Đấu Phá Chi Xuyên Qua Chỉ Vì Các Ngươi

Chương 86:




Chương 86 : Ta Chúc Ngươi Hạnh Phúc Với Những Gì Mình Chọn
Ngươi quá phận !
Bạch Tuyết run rẩy người , nàng ủy khuất , sư tỷ tát nàng giờ lại mắng nàng , muốn thành hôn cùng người khác . Vân Vận ngươi yêu ta sao ? Ha ha ha ha hóa ra ta tự mình đa tình " Ha ha ha ahhhhhhhhhhhhhhhh ! " Bạch Tuyết hét rầm lên đấu khí trên người nàng ầm ầm tỏa ra , bầu trời lúc này sét đánh rầm vang mặt đất đều rung chuyển . 
Ai cũng khiếp sợ nhìn Bạch Tuyết chỉ thấy nàng lúc này không khác gì 1 con quái vật , ranh năng đều bắt đầu lộ ra , mái tóc trắng của nàng bay trong không trung , để lộ ra cái ấn ký đỏ rực như lửa kỳ lạ dường như Bạch Tuyết càng hung hăng ấn ký càng thêm đỏ , chói lọi đến đáng sợ .
" Tuyết............Tuyết Nhi !!!!! " Vân Vận không nghĩ đến chỉ 1 lời nói của nàng mà khiến người nàng yêu nhất biến thành như vậy ! Vân Vận không kìm được nước mắt , tay đưa lên muốn chanm lấy khuôn mặt đang dần thay đổi kia nhưng nàng không chạm tay vào được . Mỗi lần chạm vào nàng liền bị vòng hào quang của Bạch Tuyết đẩy ra . 


Vân Vận chỉ biết ngồi đó trơ mắt nhìn người nàng yêu , đang gầm thét như 1 con quái thú bị thụ thương . Mà lúc này không chỉ có Vân Lam Tông rung chuyển mà cả Gia Mã Đế Quốc không là cả Đấu Khí Đại Lục đều bị rung chuyển dù là Đấu Thánh Cửu Tinh Hậu Kỳ như Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế đều lung lây không đứng vững .
Tháp Oa Nhĩ bên kia lâu đài đang nằm ngủ Thải Lân bỗng bật người trở dậy tay nắm chặt lấy con hạt giấy mà Bạch Tuyết để lại cho nàng cảm nhận trong không trung là Đấu Khí của Bạch Tuyết , tâm tình liền phức tạp muốn đến Vân Lam Tông nhưng lại không dám sợ làm hổng đại sự của Tiểu Tướng Công nhưng lại lo lắng sợ người ấy gặp nguy hiểm .
Già Lam Học Viện ,
Đang ngồi đánh cờ Mang Thiên Xích cùng Thần Nông Lão Nhân bỗng rùng đứng dậy ánh mắt nhìn về hướng phát ra nồng đậm đấu khí , có thể khiến cho trời quang thay đổi ngoại trừ tiểu nha đầu kia ra thì còn ai có khả năng này , 2 người bọn hắn nhìn nhau liền biết chắc chắn tiểu nha đầu bên kia gặp chuyện , Mang Thiên Xích đem mọi việc giao cho Tô Thiên , Hổ Kiền rồi cùng Thần Nông Lão hướng về phía nha đầu kia bay đi .


Mà ngoại viện cuả Già Lam Học Viện , Tiêu Huân Nhi đôi mắt loé sáng 1 cái khuôn mặt biến xanh gấp gáp gọi ra Lăng Ảnh " Lăng Lão đi kiếm Tuyết Nhi ta có linh cảm bất an ! "
Lăng Ảnh xuất hiện cúi đầu nói " Tuân Lệnh Tiểu Thư ! " nói rồi hắn liền biến mất !
Tiêu Huân Nhi cầm trong tay dây buộc tóc năm xưa miệng lẩm bẩm " Tuyết Nhi ngươi đừng có chuyện gì nếu không Huân Nhi sống không nổi ! "
Trung Châu Viễn Cổ bát tộc cũng 1 phen nháo nhào không biết là thần thánh phương nào có thể làm cho vạn vật biến đổi như vậy ! Không lẽ có cao nhân xuất hiện ! Các đại gia tộc bên trong đều nhanh cử người đi đều tra lai lịch của Đấu Khí kia ! 
Trở lại với Bạch Tuyết nàng hoàn toàn cả người đều bao trùm 1 màu đen hắc khí , dường như gần sắp hoá ra nguyên thân , Vân Lam Tông , Hồn Điện người , Huyết Lôi , Vân Sơn , Vân Lăng , Nạp Lan Yên Nhiên còn có cả Vân Vận khuôn mặt chuyển từ xanh sang trắng ! Bọn họ có cảm giác như địa ngục đang ở trước mặt cả động cũng không ai động được chứ đừng nghĩ đến việc bỏ trốn !


" Phản bội ta người............phải chết !!!!!!!!!! " Bạch Tuyết lý trí cái gì cũng không còn trong đầu nàng chỉ có âm thanh ' Gϊếŧ ' ' Gϊếŧ tất cả ' 
Bạch Tuyết vô thức đưa tay muốn nắm lấy cổ của Vân Vận mà Vân Vận không hề né tránh chỉ nhìn cánh tay đưa đến mà mỉm cười , sau đó lại ngẩn người nhìn cánh tay đang run rẩy trong không trung , nước mắt từ trong đôi mắt tím kia chảy xuống ! Phải dù rằng mất đi lý trí nhưng trái tim vẫn còn Bạch Tuyết chung quy không xuống tay với Vân Vận được ! Người kia vẫn là bản thân yêu nhất người , trước khi xuyên qua cùng sau khi xuyên qua thuỷ chung khônh thay đổi !
Lúc này ấn ký trên trán của Bạch Tuyết loé sáng lên , trước mặt tất cả mọi người bây giờ xuất hiện thêm 1 thần bí nhân vật nữa . Người kia mái tóc đỏ như lửa , dung mạo không thua gì Bạch Tuyết từ trên người nàng ta có thể nhận ra 1 Bạch Tuyết thứ 2 nhưng có phần thành thục  , cao quý hơn rất nhiều ! 
Nữ nhân kia lạnh lùng lướt qua từng người có mặt sau đó chuyển mắt về Bạch Tuyết liền hoá ra ôn nhu nàng nhẹ nhàng nói " Tuyết Nhi ! Mẫu thân đã nói với con bao nhiêu lần là không nên động sát ý quá sâu mà cũng hên chưa nhập ma nếu không Mẫu Thân sẽ đánh nha đầu con tiểu thí thí ! "
" Mẫu..................Mẫu.........Thân !!!!! " Bạch Tuyết nhìn người nữ nhân kia ánh mắt tuy nhìn nhưng vô hồn không thấy hình ảnh !
Phượng Linh nhìn nữ nhi của mình mà đau lòng , nếu không phải bản thân lưu cho nha đầu này ấn ký thì làm sao biết nữ nhi liền bị tên Lôi Thần kia trong lúc uống say bổ nhầm trúng ngay bảo bối khiến cho nữ nhi bảo bối của nàng xuyên qua 1 không gian khác . Đang lúc bản thân ngủ trưa thì trái tim đột nhiên đau lên nghĩ đến chuyện không lành liền thả thần thức mới phát hiện 1 luồng lệ khí có mùi hương của tiểu bảo bối , may mà nàng thông qua cổ xưa phép thuật dịch chuyển hồn phách qua ấn ký mà đến kịp thời nếu không nàng mất nữ nhi này quá !
Phượng Linh đưa tay chạm vào ấn ký trên trán của Bạch Tuyết , tất cả lệ khí theo nàng chạm tay đều biến mất không dấu vết , Bạch Tuyết đôi mắt cũng dần lấy lại thanh tỉnh biến trở về như cũ , Phượng Linh thấy nàng khôi phục nguyên vẹn liền thở phào nhẹ nhõm  , sau đó ánh mắt lạnh lùng , sắt bén đánh giá đám người phía sau , nàng trong miệng niệm không biết gì đó chú chỉ thấy Vân Sơn , Vân Lăng , Nạp Lan Yên Nhiên cùng Huyết Lôi đám người ánh mắt mất đi tiêu cự . 
" Mẫu Thân ngươi xoá đi bọn họ trí nhớ ! " Bạch Tuyết âm thanh có chút lạnh vang lên , từ khi khôi phục lại trạng thái ban đầu nàng chưa từng liếc mắt 1 cái đang ngồi dưới đất Vân Vận !
" Ân ! Nếu không xoá sẽ phiền phức a ~~~~~ Mẫu Thân không muốn cục cưng gặp phiền ! " Phượng Linh xoa xoa cục cưng tóc cười nhu hoà sau nhớ ra gì đó liền nâng dậy Vân Vận rồi hướng cục cưng nhà nàng hỏi " Cục cưng này có phải là ta con rể không ? " 
" Nàng ta ! Không xứng !!!!!!!!! " Bạch Tuyết lạnh lùng trào phúng cười . Lời nói của nàng như 1 đao bổ vào tim của Vân Vận , Vân Vận nước mắt giàn dụa nàng muốn nói gì đó để kéo lại tất cả nhưng cũng quá muộn đi ! 
Phượng Linh nhìn cục cưng lại nhìn Vân Vận sau đó thở dài rồi cười cười , cục cưng nhà nàng sao nàng không hiểu ý nếu nói không yêu thì khi nãy cục cưng liền bóp chết nha đầu kia rồi còn đợi nàng ở đây khóc sao ? Cục cưng đây là tật xấu nổi lên rồi , nàng không nói gì chỉ xích lại gần Vân Vận thì thầm đủ 2 người nghe " Con rể đừng khóc cục cưng đang ngạo kiều giở giọng con nít đấy ngươi tranh thủ dỗ nàng hết giận ta đợi ly trà con rể của ngươi ! " 
Vân Vận nghe Phượng Linh nói khuôn mặt ửng đỏ không biết nói gì lại nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Bạch Tuyết liền hạ 1 quyết tâm !
" A ~~~~~~ cục cưng Mẫu Thân rời đi đây xuất nguyên thần qua tận đây cũng tiêu tốn ta không ít công lực ! Hảo mệt mỏi Mẫu Thân liền về khiến Phụ Thân ngươi tâm sự ! Hôm khác đến kiếm cục cưng nha ! " nói xong Phượng Linh liền hôn má của cục cưng 1 cái rồi hoá thành vầng sáng biến mất ! 
Phượng Linh vừa biến mất , Vân Sơn , Vân Lăng , Nạp Lan Yên Nhiên cùng Huyền Lôi đám người cũng thanh tỉnh , bọn họ không biết chuyện gì xảy ra chỉ nhớ rằng Vân Vận đã đồng ý hôn sự . Huyết Lôi nhanh chóng cáo biệt ly khai lần này Bạch Tuyết cũng không gây cho hắn khó dễ , nên hắn liền bình an vô sự ly khai Vân Lam Tông .
Huyết Lôi mang theo người vừa đi , Vân Sơn liền giở giọng trách cứ Bạch Tuyết vài câu rồi dặn dò  Vân Sơn chuẩn bị chu đáo cho ngày mai liền rời khỏi ! Vân Lăng e ngại Bạch Tuyết nên cũng viện cớ ly . Trong phòng khách giờ chỉ còn Bạch Tuyết , Nạp Lan Yên Nhiên cùng Vân Vận 3 người không khí cũng trở nên trầm lặng đến đáng sợ .
Nạp Lan Yên Nhiên nhìn sư phụ nàng lại nhìn qua sư thúc liền nuốt nước bọt nói " Sư phụ............sư thúc ! "
" Hừ ! " Bạch Tuyết nhếch môi cười lạnh sau đó lạnh nhạt nói " Sư Tỷ chúc mừng ngươi ngày mai liền có thể trở thành Huyết Tông Điện thiếu tông chủ phu nhân . Sư muội đây chúc ngươi cùng Huyết Lôi bách niên giao lão , hạnh phúc trăm năm ! "
Bạch Tuyết mỗi 1 câu đều là trào phúng đều là dao đâm vào tim của Vân Vận nhưng nàng vẫn im lặng không lên tiếng . Thấy người trước mặt không lên tiếng Bạch Tuyết càng thêm tức giận phất áo lạnh lùng rời đi !
Thấy Bạch Tuyết rời đi Vân Vận rơi nước mắt cười khổ ánh mắt càng thêm kiên định ! Mà Nạp Lan Yên Nhiên nhìn sư phụ của nàng có chút không đành lòng an ủi nói " Sư phụ ngài sao phải chọn như vậy con đường chỉ cần ngài không đồng ý sư thúc nhất định sẽ có cách cứu ngài mà ! "
" Yên Nhiên ngươi yên tâm sư phụ sẽ không lấy Huyết Lôi tên kia nếu có lấy ta cũng chỉ lấy Bạch Tuyết 1 người ! " Vân Vận lau đi nước mắt nàng vỗ đầu Nạp Lan Yên Nhiên ý bảo hãy yên tâm nàng đều có cách ! Sau đó , cũng rời khỏi trở về phòng của mình !
Mọi hiểu lầm rất nhanh sẽ được kết thúc chỉ cần đêm nay nữa thui ! Tuyết Nhi ơi nếu có cưới sư tỷ cũng chỉ cưới 1 mình ngươi tuyệt không lấy người khác !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.