Đấu Phá Thương Khung

Chương 633: Trận chiến đồng môn




"Ngươi... ngươi thay đổi dị hoả?" Hàn Phong con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào TIÊU VIÊM trên người bốc lên từng luồng hoả diễm màu bích lục, tuy loại hoả diễm này không có dạng khí thế ngập trời nhưng bằng vào linh hồn cực kì nhạy cảm có thể mơ hồ nhận thấy bích lục hoả diễm kia cực kì đáng sợ.
Nhìn bộ dáng kinh hãi của HÀN PHONG, TIÊU VIÊM cười cười, 1 luồng bích lục hoả diễm giống như tinh linh tại đầu ngón tay đang thấp thoáng di chuyển, thỉnh thoảng hoả vĩ lướt qua khiến cho không gian có cảm giác như đang vặn vẹo.
"Sư huynh, lão sư năm đó bị thương tổn, hôm nay ta thay người chấm dứt đi". TIÊU VIÊM hữu thủ nhẹ nắm, cực đại huyền trọng xích hiện ra, trọng xích vung lên, 1 cỗ kình phong áp bách hướng xa xa về HÀN PHONG chỉ tới.
HÀN PHONG sắc mặt âm trầm, đơn chưởng nắm chặt thâm lam hoả diễm, cấp tốc khởi động cuối cùng hoá thành 1 hoả diễm trường kiếm thon dài, mũi kiếm chỉ về hướng TIÊU VIÊM nói: "Ngươi không nên dùng giọng điệu gaío huấn này cùng ta nói chuyện, ta chưa từng hối hận, chỉ có 1 điều duy nhất khiến ta tiếc nuối đó là cuối cùng ta vẫn không thể có được "Phần quyết", bất quá bây giờ có thể nói rằng hiện tại ngươi cũng đem đến cho ta".
"Qủa nhiên ngưoi đúng là súc sinh..." TIÊU VIÊM thở dài lắc đầu, cuối cùng cũng không vì "phần quyết" mà bị những lời vô ích từ tên súc sinh này che mắt, (bàn chân phía trên, ánh sáng ngọc ngân mang hiện lên ra, cuối cùng nhàn nhạt tiếng sấm, âm hưởng vang tận chân trời, tiếng sấm vang lên trong chốc lát, thân hình TIÊU VIÊM đột nhiên run lên.
"Tàn ảnh sao? Thật không ngờ chỉ sau 2 năm ngưưoi quả nhiên đã mạnh mẽ lên rất nhiều, hiện giờ không cần dùng lực lượng của lão già kia để tăng thực lực nhưng ngươi cho rằng có thể đối đầu với ta được sao?" Nhìn thân ảnh TIÊU VIÊM không nhúc nhích trên không trung, HÀN PHONG cười nhạt 1 tiếng, phía sau cấp tốc ngưng tụ Thâm Lam sắc hoả hơi rung lên, thân hình lướt đi lùi về sau vài trượng, mà ngay sau động tác kia 1 chút, trước mặt đột nhiên xuất hiện 1 hắc ảnh, trọng xích mang theo kình phong áp bách kinh khủng vô cùng bén nhọn khiến không gian tê liệt hung hăng chém xuống thân thể HÀN PHONG, chiêu thức ẩn chưá kình phong, trọng xích hướng đầu Hàn Phong đập xuống nhưng dưới sự bảo vệ của "Hải Tâm Diễm" không tạo cho HÀN PHONG sự thương tổn nào.
"Tiểu sư đệ, tuy rằng ngươi hiện tại thực lực đại tăng, bất quá sư huynh ta trải qua nhiều chiến đấu có thể so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn. Né tránh công kích của TIÊU VIÊM, HÀN PHONG cười nhạt, cánh tay bỗng nhiên rung lên, trong tay hoả diễm trường kiếm hoa lên 1 đường cực kì xảo quyệt và tàn nhẫn lách qua trọng xích đâm thẳng vào ngực TIÊU VIÊM.
"
Đinh!" Đối mặt với công kích tàn nhẫn của HÀN PHONG, TIÊU VIÊM sắc mặt không đổi, cổ tay lật ngược, trọng xích cấp tốc xoay tròn bay ngược về cuối cùng giống như 1 tấm lá chắn trước mặt mang hoả diễm trường kiếm kia chống đỡ.
"
Xuy! Xuy!" TIÊU VIÊM phản ứng nhạy cảm như vậy khiến HÀN PHONG vô cùng kinh ngạc, nhíu mày, cánh tay cấp tốc rung động chỉ thấy trên cánh tay hoả diễm trường kiếm giống như tách ra vô số tàn ảnh như thực như ảo, kình phong hỗn loạn nóng cháy ùn ùn kéo đến thân thể TIÊU VIÊM vây lại, thế tấn công cực kỳ sắc bén.
Đối mặt với thế tiến công sắc bén của HÀN PHONG, TIÊU VIÊM lại không có biểu hiện kinh hoảng, tuy nói hiện giờ không có lực lượng Dược lão hỗ trợ. Nhưng bản thân thực lực của hắn cũng không kém lực lượng thời điểm đó bao xa, hơn nữa thực lực hiện tại bây giờ là của chính hắn bởi vậy khống chế lực lượng càng được như ý.
Bàn chân ngân mang loé lên, chân TIÊU VIÊM theo tư thế kì lạ, thân thể quỷ dị tránh né trái phải dĩ nhiên mang tất cả kiếm ảnh tránh né ra thỉnh thoảng huy động trọng xích chống đỡ luồng lửa đỏ, trọng xích bạo phát dựng lên hoa lửa soi sáng khuôn mặt trẻ trung có vẻ mặt ung dung.
Thân hình loé ra, thân thể TIÊU VIÊM bỗng nhiên ngừng lại, trong mắt lúc đó tinh quang đại thịnh quát khẽ một tiếng từ yết hầu truyền ra xích thước trong tay hỗn loạn bích lục hoả diễm thẳng tắp bạo xuất ra, tại đây khắp bầu trời là kiếm ảnh đánh trúng vào một đạo tàn kiếm như có như không.
"Tang tang!" thanh âm thanh thuý chậm rãi vang vọng khắp bầu trời kiếm ảnh đột nhiên tiêu thất chỉ còn 1 thanh hỏa diễm trường kiếm mũi kiếm cùng trọng xích va chạm thật mạnh.
"
Uông" Cảm thụ được mũi kiếm kia vọt tới với kình lực mạnh mẽ, TIÊU VIÊM chợt quát khẽ, hùng hồn đấu khí từ khắp cơ thể dũng mãnh bạo ra cuối cùng dọc theo kinh mạch nhanh chóng tiến nhập vào cánh tay mà theo như vậy hùng hồn vọt tới, cánh tay TIÊU VIÊM trở nên tráng kiện hơn rất nhiều. Trong giây lát cánh tay hung hăng run lên 1 cỗ bạo tạc lực lưọng từ huyền trọng xích bạo dũng phát ra cuối cùng chạm vào hoả diễm trường kiếm kia. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Thình thịch" Lực lượng thô bạo tiến tới, chỉ thấy từ hoả diễm trường kiếm do "Hải Tâm Diễm" hóa thành bắt đầu xuất hiện 1 vết nứt, HÀN PHONG sắc mặt hơi trầm xuống, bàn tay cấp tốc buông chuôi kiếm ra, khi chuôi kiếm rời tay mất đi lực lượng hỗ trợ nhất thời 1 đạo thanh âm thanh thuý bạo liệt vang lên.
"Người này dị hoả có chút cổ quái!" Hoả diễm bạo liệt, mắt HÀN PHONG loé lên, trước mặt đối phương tại thời điểm hoả diễm có lực lượng dũng mãnh hắn cảm giác được dị hoả của đối phương đối với "Hoả Tâm Diễm" đang tiến hành... phân giải!
Một kích chiếm được ưu thế, TIÊU VIÊM không có chút chần chờ bàn tay nâng trọng xích nện thật mạnh, bích lục hoả diễm cùng trọng xích giống như 1 đạo thiểm điện màu bích lục hướng về phía HÀN PHONG gần ngay gang tấc lao đến.
Đối với khoảng cách gần như thế, với tốc độ của Tiêu Viêm, HÀN PHONG né tránh cũng không kịp, bởi vậy hắn đành phải dùng "
Hãi Tâm Diễm" bao bọc lấy bàn tay hung hăng chặn lại trọng xích đánh tới.
"
Keng!" Bàn tay chặn lại trọng xích, nhất thời phát sinh 1 đạo âm thanh kim loại giòn tan, kình lực tuôn ra mãnh liệt trực tiếp đánh bay trọng xích, bất quá tại tay HÀN PHONG cùng trọng xích tiếp xúc một chút bích lục hoả diễm giống như chất nhầy nhanh chóng dính lên, trực tiếp đốt cháy chỗ đó, mắt thường có thể nhìn thấy "Hải Tâm Diễm" bắt đầu trở nên hư bạc.
Nhìn "Hải Tâm Diễm" tiêu thất dần, HÀN PHONG trong lòng rốt cục cảm thấy bất an, tại nơi tiếp xúc hắn có thể xác định dị hoả TIÊU VIÊM lần này sử dụng tuyệt đối không phải là Thanh Liên Địa Tâm Hoả trước đây
Đấu khí cuồn cuộn từ trong lòng bàn tay HÀN PHONG dâng lên, sau một hồi giằng co, phụ thể bích lục hoả diễm kia mới mới dần dần bị dập tắt, thân hình HÀN PHONG trong nháy mắt lui về đằng sau, sắc mặt ngưng trọng nhìn nhìn vẻ mặt ấm áp tươi cười của hắc bào thanh niên, 2 năm không gặp tên kia so với năm đó càng thêm khó chơi và quỷ dị
Nhìn thấy HÀN PHONG không tốn nhiều khí lực để thoát khỏi bích lục hoả diễm, trong mắt TIÊU VIÊM cũng có 1 chút ngạc nhiên, người này quả nhiên như lời Dược lão nói, tu luyện dược cũng như tu luyện khí có thiên phú cực kì kiệt xuất, sau 2 năm hắn xũng có biến hoá rất nhiều, thực lực của người này cũng tăng không ít, hơn nữa không chừng theo như lời hắn nói dường như hắn đã chạm tới Đấu Tông cường giả, không chừng một ngày sau đó hắn sẽ tiến nhập vào hàng ngũ siêu cấp cường giả.
"Có thể được lão gia hoả kia nhìn trúng đồng thời thu nhận làm đệ tử, quả nhiên là người không đơn giản a". Cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay có chút đen cháy, HÀN PHONG lắc đầu thở dài, hít nhẹ 1 hơi, ngẩng đầu ánh mắt âm độc nhìn chằm chằm TIÊU VIÊM cười lạnh nói: "Hai năm thời gian, tuy rằng thực lực ngươi đại tăng, ta cũng không phải là sống uổng phí..."
Giọng nói thấp xuống đồng thời tay HÀN PHONG kết ấn biến đổi, 1 cỗ bàng bạc đấu khí từ trong cơ thể bạo dũng xuất ra, cỗ đấu khí này cực kì mạnh mẽ hẫu như vượt xa Đấu Hoàng đỉnh cường giả, thậm chí sợ rằng 1 bước bước vào cấp độ Đấu Tông.
Đấu khí cường hãn chợt xuất hiện trực tiếp khiến cho chiến trường hỗn loạn cách đó không xa lâm vào yên tĩnh, từng đạo ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về đây... mà lúc những ánh mắt này dừng lại tại HÀN PHONG, nhất thời trở nên đặc sắc hơn(ta nghĩ sợ hãi thì hợp lý)
"Người này... chẳng nhẽ đã bước chân vào cấp bậc Đấu Tông sao..."Nhìn đấu khí bàng bạc dâng lên, những sợi tóc tán loạn của HÀN PHONG, mặc dù chính mình là cường giả Hắc Giác Vực trong lòng đều là tràn ngập kinh hãi, mấy năm nay hầu như không ai nhìn thấy HÀN PHONG xuất thủ, bởi vậy dĩ nhiên không người nào biết hắn ta cư nhiên đạt được sức mạnh này!
Đột nhiên bạo phát ra đấu khí kinh thiên, cho dù là ngay cả Tô Thiên cùng Kim Ngân nhị lão đều bị kiềm hãm, nhìn đấu khí bộc phát ra, chợt trong mắt đều là tâm tình bất đồng
"Người này tâm cơ thật sâu, dĩ nhiên ngay cả chúng ta cũng không biết hắn sắp đạt đến cái kia..." Kim Ngân nhị lão liếc nhau, trong mắt không nhịn được có loại đố kị, 2 người dừng lại tại Đấu Hoàng đỉnh phong gần 10 năm thời gian, đến nay không có 1 chút tiến triển, nhưng mà HÀN PHONG không đến 5 năm thời gian cư nhiên có dấu hiệu đột phá, với tốc độ như vậy bọn họ làm sao mà không cảm thấy đố kị
Tô Thiên phát hiện ra đấu khí bạo phát kia là của HÀN PHONG, sắc mặt từ từ trầm xuống, nếu HÀN PHONG đã bước 1 chân vào Đấu Tông cấp bậc như vậy sức chiến đấu sẽ đột nhiên bạo tăng, thậm chí nếu hắn thi triển dị hoả, coi như là Tô Thiên tự mình đối phó với hắn cũng khó có khả năng đánh bại càng không nói đến TIÊU VIÊM?
Nguyên bản Tô Thiên còn muốn trông cậy vào TIÊU VIÊM có thể đem HÀN PHONG ngăn chặn nhưng nhìn cục diện hiện giờ sợ rằng…, mà chốc lát HÀN PHONG vọt tới xuất thủ lại liên hợp cùng Kim Ngân nhị lão thì chắc chắn sẽ thất bại, lúc đó nội viện thực sự tử thương thảm trọng
Tô Thiên tinh thần có chút sa sút nhẹ thở dài một hơi, chợt lấy lại tinh thần, hiện giờ cũng chỉ có hi vọng kí thác vào tiểu tử bình thường hay tạo nên kì tích kia, bây giờ lo lắng cũng không làm được gì.
"Tiểu tử kia, lúc này đây ngươi có thể ngăn càn được Hàn Phong sao?" Ánh mắt dời đi, nhìn không ra trên mặt hắc bào thanh niên kia, Tô Thiên thấp giọng lẩm bẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.