Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 131: Kế hoạch của Nana rất... Ngầu?





Đới Cẩm nhíu mày nhìn Nana, biết hắn ta đang nghĩ gì, Nana ho nhẹ một cái nghiêm túc giới thiệu: "Công tước, ta tên Nana, vũ hồn biến dị cho phép ta ẩn dấu thực lực. Ta sẽ không vòng vo, mong ngươi có thể hợp tác giúp đỡ chúng ta."
Đới Cẩm nghe đến vũ hồn biến dị có khả năng lạ như thế liền lấy làm kinh ngạc, nhưng chính sự trước mặt hắn không tiện hỏi nhiều. Nana đưa Đới Cẩm xem lệnh bài ấn kí cô lấy được chỗ Cơ Giác, Đới Cẩn gật gù: "Đúng là ấn kí của Sát Nguyệt Các, tiếp theo ngươi muốn làm gì?"
Nana vuốt chút cằm bước ra giữa sảnh, dùng một bộ dáng đăm chiêu bắt đầu phổ biến kế hoạch: "Lệnh bài này chúng ta lấy từ hai tên mật thám của phân tộc phía bắc, phải có nó mới ra vào được không gian kia. Như lão đại nói kẻ bắt Đới Cẩn là hồn đấu la Âu Lý, bát vị nhất thể dung hợp kĩ che dấu không gian bí mật dưới nước chính là do tám tên hồn vương vũ hồn Bảo Thạch Không Gian thi triển, ngoài ra còn tám tên phụ trợ khác, chỉ xét thực lực này đến xem chúng ta không có khả năng thắng mới mạo muội tới gặp ngươi. 
Chúng ta xác nhận trong ba tháng tới bọn sát thủ nhất định ở lại trong căn cứ, Âu Lý quản chế tất cả lệnh bài không cho thuộc hạ ra ngoài rất thuận lợi để chúng ta một mẻ bắt gọn. Lúc cứu Đới Cẩn tránh làm bứt dây động rừng chúng ta đã tạo hình nhân giống hắn thay thế tuy nhiên, hình nhân này chỉ duy trì được một ngày sau đó sẽ tan biến. Từ đây tới lúc đó còn khoảng chín canh giờ, trong khoảng thời gian này chúng ta... à không, chỉ cần công tước và ta là đủ, hai người bắt buộc phải tới bên trong không gian, giết người."
"Giết người trong không gian đó? Chỉ hai người các ngươi?" Đới Mộc Bạch kinh ngạc.
Đới Cẩn và Chu Trúc Thanh cũng rất kích động bởi lời của Nana. Đới Cẩm giờ đây lại rất hứng thú, việc làm kiểu này hắn chưa từng tham gia, Đới Cẩm tò mò không biết tiểu cô nương này trong hồ lô bán thuốc gì đây?
Nana liếc nhìn mọi người một lát, quay mặt ánh mắt trở nên tràn đầy sát khí tiếp tục nói: "Đúng vậy, nếu để bọn sát thủ lên bờ mới là sáng tạo cơ hội cho chúng chạy thoát. Công tước là phong hào đấu la diệt chừng ấy tên không hề khó khăn, ba người nhóm lão đại canh chừng bên ngoài đề phòng có mật thám tới và tránh cho có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra. Chẳng phải chúng tự tin ẩn náu kín kẽ sao? Vậy chúng ta giết người, càng kín kẽ..."
Tốc độ bay và trạng thái thể chất của Nana khiến phong hào đấu la Đới Cẩm cũng phải khen ngợi, chưa đầy một canh giờ năm người đã ở trong biệt phủ Sát Nguyệt Các. Nhìn đến hồ nước rộng đường kính tầm 1km có hơn trồng đều là Thủy Liên, Đới Cẩm trầm trồ: "Quả là thông minh, ta thật không ngờ bọn chúng có thể xây dựng căn cứ theo cách này."
"Thông minh bị thông minh hại, tự tin quá hóa ngu ngốc. Ta sẽ từ bi giết mười sáu tên thôi, còn lại đành để công tước làm người xấu."
Nana giọng điệu ngây thơ nhún vai ra vẻ thật khiến bốn người chán chả buồn nói, ai cũng nhắm mắt gật gật đầu cho qua, Nana xem biểu cảm mọi người bất đắc dĩ cười trừ che đi xấu hổ, sau đó lập tức lấy lại dáng vẻ nghiêm túc bắt đầu hành động.
Theo bàn bạc Nana và Đới Cẩm lặng lẽ đi vào biệt phủ dưới nước, trước muốn bắt một tên tra hỏi chỗ của Âu Lý, không cần đợi lâu hai người mới đi được một quãng đã nghe hai tên thanh niên áo choàng vội vã gọi nhau.
"Tư Ngũ, ngươi định tới địa lao? Tư Thập chết dưới hồ Ô Sa, Âu Lý đại nhân đang giận dữ đánh tên thiếu chủ đấy thừa sống thiếu chết. Ngươi tới đó bây giờ chỉ bị vạ lây."
"Thật hả? May quá, ta vốn chuẩn bị thay ca, cảm ơn ngươi."
"Không có... gì..." 
Tên áo choàng đen chưa nói xong câu đã vô duyên vô cớ bị một đầu dây leo đâm xuyên cổ họng chết ngay tức khắc trước mặt tên gọi Tư Ngũ, thấy đồng bạn bị giết Tư Ngũ kinh hoảng mở miệng la lớn, chỉ là hắn cố thế nào thanh âm cũng chẳng phát ra nổi, bởi vì phía sau một bóng ma nữ bất chợt xuất hiện dùng một đống dây leo bịt kín miệng hắn, bóng ma giọng nói trẻ con gằn giọng đáng sợ. Nana làm Tư Ngũ run rẩy kinh hãi.
"Muốn sống, thì câm miệng, ngoan ngoãn."
Tư Ngũ nghe lời đe dọa lại thấy trước mặt một người tộc Tà Mâu tóc nâu, biết tình hình là gì, toàn thân hắn cứng đờ gật đầu lia lịa.
Nana hỏi thẳng: "Sát Nguyệt các chủ là ai? Các ngươi bao nhiêu căn cứ? Ở đâu?"
Câu hỏi này, Tư Ngũ mắt trừng lớn lo sợ trả lời: "Không, không biết, ta thật sự không..."
Lời nói vô ích, Nana nhanh chóng cho tên này vinh dự theo bạn hắn chầu trời trước tiên. Đới Cẩm nhìn Tư Ngũ nằm dưới đất mắt trợn trắng, chép miệng lắc đầu: "Ngươi như thế nào nóng nảy còn hơn ta? Vặn cổ như thế quyết tuyệt."
"Khiến ta ghét sẽ chết rất mau, xem ra đám lâu la này chẳng được tích sự gì. Công tước, nếu ta nghe không nhầm thì Âu Lý đang ở địa lao đánh "con trai" ngươi đấy, mau mau đi cứu a."
Nana lật mặt thật nhanh qua bộ dáng gian manh, nóng tính người như Đới Cẩm cũng phải bật cười: "Nha đầu tính khí thật thất thường, được rồi, dẫn ta đi đi."
Dây dưa lâu không phải tác phong của Nana, cô để tiểu Tuyết đưa Đới Cẩm đến chỗ Âu Lý, còn Nana chắc chắn phải đảm bảo không gian dưới nước được duy trì tới lúc họ làm xong mọi sự.
Không biết bọn sát thủ thấy chỗ ẩn nấp biến thành lồng giam tử thần, sẽ có cảm giác thế nào đây?
Rất nhanh, tiểu Tuyết trở lại báo Âu Lý đã bị Đới Cẩm đánh hôn mê, Nana nhếch môi nhảy lên gian nhà giữa biệt phủ dùng hồn lực cùng tinh thần lực bao bọc kín toàn bộ gian nhà, mười sáu tên hồn vương bên trong không hề hay biết bọn chúng đang nằm trong lòng bàn tay kẻ địch. Sở dĩ Nana không dùng phòng hộ vì một khi phòng hộ phóng thích, hồn kĩ không gian sẽ bị cắt đứt khiến kế hoạch diệt chuột bị phá vỡ.
Đới Cẩm tay cầm một túi lệnh bài, tay kia xách Âu Lý toàn thân bầm dập tiến đến giữa phủ, Nana đối hắn gật đầu: "Thời cơ đã tới."
Đới Cẩm cười lớn, hắn khoái chí không kiêng kị tùy ý chưởng khí cho nổ các gian lầu xung quanh. Tiếng động ầm vang lệnh đám sát thủ nghe thấy liền hoảng hốt từ trong các lầu khác chạy ra, đập vào mắt chúng là cảnh tượng một nữ tử váy trắng đứng trên mái nhà trung tâm với vô số dây leo vung vẩy bên cạnh, ánh mắt cô ta ngạo nghễ nhìn xem một trung niên nam tử khác phất tay nhẹ nhàng giết chóc đồng bọn của chúng, máu tươi đã thấm xuống lan tràn mặt đất, tiếng thét khốn khổ bi ai.
Đám sát thủ tâm thần khủng hoảng vũ hồn không kịp phóng chỉ vội tìm cách thoát thân, chúng đồng loạt lao ra phía vách không gian mà quên mất rằng không có lệnh bài, cả đám kêu khóc ra sức đấm trên chính bức tường kiên cố bảo vệ chúng suốt thời gian qua.
Hành động của đám sát thủ làm Nana chỉ biết ôm trán, tặc lưỡi cảm thán: Ngu ngốc.
Sau cùng không biết những kẻ nào thông minh bĩnh tĩnh gào lên hô ứng toàn bộ sát thủ còn lại.
"Mau phóng thích vũ hồn chiến đấu!"
"Tập trung phá vỡ hồn kĩ không gian!"
"Nhanh lên!"
Đám sát thủ cuống cuồng xuất vũ hồn, đều là khí vũ hồn hồn tôn, có đến chừng hơn 30 tên, hồn hoàn màu vàng màu tím quay vòng sáng chói, cảnh tượng có chút làm người kích động.
Nana liếc nhìn đám hồn tôn đang như dã thú chồm tới phía mình, hừ lạnh: "Công tước, xem xem bọn chúng cũng rất nhanh trí đó."
Đới Cẩm kiêu ngạo: "Đỡ mất công ta lãng phí, một chiêu là có thể."
Nana kéo ra nụ cười nửa miệng, phong hào đấu la vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ mệnh danh thú vũ hồn mạnh nhất a, để cô xem uy lực là đến chừng nào mạnh mẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.