Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 273: Hoàng kim tháp (3)




"Nếu không phải ngươi chịu thua nhanh ta giết ngươi chỉ cần 3 giây đồng hồ !" Độc Cô Tuyệt cười lạnh nói.
Độc Cô Tuyệt – Độc Cô Thế Gia một cái nhất phẩm thế lực mạnh mẽ cực độ tại Nam Địa, cho dù Độc Cô Tuyệt chỉ là con thứ của Độc Cô Thế Gia mà không phải là thành viên hạch tâm, cho dù hắn không phải là người dẫn đội ở đây thì thực lực của hắn cũng cực kỳ đáng sợ, trong cùng cảnh giới gần như rất khó gặp địch thủ.
25 tuổi Độc Cô Tuyệt đã là Vấn Đỉnh cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực cỡ này tuyệt đối đáng sợ.
Tuy nhiên lúc này Độc Cô Tuyệt không thể nào vui vẻ tươi cười được nữa bởi lời hắn vừa mới nói ra khỏi miệng, bỗng nhiên, một luồng khí thế đáng sợ cực điểm xuất hiện, một luồng khí thế mạnh đến mức làm Độc Cô Tuyệt tuyệt vọng.
Mênh mông!
Khí thế kia đáng sợ cực điểm, như tu la ma thần, như ác quỷ địa ngục, lúc này trong tầm mắt của Độc Cô Tuyệt là một biển máu, một biển máu khổng lồ, một biển sát khí vô cùng vô tận đủ sức nhấn chìm tất cả mọi thứ.
Cảm giác sợ hãi ngột ngạt và áp bách đến cực độ trong lòng Độc Cô Tuyệt xuất hiện, như cái tên của mình hắn dần dần cảm thấy tuyệt vọng, cho dù chưa nhìn thấy người tiến đến nhưng nguồn khí thế kinh khủng thì đang ép thẳng về phía hắn.
Độc Cô Tuyệt lớn lên ở Độc Cô thế gia, một thế gia nổi tiếng về kiếm đạo, hắn đương nhiên biết cái khí thế kinh khủng kia là gì.
Đây là, vô tận sát khí!
"Là thần thánh phương nào lại có sát khí đáng sợ bậc này, tiểu sư đệ nổi tiếng là kiếm đạo thiên tài, nổi tiếng là cuồng sát mà cũng không thể nào so sánh với kẻ này!"
Đương nhiên Độc Cô sư đệ trong miệng Độc Cô Tuyệt chính là Độc Cô Chiến Thần ngoại hiệu cuồng kiếm, đây chính là một trong những thiên tài mạnh nhất Nam Địa cũng là nhân vật phá trận chủ chốt của Độc Cô thế gia trong Tiềm Long đại hội lần này.
Trong Long Môn đệ nhất quan mà nói thực sự có rất nhiều nhân vật còn không tiện xuất thủ, 10 vị trí đầu đương nhiên là cực kỳ trọng yếu nhưng nó cũng không hản đại diện cho tất cả, 10 vị trí đầu chính là 10 vị trí căng thẳng nhất, nói đúng hơn vị trí từ số 5 đến số 10 tuyệt đối cực kỳ căng thẳng, đây là mục tiêu cho hơn 2000 thí sinh ngắm vào.
Nếu không tiến nổi vào 10 vị trí đầu thì cũng thôi đi nhưng nếu có thể tiến vào đó càng muộn thì lại càng có lợi, đây là suy nghĩ và cũng là toan tính của rất nhiều người.
Lại nói về Độc Cô Tuyệt lúc này hắn đang ở tầng 30 một trong những tầng thuộc hàng cực cao của Long Môn đệ nhị quan này tuy nhiên sát khí kinh khủng dĩ nhiên lại truyền từ tầng tháp thấp hơn, uy thế của nó đáng sợ đến mức cho dù ở vị trí này Độc Cô Tuyệt cũng biến sắc.
Cảm giác thành tựu khi vừa chiếm được tầng lầu số 30 không cánh mà bay, Độc Cô Tuyệt đành bất lực nhắm mắt lại, hắn thực sự không ngờ còn có một nhân vật đáng sợ như vậy tồn tại ở những tầng thấp hơn.
Lúc này Vô Song đang ở tầng 75, điều bất ngờ nhất là một kẻ Vô Song rất muốn gặp mặt là Cửu U Cô Phong cũng ở trong chính tầng này, lúc này Cửu U Cô Phong đang run rẩy quỳ xuống, cả người hắn không thể tự chủ được nữa, tay chân hắn cứ như đang đi mượn vậy.
Trước mặt hắn chính là Vô Song kẻ mà hắn coi là đệ nhất phế vật, kẻ mà hắn chưa bao giờ vừa mắt lúc này lại như cự đầu ác ma.
Hai mắt đỏ rực phát ra vô biên vô tận sát khí, lúc này toàn thân Cửu U Cô Phong đang bị nhốt trong một biển máu, ánh mắt hắn mờ đi, xung quanh chỉ toàn một màu đổ.
Cửu U Cô Phong không thể nhìn đi đâu khác, hắn bị đôi mắt đỏ rực kia hút hồn, ở nơi đó linh hồn của hắn như bị tra tấn, như bị hành hạ, Cửu U Cô Phong lần đầu tiến đối diện với thứ sát khí đáng sợ như thế.
Hai mắt hắn dần dần dại ra, đại tiện tiểu tiện thậm chí còn không thể khống chế nổi, cái miệng há hốc, hai tay đang liên tục cào vào cổ mình, hắn muốn nói, hắn muốn gào thét trong hoảng sợ nhưng hắn phát hiện ra mình cả đời này không thể lên tiếng, hắn hết cơ hội rồi.
Trong mắt Vô Song thì Cô Phong chỉ là một con ruồi không hơn không kém bất quá nếu một con ruồi cứ bay xung quanh người hắn thì Vô Song cũng không ngại đập chết.
Dần dần cơ thể Cửu U Cô Phong cũng thả lỏng, hắn không còn run rẩy nữa, hai mắt, lỗ mũi, hai bên tai thậm chí cả miệng bắt đầu trào ra máu tươi, Cửu U Cô Phong cứ như thế bị sát khí của Vô Song sinh sinh ép chết, không có lấy một cơ hội phản kháng.
Vô Song làm xong tất cả mới khẽ quay lại, hắn thu hồi toàn bộ sát khí cùng tự thân khí thế của mình, một nụ cười thản nhiên hiện ra :”Thế nào, có thương tiếc cho hắn không ?”.
Sau lưng Vô Song chính là Lạc Nhạn, Vô Song gặp nàng tại tầng 95, đương nhiên nếu xét thực lực tổng thể của Lạc Nhạn thì nàng không thể nào đạt được vị trí cao đến mức này, có trách thì trách có quá nhiều người mạnh hơn nàng không chịu tiến lên mà thôi, bọn họ đều bị Vô Song một đường diệt sạch.
Lạc Nhạn đương nhiên không có ý kiến gì, nàng cúi đầu mỉm cười :”Công tử có thể không biết Cửu U gia tộc tuy là một gia tộc nhỏ nhưng bên trong rắc rối vô cùng, nó chia thành rất nhiều bè phải dùng mọi cách nắm quyền điều hành gia tộc, chi mạch của nô tỳ thực sự đang nằm ở thế yếu, cái chết của Cửu U Cô Phong với chi mạch nô tỳ phải nói là đại ân chứ sao nô tỳ dám có ý kiến”.
Vô Song đột nhiên cảm thấy buồn cười, thế sự thực sự thay đổi như chong chóng, hai năm trước đây Cửu U gia tộc là con quái vật cao không thể chạm đối với Vô Song vậy mà 2 năm sau nó lại trở thành một cái thế lực bé nhỏ.
Đột nhiên Vô Song nhìn thẳng vào mắt Lạc Nhạn lạnh giọng :”Lạc Nhạn ngươi biết gì không, ngươi là người đi theo ta sớm nhất nhưng hiện nay lại là kẻ yếu nhất, là người làm vướng chân ta nhất”.
Lạc Nhạn nghe đến đây khuôn mặt xinh đẹp liền trắng bệch :”Nô tỳ có tôi, chỉ xin công tử đừng bỏ rơi nô tỳ, nô tỳ chắc chắn sẽ cố gắng hơn nữa, chắc chắn sẽ mạnh hơn mà”.
Khuôn mặt Lạc Nhạn cực kỳ đáng thương thậm chí nàng còn định trực tiếp quỳ xuống mặt đất cầu Vô Song có điều nàng không cúi xuống được, có một luồng khí ngăn cản hành động của nàng.
Vô Song vẫn cứ nhìn thẳng vào hai mắt Lạc Nhạn, giọng nói cực kỳ thản nhiên :”Có những người không thích hợp để tu luyện, thời kỳ này thiên hạ biến động, thời kỳ này thiên tài xuất hiện lớp lớp, nếu không phải là những kẻ có thiên phú tuyệt đỉnh thì mãi mãi không lên nổi mặt bàn. Biết người biết mình trăm trận trăm thắng, Lạc Nhạn ngươi phải hiểu nếu ngươi còn tiếp tục tu luyện ngươi mãi mãi chỉ làm vướng chân ta mà thôi”.
Lạc Nhạn nge đến đây khuôn mặt liền đắng chát bất quá nàng rất thông minh, chỉ trong vài giây đồng hồ ánh mắt Lạc Nhạn liền lóe ra một tia sáng :”Không biết công tử cần nô tỳ làm gì”.
Vô Song nghe đến đây khuôn mặt mới dãn ra, hắn nhẹ xoa đầu cô gái này, Lạc Nhạn làm Vô Song nhớ tới Nhã Phi, có những người không cần mạnh mẽ mà vẫn làm người khác kính sợ, vẫn đứng trên đỉnh cao quyền lực bởi họ là những người có đầu óc.
Xoay người nhẹ bước về phía trước, hai tay chắp sau lưng Vô Song thản nhiên nói :”Sau Tiềm Long đại hội ta sẽ ủng hộ ngươi, trong thời gian một năm ta muốn ngươi làm Cửu U gia chủ, ngươi làm được không ?”.
Cửu U gia tộc quá nhỏ bé và cũng quá yếu ớt, cao thủ mạnh nhất trong tộc mới chỉ là Chân Tiên Cảnh tuy nhiên chính vì nó nhỏ bé nên nó mới dễ dàng bị Vô Song nắm vào trong tay, làm bất cứ thứ gì cũng phải có thể lực của riêng mình, Cửu U gia tộc sẽ trở thành thế lực đầu tiên của Vô Song.
Vô Song hắn làm người vốn không thích dưới quyền kẻ khác, có thể bây giờ hắn chưa đủ sức nhưng hắn mới đến thế giới này 2 năm mà thôi, chỉ mất 2 năm để Vô Song đã trở thành một trong những cường giả đỉnh tiêm thế hệ trẻ vậy nếu 10 năm hay 20 năm nữa thì Vô Song có thể đạt đến độ cao đến đâu, từ giờ phút này Vô Song cần một thế lực của riêng mình, một thế lực mà mình có thể tin tưởng, một thế lực không phụ thuộc vào bất cứ ai.
Lạc Nhạn sau lưng Vô Song lặng đi một chút sau đó cung kính cúi đầu, khóe mắt nàng trào ra một giọt nước mắt, một câu nói của Vô Song đã mở ra một con đường mới cho nàng :”Lạc Nhạn chắc chắn sẽ không làm công tử thất vọng”.
Vô Song mỉm cười đưa tay về phía nàng :”Lau nước mắt đi, ta không thích nữ nhân mít ướt, trước mặt còn là cả một chặng đường dài, đi thôi”.
….......
Tiếp theo thì tuyệt đối là một hồi ác mộng tại Hoàng Kim Tháp, Vô Song dẫn theo Lạc Nhạn từng bước từng bước tiến lên các tầng tiếp theo, sát khí của hắn phóng ra toàn bộ không giữ lại chút nào, sát khí uy hiếp cả chư thiên.
Tầng 70 là một Vấn Đỉnh cảnh sơ kỳ đỉnh phong cao thủ tọa trấn, kẻ này còn chưa kịp động thủ với Vô Song thậm chí còn chưa kịp nhận ra Vô Song là ai đã bị dọa sợ đến mức hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất.
Thứ mà hắn nhìn thấy là một đôi mắt đỏ rực như tu la địa ngục, âm thanh duy nhất mà hắn nghe thấy cũng cực kỳ ngắn gọn :”Bỏ cuộc hoặc chết”.
Kẻ này trực tiếp tự chọn bỏ cuộc, lập tức bị truyền tống xuống tầng thấp hơn.
….........
Tầng 50 là một cao thủ Vấn Đỉnh cảnh trung kỳ thậm chí trong cảnh giới trung kỳ cũng cực kỳ nổi tiếng, Hoan Hỉ Tông – Huyền Sát.
Huyền Sát đương nhiên phát hiện ra Vô Song tiến đến, hắn là người của Hoan Hỉ Tông đương nhiên là một trong những thế lực muốn đánh chết Vô Song nhất, Huyền Sát không thể chờ đợi mà lập tức lao ra khỏi động phủ :”Khà khà buồn ngủ mà gặp chiếu manh, không ngờ ngươi quả thực cũng có chút bản lãnh đi được đến đây tuy nhiên loại người như ngươi dừng lại ở đây thôi”.
Đáp lại hắn chỉ là một ánh mắt đỏ rực, một ánh mắt mà bản thân Huyền Sát không có khả năng chống cự, bên tai hắn chỉ có một âm thanh duy nhất, âm thanh làm toàn bộ cơ thể hắn run rẩy :”Giữ đúng lời hứa, chỉ đánh tàn phế tuyệt đối không giết”.
Sau câu nói này Huyền Sát cả người bị đánh bay đi bất tỉnh nhân sự, cái gì cũng không biết nữa.
….........
Tầng 38 lúc này Huyền Thiên không thể tin được vào mắt mình, hắn cũng là cao thủ Vấn Đỉnh cảnh trung kỳ đương nhiên chiến lực cao hơn Huyền Sát nhiều bất quá lúc này chỉ một bàn tay của Vô Song đè xuống khiến Huyền Thiên không thể cử động, khiến hắn không thể đứng lên, hai đầu gối quỳ xuống đất, khuôn mặt kinh khủng vô cùng.
Huyền Thiên điên cuồng gầm thét, điên cuồng bạo nộ, điên cuồng gồng hết sức lực bình sinh đáng tiếc đáp lại tất cả chỉ là một câu nói băng lãnh :”Chỉ đánh tàn phế, nhất định không giết”.
Huyền Thiên gục xuống, Vô Song cùng Lạc Nhạn nhẹ nhàng hướng về tầng cao hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.