Hoàng Kim Tháp tầng 9, tiếng bước chân chậm rãi của Vô Song vang lên, Vô Song đương nhiên không muốn dừng lại ở tầng 10, cho dù 10 vị trí trong top 10 không có gì khác nhau tuy nhiên ít nhất Vô Song phải lấy thêm được 1 tầng vô chủ nữa, tầng 10 Vô Song đã nhường Lạc Nhạn thì mục tiêu của hắn đương nhiên là tầng 9.
Càng quan trọng hơn là Vô Song không thể để chủ nhân tầng 9 rời khỏi tầng lâu này được, theo quy định nếu thất bại trong việc phòng ngự sẽ phải đi xuống tầng tiếp theo, bằng thực lực của bất cứ ai trong top 10 thì Lạc Nhạn cũng không thể nào thắng nổi.
Lạc Nhạn chỉ là Hóa Anh cảnh hậu kỳ thậm chí trong hàng ngũ hậu kỳ cũng không phải nổi trội gì, nàng cũng chẳng thể nào biến thái như Vô Song được tỏng khi đối thủ của nàng những người trong vị trí top 10 ngoại trừ Độc Cô Chiến Thần là Vấn Đỉnh cảnh đỉnh phong còn lại toàn là Thiên Kiếp cảnh cường giả, cơ hội của Lạc Nhạn hoàn toàn là con số 0.
Khung cảnh tầng 9 là một cánh rừng nguyên sinh được che kín bởi màu xanh tươi mát, xa xa còn có một thác nước khổng lồ cao hơn 30m đang đổ xuống tạo nên những bọt nước đục ngầu.
Chủ nhân của tầng 9, Phong Phiêu Nhiên cũng đang ở ngay trước mặt Vô Song, vị cao thủ trẻ tuổi này thậm chí không hề phòng ngự gì, cả người hắn đang thoải mái nằm trên một cành cây lớn, ánh mắt nhắm lại, khuôn mặt thỏa mãn cảm nhận từng làn gió vi vu.
Vô Song khẽ nhíu mày, đây là lần đầu tiên Vô Song gặp mật Phong Phiêu Nhiên, kể cả trong Tiềm Long đệ nhất quan thì Phong Phiêu Nhiên cũng không có bất cứ thứ gì nổi trội.
Phong Phiêu Nhiên cũng mở mắt ra, hắn mỉm cười nhìn Vô Song :”Ngươi lên tầng 9 để cướp vị trí của ta hả ?”.
Vô Song đương nhiên là gật đầu, chiến ý của hắn thả ra toàn bộ, sau lưng Vô Song một lần nữa đầu chân long gào thét.
Phong Phiêu Nhiên thì càng trực tiếp hơn, hắn nhảy xuống khỏi cái cây của mình, khuôn mặt đầy tự tin nhìn Vô Song :”Ngươi có tự tin ngăn cản ta bỏ quyền không ?”.
Phong Phiêu Nhiên vừa dứt lời thì thân hình Vô Song biến mất :”Sát Đế Bí Thuật – Hư Không Tốc Sát”. Đây là tuyệt chiêu giúp tốc độ Vô Song đạt đến cực đại, đây cũng là chiêu nhanh nhất mà Vô Song có thể thực hiện được.
Vô Song áp sát ngay vào người Phong Phiêu Nhiên, một đầu gối húc thẳng vào bụng hắn tuy nhiên Phong Phiêu Nhiên còn đáng sợ hơn, rõ ràng kẻ này nhìn không có một chút phòng vệ nào vậy mà ngay khi đầu gối Vô Song đưa đến Phong Phiên Nhiên đạp thẳng vào đầu gối hắn sau đó cả người bắn thẳng về phía sau.
Phong Phiêu Nhiên vừa lùi lại thì Vô Song lại một lần nữa hiện ra, cánh tay trái khẽ xoay lại một quyền nhắm thẳng vào khuôn mặt Phong Phiêu Nhiên.
Phong Phiêu Nhiên lúc này đang lơ lửng trên không trung đột nhiên thân hình hắn ngửa ra phía sau rồi lướt đi ngang trên không trung, kẻ này cứ như đang bơi trong gió vậy.
Tất nhiên Hư Không Tốc Sát cho Vô Song ba lần cơ hội áp sát đối phương, Vô Song lại một lần nữa hiện ra, lần này là ở sau lưng Phong Phiêu Nhiên có điều Phong Phiêu Nhiên mạnh mẽ bước lùi lại một bước, lưng của hắn chạm thẳng vào ngực Vô Song sau đó mượn lực cả người như một làn gió khẽ thoáng qua, một lần nữa lùi lại phía sau.
Chỉ trong một giây hai người đa va chạm ba lần, cả ba lần Vô Song còn chưa chạm nổi vào người Phong Phiêu Nhiên, kẻ này có khả năng ứng biến cùng né tranh kinh người, thậm chí Vô Song lúc này cảm tưởng Phong Phiêu Nhiên là đối thủ có thân pháp mạnh nhất mà hắn gặp, kể cả Tiểu Ngưng Nhi mà bằng thực lực Phong Phiêu Nhiên tuyệt đối kém hơn hẳn.
Lần đầu tiên Vô Song được nhìn thấy một thiên tài không phải xuất thân từ Viễn Cổ Bát Tộc lại mạnh mẽ đến mức này, kẻ này không có chút chiến ý nào cũng chẳng có gì đặc biệt, nếu bắt gặp hắn ở ngoài thì tuyệt đối sẽ bỏ qua nhưng sự đang sợ mà hắn mang lại, tài năng của hắn thì lúc này thực sự được Vô Song công nhận.
Phong Phiêu Nhiên cũng không lựa chọn đánh tiếp hay lao lên, hắn mỉm cười một nụ cười có phần lười biếng :”Vị huynh đệ này cái gì cũng có thể từ từ nói, đánh đánh giết giết không thấy mệt mỏi sao ?”.
Vô Song cũng dừng lại, ánh mắt hắn hiện lên một tia thích thú :”Vậy ngươi muốn nói gì, ta nói thật tìm được một kẻ như ngươi rất hiếm”. Vừa nói xong trên tay Vô Song lặng lẽ xuất hiện một thanh trường kiếm, một thanh kiếm rực lửa- Chu Thiên Kiếm không biết từ lúc nào vậy mà xuất hiện.
Phong Phiêu Nhiên làn này hai hàng lông mày khẽ nhíu, nếu Vô Song lúc trước cho Phong Phiêu Nhiên áp lực nhưng cũng không phải là quá đáng sợ thì khi Vô Song đưa thanh kiếm này ra lại làm Phong Phiêu Nhiên thấy nguy hiểm, trên khuôn mặt Phong Phiêu Nhiên xuất hiện một nụ cười vui vẻ :”Hì hì, dĩ hòa vi quý, nhiều lúc đâu cần đánh nhau để giải quyết vấn đề chứ”.
Tuy trong miệng nói thế nhưng trong lòng Phong Phiêu Nhiên lúc này không hề yên tĩnh, lại một lần nữa một giọng nói tà ác vang lên trong lòng hắn.
“Kìa kìa hắn rút kiếm là khiêu chiến ngươi kìa, ngươi chấp nhận để hắn khiêu chiến vậy sao, đánh chết hắn đi chứ”.
“ Nếu ngươi không dám đánh thì thả ta ra, ta giúp ngươi giết hắn được không, ở ngoài kia là cả vạn ánh mắt chú mục đấy, còn có sư phụ ngươi trên kia, ngươi tính vứt bỏ mặt mũi Phong Vực à ?”.
“ Chiến đi, chiến đi............. chiến đi”.
Vô Số âm thanh vang lên trong lòng Phong Phiêu Nhiên tuy vậy khuôn mặt hắn vẫn không hề thay đổi, không hề biến động :”Ta không biết tại sao ngươi cố gắng mua việc vào người, việc nhẹ không muốn lại cứ muốn làm việc nặng, top 10 thì có khác gì nhau đâu chứ”.
“Thế này nhé ta rất thích không gian của tầng 9 này tuy vậy nếu ngươi muốn ta vẫn có thể nhường lại tầng 9 cho ngươi, mỗi người nhường một chút cũng không sao, ta xuống lấy tầng 10 thế nào ?”.
Câu nói này của Phong Phiêu Nhiên làm Vô Song nhíu mày, quả thực với chiến lực hiện nay của Vô Song khó mà miểu sát nổi Phong Phiêu Nhiên, nếu hắn chịu thua ngay lúc này thì hắn sẽ được chuyển xuống một tầng bất kỳ của Hoàng Kim Tháp, khi đó Vô Song muốn đuổi cũng không được, kẻ này có thể một lần nữa leo lên tầng 10, khi đó chỉ có Lạc Nhạn là người thiệt nhất.
Vô Song cũng biết Phong Phiêu Nhiên đã nói như thế thì chắc chắn kẻ này phải vào top 10 còn vị trí thứ bao nhiêu của top 10 thì hắn không quan tâm, Vô Song đột nhiên mỉm cười nhìn Phong Phiêu Nhiên.
“ Ở dưới tầng 10 có một cô gái, ngươi có thể đổi chỗ cho nàng chứ ?, ngươi ở tầng 10 còn nàng lên tầng 9, ta sẽ tìm kẻ tầng 8 thế nào ?”.
Phong Phiêu Nhiên khuôn mặt khẽ xuất hiện một tia bất ngờ nhìn Vô Song sau đó mỉm cười :”Thú vị, đủ bá khí, tham gia Tiềm Long đại hội còn đủ sức kéo người khác vào top 10 Phong Phiêu Nhiên ta cũng thực sự bội phục ngươi”.
Nói xong thân hình Phong Phiêu Nhiên thực sự biến thành một làn gió, hắn vậy mà đi xuống tầng 10, từ bỏ quyền không chế của tầng 9, điều này cũng làm Vô Song bất đắc dĩ không thôi :”Đúng là mỗi người mỗi tính”, ngoại trừ thở dài ra thì Vô Song cũng không biết làm gì hơn.
Ở bên ngoài đương nhiên cũng chứng kiến cảnh này, trên khán đài Vip rất nhiều người đang nhịn cười nhìn Thiên hộ pháp của Phong Vực, Phong Di Mệnh.
Phong Di Mệnh cũng chẳng biết làm gì lúc này nữa, ngoại trừ thở dài cũng chỉ là thở dài, tính cách Phong Phiêu Nhiên như vậy thì ông còn biết làm gì, Phong Vực lần này đã xác định trong Tiềm Long đệ nhị quan chỉ cần Phong Phiêu Nhiên hắn đi vào được top 10 thì Phong Vực mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm.
Bất cứ một nhân vật nào đều biết Long Môn đệ nhất quan – Vũ Môn chỉ được coi là bước đệm, Long Môn đệ nhị quan – Hoàng Kim Tháp là cuộc dạo chơi của kẻ mạnh và sự toan tính của mỗi thế lực, Long Môn đệ tam quan – Sinh Tử Đài mới là thứ quyết định tất cả, ở đó các thiên tài mới phải dốc hết thực lực ra quyết chiến.
….......
Chủ nhân tầng 10 lúc này – Phong Vực – Phong Phiêu Nhiên.
Chủ nhân tầng 9 lúc này – Cửu U gia tộc – Cửu U Lạc Nhạn.
Chủ nhân tầng 8 lúc này – không có.
Chủ nhân tầng 7 lúc này – Lôi Quốc( Võ Thần Điện) – Võ Thần – Phi Điện.
Lôi Quốc là một tam phẩm quốc gia của Nam Địa, lần này bọn họ đương nhiên là con cờ hay nói đúng hơn là kẻ hợp tác cùng Võ Thần Điện, là cái bọc bên ngoài cho Phi Điện.
Danh hiệu Võ Thần của Phi Điện cũng không phải vì hắn là thần, căn bản vì hắn là truyền nhân của Võ Thần Điện, là truyền nhân của Võ Thần.
Chủ nhân của Võ Thần Điện là Võ Thần một phong hào chân thần cực kỳ mạnh mẽ, quy định của ông ta cũng cực kỳ lạ lùng, trên đời này chỉ được tồn tại 2 Võ Thần, ông ta cùng đệ tử của ông ta.
Chủ nhân tầng 6 lúc này – Tiêu Dao Môn – Tiêu Thu Phong.
….......
Vô Song một lần nữa tiến vào tầng 8 tuy nhiên trên mặt hắn xuất hiện một tia kinh ngạc, tầng 8 lúc này vậy mà vô chủ.
Một tầng vô chủ là một điều quá hiếm hoi thậm chí còn nằm ngoài suy nghĩ của Vô Song, thứ duy nhất mà Vô Song có thể liên tưởng đến chính là chủ nhân tầng 8 này đã đánh vào tầng 7.
Vô Song cũng có một phần nào đó giống Tiêu Thu Phong, nếu không phải có mục tiêu nào đó thì Vô Song cũng chẳng ham cố gắng làm gì, nếu Trầm Côn nằm ở tầng 7 , tầng 6 hay tầng 5 thì Vô Song chắc chắn sẽ không màng tất cả lao lên đập cho tên trọc đó một trận tuy nhiên Trầm Côn lại ở tầng 1.
Trong Hoàng Kim Tháp này có ba người Vô Song không muốn đối đầu, người đầu tiên là Tiêu Thu Phong, người thứ hai là Cơ Tuyết Nhạn, người cuối cùng đương nhiên là Tố Ngôn, để đánh được Trầm Côn hắn phải vượt qua một lúc cả ba người này.
Vô Song suy nghĩ một chút sau đó thở ra một hơi, hắn chuẩn bị nhập chủ tầng 8 có điều lúc này một tiếng bước chân vang lên, một nam tử thân hình cao lớn với mái tóc màu trắng, một nam tử toàn thân trọng thương đến cả di chuyển cũng khó khăn xuất hiện ở tầng 8.
Những bước chân của hắn nặng chịch, ánh mắt hắn thậm chí còn hoa lên, Thập Hình thực sự bị thương quá nặng, ánh mắt hắn đỏ rực lên đến cả quan sát đường đi còn không rõ, lê thân thể bị trọng thương này suốt từ tầng 6 đến tận tầng 8.
Thập Hình quả thực đang không rõ tại sao hắn có thể bị thương nặng đến mức này, cơ thể hắn càng ngày càng yếu đi, vết thương càng ngày càng nặng.
Thập Hình đương nhiên biết mình bị 3 thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm đâm xuyên người tuy vậy với thực lực của hắn còn lâu mới gục nhanh thế, chắc chắn có điều gì đó không đúng ở đây.
Thập Hình có lẽ không bao giờ biết được, hắn thua là đương nhiên, hắn bị thương ngày càng nặng cũng là đương nhiên, kẻ đánh bại hắn là một siêu cấp nhân vật đến cả 25 Trùng Thiên Đại Thần còn bị giết thì huống gì một tiểu nhân vật như hắn.
Thiên đã tự tin xuất thủ là có tự tin không bị kẻ khác phát hiện ra đồng thời cũng nắm chắc 100% Thập Hình vô lực tái chiến.
Thập Hình lúc này cũng từ từ nhìn thấy Vô Song, ánh mắt hắn càng ngày càng đỏ, Thập Hình lập tức gầm lên sau đó lao đến như kẻ điên vậy :”Tiêu Thu Phong, ngươi chết đi cho ta”.
Đến cả Vô Song cũng khó hiểu vô cùng, có điều Thập Hình đang lao tới sao Vô Song có thể lơ là, bàn tay hắn vẫn đang nắm lấy thanh Chu Thiên Kiếm rực lực suốt từ tầng 9, Vô Song lúc này nhếch miệng :”Thằng điên”.
Thập Hình hai bàn tay nắm chặt lại, gân xanh hai cánh tay nổi lên, toàn lực phát ra một kích cuối cùng :”Phi Thiên Kiếm Tông – Phi Thiên Hỏa Vực- Tịnh Hóa”.
Đại kiếm khổng lồ mang theo kinh người sức mạnh bộc phát, một chiêu mạnh nhất của Thập Hình, một chiêu tất tay không giữ lại gì cả, Thập Hình tâm trí lúc này hoàn toàn bất ổn, hắn không khác gì kẻ điên cả.
Vô Song nắm chặt thanh Chu Thiên Kiếm, sau đó dần dần xung quanh hắn càng ngày càng nhiều Chu Thiên Kiếm xuất hiện, một biển kiếm lơ lửng trên bầu trời có điều Vô Song còn chưa kịp làm hành động gì tiếp theo thì Thập Hình đã gục xuống, miệng hắn nôn ra một búng máu sau đó ngất lịm, hô hấp yếu ớt vô cùng, kẻ này có thể chết bất cứ lúc nào.
Vô Song lặng lẽ thu hồi khí thế, ánh mắt đảo qua nhìn Thập Hình, hắn đương nhiên biết trước khi gục ngã người Thập Hình gọi tên là Tiêu Thu Phong, Vô Song không rõ Tiêu Thu Phong là ai nhưng đối phương bản thân là một Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên thậm chí có đủ sức lưỡng bại câu thương cùng Đấu Thần, có thể trêu đùa Sát Thần thì Thập Hình thua là điều tất nhiên.
Một lần nữa Vô Song lại lấy ra bộ đồ nghề của mình, thương thế của Thập Hình rất nặng, có lẽ chỉ trong Hoàng Kim Tháp lúc này chỉ có Phượng Hoàng hỏa của Vô Song có thể giữ lại mạng cho kẻ này, đương nhiên trước hết Vô Song phải nhập chủ tầng 8 đã.
Long Môn đệ nhị quan lúc này về cơ bản đã kết thúc, ai cũng đã hoàn thành mục đích của mình, với việc Thập Hình bị loại thì hầu như không có cách nào để thay đổi 10 người trong top 10, mọi cuộc chiến tiếp theo đều là vô nghĩa.