Mỹ Đô Toa cần an bài một số sự tình. Cũng không quá lâu, ước chừng chỉ nửa canh giờ, nàng đã đem mọi chuyện an bài một cách thoả đáng. Sau đó liền cùng Tiêu Viêm rời khỏi lãnh địa Xà Nhân Tộc, hướng biên giới đế quốc bay vút đi
Khoảng cách từ đế đô tới biên giới cũng không phải là ngắn, mặc dù lấy tốc độ của ba người Tiêu Viêm nhưng cũng phải đến lúc chạng vạng tối mới tới nơi.
Tại đỉnh một ngọn núi ở vùng biên giới Xuất Vân đế quốc, từ xa xa có ba đạo lưu quang lao đến, một lát sau liền hóa thành ba đạo nhân ảnh, hiện ra trên ngọn núi đó.
" Phía trước chính là Xuất Vân đế quốc, nghe nói độc sư trong đế quốc này rất ngang ngược, cho nên khi hành động cần phải cần thận một chút." Từ trên cao nhìn xuống, nhìn một căn cứ mơ hồ xuất hiện ở cuối tầm mắt, Tiêu Viêm nghiêng đầu nhắc nhở hai người Mỹ Đô Toa.
" Ân!" hai người khẽ gật đầu, Mỹ Đô Toa nhìn thoáng qua Tử Nghiên ở bên cạnh, chần chừ một lúc rồi nói: " Ngươi xác định phải mang theo Tử Nghiên sao? Nên nhớ chuyến đi Xuất Vân đế quốc lần này không phải là đi du ngoạn."
Đột nhiên nghe được những lời này của Mỹ Đô Toa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Nghiên nhất thời quýnh lên. Nàng không cam tâm phải một mình tại Gia Mã đế quốc chờ mọi người, như vậy thật nhàm chán.
" Ha ha, cứ yên tâm đi, đừng xem thường cô gái nhỏ này, nàng hiện giờ cũng đã là cường giả cấp Đấu Hoàng, ngoài ra cỗ quái lực khủng bố kia của nàng, cho dù là cường giả Đấu hoàng đỉnh cấp bình thường cũng phải cam bái hạ phong, hơn nữa tại những giây phút sinh tử, chỉ sợ chiêu số bảo mệnh của nàng còn mạnh mẽ hơn so với chúng ta." Tiêu Viêm sở sờ đầu Tử Nghiên, cười nói.
Nghe vậy, Mỹ Đô Toa cũng nhớ lại lúc ban đầu ở Vân Lam Sơn, Tử Nghiên chỉ bằng vào Đấu Vương thực lực đã tiếp được một kích của Vu Hộ Pháp, nghĩ tới đó nàng liền không nói thêm gì nữa, hướng về phía Tử Nghiên mỉm cười nói: " Một khi đã như vậy thì cùng nhau đi thôi, bất quá phải nói trước với ngươi, lần này tuyệt đối không được nghịch ngợm nữa, không nên đụng vào bất cứ thứ gì không nên đụng, bởi vì cường giả của Xuất Vân đế quốc, phần lớn đều mang theo trên người một chút độc dược hạ lưu."
Thấy Mỹ Đô Toa tán thành chuyện này, Tử Nghiên vội vàng gật đầu.
" Ha Ha, một khi đã như vậy liền đi thôi, tổng bộ Độc Tông nằm tại một thành thị trong Xuất Vân Đế Quốc, nơi này cách chỗ đó vẫn còn một khoảng cách." Tiêu Viêm cười cười nói.
" Ân!"
Mỹ Đô Toa khẽ gật đầu, nắm lấy Tử Nghiên, thân thể hai người nhanh chóng lăng không, lợi dụng bóng đêm che dấu, nhắm hướng Xuất Vân đế quốc cấp tốc bay vút đi, mà ở phía sau họ, Tiêu Viêm cũng hướng phía trước mà đi.
*****
Lãnh thổ Xuất Vân đế quốc cũng không kém hơn so với Gia Mã đế quốc, thậm chí về nhiều phương diện khác mà nói còn muốn mở mang hơn cả Gia Mã đế quốc, bất quá nếu so sánh với Gia Mã đế quốc thì Xuất Vân đế quốc không nghi ngờ là hỗn loạn hơn rất nhiều.
Độc sư, cái chức nghiệp này tại Gia Mã đế quốc cơ hồ bị mọi người khinh bỉ, thì tại Xuất Vân đế quốc lại phát triển phi thường tốt, ở bên trong mỗi tòa thành thị, cơ hồ tùy ý có thể thấy một ít độc sư thân mặc bào phục. Đặc biệt, có một việc tại bên trong Xuất Vân đế quốc mà rất ít được nhìn thấy tại Gia Mã đế quốc, đó là việc buôn bán độc vật.
Ở mỗi một tòa thành thị bên trong đế quốc này, đều có một ít cửa hàng chuyên môn bán ra độc vật. Chỉ cần là thứ gì đó có liên quan tới độc đều có thể mua được tại những chỗ này, độc tính càng mạnh thì giá cả lại càng đắt đỏ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tại Xuất Vân đế quốc, có một loại đấu khí được dùng nhiều hơn vô số lần so với các loại thuộc tính đấu khí khác, người Xuất Vân đế quốc gọi nó là Độc đấu khí.
Độc đấu khí lại chia thành nhiều chi nhánh, bất quá cũng đều là giống nhau, đều là ẩn chứa kịch độc, đương nhiên độc tính dị thường của các loại độc này cũng không phải là thuộc tính tự nhiên mà là do kết quả của sự biến dị nhân tạo. Người bình thường trước khi trở thành một gã đấu sư, cần đem thân thể ngâm trong nước có chứa một ít độc, sau đó trong quá trình tu luyện, theo quãng thời gian chậm rãi xâm thể của độc tính, cuối cùng sẽ cùng với đấu khí trong cơ thể giao hòa. Sau thời gian chờ đợi lâu dài, đấu khí nguyên bản bình thường sẽ biến thành độc đấu khí với hiệu quả hoàn toàn khác.
Cùng so sánh với đấu khí bình thường thì độc đấu khí thật có chút ưu thế ở lực sát thương, tuy nhiên độc dù sao cũng vẫn là độc, thứ này chẳng phân biệt địch ta, theo sự tăng lên của quá trình tu luyện, thân thể cũng sẽ dần bị độc tính ăn mòn, trở nên ngày càng suy yếu, trừ khi có thể tấn thăng thành cường giả cấp Đấu Vương, nếu không người tu luyên độc đấu khí, tuối thọ so với người bình thường sẽ thấp hơn rất nhiều.
Hơn nữa khi bên trong thân thể có chứa nhiều loại độc mang độc tính mạnh sẽ làm xuất hiện sự lệch lạc trong tính cách. Chính điều này đã khiến cho Xuất Vân đế quốc có chút hỗn loạn. Việc luận bàn đánh nhau sinh tử so với Gia Mã đê quốc không thể nghi ngờ là diễn ra thường xuyên hơn rất nhiều. Hơn nữa, có lẽ vì nguyên nhân độc tính trong cơ thể làm ảnh hưởng đến tâm lý nên người tu luyện tại Xuất Vân đế quốc càng muốn điên cuồng hơn, bởi vì ai cũng biết, nếu không đạt tới cảnh giới đấu vương, như vậy chính mình tu luyện độc đấu khí sớm hay muộn cũng sẽ bị cắn nuốt sạch cái mệnh này.
Có loại áp bức tử vong này nên không khí tu luyện tại Xuất Vân đế quốc xác thực có chút điên cuồng, mà cũng chính bởi vì như thế nên cường giả ẩn tàng trong dân gian của Xuất Vân đế quốc có lẽ so với Gia Mã đế quốc nhiều hơn không ít. Các cường giả này bình thường rất ít khi gia nhập các thế lực lớn mà đều tự cố gắng, liều mạng tu luyện, nhằm trông mong tự mình có thể thoát ly hoàn toàn khỏi thứ độc tính đang ăn mòn bên trong cơ thể
Tổng thể mà nói, quốc gia này so với Gia Mã đế quốc có vẻ càng thêm hỗn loạn và nguy hiểm hơn.
Đương nhiên, trình độ hỗn loạn dạng này nếu so với chế độ không có pháp luật ở Hắc Giáp Vực thì có vẻ yếu hơn không ít, bởi vì dù sao nơi này nói thế nào đi nữa cũng còn có Xuất Vân hoàng thất cho đến Độc Tông khổng lồ kia thống trị….
*****
Tiêu Viêm ba người mất thời gian gần bốn ngày, trải qua đường sá xa xôi, đã đến vị trí trung tâm của Xuất Vân đế quốc.
Trên đường đi, đối với sự hỗn loạn của Xuất Vân đế quốc, ba người cũng là có chút lý giải, đặc biệt khi chứng kiến một vài vụ ẩu đả, nhìn khói độc tán loạn khắp xung quanh, trong lòng đối với độ nguy hiểm của cái đế quốc này đề cao lên không ít, mà sau khi có sự lý giải này, trong lòng Tiêu Viêm lại tiếp tục đối với những việc làm của Tiểu Y Tiên mà sợ hãi một phen.
Có thể tại vùng đất hỗn loạn này kiến tạo một thế lực to lớn như vậy gần như khống chế cả một phần ba Xuất Vân đê quốc, trong quá trình này, chỉ sợ là phải trả giá bằng vô số huyết tinh. Tại Xuất Vân đế quốc, nếu chỉ bằng những thủ đoạn ôn hòa bình thường thì khó mà đem những cường giả với tính cách cực đoan kia thu phục được, chỉ có thủ đoạn máu tanh mới là phương pháp hữu hiệu nhất.
Tiêu Viêm có thể tưởng tượng được, bằng vào thân phận nữ lưu cuả Tiểu Y Tiên, có thể đem Độc tông mở rộng đến mức này, không biết dưới chân đã phải đạp qua biết bao xương khô.
*****
Tổng bộ Độc tông tọa lạc tại trung tâm Xuất Vân đế quốc, ở nơi đó có một toà thành thị tên là Thiên Độc Thành, mà tòa thành thị này, phép tắc bên trong đều do Độc tông điều khiển trong tay, thậm chí có thể nói, tòa thành thị này là nơi mà Độc tông thống trị. Ở tại nơi này, dù là hoàng thất Xuất Vân đế quốc cũng không có chút quyền lực nào.
Thiên Độc Thành này được mọi độc sư Xuất Vân đế quốc tôn sùng thành Thánh địa trong lòng, bởi vì từng có một ít đại thế lực cực mạnh của Xuất Vân đế quốc đều đem tổng bộ thiết lập ở nơi này, tiếp nhận sự tôn sùng của các độc sư từ bốn phương tám hướng.
Thiên Độc Thành tại Xuất Vân đế quốc có thanh danh cực lớn, bởi vậy ba người Tiêu Viêm sau khi tùy ý nghe ngóng liến biết được phương vị cụ thể. Với tốc độ của bọn họ, hao tổn thời gian ước chừng một ngày liền đã tới thành thị được tôn sung là Thánh Thành này.
Tại một chỗ trên ngọn núi bên ngoài Thiên Độc Thành, ba người Tiêu Viêm với dáng vẻ phong trần mệt mỏi đều thở dài nhẹ nhõm, giờ phút này, trang phục ba người đều có chút thay đổi. Mỹ Đỗ Toa trực tiếp đội trên đầu một cái áo choàng, trên suốt đoạn đường, bởi vì dung mạo xinh đẹp của nàng mà đưa tới cho họ không ít phiền toái, mà đối với mấy tên gia hỏa mang lòng bất chính này, Mỹ Đô Toa tự nhiên là ra tay không chút lưu tình, nhưng dù vậy thì mấy tên ruồi bọ đáng ghét đó vẫn là nối liền không dứt, tới cuối cùng, mặc dù lấy trình độ tàn nhẫn của nàng cũng không biết làm sao đành phải dùng áo choàng đem dung mạo che đậy lại, từ đó trở đi quãng đường đi trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
" Không nghĩ tới tòa thành thị khổng lồ như vậy, thế nhưng tất cả lại đều do Độc Tông nắm trong tay. Xem ra địa vị của Độc Tông tại Xuất Vân đế quốc so với Viêm Minh tại Gia Mã đế quốc phải cao hơn rất nhiều a." nhìn thành thị to lớn phía dưới, Tiêu Viêm tấm tắc tán thưởng.
" Đấy là do thủ đoạn của ngươi không có đủ tàn nhẫn như nàng, nếu ngươi quyết tâm đem người của hoàng thất giết sạch một lượt, rồi huyết tẩy hết các thế lực còn lại, thì Gia Mã đế quốc sẽ hoàn toàn có thể là thiên hạ của của Viêm Minh, hơn nữa cho dù người làm như vậy thì cũng không có ai dám có chút dị nghị." Mỹ Đô Toa thản nhiên nói.
Nghe thấy thế, Tiêu Viêm chỉ biết cười khổ, quả thật việc này hắn làm không được.
"Có cần vào thành không?"Mỹ Đô Toa cũng không tiếp tục nói thêm về đề tài này nữa mà tùy miệng hỏi.
" Không cần!" Tiêu Viêm lắc lắc đầu cười, chợt tay vừa động, một ngọc phiến màu xám liền xuất hiện trong tay, sau đó nhẹ nhàng niết, đem nó niết thành mạt phấn.
Làm xong tất cả chuyện này, Tiêu Viêm vỗ vỗ tay, liền trực tiếp ngồi xếp bằng xuống tại trên ngọn núi, mỉm cười nói: " Kế tiếp, chỉ cần chờ, nàng hẳn là rất nhanh sẽ tới thôi."
"Hy vọng tới không phải là một đống cường giả của Độc Tông." Mỹ Đô Toa bĩu môi nói.
Nghe được lời này của nàng, Tiêu Viêm không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra nàng đối với Tiểu Y Tiên vẫn là có khúc mắc không nhỏ, bất quá đối với loại sự tình này hắn cũng không biết làm thế nào, có lẽ ngày sau, khi hai người ở cùng nhau lâu chắc sẽ khá hơn được một chút. (ở cùng nhau lâu nó âm mưu gì đây?- rứa mà còn hỏi)
Trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt Tiêu Viêm chậm rãi đảo qua chung quanh Thiên Độc Thành, thở dài một hơi, nắm tay cũng dần dần nắm chặt lại, trong con ngươi đen tuyền, hàn mang đã lóe lên.
" Gia hỏa Hồn điện! Cứ chờ đó!"