Viêm Phương kẻ này cũng có thể tính là số khổ, theo lời kể của Viêm Phương thì Vô Song biết được kẻ này gia thế cũng không phải là nhỏ, Viêm Phương sinh ra cũng chẳng nhớ bố mẹ mình là ai thậm chí khuôn mặt của họ hắn cũng không nhớ, trong tộc cũng chẳng có mấy ai nhắc đến cho hắn thân phận của bố mẹ cả nhưng bù lại Viêm Phương có một vị lão tổ đối với hắn nhất mực yêu thương, có thể tính là phi thường không tệ, vị lão tổ này là một trong thập đại cường cường giả của Viêm Tộc tu vi lên đến ngũ tinh đấu thánh trung kỳ, thực lực không thể không nói là mạnh.
Đáng lẽ Viêm Phương cũng có thể coi là nhị thế tổ chỉ là vị lão tổ này cuối cùng cũng không phải là đối thủ của thời gian, năm Viêm Phương 13 tuổi lão tổ cuối cùng cũng đã quy thiên, càng đáng nói hơn vị lão tổ của Viêm Phương khi còn sống bá đạo vô cùng, cậy thực lực gây thù chuốc oán khắp nơi căn bản chưa bán mặt mũi cho ai, khi vị lão tổ này quy thiên thì cuộc đời của Viêm Phương lại càng thảm, căn bản hắn là mục tiêu cho mọi người nhắm đến, bản thân Viêm Phương năm 20 tuổi may mắn nhờ chút đan dược mà lão tổ để lại mới có thể đột phá lên đấu tông cảnh giới, mới có thể may mắn ở lại Viêm Tộc hạch tâm nếu không liền đã sớm bị đá xuống thứ dân.
……………
Trên chiếc tàu tốc hành của đoàn người Viêm Tộc lúc này ai ai cũng tụm năm tụm bảy nói chuyện với nhau, cơ hội được đi ra ngoài ngắm nghía thiên hạ của bọn họ cũng thực sự không nhiều, chưa kể thân phận của bọn họ trong Viêm Tộc căn bản đều là ở dưới đáy, những đệ tử này mang tiếng là đội thám báo của Viêm Tộc nhưng làm gì có ai muốn phát hiện ra cái gì?, chỉ mong toàn mạng bình yên trở về đã là tốt lắm rồi.
Trong đám người chỉ có một mình Viêm Phương bị cách ly không ai thèm tiếp có điều bản thân Viêm Phương lúc nào căn bản không quan tâm, trong thân phận của Viêm Phương thì Vô Song khoanh chân mà ngôi, hai mắt dưỡng thần nhắm lại, tất nhiên đôi mắt kia của hắn chỉ là để trang trí mà thôi, hắn vẫn phải nhìn bằng linh hồn lực lượng.
Một mặt Vô Song lắng nghe hết những việc cần chú ý trong Viêm Tộc, về điểm này Viêm Phương có thể nói là biết đủ đường, dù sao những nhân vật tầng lớp thấp như hắn cái gì cũng có thể không biết nhưng luật lệ bắt buộc phải biết, giữ mình cũng bắt buộc phải biết, điều này giúp Vô Song tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Lại nói cũng không biết là do trùng hợp hay do hào quang nhân vật chính chuyển từ Tiêu Viêm qua Vô Song mà khi hắn trở về Viêm Tộc lần này phi thường trùng hợp lại là một lần tộc hội, tuy nhiên nếu nghĩ lại cũng không quá khó hiểu, tộc hội của Cổ Tộc vừa diễn ra không lâu thì hoàn toàn có khả năng tiếp theo là tộc hội của Viêm Tộc, tộc hội có thể coi như một khoảng thời gian cố định mà Viễn Cổ Bát Tộc chọn ra, trong khoảng thời gian này toàn bộ Viễn Cổ Bát Tộc đều bắt đầu chọn ra những nhân vật thiên tài hàng đầu trong cùng thế hệ, lối suy nghĩ này cũng không phải không có căn cứ, hắn từng có nghe thoáng qua Hồn Minh Di cùng Dược Linh đều nói tộc hội của Hồn Tộc cùng Dược Tộc cũng ở rất gần khoảng thời gian này.
Tộc hội của Viêm Tộc là dịp toàn bộ cường giả của Viêm Tộc từ khắp nơi đổ về, cho dù mạnh yếu thế nào đều phải tập trung lại, đây là một dịp phi thường trọng đại đồng thời nếu Hồn Tộc cũng nắm được khoảng thời gian này thì cũng là lúc vô cùng thích hợp để ra tay, đương nhiên Hồn Tộc cũng có thể lựa chọn tấn công Lôi Tộc có điều bên Lôi Tộc bản thân Vô Song cũng có để lại một phân thân, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi chiến trường, chỉ cần Hồn Tộc ra tay thì Vô Song hắn sẵn sang tiếp.
Trong khoảng thời gian đi trở về Viêm Tộc có lẽ cũng mất vài ngày, Vô Song cũng không rảnh rỗi mà cố gắng ngồi nói chuyện cùng những kẻ không quen biết, hắn đang nhắm mắt dưỡng thần tìm hiểu một loại công pháp mới, một loại công pháp phi thường nổi tiếng – Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp.
Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp của Hỏa Tôn Giả đưa cho Tiêu Viêm, một loại công pháp cực kỳ đặc biệt trong thế gian này, nhiều khi chính Vô Song cũng không tin nổi Hỏa Tôn Giả lại có thể sáng tạo ra thứ tuyệt thế công pháp này.
Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp chỉ là một thủ pháp khống hỏa nhưng đây lại là một trong những đấu kỹ phi thường hiếm hoi không có đẳng cấp hoặc có thể coi là không cố định được đẳng cấp.
Trong toàn bộ Đấu Khí Đại Lục này bản thân Vô Song chỉ biết đúng 3 loại thần kỳ công pháp có thể đạt đến trạng thái này, đầu tiên là Phần Quyết thứ hai là Thiên Hỏa Tam Huyền Biến còn thứ ba là Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp.
Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp trong mắt người thường hay bất cứ một kẻ hỏa hệ tu luyện giả nào chỉ có thể coi là một quyển địa giai đấu kỹ không hơn không kém có cũng được mà không có cũng được nhưng với những luyện dược sư mang theo những thú hỏa thậm chí dị hỏa phi thường mạnh mẽ thì thậm chí Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp có thể đạt đến tầm địa giai đỉnh phong công pháp còn riêng với Tiêu Viêm cùng Vô Song những người nắm giữ nhiều loại dị hỏa mà nói thì Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp liền là thiên giai công pháp, sức hủy diệt có thể nói là kinh người.
Điều khó khăn nhất của Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp chính là thủ pháp khống hỏa, điều này thì bản thân Vô Song có thể vỗ ngực hắn không thua bất cứ ai trên đại lục này, tiếp theo Vô Song cần phải có năm loại hỏa diễm cường đại để tạo nên Ngũ Luân Ly Hỏa Luân, điều này thì Vô Song lại càng không thiếu, trong tay hắn có Long Phượng Diễm, có Lục Đạo Luân Hồi Viêm, có Sinh Linh Chi Diễm, Tịnh Liên Yêu Hỏa cùng Niết Bàn Hỏa trong đó Niết Bàn Hỏa càng không thua kém Hư Vô Thôn Viêm.
Đối với Vô Song mà nói việc tu luyện Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp căn bản không hề có chút khó khăn nào cứ như thuận lý thành chương vậy, bằng thiên tư của hắn trong thời gian vài ngày trở về Viêm Tộc quả thực thừa sức học được. Về phần tại sao Vô Song có thể có được Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp thì cũng không khó, hắn chính là dùng thân phận Đường Hỏa để đổi lấy với Tiêu Viêm, đương nhiên thứ mà Vô Song đổi cũng là một tuyệt thế đấu kỹ uy danh hiển hách – Hoàng Tuyền Tam Chưởng dẫu sao Hoàng Tuyền Tam Chưởng trong nguyên tác cũng là của Tiêu Viêm coi như vật quy nguyên chủ cũng không tính là Vô Song bắt nạt hắn.
Viêm Phương vốn bị ghẻ lạnh, rất nhiều người khinh thường hắn thì lại càng tiện hơn với Vô Song, trên chặng đường này không có ai đến làm phiền hắn tu luyện có thể coi là một đường thông thuận.
…………
Viêm Giới rất lớn, nơi đây tuyệt đối không bé hơn Cổ Giới hay Hồn Giới là bao điều lạ nhất ở Viêm Giới nơi này tràn ngập hỏa hệ nguyên tố, có thể coi Viêm Giới là một Phần Viêm Cốc phiên bản hoàn thiện hơn rất nhiều, chỉ cần vừa bước chân vào Viêm Giới bản thân Vô Song đã chắc chắn năm xưa Viêm Tộc ăn hành của Phần Viêm Cốc không ít.
Văn vô đệ nhị võ vô đệ nhất, cả hai thế lực cùng nổi tiếng về hỏa hệ công pháp, bằng cá tính cùng thực lực của Đường Hỏa năm đó mà để yên cho Viêm Tộc mới là lạ, điều này cũng khó trách tại sao ngàn năm trước Viêm Tộc không ngại ngần gì mà đưa quân đánh Tiêu Tộc, năm xưa 9 phần là Tiêu Tộc cùng Phần Viêm Cốc cho Viêm Tộc ăn không ít trái đắng.
Viêm Phương thân là người của chính chi Viêm Tộc nhưng từ khi lão tổ quy tiên cộng thêm thiên phú của hắn vô cùng tệ hại thì liền bị đuổi ra khỏi trung tâm Viêm Thành, ai bảo lão tổ của hắn gây thù chuốc oán quá nhiều, Viêm Phương bị chuyển đến một vùng ngoại ô xa lơ xa lắc, đương nhiên lại càng thích hợp hơn với Vô Song, hắn cầu còn không được.
Điều làm Vô Song ngạc nhiên chỉ là lúc này ngôi nhà đáng lẽ thuộc về một mình hắn theo lời kẻ Viêm Phương lúc này lại có hơn mười người đợi sẵn, trong số 10 này có đến 9 nam nhân cùng 1 nữ nhân.
Nữ nhân kia có thể nói là không tệ, đôi mắt to tròn, hai búi tóc màu đỏ rất dài cùng làn da trắng mịn thoạt nhìn cũng có thể coi là mỹ nữ, khí thế cũng không tệ tuổi nhìn không lớn nhưng thực lực đã là nhất tinh đấu tông cường giả về phần chin nam tử đi theo nàng ta đang đợi Viêm Phương ở trước cửa thì Vô Song cũng lười nhìn, loại cường giả thế này muốn lọt vào mắt hắn thì còn chưa đủ tư cách.
“Ta không ngờ ngươi đào hoa thật, vừa trở về liền có mỹ nhân đợi trước cửa”.
Vô Song có chút trêu đùa với Viêm Phương trong linh giới, về phần Viêm Phương lại phi thường xấu hổ, hắn mấy ngày hôm nay ở cùng Vô Song cũng biết tính khí vị đại nhân này, người đang chiếm lấy thân phận của hắn cũng không phải kẻ cùng hung cực ác gì trái lại phi thường dễ gần, người này tuy là cường giả nhưng lại không cho Viêm Phương cái cảm giác cao cao tại thượng mà lại gần gũi vô cùng.
“Đại nhân đừng trêu chọc ta nữa, nàng là Viêm Ngọc của Viêm Tộc năm nay 20 tuổi tu vi nhất tinh đấu tông, nàng là hôn thê của ta có điều gần 10 năm nay số lần ta gặp nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay về phần gia tộc của nàng thì lại càng không thèm tiếp ta, quan hệ của hai bên vốn nhạt như nước lã thì sao có thể gọi là đào hoa được”.
Vô Song nghe vậy liền khẽ gật đầu, tình trạng của Viêm Phương cũng không phải là quá xa lạ gì thậm chí hắn vừa nhìn thấy cảnh này cũng có chút tức cười, hắn cảm thấy phi thường giống vụ việc Nạp Lan Yên Nhiên đến tìm Tiêu Viêm, tràng cảnh quả thực cũng chẳng khác bao nhiêu.
Vừa thấy Viêm Phương hiện ra thì chin nam tử kia đều nhếch miệng nhìn hắn sau đó một nam tử trẻ tuổi chắc trước người Viêm Phương, tay cầm một cây quạt giấy thoạt nhìn có vài phần hào hoa phong nhã nhưng ánh mắt lại bất thiện vô cùng, kẻ này tu vi đạt đến cửu tinh đấu tông quả thực cũng đủ tư cách xưng một tiếng thiên tài.
“Viêm Phương tiểu tử cuối cùng ngươi cũng trở về rồi, gặp mặt bản thiếu gia tại sao không chào”.
Trong linh giới của Vô Song âm thanh bất đắc dĩ của Viêm Phương lại vang lên.
“Đại nhân, hắn là Viêm Giác một trong thập đại cao thủ trẻ tuổi của Viêm Tộc, kẻ này có một vị thất tinh đấu tôn đứng sau lưng nên hống hách vô cùng, bình thường tiêu nhân gặp hắn quả thực phải xưng hai tiếng công tử…”.
Nói đến đây Viêm Phương liền ngập ngừng một chút, hắn đương nhiên biết Vô Song tiến vào Viêm GIới là có mục đích, tuyệt đối không tốt đẹp gì nhưng Viêm Phương vốn là nhân vật bị bắt nạt ở Viêm Tộc, hắn nào quan tâm Viêm Tộc bị sao, trong nhiều năm qua ngoại trừ vị tiền bối không biết tên này ra thì chưa từng có ai coi hắn là bằng hữu chân tình, cũng chỉ có vị tiền bối này chịu nói chuyện với hắn, chịu cùng hắn nói nói cười cười như bằng hữu, nay bắt vị tiền bối này vì mượn thân phận mình mà phải cúi đầu trước Viêm Giác bản thân Viêm Phương liền không thoải mái.
Tất nhiên Viêm Phương tin tưởng Vô Song sẽ phải cúi đầu bởi hắn biết chỉ cần thân phận Vô Song bị lộ ra thì toàn bộ Viêm Tộc sẽ đuổi giết hắn, Viêm Phương không tin Vô Song đủ cường hãn đế chống lại cả Viêm Tộc dù sao tộc trưởng Viêm Tộc cũng là bát tinh đấu thánh đỉnh phong, thực lực chân chính khi có thêm dị hỏa thậm chí chưa chắc thua cửu tinh đấu thánh sơ kỳ.
Viêm Giác thấy Viêm Phương không cúi chào mình như thường ngày trong mắt liền hiện lên một tia lãnh ý, hắn đã quá quen với một Viêm Phương ngoan ngoãn cúi đầu, dù sao quá khú Viêm Phương cũng có một vị đại lão gia chống lưng thân phận cao cao tại thương hiện nay được hành hạ Viêm Phương đương nhiên là thống khoái, cảm giác ném đá xuống giếng không chỉ mình Viêm Giác hắn thích mà rất nhiều người thích.
Vô Song nhìn Viêm Giác có chút nhếch miệng, hắn tất nhiên không quỳ thậm chí hắn còn đang nghĩ có nên một tát đập chết kẻ này sau đó cường công Viêm Tộc một lần hay không, Viêm Tộc dù sao cũng có dị hỏa, mang càng nhiều dị hỏa về thì Tiêu Viêm lên cấp càng nhanh, bản thân Vô Song nếu không phải vì Hồn Tộc còn chưa ra tay thì không ngại cường công Viêm Tộc một lần, Viêm Tẫn là bát tinh đấu thánh đỉnh phong Vô Song còn chưa để vào mắt huống gì cái loại cửu tinh đấu tông này?.
Thấy Viêm Phương nhút nhát thường ngày vậy mà hôm nay dám nhếch miệng nhìn mình thì Viêm Giác trong mắt xuất hiện một luồng nộ hỏa, bàn tay hắn đưa lên chuẩn bị tát bay Viêm Phương đi thì đột nhiên một âm thanh có chút ngọt ngào vang lên.
“Viêm Giác ca ca, Viêm Phương hắn ta mời đi làm nhiệm vụ bên ngoài về chỉ sợ còn chưa hoàn hồn ca ca đừng có chấp hắn, hơn nữa lần này là muội đến nói chuyện cùng Viêm Phương mà, ca ca cứ để cho muội là được”.
Mỹ nhân đã lên tiếng sao Viêm Giác dám không bán mặt mũi, hắn khinh bỉ nhìn Viêm Phương sau đó lùi lại một bước cho Viêm Ngọc bước lên.
Viêm Ngọc cười ngọt nào với Viêm Phương sau đó bàn tay nhỏ chỉ về phía ngôi nhà của hắn “Viêm Phương, hôm nay ta muốn đến đây có đại sự nói với ngươi, chúng ta vào trong nói chuyện”.
Vô Song hiện tại liền có cảm xúc muốn cười to, không ngờ cuộc đời hắn cũng có cái lúc dở khó dở cười này, nữ nhân như Viêm Ngọc có thể đủ làm Viêm Phương trước đây say đắm nhưng với Vô Song chỉ cần hắn muốn đưa tay ra liền có cả trăm người, bản thân Vô Song hắn lại càng không phải loại thương hoa tiếc ngọc gì.
“Không cần vào trong, ngươi đến đây có gì nói thẳng đi”.
Viêm Ngọc ánh mắt có chút kinh dị nhìn Viêm Phương, đây cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau vậy, Viêm Phương này xưa đầy tự ti sao dám nhìn thẳng nàng hơn nữa Viêm Phương say mê nàng như điếu đổ sao có thể lạnh lùng thế này.
Tất nhiên nếu Viêm Phương đã không cho nàng mặt mũi thì nàng cũng chẳng muốn cho tên phế vật này mặt mũi.
“Hừ Viêm Phương, ta vốn muốn bán cho ngươi mặt mũi ngươi lại không chịu đã thế hôm nay ta nói thẳng, ta vốn không thích ngươi, giao ước của hai nhà vốn là lão tổ ngươi định đoạt chứ không liên quan gì đến ta. Lần tay ta có tư cách tiến vào Thiên Hỏa Thành trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Viêm Tộc, chính Viêm Nguyên trưởng lão đã quyết định cho ta giải trừ hôn ước với ngươi, một phế vật như ngươi chỉ có thể cản đường tu luyện của ta, cản đường thăng tiến của ta”.
Vô Song nghe đến đây không có cảm giác gì nhưng hắn lại biết linh hồn của Viêm Phương đang run lên liên tục, sự sỉ nhục này đối với nam nhân quả thực phi thường to lớn hơn nữa cách từ hôn này còn quá đáng hơn cả Nạp Lan Yên Nhiên ngày đó, so với cô ta bản thân Nạp Lan Yên Nhiên còn tốt chán.
Thấy Viêm Phương vẫn bất động bản thân Viêm Ngọc lại tưởng hắn đang chết lặng, nụ cười trên môi lại càng tươi hơn “Đương nhiên ta cũng không bắt ngươi chịu thiệt, sau khi tiến vào Thiên Hỏa Thành ta có thể cho ngươi một quyển địa giai trung cấp công pháp làm phần thường, thế nào không thiệt chứ?”.
Vô Song nhìn Viêm Ngọc triệt để không biết nói gì sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên nhìn nàng.
“Thiên tài của Viêm Tộc không ngờ lại rác như vậy, không ngờ tấm thân của ngươi lại chỉ đáng giá một quyển địa giai công pháp, loại nữ nhân rác vậy bản công tử căn bản không cần”.
Một câu nói triệt để kinh động toàn bộ những người xung quanh, thân hình Viêm Ngọc liền run lên, nàng triệt để chết lặng nhìn Viêm Phương, ngón tay nhè nhẹ run lên không biết nói gì, đương nhiên Viêm Ngọc cũng không có tấn công Viêm Phương, hai người cùng là nhất tinh đấu tông nếu liều mạng ai sống ai chết còn chưa biết, Viêm Ngọc cũng không có ngu ngốc cho lắm.
Tất nhiên mỹ nữ thì không thiếu ruồi bọ bâu quanh cho dù Viêm Ngọc cũng không tính là đỉnh cấp mỹ nhân cho lắm có điều người vì cô ta ra tay cũng không ít, điển hình là Viêm Giác ở gần đó lập tức tiến lên một bước, đấu khí bùng phát toàn bộ, một quyền triệt để như muốn lấy mạng Vô Song.
“Ngươi nói ai là rác rưởi?, loại phế tài như ngươi cũng có tư cách đó?”.
Viêm Giác vừa ra tay thì một vệt máu lóe lên sau đó Viêm Giác lùi lại hét như lợn bị chọc tiết vậy, toàn trường lúc này lại càng khiếp sợ, ánh mắt của những người ngày mở to hết cỡ căn bản không thể tin, chẳng biết từ bao giờ trước mặt Viêm Phương đã có một con khôi lỗi, một con khôi lỗi đạt đến cửu tinh đấu tôn cảnh giới.
Toàn bộ cánh tay của Viêm Giác đều bị đánh nát đau đớn nằm quằn quại trên mặt đất, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Tiếp theo Vô Song vung một bại tai, một cái tát thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của Viêm Nhọc làm cả mặt nàng sung lên ngã ngồi ra đằng sau, xong xuôi mọi việc Vô Song mới nhếch miệng.
“Nữ nhân muốn được người khác yêu thương thì giữ miệng sạch một chút, còn bây giờ thì cút hết đi đừng làm bẩn mắt bản công tử hơn nữa để bản công tử nói lại, không phải là ngươi từ hôn mà là bản công tử ngứa mắt không muốn có hôn ước với ngươi.”.
Dứt lời Vô Song đi thẳng vào trong nhà của Viêm Phương, căn bản chưa thèm nhìn đám người phía sau một lần nào.
(Mình lại trở về với các bạn rồi đây, cuối cùng thì sau 10 ngày mới có thể quay về tiến độ 1 ngày 2 chương như cũ, mình biết có nhiều bạn đang đợi truyện, mình biết mấy chương gần đây mình có cảm giác bị đuối nhiều nhưng có gì các bạn tha lỗi cho mình nhé, đầu tháng này có nhiều việc làm ảnh hưởng đến mình quá.)