Chương 89 : Sư Tỷ Chỉ Ái Tuyết Nhi Một Người Cho Nên Ngươi Hãy Gả Cho Sư Tỷ !
" Sư tỷ ngươi đứng trước phòng ta làm gì vậy ? "
Vân Vận nghe âm thanh vang lên từ phía sau liền giật mình xoay người nhìn về sau lưng . Chỉ thấy người kia khuôn mặt lạnh lùng hướng nàng đi tới .
" Tuyết nhi , ngươi đi đâu nãy giờ , sư tỷ kiếm ngươi nhưng không thấy . " Vân Vận mỉm cười với Bạch Tuyết
" Ta đi đâu cũng không cần phải báo với sư tỷ . " Bạch Tuyết lãnh đạm cũng không nhìn Vân Vận 1 lần .
" Tuyết nhi ngươi còn sinh sư tỷ khí sao ? " Vân Vận nghe Bạch Tuyết đối với mình như người xa lạ liền cụp mắt xuống , khóe mắt đều đỏ cả lên .
" Nực cười ta cần gì phải sinh sư tỷ khí ! Chỉ là ta không thích người khác quản lý mình ! Ngươi chắc phải hiểu lý do chứ sư tỷ ! " Bạch Tuyết cười lạnh , bởi vì Vân Vận đang cuối đầu cho nên Bạch Tuyết không thể nào thấy được sự đau đớn bên trong ánh mắt của Vân Vận .
" Đủ ! Sư tỷ ngươi muốn nói gì vào phòng ta nói đứng ở đây chỉ làm cho đám hạ nhân ! " nói xong Bạch Tuyết mở ra cửa phòng đi vào bên trong . Vân Vận nhìn theo từng cử chỉ của Bạch Tuyết mà chua xót . Tự làm tự chịu thui !
Vân Vận bước theo Bạch Tuyết vào phòng cẩn thận mà đóng cửa lại , Bạch Tuyết vẫn quay lưng lại với Vân Vận nhưng từng hành động của người kia chưa từng rời khỏi tầm mắt của nàng .
" Đã vào sư tỷ muốn nói gì nói lẹ đi ! " Lạnh lùng 1
" Tuyết Nhi còn giận sư tỷ sao ? " Vân Vận nhìn bóng lưng cô đơn của người kia mac cần cẩn dực dực nói .
" Không dám sư tỷ là ta tôn trọng nhất người ta sao dám sinh ngươi khí ! " Bạch Tuyết xoay người ánh mắt màu xanh như biển đêm trong đêm tối với ánh trăng chiếu rọi 1 góc đôi mắt ánh sáng trong trẻo lạnh lùng .
" Nói đi ! " Bạch Tuyết hít sâu 1 hơi lạnh , khàn khản nói
" Tuyết nhi có biết từ khi người mang theo Yên Nhiên đi tới Tiêu Gia giải trừ hôn ước , ta hằng ngày đều ở Vân Lam Tông chờ ngươi trở lại , nhưng ta liền thất vọng khi Yên Nhiên lại 1 mình trở về thông báo với ta rằng ngươi đã rời đi ! " Vân Vận nghẹo ngào nói
" Sư tỷ biết Vân Lam Tông rất nhỏ không thể giữ được bước chân ngươi , ngươi 14 tuổi liền đã là Thất Tinh Đấu Hoàng danh vọng địa vị đều rất cao khi đó ta liền biết ngươi thân phận không đơn giản có thể thế lực sau lưng ngươi là truyền thuyết Trung Châu bên kia người thì sao ? Cả Gia Mã Đế Quốc này chứ không riêng gì Vân Lam Tông chúng ta đều không giữ nổi bước chân ngươi ! "
" 3 năm Tuyết Nhi đã 3 năm ngươi có bao giờ nhớ đến sư tỷ chưa ? Sư tỷ thì lúc nào cũng nhớ đến ngươi , nhưng ngươi trong 3 năm qua 1 chút tin tức ngươi cũng không báo cho ta . Ta sợ ngươi có chuyện bất trách , mọi người đều đồn đãi ngươi có thể đã chết nhưng ta không tin ! Ta 1 mực nghĩ rằng ngươi còn sống , chỉ là ngươi đang dạo chơi nơi đâu thui ! " Vân Vận vừa nói từng giọt nước mắt theo nàng lời nói chảy xuống . Bạch Tuyết nhìn Vân Vận lòng càn thêm giày xé rất muốn ôm người kia nhưng lại cầm lòng xuống , muốn nghe hết người kia nổi lòng .
" Cổ Hà ngày ngày đều dùng mọi cách đến cầu thân với ta nhưng nơi này ! " Vân Vận nhìn Bạch Tuyết tay lại chỉ vào trái tim nói tiếp " đều là hình ảnh của ngươi , của ngươi cười , của ngươi ngủ , của ngươi tức giận . Ta luôn từ chối hắn , cũng mặc cho sư phụ hối thúc ta đều không màng đến . Chỉ cho đến khi Cổ Hà mượn cớ ép buộc sư phụ hạ lệnh để ta mang theo người cùng hắn đến Tháp Oa Nhĩ tìm dị hoả . Lần đầu nhìn thấy ngươi , ngươi mặc hắc bào đen thần thần bí bí đứng cạnh Xà Nhân Tộc Nữ Vương . Ta cảm nhận được ngươi ánh mắt và cử chỉ mỗi khi ta cùng Medusa giao đấu dường như là đau xót , lo lắng . Ta vẫn nghi ngờ không biết ngươi là ai . "
" Khi ngươi đánh Cổ Hà 1 bạt tay , khi ngươi dùng dị hoả phế đi cánh tay hắn ta liền cảm thấy vui sướng chứ không phải giận dữ . Khi ngươi giở giọng trêu chọc ta , ta cũng không buồn tức giận ngươi , chính ta khi đó cũng không hiểu tại sao . Nhất là khi Medusa dùng những cử chỉ quan tâm ngươi ta liền không biết sao rất tức giận . Đến khi chiếc nón của ngươi rớt xuống ta liền bị cơn nóng giận chi phối , là đau , là thương , là nhớ nhưng quan trọng hơn là phản bội . Ta cảm giác tình càm bất lâu nay đều tan vào hư vô , là ta ngu ngốc chờ đợi , ta đau lắm ta đánh ngươi 1 ta liền đau 10 không thể chịu thêm ta liền bay về Vân Lam Tông tự nhốt mình trong phòng ! "
" Huyết Lôi uy hiếp đến cầu hôn ta với sư phụ , dưới tình thế ép buộc ta không biết làm sao , ta hoảng loạn chỉ khi nghe đến âm thanh của ngươi ta liền biết ngươi đã đến . Nhưng ta lại nhớ đến ngươi cùng Medusa ôm ấp nghe ngươi nói , ta nghĩ những lời ngươi đều ta là gạt người . Ngươi là phiến tử ! Ta đồng ý Huyết Lôi là vì muốn trả thù ngươi , 1 phần cũng là vì sư phụ và Vân Lam Tông ! "
" Nhưng ta không dám nghĩ đến bởi vì ta mà khiến ngươi xém nữa nhập ma . Là ta hại người ta yêu nhất trở nên như vậy đến khúc cuối ngươi muốn gϊếŧ ta nhưng lại không xuống tay được ta liền biết ta rất quan trọng với ngươi . Là ta ngu xuẩn không nghe ngươi giải thích , Mẫu thân ngươi đến ta liền rất biết ơn bà ấy , bà ấy cứu lấy người ta yêu nhất cũng cho ta động lực nói hết tất cả ! "
" Tuyết nhi , Sư tỷ yêu ngươi ! Chỉ ngươi một người , ta không dám cầu ngươi tha thứ nhưng đừng lạnh nhạt với sư tỷ như vậy ! " Vân Vận đem hết những gì trong lòng mình nói ra cả câu ai người cũng đã nói . Nàng chẳng cầu người kia tha thứ chỉ mong có được người kia chút quan tâm cùng ánh mắt .
Đợi mãi chẳng thấy người kia trả lời Vân Vận liền triệt để chìm xuống đáy vực , nàng nghẹn ngào mở miệng " sư tỷ đã nói xong , Tuyết nhi ngủ sớm ............. sư tỷ về ! "
Ở Vân Vận xoay người chuẩn bị ly khai , Bạch Tuyết liền nhanh ôm lấy người kia tế eo thon , ôm thật chặt cứ như sợ buông ra thì mai sư tỷ sẽ theo người ta đi mất . Nước mắt của nàng làm ướt cả áo của Vân Vận , khiến cho người kia hoảng hốt quay lại . Vân Vận nhẹ nâng cằm Bạch Tuyết lên , lau đi người trong lòng trên mặt nước mắt .
" Sư tỷ ........................... xin lỗi là ta không đúng ! " Bạch Tuyết ôm lấy Vân Vận khóc thút thít như 1 đứa trẻ ngoài câu ' xin lỗi ' ra thì không còn gì khác .
" Ngoan ! Tuyết nhi không sai là sư tỷ lỗi . Sư tỷ biết Tuyết nhi là 1 cô nương phong hoa tuyệt đại người người đều thích , sư tỷ sẽ không cấm ngươi cùng nhiều cô nương khác có quan hệ . Cho nên đừng khóc được không ? Sư tỷ liền đau lòng ! " Vân Vận ôm người trong lòng nhẹ giọng hống .
" hảo ta không khóc ! xin lỗi sư tỷ là ta bốc đồng lẻ ra ra nên thông báo cho ngươi để ngươi không lo lắng . Là ta sai xin lỗi xin lỗi ! " Bạch Tuyết nghẹn ngào từ nhỏ đến giờ rất ít khi nàng khóc như vậy thiệt là có chút mất mặt .
" Ngoan đừng nói ai lỗi ! Trời cũng khuya rồi sư muội cũng nên nghỉ ngơi ngày mai ta sẽ cùng sư phụ nói chuyện từ hôn . Ta tuyệt không cưới Huyết Lôi . " Vận Vận nghiêm túc nhãn thần nói
" Mới không cho sư tỷ đi đêm nay ở lại cùng ta ! Được không ! " Bạch Tuyết chu môi , tay cầm Vân Vận không buông , y phục bởi khi nãy cọ xát mà mất trật tự , mái tóc trắng dài xõa tới eo , đôi mắt hồng hồng cũng vì khóc quá nhiều , làm cho Vân Vận không khỏi nổi 1 trận hỏa . Thêm vào ánh trăng đêm nay thật mỹ , người cũng không thua gì trăng phối vào khiến người ta không khỏi muốn làm chuyện xấu .
" Được ! " ma xui quỷ khiến mà làm Vân Vận gật đầu nàng liền hảm sâu vào đôi mắt trong trẻo kia . không nghĩ đến sư muội của nàng cũng có bộ dáng câu nhân như vậy , không nói nàng cho dù là 1 nam nhân hay hòa thượng nào đó cũng nguyện vì sư muội phá giới đi .
Bạch Tuyết mặc cho Vân Vận đem nàng ôm tới giường , ở Vân Vận không nhìn thấy Bạch Tuyết liền cười quỷ dị trong lòng nghĩ thầm " Nàng đường đường là hồ ly mị lực làm sao không có , từ xưa đến nay chưa ai có thể thoát khỏi bàn tay của hồ ly cự tuyệt được mị lực . Sư tỷ ngươi muốn an phận làm đại hòa thượng ta không thể để ngươi làm nha ~~~~~~ "
Bạch Tuyết đưa tay chỉnh lại y phục 1 chút , trong mắt sảo quyệt tính toán , đêm nay cứ thỏa thích vui đùa mai liền bắt đầu trừng trị ác nhân đi . Làm hoàng đế lâu rồi nay làm thử hoàng hậu vậy !
P/S : Lần trc thông báo chỉ là đùa m.n kekeke , chưa tết ad vẫn sẽ viết đăng thêm