Đấu Phá Thương Khung

Chương 1514: Thu hoạch cuối cùng!




"Tịnh Liên Yêu Hỏa "
Trên bầu trời, Tiêu Viêm vô cùng mừng rỡ, một lát sau mới bình ổn được tâm trạng. Hắn quay sang nhìn Huân Nhi rồi mới cẩn thận hạ người xuống. Đến khi tới gần đóa hỏa liên trắng xen hồng mấy trượng mới chậm chậm dừng lại.
Tịnh Liên Yêu Hỏa bây giờ so với trước kia đúng là khác biệt hoàn toàn. Trước đó thì thô bạo hung mãnh, còn giờ thì yên tĩnh, bình thản, không hề công kích hai người Tiêu Viêm tới gần.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa có vẻ không giống như vừa rồi?" Nhìn hỏa diễm "hiền lành" như vậy, Huân Nhi kinh ngạc thốt lên.
"Tịnh Liên Yêu Thánh đã đem linh trí và trí nhớ của Tịnh Liên Yêu Hỏa xóa đi cho nên hiện tại nó chỉ như trẻ sơ sinh mà thôi!" Khuôn mặt Tiêu Viêm trở nên hưng phấn.
Sau khi chứng kiến vẻ hung hãn, thô bạo của Tịnh Liên Yêu Hỏa, thì cho dù có chiếm được nó, Tiêu Viêm cũng không dám luyện hóa. Ngay cả cường giả như Tịnh Liên yêu Thánh còn bị Yêu Hỏa phản phệ mà ngã xuống, chứ đừng nói đến một Nhị Tinh Đấu Thánh như hắn. Chẳng qua sự lo lắng đó lúc này đã không còn nữa. Tàn ảnh của Tịnh Liên Yêu Thánh và Tịnh Liên Yêu Hỏa đã cùng nhau biến mất, chỉ còn lưu lại là một bản nguyên Yêu hỏa thuần khiết như trẻ em mới sinh, không hề có chút hung hãn nào.
"Nhưng như vậy chẳng phải là linh tính của Tịnh Liên Yêu Hỏa đã bị tổn hại rồi hay sao?" Hai hàng lông mày như lá liễu của Huân Nhi nhíu lại. Dị hỏa khác với những ngọn lửa khác là vì chúng có được linh tính. Một khi mất đi linh tính, chúng cũng chỉ giống như hỏa diễm bình thường, không còn sức hấp dẫn nữa.
"Với thủ đoạn của Tịnh Liên Yêu Thánh thì làm sao có thể làm ra chuyện ngu ngốc như vậy. Bên trong Tịnh Liên Yêu Hỏa này vẫn ẩn chứa linh tính như trước. Tịnh Liên Yêu Thánh chỉ lấy đi một số thứ vốn là của ông ta mà thôi." Tiêu Viêm lắc đầu, nói: "Hiện giờ, nó tinh thuần giống như khi mới sinh ra trên thế gian này, không bị môi trường xung quanh ảnh hưởng."
"Xem ra Tịnh Liên Yêu Thánh đã giúp chúng ta không ít nhỉ?" Huân Nhi che miệng cười khẽ. Hành động lần này vốn đã thất bại, thế nhưng bất ngờ nửa đường lại nhảy ra Tịnh Liên Yêu Thánh mạnh mẽ xóa bỏ mọi cảm xúc phản đối, hung bạo trong Tịnh Liên Yêu Hỏa, làm họ thu được lợi ích thật lớn.
"Bây giờ phải làm sao đây? Không gian thông đạo ở nơi này đã tiêu tán. Muội vừa thử nghiệm một chút, lấy thực lực hiện giờ của chúng ta e rằng không thể nào xé rách không gian được."
Huân Nhi chần chừ một lúc rồi nói tiếp:
" Tuy chúng ta đều là Nhị Tinh Đấu thánh, nhưng không gian nơi này do Tịnh Liên Yêu Thánh tạo ra, bên trong còn sót lại phong ấn cho nên muốn xé rách không gian là chuyện tương đối khó khăn."
Tiêu Viêm sờ sờ cằm, ánh mắt hắn nhìn về phía hỏa diễm liên hoa trên nham thạch nóng chảy, mỉm cười nói:
"Nếu tạm thời không ra được thì luyện hóa Tịnh Liên Yêu Hỏa tại nơi này luôn."
"Huynh có nắm chắc không?" Mày liễu của Huân Nhi khẽ nhíu lại. Tuy nói hiện giờ Tịnh Liên Yêu Hỏa không công kích lung tung, nhưng dù sao nó cũng là dị hỏa bài danh thứ ba trên bảng, muốn luyện hóa nó cũng không phải là chuyện dễ dàng.
"Không tới năm thành!" Tiêu Viêm cười thản nhiên và nói. Hắn cũng không muốn giấu diếm điều gì. Sau khi chứng kiến hung uy của Tịnh Liên Yêu Hỏa, hắn cực kỳ kiêng kỵ. Hơn nữa, trên thế gian này, những người có thể chắc chắn luyện hóa được Tịnh Liên Yêu Hỏa chỉ có thể đếm trên một bàn tay thì hắn làm sao dám đảm bảo?
Nghe hắn nói, trong mắt Huân Nhi hiện lên một chút lo lắng.
"Không còn cách nào đâu! Nếu như chúng ra mang bản nguyên Yêu hỏa ra ngoài, chắc chắn sẽ dẫn đến vô số người thèm muốn. Đến lúc đó, dù cho ta theo muội tới Cổ tộc tị nạn cũng không tránh khỏi đại phiền toái này. Mặt khác, không gian này do Tịnh Liên Yêu Thánh tự tay sáng tạo, ngay cả phụ thân muội cũng không thể xâm nhập. Nếu không bọn họ đã sớm ra tay cướp lấy Yêu hỏa rồi. Vì thế nơi đây chính là địa phương tốt nhất để ta luyện hóa Tịnh Liên Yêu Hỏa!"
Tiêu Viêm cười cười rồi nói tiếp:
"Chúng ta lâu như vậy còn không ra thì bọn họ sẽ cho rằng chúng ta gặp bất trắc gì đó, đương nhiên sẽ giảm đi không ít phiền toái. Về phần nhóm người lão sư thì đã có cảm ứng Long Ấn của Tử Nghiên, không cần lo lắng quá!"
Nghe Tiêu Viêm nói thế, Huân Nhi trầm mặc hồi lâu rồi mới gật đầu. Hiện giờ ở Trung Châu có không ít ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào không gian Yêu Hỏa. Nếu để họ phát hiện có người mang được bản nguyên Yêu Hỏa ra thì cho dù có sự uy hiếp của Cổ Tộc, họ cũng sẽ không chùn bước. Lòng tham của con người rất đáng sợ, nếu để họ điên cuồng lên thì phiền toái sẽ mãi mãi kéo đến. Hơn nữa Hồn Tộc còn ở bên cạnh như hổ rình mồi. Lúc đó e rằng sẽ không có thời gian mà luyện hóa Yêu Hỏa nữa.
"Vậy khi nào huynh bắt đầu?" Sóng mắt Huân Nhi lưu chuyển, nàng nhẹ nhàng hỏi.
"Ha ha! Không vội! Thời gian chúng ta còn rất nhiều mà, luyện hóa Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không phải chuyện dễ dàng, ta còn phải chuẩn bị vài thứ đã!"
Tiêu Viêm lắc đầu, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Yêu Hỏa Liên Hoa đang phiêu phù trên nham thạch. Vốn tưởng rằng chỉ cần đạt tới Đấu Thánh là có thể luyện hóa Tịnh Liên Yêu Hỏa, nhưng hiện giờ hắn mới hiểu được nếu không chuẩn bị vài thứ sẽ không thể làm được. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bên ngoài không gian yêu hỏa, không gian vặn vẹo trên bầu trời đã tiêu tán. Nhiệt độ không khí vốn cực kỳ nóng, giờ đã từ từ giảm bớt. Cả sa mạc nham tương nóng bỏng ở phía dưới cũng ngừng nóng chảy mà dần dần ngưng tụ thành những khối nham thạch màu trắng.
Giữa không từng, có rất nhiều bóng người đang lơ lửng, ánh mắt họ nhìn mảnh không gian này lộ ra vẻ không cam lòng. Sau khi thông đạo tiêu tán, bọn họ không còn cảm ứng được không gian đó nữa, dù có thi triển bất kỳ thủ đoạn nào cũng không thể làm cho nó xuất hiện lại.
"Sao hai người Tiêu Viêm còn chưa ra?"
Sắc mặt Hỏa Vân lão tổ trở nên ngưng trọng nhìn phiến không gian. Từ khi họ chạy ra khỏi đó thì không còn tin tức gì nữa.
"Tiểu thư!"
Ánh mắt Cổ Nam Hải kinh ngạc nhìn phiến không gian biến mất, trên trán hắn không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh. Địa vị của Huân Nhi trong Cổ Tộc không phải bình thường. Hắn không bảo vệ được nàng, e rằng khi hồi tộc sẽ chịu tội không nhẹ.
"Trưởng lão! Người không cần tự trách, Huân Nhi cố ý đi theo Tiêu Viêm, cho dù lúc đó có phản ứng cũng vô dụng thôi!"
Cổ Thanh Dương khẽ thở dài một tiếng, thật không ngờ vì Tiêu Viêm mà Huân Nhi bất chấp nguy hiểm, ở lại trong không gian đó.
"Tiêu Viêm phúc lớn mạng lớn, Huân Nhi cũng sẽ bình an vô sự!"
"Nếu vạn nhất thì sao?" Cổ Nam Hải nghiến răng nghiến lợi nói, không gian Yêu Hỏa ngay cả cường giả như hắn còn không thể sinh tồn, huống chi hai người Tiêu Viêm?
"Đành phải chờ thôi!" Dược lão ở bên cạnh thở dài. Vào thời điểm không gian Yêu Hỏa này đã đóng lại, bọn họ không thể tiến vào đó nữa. Hiện giờ chỉ còn cách bình tĩnh chờ đợi mà thôi.
Nghe Dược lão nói, mọi người đành phải yên lặng gật đầu.
"Hắc! Xem ra lần này Cổ Tộc tổn thất hơi bị lớn nha! Thiên phú của nha đầu Huân Nhi kia rất cao. Nếu cho nàng thời gian tu luyện, e rằng thành tựu sau này sẽ rất khủng bố. Lúc này tuy không chiếm được Tịnh Liên Yêu Hỏa, nhưng lại giải quyết được hai cái họa lớn."
Phó điện chủ Hồn Điện đứng cách đó không xa nhìn đám người Dược lão đang buồn bã lo lắng mà cười quái dị và nói nhỏ.
"Trên người Tiêu Viêm có tàn ảnh của Tịnh Liên Yêu Thánh, e rằng sẽ phát sinh biến cố."
Điện chủ Hồn Điện nhíu mày nói.
"Tiêu Viêm quỷ kế đa đoan, không giống loại người đoản mệnh đâu!"
Hồn Phong bên cạnh cũng chậm rãi nói.
"Vậy ở lại đây mấy ngày xem sao. Lão phu thật sự muốn xem, chỉ hai tên tiểu bối thì có thể tạo ra sóng gió gì?"
Ánh mắt Hồn Ma lão nhân lóe sáng, hắn đè thấp âm thanh nói.
Nghe hắn mở miệng, ba người còn lại chậm rãi gật đầu không nói thêm gì nữa.
Sau khi không gian Yêu Hỏa biến mất không lâu, tuyệt đại đa số người không rời đi mà tiếp tục lựa chọn ở lại nơi này. Đương nhiên, đại bộ phận trong đó đều không cam lòng đi về tay không, bởi vậy họ quyết định từ từ xem có biến cố gì nữa không.
Bảy ngày chờ đợi nhoáng cái đã qua. Trong thời gian này, phiến không gian đó cũng không có gì thay đổi, thậm chí nhiệt độ cũng không phát tán ra chút nào. Kết quả này khiến nhiều người cảm thấy thất vọng, một số người không cam lòng nhưng cũng lục tục rời đi.
"Bảy ngày rồi...!!!"
Cổ Thanh Dương cười khổ một tiếng, nhìn Cổ Nam Hải mấy ngày qua giống như đã già đi rất nhiều, chần chờ một lát rồi nói: "Trưởng lão, bây giờ phải làm sao?"
"Không biết!!!" Cổ Nam Hải lắc lắc đầu, thanh âm của lão trở nên khàn đục.
Bên kia, sắc mặt Dược lão cũng lộ ra vẻ mệt mỏi. Vừa muốn nói điều gì thì không gian trước mặt hơi rung động, một bóng người xinh đẹp hiện lên. Chính là Tử Nghiên, nàng lắc đầu nói:
"Không tìm thấy không gian Yêu Hỏa ấy nữa. Phiến không gian đó có phong ấn, ta không thể nhận ra phương vị của nó."
Nghe vậy, sắc mặt đám người Dược Lão chợt sầm xuống.
"Nhưng mà Tiêu Viêm hẳn là không sao. Nếu hắn gặp chuyện không may thì Long Ấn này đã biến mất."
Tử Nghiên vươn ngọc thủ, trong lòng bàn tay có một đạo Long ấn kim sắc. Nàng quay đầu lại nhìn Cổ Nam Hải, cười nói:
"Cổ trưởng lão cũng không cần lo lắng, Huân Nhi tỷ ở cùng với Tiêu Viêm. Với tính cách của hắn nếu nàng xảy ra chuyện gì thì chắc chắn hắn sẽ trở nên điên cuồng. Đến lúc đó, Long ấn sẽ không bình tĩnh như thế này đâu!"
Nghe Tử Nghiên nói vậy, sắc mặt của Cổ Nam Hải mới có chút sức sống, lão ngẩng đầu nhìn về phía Dược lão thở dài rồi nói: "Dù thế nào thì sự việc cũng đã xảy ra, ta phải trở về tộc để bẩm báo..."
"Yên tâm! Ta sẽ phái người giám thị nơi này, kể cả gió thổi cỏ lay cũng sẽ cho người đưa tin tức tới Cổ Tộc." Dược Lão trầm giọng nói.
"Đa tạ!" Cổ Nam Hải cố gắng xốc lại tinh thần, chắp tay nói với Dược lão. Sau đó nhìn chăm chú vào phiến không gian phía xa kia một hồi rồi mới xoay người bay về phía bắc. Cổ Thanh Dương cũng vội vàng đuổi theo.
Nhìn hai người đi xa, đám người Dược Lão nhìn nhau rồi lại âm thầm thở dài.
Trong khi bên ngoài không gian yêu hỏa dần tan cuộc thì ở bên trong không gian, sau bảy ngày chuẩn bị, Tiêu Viêm chậm rãi mở mắt, chuẩn bị luyện hóa Tịnh Liên Yêu Hỏa.
Hắn đã đợi ngày này mười mấy năm rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.