[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 877: Làm sai chỗ nào?




Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc nhát gan đã quen, lúc này trong lòng không khỏi sợ hãi. Mặc dù Đường Tam bình tĩnh như vậy, nhưng thành Kiến Mộc không có Hoàng Giả a! Không có Hoàng Giả chính là yếu điểm quan trọng nhất của bọn họ. Bọn họ thực sự có thể cứng đối cứng với Kim Cương Tinh tộc sao?
Thần Thức của Đường Tam cũng không vì phát hiện ra Phủ Thành chủ mà dừng lại, sau đó nhanh chóng mở rộng thêm.
Thần Thức của 3 vị Đại Tinh Vương và 10 vị Tinh Vương thật là kinh người, ngay cả những Hoàng Giả bình thường cũng không có Thần Thức mạnh hơn bọn họ.
Huống chi Đường Tam không phải là Đại Tinh Vương bình thường, hắn là một đời Thần Vương. Sự thiếu hụt năng lượng sinh mệnh trong thành Kim Cương sẽ ảnh hưởng đến các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc, nhưng không hề ảnh hưởng đến Đường Tam. Hắn có nhiều lạc ấn huyết mạch, có loại năng lượng nào hắn không thể hấp thu?


Thần Thức mở rộng, các trưởng lão thấy tầm nhìn của mình trở nên lớn hơn. Bọn họ chỉ thấy Đường Tam khống chế Thần Thức tiếp tục bay lên cao, phạm vi cảm giác ngày càng lớn.
Thời gian dần qua, toàn bộ thành Kim Cương đều được Thần Thức của Đường Tam bao phủ.
Trong cảm giác Thần Thức, Phủ Thành chủ đã có động tĩnh, hiển nhiên là đã nhận được tin tức. Từng thân ảnh từ trong Phủ Thành chủ bay vụt ra, có khoảng hơn chục người với vẻ tức giận rất rõ ràng. Bay phía trước nhất chính là Kim Thành Ngô. Bọn họ bay thẳng đến dịch quán, chỉ mất một lát là đã đến nơi.
Kim Thành Ngô và những người khác tựa hồ không phát hiện ra Thần Thức của Đường Tam đã bao trùm toàn thành phố. Dù một đám Kim Cương Tinh này có khí tức mạnh mẽ, nhưng tất cả hành động của bọn nó đều nằm trong sự giám sát của Đường Tam. Đây là ...


Các trưởng lão đã yên tâm hơn vài phần, tuy rằng bọn họ không tiếp xúc với Đường Tam lâu lắm, nhưng bọn họ phải thừa nhận rằng, từ khi vị tộc trưởng này đến, toàn bộ Lam Kim Thụ tộc đã thay đổi. Vậy bọn họ sẽ nhìn xem, tộc trưởng có thể sáng tạo kỳ tích hay không. Dù sao, bọn họ có hơn 10 vị Tinh Vương và Đại Tinh Vương, dẫu có lật mặt thì đối phương cũng không thể làm gì bọn họ. Kim Cương Thiên Tinh Hoàng không phải không ở đây sao? Không có Hoàng Giả, bọn họ vẫn đủ khả năng để rời đi.
"Lam Kim tộc trưởng, ngươi có ý gì?" Kim Thành Ngô còn chưa tới, thanh âm đã truyền tới.
Sau đó, Kim Thành Ngô nổi giận đùng đùng dẫn hơn 10 tên Vương Giả Kim Cương Tinh tộc xông tới, trong đó có một Đại Tinh Vương, còn lại là Tinh Vương.
Vừa vào cửa, Kim Thành Ngô liếc nhìn đại sảnh một lần, trong đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Kim Thành Ngô không bao giờ ngờ tới Đường Tam lại đột nhiên bộc phát trước khi vào ở.


Kim Thành Ngô đương nhiên là cố ý dẫn Lam Kim Thụ tộc đến đây, hắn muốn xem lần này Lam Kim Thụ tộc sẽ tiếp tục nhẫn nại hay phản kháng. Lúc trước Đường Tam đáp ứng ở lại chỗ này, trong lòng hắn còn có chút đắc ý, thầm nghĩ rằng cho dù là Lam Kim tộc trưởng cũng không khác gì trước đây.
Nhưng hắn không ngờ rằng, mình vừa về Phủ Thành chủ, còn chưa ngồi ấm chỗ thì bên này đã gặp chuyện không may. Nghe Tinh Quái thuộc tính Thổ báo cáo, hắn có chút khó có thể tin. Hoả Kim Cương Tinh Vương mà hắn để lại có thực lực không kém, Hoả lại khắc Mộc nên hắn cho rằng, dù Hỏa Kim Cương Tinh Vương không thể đối kháng với hơn 10 tên Lam Kim Tinh Vương, Đại Tinh Vương thì phát tín hiệu cảnh cáo hay chiến đấu một hồi vẫn có thể làm được.
Ai có thể nghĩ tới Hỏa Kim Cương Tinh Vương lại trực tiếp chết? Đúng vậy, hắn đã chết! Là Thành chủ thành Kiến Mộc, Cận Miểu Lâm dám ra tay ở thành Kim Cương, còn gϊếŧ chết một tên Hoả Kim Cương Tinh Vương, tên này điên rồi sao?
Kim Thành Ngô không thèm suy nghĩ nhiều mà triệu tập thuộc hạ chạy đến ngay lập tức.
Sau khi đến đây, cảm nhận được biến hoá xung quanh, trong lòng hắn đúng là có chút chấn động. Hắn biết rõ dịch quán này dùng khoáng thạch gì tạo thành, tuy rằng hắn là thuộc tính Thổ nhưng cũng hiểu, trong khoáng thạch nơi này ẩn chứa năng lượng thuộc tính Hoả khổng lồ cỡ nào, mà hiện tại, năng lượng trong đó đã hoàn toàn biến mất, không còn lại chút nào.
Phải biết rằng, khoáng thạch ở cấp độ này nếu được nuôi dưỡng đủ lâu thì sẽ có khả năng thành tinh, nhưng bây giờ đều đã biến mất, tất cả khí tức thuộc tính Hoả đều không còn, chúng hoàn toàn trở thành tảng đá bình thường.
Lam Kim tộc trưởng đã làm như thế nào? Lam Kim Thụ tộc là thuộc tính sinh mệnh, làm sao có thể xua tán những Hoả nguyên tố này?
Điều này khiến Kim Thành Ngô nghĩ đến trước đây không lâu, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã bị Thụ Tổ đánh bay. Với lực phòng ngự của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng mà còn bị thương, vì vậy mới phải về Kim Cương Thánh Sơn bế quan. Chuyện này quá mức xấu hổ, đến bây giờ Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn còn đóng cửa từ chối tiếp khách, ai cũng không thể thấy.
Chẳng lẽ, Cận Miểu Lâm thực sự có thể mượn một phần sức mạnh của Thụ Tổ?
Trong chốc lát, Kim Thành Ngô đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn nghiêm nghị trừng mắt nhìn Đường Tam.
Đường Tam chậm rãi mở mắt ra, trên mặt vẫn mang theo nụ cười ấm áp, nói: "Kim Phó thành chủ sao lại tới rồi? Chúng ta đang chuẩn bị nghỉ ngơi."
Kim Thành Ngô phẫn nộ nói: "Lam Kim tộc trưởng, ngươi vừa rồi ở chỗ này gϊếŧ tộc nhân của ta, còn có rất nhiều Tinh Quái thuộc tính Hoả?"
Đường Tam gật đầu, nói: "Đúng vậy. Tộc nhân ngươi lưu lại chủ động công kích ta. Ta là Thành chủ, theo quy định Tổ đình, người dám tập kích Thành chủ, gϊếŧ không tha. Ta là làm theo quy định của Tổ đình. Ngươi đã nhận được tin tức thì hẳn là biết hắn ra tay trước."
Kim Thành Ngô khựng lại, hắn đương nhiên biết Đường Tam nói sự thật. Thành chủ chủ thành có địa vị gần bằng Hoàng Giả, dám tấn công Thành chủ thì gϊếŧ không tha.
"Là ngươi thôn phệ Hoả nguyên tố ở nơi này mới khiến tộc nhân của ta công kích ngươi." Kim Thành Ngô tức giận nói.
Đường Tam lạnh nhạt nói: "Lam Kim Thụ tộc chúng ta là thuộc tính sinh mệnh, hệ Mộc. Ở trong thế giới thuộc tính Hoả không thích hợp sinh tồn, cũng không cách nào nghỉ ngơi. Phó thành chủ dẫn chúng ta tới đây, nói nơi này là dịch quán, chúng ta không thể tránh, chỉ có thể ở lại chỗ này. Nhưng ta muốn tộc nhân của ta được nghỉ ngơi thoải mái hơn nên đã làm giảm bớt thống khổ mà tộc nhân phải chịu, để nơi này trở nên thích hợp hơn cho chúng ta nghỉ ngơi. Ta làm như thế chỉ là nhập gia tuỳ tục mà thôi. Tinh Vương quý tộc chẳng những không giúp chúng ta, thậm chí chưa hỏi thăm đã trực tiếp công kích ta, trong tình huống đó chẳng lẽ ta phải cam chịu để hắn và các Tinh Quái cùng thuộc tính mang đến nguy hiểm cho chúng ta sao? Ta phải gϊếŧ bọn họ để tự cứu mình. Ta làm sai chỗ nào? Kim Phó thành chủ tới đây để hưng sư vấn tội hay sao?"
Đường Tam nói nhịp nhàng ăn khớp, về mặt đạo lý hoàn toàn chiếm thượng phong.
Đến lúc này Cận Miểu Sâm mới hiểu tại sao ca ca lại ẩn nhẫn từ khi vào thành, giờ nghĩ lại quả thật mọi chuyện đều hợp lý, và không cho đối phương bất kỳ lời bào chữa nào.
Quả nhiên, sau khi bị Đường Tam chất vấn, khí thế của Kim Thành Ngô rõ ràng yếu hơn nhiều, nhưng vẫn cứng rắn nói: "Dù là vậy, ngươi có thể chất vấn? Nơi này là thành Kim Cương, không phải thành Kiến Mộc của các ngươi, sao có thể tuỳ ý sát hại tộc nhân tộc ta, thậm chí còn là một vị Vương Giả?"
Đường Tam lạnh nhạt nói: "Nếu Kim Phó thành chủ bất mãn như vậy, không bằng chúng ta đến Tổ đình, để các vị Hoàng Giả quyết định xem rốt cuộc là ai đúng ai sai, thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.