[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 991: Trở về đảo Nguyệt Nha




Lần này hắn không trở về hội nghị Tổ đình bởi vì sinh hoạt ở chỗ đó quá bất tiện. Hắn trực tiếp tới khách sạn Bạch Hổ, mở ra mười mấy phòng lớn. Vào thời điểm này, tình trạng hết phòng đã giảm bớt. Phí ăn uống ở đây cực kỳ đắt đỏ nên trước khi hội đấu giá bắt đầu đã có nhiều người trả phòng. Bây giờ hội đấu giá đã kết thúc, số người ở lại chỗ này vô cùng ít. Phải chờ tới khi đại hội luận võ chiêu thân bắt đầu thì nơi đây mới nhộn nhịp trở lại.
Vì vậy Đường Tam nhân cơ hội này đặt phòng cho mình và các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc trong thời gian dài, để bọn họ có thể ở lại đến khi luận võ chiêu thân kết thúc.
So với điều kiện sinh hoạt ở hội nghị Tổ đình, khách sạn Bạch Hổ tốt hơn nhiều. Các trưởng lão tất nhiên đều rất thoả mãn. Tiếp theo bọn họ ở chỗ này chờ đại hội luận võ chiêu thân bắt đầu là được. Đề xuất Lam Kim Thụ tộc trung lập còn chưa được Tổ đình chính thức phản hồi, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng nói với Đường Tam phải chờ tới khi luận võ chiêu thân chấm dứt. Mà hiện tại hội đấu giá vừa mới kết thúc, còn hơn mười mấy ngày nữa mới diễn ra đại hội. Đường Tam quyết định để mọi người tiếp tục chờ và tới xem luận võ chiêu thân. Đây là Chiếm Hoàng chi chiến trước nay chưa từng có, ai lại không muốn xem chứ? Đường Tam tự nhiên sẽ không làm người xấu, để cho các trưởng lão trở về trước.


Sau khi ở lại, Đường Tam yên lặng dùng Thần Thức cảm ứng tất cả xung quanh, đặc biệt là cảm nhận có Thần Thức của Hoàng Giả tìm kiếm mình hay không. Rất nhanh hắn đã kết luận rằng không có ai để ý đến mình.
Nghĩ cũng đúng thôi, hội đấu giá siêu cấp lần này, Tổ đình đã kiếm được rất nhiều tiền, thu được một lượng lớn tử kim tệ, đoán chừng bây giờ các Hoàng Giả đang nghĩ cách sử dụng số tiền này như thế nào.
Ngay cả đối với Tổ đình, đây cũng là số tiền lớn chưa từng có, hiện tại các Hoàng Giả nhất định đều đang rất hưng phấn.
Hắn vừa ổn định lại, chưa kịp chủ động liên hệ với Mỹ công tử thì máy truyền tin đã vang lên.
"Chàng đang ở đâu?" Đường Tam vừa bắt máy, Mỹ công tử đã truyền đến tiếng hỏi thăm.
"Ta ở gần khách sạn Bạch Hổ, nàng đang ở cạnh ông ngoại sao?" Đường Tam hỏi.


"Ừ, ta ở đây chờ chàng." Giọng của Mỹ công tử có chút trầm thấp.
"Được." Đường Tam đáp ứng một tiếng, nhanh chóng giải trừ hoá trang, đổi một bộ quần áo mới, sau đó mới thúc giục lạc ấn Khổng Tước Biến thi triển truyền tống, lập tức đi tới tầng cao nhất ở khách sạn Bạch Hổ.
Trong phòng không có người khác, chỉ có một mình Mỹ công tử. Khi nhìn thấy Đường Tam, Thành chủ thành Gia Lý, đương đại tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đột nhiên suy sụp, sải bước tới nhào vào lòng Đường Tam.
Nhìn vẻ mặt uỷ khuất của nàng, Đường Tam rất đau lòng, thiếu chút nữa đã không nhịn được mà nói với nàng sự thật.
"Chàng vẫn luôn ở hội đấu giá sao? Chàng có biết ta bị khi dễ không?" Mỹ công tử nghiến răng nghiến lợi nói.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong tay, Đường Tam hôn lên mái tóc thơm ngát của nàng, "Ta vẫn luôn ở đó, cũng luôn quan sát. Không có chuyện gì, đừng tức giận, không đáng."


"Hừ, tên khốn kiếp Lam Kim Thụ tộc kia, đừng để ta gặp được hắn, nếu không ta sẽ đánh hắn nằm đo đất." Mỹ công tử hung ác nói.
Đường Tam cảm thấy quai hàm mình có chút đau, vội vàng nói sang chuyện khác, "Chuôi kiếm nàng mua được đâu? Theo tình huống nàng nói, đối với nàng, thanh kiếm này còn trân quý hơn tất cả các vật đấu giá khác. Thực ra nàng không cần buồn, vật đấu giá phía sau nhìn qua rất tốt nhưng thực tế lại khá hào nhoáng, cũng không có vật nào thực sự đỉnh cấp cả."
"Hả?" Mỹ công tử ngẩng đầu nhìn hắn, "Cây Hoàng Thiên Trụ của nhân loại chẳng lẽ không phải bảo vật quý hiếm sao?"
Đường Tam cười khổ nói: "Nó là ngoại lệ, nhưng nó cũng có vấn đề. Nàng suy nghĩ một chút, nếu quả thật có thể dẫn động truyền thừa trong đó ra thì Tổ đình sẽ không làm gì sao? Cường giả nhân loại tuy ít, nhưng nếu Tổ đình muốn tìm ra nhân loại tu luyện Yêu Thần biến tới cấp Vương Giả và nghe lời thì không phải chuyện khó, nhưng vẫn không thể truyền thừa được. Nếu không, một cây Hoàng Thiên Trụ cao 450 mét sao lại lấy ra đấu giá? Ta đoán rất khó có thể kích phát truyền thừa trong cây Hoàng Thiên Trụ này."
"Về phần các Thần Khí khác thì càng không có gì. Quang Tinh Linh tương đối tốt, nhưng nó chỉ dùng được với thuộc tính quang minh, không phù hợp với chúng ta. Ách Vận Châu lại càng không cần phải nói, bản thân Thần Khí này có vấn đề rất lớn. Có hiệu quả phản phệ mạnh mẽ, người dùng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Nó được tạo ra do Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng ngưng tụ mặt trái của vận may của hắn. Dùng nó tương đương là giúp đỡ Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng chịu số mệnh phản phệ, trong tất cả các Thần Khí, nó là thứ không tốt nhất. Về vật cuối cùng là Bất Tử Kim Thân, ta cảm thấy nó chắc chắn có vấn đề, về sau nàng có thể thử hỏi Bất Tử Đại Yêu Hoàng. Nếu bản thân Thần Khí này không có vấn đề, Bất Tử Đại Yêu Hoàng không thể nào lấy nó ra đấu giá, điều này không phù hợp với lợi ích của Bất Tử Hoả Phượng tộc, Bất Tử Hoả Phượng cũng không thiếu tiền. Hội đấu giá lần này thực tế là cơ hội để các Hoàng Giả kiếm tiền. Kiếm lời nhiều nhất chính là Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Tinh huyết của hắn và Ách Vận Châu là chuẩn bị vì luận võ chiêu thân, nếu không cũng không có chuyện tốt như vậy. Vì thế, không có gì phải tức giận, rất có thể chuôi Ảnh Ma Kiếm mà nàng mua được mới thật sự là đồ tốt, mà bọn họ thì không biết."
Sau khi nghe Đường Tam nói, sắc mặt Mỹ công tử tốt hơn một chút. Nàng từ trong lòng hắn đứng lên, tia sáng lóe lên trong tay, một mặt nạ màu vàng tinh xảo đã hiện ra. So với thời điểm ở trên đài đấu giá, mặt nạ Huyễn Thần này càng thêm tinh xảo, phía trên mơ hồ có những đường ma văn rất đẹp.
"Đưa cho chàng đấy. Rất thích hợp để chàng che giấu thân phận và khí tức của mình. Ta đặc biệt mua nó cho chàng." Mỹ công tử nhẹ nhàng nói.
"Cảm ơn lão bà." Đường Tam cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy mặt nạ Huyễn Thần.
"Ai là lão bà của chàng, chàng còn chưa lấy ta đâu." Khuôn mặt Mỹ công tử đỏ ửng, nhịn không được đập vào ngực hắn một cái.
Đường Tam nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, nói: "Đến khi đại hội luận võ chiêu thân kết thúc thì sẽ là danh chính ngôn thuận. Đến lúc đó, ta sẽ quang minh chính đại rước nàng về nhà."
Mỹ công tử nghe hắn nói vậy, trong đôi mắt đẹp ngược lại có chút lo lắng, "Đường Tam, chàng thật sự nắm chắc sao? Trước mặt nhiều Hoàng Giả như vậy, nếu cuối cùng chúng ta thất bại ở luận võ chiêu thân thì chỉ sợ sẽ phải chạy trốn. Ta chỉ có thể từ bỏ vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, bỏ trốn cùng chàng. Đến lúc đó, chúng ta sẽ ra hải ngoại."
Đường Tam cười nói: "Nàng không tin vào lão công của nàng như vậy sao? Yên tâm đi, ta có nắm chắc. Nếu không thể thông qua luận võ chiêu thân, chúng ta dù trốn ra hải ngoại cũng rất khó có thể thành Hoàng. Vì vậy, lần này ta nhất định phải thắng. Đúng rồi, ta nhắc nàng một chút, bây giờ có mặt nạ Huyễn Thần này, ta che giấu tung tích càng thêm dễ dàng. Đến khi đại hội bắt đầu, nàng không nên đến tìm ta. Nàng hãy coi tất cả đối thủ thành địch nhân là được, cho dù chúng ta thực sự gặp nhau, trong trận đấu ta cũng không nói cho nàng biết đó là ta. Tuỳ theo tình hình lúc đó ta sẽ chọn thắng hoặc thua. Dù sao mục đích cuối cùng là chúng ta có thể tụ hợp và hoàn thành luận võ chiêu thân."
Mỹ công tử mím môi, nói: "Chàng nắm chắc có thể thắng được ta sao? Trong thời gian gần đây ta tiến bộ rất lớn đấy. Ngay cả ông ngoại và ông nội nuôi cũng đều khen ta, còn cho ta không ít đồ tốt. Nếu chàng không dùng lực lượng Hải Thần thì muốn thắng ta cũng không dễ đâu."
Nụ cười trên mặt Đường Tam ngày càng đậm, "Đến lúc đó rồi xem đi, nhưng mà bảo bối, nàng có thể hứa với ta một chuyện không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.