Đan dược cửu phẩm cũng có chia cao thấp, với đẳng cấp như Vô Song hiện nay giỏi lắm chỉ có thể luyện thành cửu phẩm bảo đan, còn về phần Hồn Hư Tử hay sư phụ của hắn Thần Nông Lão Nhân đều có thể luyện chế ra cửu phẩm kim đan, về phần cửu phẩm huyền đan trong truyền thuyết quả thực nếu muốn những vị đại cự đầu trong giới luyện dược sư kia cũng có thể luyện được chỉ là tỉ lệ 10 thành cũng không nổi 1 thành, khả năng thất bại là quá lớn.
Lại nói cửu phẩm huyền đan cũng chia mạnh yếu, sơ cấp, trung cấp, cao cấp cùng đỉnh cấp có điều toàn bộ những cấp độ đó nếu muốn so với kẻ trước mặt thì căn bản không là gì cả, bản thân nó chính là nửa bước đế đan, viên đan dược cao quý thứ hai trong thiên hạ này.
Vô Song từng có thắc mắc phải là đan dược mạnh mẽ thế nào mới có thể hóa hình?, mói có thể sống như người bình thường, có thể tu luyện, có vui có buồn?, đây căn bản không phải là luyện đan mà là tạo ra sinh mệnh.
Đế đan của Đà Xá Cổ Đế có thể hóa hình thậm chí chiến lực kinh thiên là một ví dụ, viên đan dược trước mặt Vô Song cũng là một ví dụ, người này không ai khác chính là Đan Tháp Lão Tổ - Thanh Ngưu Mục Đồng.
Truyền thuyết Đan Tháp Lão Tổ là một viên cửu phẩm huyền đan chạy trốn mà ra, có được linh trí tu luyện thành người, vượt qua vô số năm tháng mà trưởng thành, truyền thuyết đương nhiên không có ai chứng thực chỉ là những người đứng trên đỉnh thế giới này quả thực tin vào điều đó bởi Đan Tháp Lão Tổ còn sống, còn tồn tại.
Hôm nay Vô Song được tận mắt chứng kiến truyền thuyết này, quả nhiên truyền thuyết không lừa người thậm chí gặp mặt còn hơn cả nghe danh.
Ở trong ngôi nhà tồi tàn này không ngờ là nơi Thanh Ngưu Mục Đồng khét tiếng thiên hạ ẩn cư, nơi này quả thực có khí tức của Hắc Minh Đỉnh.
Vô Song cuối cùng cũng biết vị đại nhân vật có thể luyện ra Thanh Ngưu Mục Đồng là ai, Dược Đế - Dược Thiên Hào.
Chỉ có nhân vật bực này mới có tư cách luyện chế ra được một lão quái vật như vậy thậm chí Vô Song bắt đầu hoài nghi Đan Tháp thực sự là do Dược Tộc đứng sau lưng, nếu không phải Dược Tộc thì Đan Tháp chắc chắn cũng có liên quan đến Dược Thiên Hào.
Tát nhiên tài luyện đan của Dược Thiên Hào hơn xa Đà Xá Cổ Đế có điều không ai dở hơi khi không có việc gì lại lấy nguyên khí nhét vào đan dược, phải biết kể cả trong thời Dược Thiên Hào thì nguyên khí cũng là thứ cực kỳ hiếm thấy, thành đấu đế hoàn toàn dựa vào nguyên khí, thử hỏi có vị đáu đế nào tự chặt con đường sống của hậu nhân?.
Ngoại trừ Đà Xá Cổ Đế chịu dùng một tia nguyên khí cuối cùng nhét vào đan dược biến nó trở thành đế đan ra thì không có ai làm vậy.
Một điều nữa là tất cả chỉ dựa vào Vô Song phỏng đoán khong có gì chắc chắn nhưng đây có thể là đáp án gần sát nhất với thân phận vị Đan Tháp Lão Tổ này.
Vô Song vốn nghĩ chuyến này đi thu Hắc Minh Đỉnh rồi tiến thẳng về Dược Tộc có điều không ngờ có thể thu được một con cá lớn như vậy.
Nếu hắn có thể bắt được tiểu Mục Đồng này thì con đường của Vô Song lại gần lại một bước,.
Vô Song biết nếu hắn có thể trở thành bát tinh đấu thánh là đã đủ sức đánh cùng đám người Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên một trận nhưng mục tiêu của Vô Song đâu phải là hai người này, đối thủ của hắn là thiên đạo của thế giới này, nếu muốn có tư cách khiêu chiến thiên đạo ít nhất Vô Song phải đột phá cửu tinh đấu thánh đỉnh phong, ít nhất phải có thực lực giống với Phượng Khinh Huyền thậm chí còn phải bước xa hơn, Phượng Khinh Huyền năm đó cũng đâu phải là đối thủ của Thiên Đạo.
Cổ Nguyên muốn thành đấu đế, Hồn Thiên Đế muốn thành đấu đế, Tiêu Viêm cũng muốn thành đấu đế về phần Vô Song hắn đương nhiên cũng muốn.
Thiên đạo không cho khép Phượng Hoàng tộc xuất hiện đấu đế chính vì cố kỵ loại thần thú này, chỉ cần Thiên đạo cố kỵ tức là trong lòng nó có sợ hãi, như vậy là đủ rồi.
..............
Lại nói về cuộc chiến của Vô Song cùng Thanh Ngưu Đồng Tử lúc này, bản thân Vô Song cảm thấy mình rất giống bị lừa, trong cốt truyện rõ ràng Đồng Tử chỉ là lục tinh đấu thánh hiện nay trước mặt Vô Song cũng quả thực là lục tinh đấu thánh có điều không ai bảo với hắn Thanh Ngưu kia cũng là một con quái vật.
Thanh Ngưu Mục Đồng, thế nhân chỉ nhìn vào Mục Đồng chứ không nhìn Thanh Ngưu, nếu Vô Song biết con Thanh Ngưu này năm đó là tọa kỷ của Dược Đế thì tuyệt đối không thấy lạ gì.
Cửu giai ma thú thậm chí còn là cửu giai trung cấp ma thú tương đướng với cửu tinh đấu thánh cường giả trung kỳ, đây tuyệt đối là một đại nhân vật.
Rất nhiều người đã từng muốn nhắm đến vị Mục Đồng này, thực lực lục tinh đấu thánh có thể tính là mạnh nhưng tuyệt đối còn lâu mới đủ sức đi ngang thiên hạ này, đám người Hồn Tộc Tứ Ma Thánh ai ai cũng có thể đánh bại Mục Động, đương nhiên đánh bại là một việc còn luyện hóa là một việc, Tứ Ma Thánh còn chưa đủ sức luyện hóa Mục Đồng nhưng Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên có tư cách này.
Mục Đồng có thể an toàn bao năm nay chính là nhờ Thanh Ngưu, bản thân Thanh Ngưu cực kỳ lười, nó tuyệt đối không thích đánh nhau nhưng nó sẽ quyết tâm bảo vệ Mục Đồng, chỉ cần đám người Hồn Thiên Đế cùng Cổ Nguyên không đến quá gần nơi này thì kihs tức của Mục Đồng chắc chắn không lộ ra.
Một tiếng ngưu rống đầy phẫn nộ chính là của Thanh Ngưu, thân hình nó trong phút chốc hóa thành khổng lồ, thân hình rất nhanh đứng bằng hay chân, nhìn Thanh Ngưu hiện nay đâu khác gì Ngưu Ma Vương trong Tây Du Kí.
Cũng chẳng rõ Thanh Ngưu là không biết nói hay không muốn nói chỉ biết vừa đối mặt Vô Song một quyền của nó đã mạnh mẽ tung ra.
Một quyền này lực phá sơn hà, một quyền này đấm nát cả thương khung, quyền kình mang theo uy lực khổng lồ không ngần ngại gì đánh thẳng vào người Vô Song.
Vô Song cũng không đứng im chịu đòn, tay phải một nắm lập tức một luồng hoàng kim năng lượng thể baor vệ xung quanh tay hắn, một quyền cứng đối cứng thẳng với Thanh Ngưu.
Sau một quyền này Vô Song bị đánh bay đi, thân hình bắn thẳng về phía khu chợ của Tào Thành, có thể nói một quyền này tuyệt đối không hề nhẹ.
Thân hình Vô Song bị đánh bay đi tạo thành một cái hố khổng lồ trên mặt đất, cũng may không dính bất cứ người nào cả, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn vào Vô Song, không khí trong Tào Thành bỗng chốc trở nên chết lặng, nhìn cái thân ảnh Ngưu Ma Vương đang đứng kia thử hỏi có ai không kinh?, có ai không sợ?.
Lập tức vô số tiếng kêu sợ hãi vang lên, trong Tào Thành vốn không có phàm nhân chỉ toàn là tu sĩ có điều chính vì là tu sĩ tu luyện nên mới cảm thấy khí thể khủng bố vô cùng của Ngưu Ma Vương, đám người này lập tức tháo chạy khỏi Tào Thành, cảnh tượng cực kỳ hỗn loạn.
Đúng lúc này từ trong cái hố trên mặt đất, một cột sáng màu đen xuyên thủng cả hư không, một tiếng long ngâm vang lên đối chọi gay gắt với khí thế Thanh Ngưu, thân hình của Vô Song được bao bọc trong một lớp lân giáp đen bóng toát lên từng hơi thở của bóng tối, trên hai cánh tay thì lại mang theo thần thánh quang minh, thoạt nhìn cực kỳ tưởng phản nhưng chính sự tương phản đó lại làm cho Thanh Ngưu không dám coi chường.
Hóa thân Phượng Hoàng, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến vận dụng, Vô Song khí thế lập tức kéo thẳng từ thất tinh đấu thánh sơ kỳ lên cửu tinh đấu thánh trung kỳ, hắn cũng gầm lên một tiếng rồi lao vào người Thanh Ngưu, một lớn một nhỏ lại tiếp tục cứng đối cứng, lần này không ngờ lại làm Thanh Ngưu kinh ngạc vô cùng, hai người vậy mà ở thế hòa, man lực hai bên vậy mà không phân thắng bại.
Về phần Đan Tháp Lão Tổ cũng không dám rời đi, ông ta biết vị trí an toàn nhất đối với mình chính là ở bên Thanh Ngưu, bằng thực lực lục tinh đấu thánh nếu dám rời khỏi Thanh Ngưu thì ngày chết cũng tuyệt đối không xa.
Hai bên dùng quyền đầu đấu với nhau bất phân thắng bại lập tức cùng nhau lùi lại.
Thân hình của Thanh Ngưu đang cực kỳ khổng lồ bỗng chốc hóa nhỏ lại, đương nhiên nói là nhỏ thì vân phải cao hơn Vô Song ba cái đầu là ít, toàn bộ khuôn mặt lẫn cơ thể ẩn trong một bộ giáp đen, trên đầu xuất hiện hai cái sừng trâu nhọn hoắt.
Thanh Ngưu ở bên Dược Đế vốn không phải là loại thuần chiến đấu có điều đi theo một vị đấu đế bao nhiêu năm như vậy cho dù là heo cũng háo thành Trư Bát Giới, con Thanh Ngưu này tuyệt đối không đơn giản, ít nhất chỉ bằng thân thể đã khó chơi vô cùng chứ chưa cần dùng đến đấu khí.
Về phần Vô Song cũng đang nhìn cánh tay mình, một quyền vừa rồi nhìn thoáng qua như hòa nhau nhưng Vô Song mới là kẻ dưới cơ, bàn tay của hắn lúc này còn run lên liên tục, quả nhiên nếu chỉ tự tin vào khối thân thể này thực lực của Vô Song xếp trong hàng Cửu tinh đấu thánh trung kỳ cũng không phải dạng nổi bật, về phần con Thanh Ngưu kia chỉ sợ có tư cách liều mạng với Hư Vô Thôn Viêm một lần, đương nhiên nó vẫn yếu hơn Đường Hỏa một chút.
Vô Song bỗng chốc làm ra một hành động mà Thanh Ngưu không ngờ, hắn vậy mà buông bỏ phòng ngự hai tay, toàn thân thả lỏng nhìn Thanh Ngưu đang tiến đến.
Vô Song còn chưa quên mục đích của hắn là Dược Tộc, đây mới là lý do lớn nhất khiến hắn phải đích thân ra tay thậm chí trong ngày hôm nay Vô Song còn phải công phá xong Dược Tộc hoặc ít nhất cũng lấy được thứ cần lấy, hắn không muốn thua Hồn Thiên Đế, hắn lúc này đang chạy thi với thời gian.
Hai tay buông thõng, bỏ qua mọi loại phòng ngự, hai mắt nhắm lại để rồi con mắt thứ ba mở ra.
Nhìn cái thân thể đáng sợ kia Vô Song biết dùng thân thể giao chiến chỉ sợ không phải là phương án hay.
Nhìn bộ hắc giáp lạnh cả người kia thì đấu kĩ chỉ sợ cũng khó xuyên quan, thứ mà Vô Song có thể dùng lúc này chính là linh hồn lực lượng.
Từ khi linh hồn của hắn tiến vào đế cảnh thì đây là lần đầu tiên Vô Song dùng linh hồn chiến đấu.
“Hoàng Tuyền Chỉ - Đoạn Sinh Tử”.
Một chỉ đánh về phía Thanh Ngưu, một chỉ này đánh thẳng vào đỉnh đầu nó làm co Thanh Ngưu tiếp tục rống lên đầy đau đớn có điều cước bộ dĩ nhiên không hề dừng lại, một quyền của nó đấm thẳng về phía Vô Song.
Vô Song vẫn trong trạng thái nhắm mắt cũng chẳng thèm lùi lại, chẳng thèm đón đỡ, bàn tay hắn rất nhanh thay đổi thủ ẩn.
“Hoàng Tuyền Nộ - Toái Nhân Hồn”.
Lần này một quyền cực mạnh bằng linh hồn lực đánh thẳng vào cánh tay Thanh Ngưu, chấn động thẳng vào đại não của nó làm Thanh Ngưu lùi lại ba bước có điều ánh mắt càng ngày càng đỏ, một thân hung khí càng ngày càng mạnh mẽ.
Khóe miệng Vô Song một lần nữa cong lên “Thú vị, đủ mạnh. Hoàng Tuyền Thiên Nộ - Nộ Toái Thiên”.
Ngay sau đó phía sau Vô Song hiện ra một thân ảnh khổng lồ, thân ảnh của chính bản thân hắn, miệng thân ảnh há ra, một âm thanh như hủy thiên diệt địa “Mâu”.
Một tiếng này bầu trời vỡ vụn, một tiếng này trực tiếp làm sụp đổ toàn bộ Tào Thành, một tiếng này khiến toàn bộ những người còn ở trong tòa thành lập tức lăn ra bất tỉnh nhân sự, áp lực căn bản là quá kinh khủng.
Một mũi trường thương bằng linh hồn lực từ trên bầu trời bắn thẳng xuống bên dưới Thanh Ngưu, mũi thương này không ngờ lại mang theo hư ảnh rộng phượng bay lượn cửu thiên.
Man Ngưu lần này không ngờ không tiến lên nữa, lần đầu tiên nó lên tiếng, âm thanh không có chút tình cảm nào nhưng lại mang theo sự mạnh mẽ khó mà tưởng tượng.
“Man Sơn Hóa Hải, Man Ngưu Quyền”.
Một quyền đấm ra nhưng lại cho Vô Song cảm giác vô số quyền đang đánh tới, vô số đầu Thanh Ngưu lao đến như một cơn sóng không thể cản chặn lại mũi trường thương kia.
Đáng tiếc đầu Thanh Ngưu này còn chưa đủ mạnh, huyết mạch của nó còn chưa đủ cường hãn, một chiêu này của Vô Song sau một hồi giằng co mạnh mẽ đâm thủng qua cả biển Thanh Ngưu sau đó mũi trường thương đâm thủng ngực Thanh Ngưu, đánh nát hắc giáp của nó làm Thanh Ngưu bán mạnh về phía sau.
Một đòn này Vô Song biết chắc có thể khiến Thanh Ngưu bị thương nặng, Vô Song tự tin nếu cùng cảnh giới Hoàng Tuyền Thiên Nộ của hắn mạnh hơn bản gốc không ít, phải biết Hoàng Tuyền Thiên Nộ ngoại trừ linh hồn lực cường hãn ra thì còn liên quan đến cả nồng độ huyết mạch, phẩm chất huyết mạch.
Vô Song cực kỳ hài lòng về Hoàng Tuyền Thiên Nộ của mình chỉ là hắn tuyệt không ngờ đầu Thanh Ngưu kia vậy mà rất nhanh đứng bật dậy, nó hống lên thêm một tiếng kinh thiên động địa.
“Không đau, tuyệt đối không đau”.
Nói xong không ngờ làn da của Thanh Ngưu lại hóa thành màu đỏ, lúc này phải gọi nó là Huyết Ngưu mới đúng, tốc độ của Huyết Ngưu bạo tăng, trong một thoáng chốc nó đã lao thẳng về phía Vô Song, một cáu húc vai mạnh tựa trời giáng nện thẳng vào ngực Vô Song, bất chấp có Hắc Long Giáp thì xương ngực Vô Song vẫn vang lên từng tiếng răng rắc.
Huyết Ngưu chưa dừng lại tiếp tục thò tay ra nắm lấy đầu Vô Song quật thẳng xuống mặt đất, thân hình của nó đè thẳng lên người Vô Song, hai bàn tay khổng lồ đưa thẳng lên trời rồi đập xuống.
Huyết Ngưu nhanh nhưng Vô Song còn nhanh hơn nó, hai quyền kia chưa kịp nện xuống thì trên tay Vô Song lại lóe lên hai luồng quang mang màu vàng, lần này thậm chí còn có một luồng ánh sáng bạc như ẩn như hiện bên trong.
“Luân Hồi Lục Ấn – Nhân Ấn”.
Hai quyền đấm vào bụng Huyết Ngưu làm cả người nó bị hất bay ra chỉ là lần giao thủ này Vô Song tuyệt đối đứng ở thế hạ phong, một cái húc vai thôi mà làm người hắn đau không thể tả.
Huyết Ngưu bị đánh bay đi đương nhiên không hề hấn gì, nó lại đưa vai ra rồi húc thẳng về phía Vô Song.
Vô Song nhìn thấy nó làm động tác này liền nhếch miệng “Khinh người quá đáng”.
Thân hình Huyềt Ngưu biến mất nhưng thân hình Vô Song cũng không còn tại chỗ nữa, Vô Song vậy mà còn nhanh hơn cả Huyenet Ngưu một nhịp, nắm đấm của hắn đã tới trước người Huyết Ngưu, một quyền táng thẳng vào mặt nó, một quyền đấm nát luôn sống mũi của nó.
Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát.
Vô Song tiếp tục một đường đuổi theo có điều dĩ nhiên lại phải lùi lại, đầu Huyết Ngưu này không rõ là huyết mạch loại thượng cổ thần thú nào dĩ nhiên nắm giữ cả đại địa chi lực, một cái dẫm chân của nó tạo ra rung chấn mạnh khủng khiếp, một cái nhấc chân thôi cũng bức Vô Song phải lùi lại.
Lần này Vô Song hắn quả thực đùa hơi quá rồi.