vọt.
Dưới lòng bàn chân ngân sắc quang mang chợt lóe rồi biến mất, mờ nhạt tiếng sấm vang vọng không gian, lúc này thân hình run lên, hóa thành một đạo hắc tuyến, gần như tia chớp, hướng đến Phạm Lao phóng tới!
Hai người lại tiếp tục đối kháng thành một tràng.
Đột nhiên lúc nào,một đạo thanh thúy thanh âm năng lượng vỡ tan, vang vọng trong thiên địa.
Thanh âm kia tuy không to rõ, nhưng lại giống như có ma lực, làm cả bầu trời chiến trường liền bị đình trệ, từng đạo ánh mắt đột nhiên hạ dời, cuối cùng lưu lại trên đỉnh Thiên phần luyện khí tháp đã vỡ tan, nhất thời mọi người sắc mặt đều đại biến!
- Nguy rồi, súc sinh này thế nào lại đột phá phong ấn.
Thanh âm kia vang lên một chốc, Tô thiên sắc mặt nhất thời biến hóa, ánh mắt chuyển hướng đến Thiên phần luyện khí tháp, thanh âm không che dấu được kinh hãi.
- Đây là dị hỏa của Thiên phần luyện khí tháp sao? Không nghĩ tới nó đã ngưng tụ được linh trí?
Hàn Phong ánh mắt cũng theo hướng thanh âm phát ra, hướng về đỉnh tháp, hai mắt cuồng nhiệt, thân thể lúc này đều kích động.
Trên đỉnh tháp, màng năng lượng màu đen không biết từ hi nào, đã bạo liệt ra. Trong bóng tối, một đôi xà đồng phát hỏa nóng cháy, chậm rãi hiện lên, cuối cùng đảo qua mỗi người trên bầu trời, làm bọn họ cả người đều phát lạnh.
Tất cả mọi người dường như cảm thụ được có một ánh mắt khổng lồ mà lạnh lẽo đang quét qua, thân thể trong nháy mắt không khỏi cứng lại. Dị Hỏa - năng lượng hủy diệt cường đại nhất trong thiên địa, sức mạnh đó chân chính có thể thiêu thiên diệt hải. Đối mặt với loại lực lượng này, trừ phi có thể đem đấu khí tu luyện đến mức cùng sánh vai với thiên địa như cường giả trong truyền thuyết, mọi người không ai tránh khỏi cảm giác run sợ trong lòng.
Vào khoảnh khắc màng năng lượng phong ấn vỡ tan, sắc mặt Tô Thiên trở nên trầm trọng. Nếu so với lực lượng của Kim Ngân nhị lão đang đối mặt không xa, cùng với đông đảo cường giả đến từ Hắc Giáp Vực, Tô Thiên càng thêm kiêng kị Vẫn Lạc Tâm Viêm. Dị Hoả vốn đã đáng sợ, nay lại tiến hoá đã sinh ra linh trí, chuyện này đã đủ khiến mọi người sợ vỡ mật.
Hắc Vực cường giả vốn bản tính tham lam, thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng bất kể thế nào, cho dù bọn chúng có một trăm lá gan cũng không dám động thủ với đệ tử nội viện. Những đệ tử này đến từ khắp nơi trên đại lục, phần lớn sau lưng đều có một chút thế lực, có lẽ các thế lực này nếu tách ra, thực lực cũng không tính là mạnh mẽ, nhưng khi hội tụ lại một chỗ, cho dù là Hắc Giáp Vực cũng khó thừa nhận được cỗ nộ hoả này. Huống chi, Già Nam học viện có thể đứng vững tại đại lục này nhiều năm như vậy, thực lực cất giấu tất nhiên sẽ không yếu, bất quá chưa tới thời khắc sinh tử tồn vong, thì sẽ không dễ dàng để lộ ra mà thôi.
- Nội viện trưởng lão nghe lệnh, kết trận!
Tô Thiên ánh mắt chợt lóe lên, đột nhiên quát một tiếng chói tai, dĩ nhiên là không nhằm vào Kim Ngân nhị lão không xa, cùng với đông đảo Hắc Vực cường giả, mà nhằm vào các vị trưởng lão nội viện.
Nghe được tiếng quát của Tô Thiên, các vị trưởng lão ngẩn ra, ánh mắt lướt qua xung quanh Hắc Vực cường giả, thoáng chần chờ, sau đó triển khai thân pháp, lấy tốc độ cực nhanh tập hợp trên không Thiên Phần Luyện Khí Tháp, kết xuất tài ấn đại trận.
Nhìn thấy hành động của nội viện trưởng lão, Hắc Giáp vực cường giả cũng nhanh chóng hội tụ cùng một chỗ, ánh mắt có chút hứng thú dừng tại đống đổ nát của Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
- Khặc khặc,Hàn tiên sinh, hiện tại nội viện trưởng lão tự lo cho bản thân còn không xong, đây đúng là thời cơ tốt để ra tay đánh tan bọn họ.
Một gã tướng mạo …., nhìn cảnh các trưởng lão liều mạng thi triển đấu khí hòng phong ấn dị hỏa, hướng về Hàn đứng bên cạnh Phong cười quái dị nói
- Ha ha, Ban Lão Mạc quá nóng lòng rồi, lúc trước trải qua đại chiến, nội viện trưởng lão đã tiêu hao không nhỏ, trái lại dị hỏa lại được nghỉ ngơi dưỡng sức, hiện tại muốn đem nó phong ấn sẽ không dễ dàng như vậy đâu, không chừng, còn bị dị hỏa tác động gây tổn thất không nhỏ.
Hàn Phong khẽ cười, nhưng lại lắc đầu, nói:
- Chúng ta chờ bọn chúng lưỡng bại câu thương, sau đó mới tái xuất thủ đoạt lấy dị hỏa.
Nghe vậy, tên được xưng là Ban lão, khẽ nhíu mày, bất đắc dĩ gật đầu, bản thân hắn cùng Già Nam học viện có mối liên quan sâu đậm. Thế lực của hắn thường xuyên xung đột cùng với đội học viện hộ pháp, mỗi lần chém giết đều tử thương vô số, hiện giờ có được cơ hội đả kích học viện, hiển nhiên là không cam lòng bỏ qua.
Trên không, cuồn cuộn đấu khí từ cơ thể các vị trưởng lão toả ra, lập nên một vách tường năng lượng màu nhàn nhạt, bất quá vách tường năng lượng so sánh cùng lúc trước, không thể nghi ngờ là yếu nhược hơn rất nhiều. Hiển nhiên là lúc trước đại chiến đã gây nên tiêu hao không nhỏ với các vị trưởng lão.
Trong lúc Hàn Phong đám người đang nói chuyện, một đạo huyết ảnh đột nhiên xuất hiện, cẩn thận chen vào giữa đám đông. Đạo huyết ảnh đột nhiên xuất hiện đó, chính là Phạm Lao, bất quá hình tượng lúc này của hắn so với trước kia cơ hồ là hai người khác nhau, bộ dáng thập phần chật vật.
Nhìn Phạm Lao bộ dáng chật vật, chung quanh Hắc Vực cường giả mặc dù có chút vui sướng trên tai họa của người khác, bất quá phần đông là kinh hãi cùng ngưng trọng, lấy thực lực của Phạm Lao thế mà bị một người thanh niên làm cho thành bộ dáng này, thật sự thanh niên kia có được thực lực mạnh mẽ như vậy?
- Phạm tông chủ, người không sao chứ?
Hàn Phong cũng là bị bộ dáng cuả Phạm Lao gây kinh ngạc một hồi, lát sau, mới khẽ cau mày lấy trong nạp giới một mai đan dược, nhanh chóng đưa cho Phạm Lao.
Cơ hồ là ngay lúc tiếp nhận đan dược sau đó nhét thẳng vào miệng, Phạm Lao thở ra một hơi, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên một chút hồng nhuận, ánh mắt âm lãnh tàn nhẫn nhìn chằm chằm xa xa thân ảnh hắc bào thanh niên cùng thanh hỏa song dực, trong miệng lộ ra thanh âm khô khốc khàn khàn:
- Tên gia hỏa kia có được hai loại dị hỏa quái dị khắc chế ta, với bí pháp tăng lực lượng chứ nếu không, hắn cũng sẽ không có được kết cục tốt.
- Hai loại dị hỏa sao? Không thể nào.
Hàn Phong ánh mắt có chút không tin tưởng nhìn về phía Tiêu Viêm. Trên đời này chỉ có phần quyến mà hắn tu luyện mới có cách thức hấp thụ nhiều hơn một dị hỏa. Mà lão sư của hắn đã chết rồi, đáng nhẽ trên đời không ai có thể hấp thu được trên một loại. Mà lui một vạn bước mà nói dù hắn có phần quyết đi chăng nữa thì ở tuổi trẻ như vậy hắn thực sự có thể đem hai loại dị hỏa hấp thu sao? Đáp án khó khiến người ta tin tưởng.
- Thật sự, ngoài một loại thanh sắc hỏa diễm hắn hiển lộ ra còn có một loại bạch sắc lạnh lẽo hơn hàn băng, đòn vừa rồi của hắn xen kẽ hai loại dị hỏa này nếu không ta sao có thể thua được.
Phạm Lao thấy mọi người không tin liền tức giận giọng nói còn to hơn lúc trước.
Hàn Phong nghe xong như bị điểm huyệt, rồi thân thể đột nhiên run lên, một đạo bóng người già nua trong đầu xuất hiện. Hắn tự nhủ với lòng rằng không thể nào. Bên cạnh hắn Phạm Lao kín đáo nhếch môi cười.
Ở trên không phía chân trời mọi người đều mang những tâm tư khác nhau, phong ấn trận do Tô Thiên chủ trì lại một lần nữa tản mát ra hào quang mãnh liệt, bất quá ngay tại lúc hào quang đạt tới cực thịnh, phía Thiên Phần Luyện Khí Tháp vẫn không có động tĩnh gì, rốt cục vang lên tiếng kêu bén nhọn, nhất thời như âm ba thực chất hóa, cấp tốc khuếch tán mà ra, đem bốn phía hỗn loạn lại một lần nữa phá nát hoàn toàn.
Âm ba vang lên trong nháy mắt, cùng với một thân hình khổng lồ xuất hiện là một đạo sấm sét nổ vang, trong những ánh mắt kinh hãi, ngọn lửa vô hình vô tận tựa như cơn gió lốc ồ ạt xuất hiện, hung hăng va chạm vào bốn phía của vách tường năng lượng, cùng với sự va chạm mạnh mẽ như vậy, vách tường năng lượng bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, mơ hồ thấy được dấu hiệu tan vỡ.
Trong lúc va chạm kia, sắc mặt của không ít các vị trưởng lão đã trở nên tái nhợt, hơi thở tuỳ thời đã trên nên yếu ớt rất nhiều.
- Này, đây là Dị Hỏa ẩn giấu trong nội viện sao? Trời ạ, không nghĩ tới nó đã tiến hoá tới mức gần như trở thành thực thể!
Nhìn bầu trời bị chiếm cứ bởi thân hình khổng lồ của vô hình cự xà, các Hắc Giác Vực cường giả lần đầu nhìn thấy Vẫn Lạc Tâm Viêm, nhất thời kinh hô thành tiếng, vẻ mặt sợ hãi.
Hàn Phong cũng là bị bản thể khổng lồ của Vẫn Lạc Tâm Viêm làm tỉnh lại ngay sau đó là vẻ mặt mừng rỡ như điên khó có thể che dấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.