[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 866: Truyền nhân Thụ Tổ




Không cần truyền thừa sức mạnh của Thụ Tổ, bây giờ Đường Tam đã được các trưởng lão công nhận là tộc trưởng. Nàng cũng không ngờ tới, ca ca lại trở nên cường đại như thế sau nhiều năm rời đi.
Đường Tam mỉm cười nói: "Mời các vị trưởng lão đứng lên. Nếu các vị đã công nhận ta thì ta sẽ làm việc ta cần làm."
Đại trưởng lão thở dài một tiếng, nói: "Tộc trưởng, lúc trước ta đã mạo phạm nhiều lần, xin ngài trách phạt."
Đường Tam xua tay nói: "Không cần trách phạt. Các trưởng lão cũng là suy nghĩ đến an nguy của tộc ta." Hắn tự nhiên sẽ không phá huỷ bầu không khí vừa mới tạo nên chỉ vì sự ích kỷ của Đại trưởng lão. Hắn cũng không lo lắng những trưởng lão này ích kỷ đến mức nào, dưới sự uy hϊếp đủ mạnh, dưới quang huy Thụ Tổ, bọn họ căn bản không dám làm gì.


Nghe những lời này của Đường Tam, nước mắt của Đại trưởng lão đã rơi xuống. Hắn nghẹn ngào nói: "Đúng vậy! Tộc trưởng, ngài không biết tộc ta đã phải chịu bao nhiêu cực khổ từ khi Thụ Tổ ngủ say. Bề ngoài, các tộc khác đều biểu lộ cung kính với Thụ Tổ như tổ tiên. Nhưng thực tế, để đạt được năng lượng sinh mệnh tầng thứ cao của tộc ta, bọn họ âm thầm cướp đoạt tộc nhân, thậm chí là mua bán ở chợ đen, khiến chúng ta không dám rời khỏi nội thành, sợ bị ám toán. Ta cũng lo lắng nếu tiến hành truyền thừa thì sức mạnh Thụ Tổ sẽ suy yếu, sẽ khiến tộc ta thực sự có khả năng bị diệt tộc nên trước đó mới ngăn cản ngài ..."
Đường Tam nhíu mày, nói: "Đại trưởng lão yên tâm, Thụ Tổ đã thức tỉnh, từ nay về sau sẽ không có bất kỳ chủng tộc nào có thể động đến tộc ta, tộc nhân bị cướp đi, ta sẽ nghĩ cách tìm về. Phàm là người có chứng cứ xác thực đã sát hại tộc nhân tộc ta, dù là ai cũng phải đối mặt với sự trả thù của tộc ta."


Hắn nói đến đây, hào quang màu lam trên người và hào quang màu lam trên bản thể Thụ Tổ sau lưng đều trở nên rực rỡ hơn.
"Tộc trưởng anh minh!" Các vị trưởng lão kích động đến đỏ mắt. Đây không phải là giả vờ, Lam Kim Thụ tộc đã bị chèn ép quá lâu. Nhìn thấy Thụ Tổ sống lại, giờ khắc này các trưởng lão đều rất cao hứng.
Bọn họ cũng không biết lúc này trong lòng Đường Tam kỳ thật là cực kỳ kinh ngạc. Thụ Tổ khôi phục đến mức độ nhất định, trọng chưởng bản nguyên sinh mệnh, riêng điểm này đã là chuyện rất tốt đối với Yêu Tinh Đại Lục, điều này chắc chắn khiến số mệnh Yêu Tinh Đại Lục tăng lên rất lớn. Dù sao, đó chính là bản nguyên sinh mệnh a! Do đó, Thiên Hồ tộc tất nhiên là ngư ông đắc lợi, hơn nữa còn có lợi không nhỏ, để Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng trước đó bị trọng thương sẽ khôi phục lại đỉnh phong trong thời gian ngắn, thậm chí không phải là không có khả năng tiến thêm một bước. Sức mạnh của Thiên Hồ tộc đã gắn liền với số mệnh của Yêu Tinh Đại Lục. Đó không phải là tình huống hắn mong muốn, nhưng Thụ Tổ lại hết sức đặc thù. Nó được coi là bản nguyên sinh mệnh hạch tâm, lúc này càng chỉ có bản năng nhưng đã tạo cho Đường Tam một cơ hội rất lớn. Bởi vì hiện tại hắn được công nhận là tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, thực tế tương đương là hắn nắm giữ phần lực lượng đó. Điều này thật đáng sợ.


Nhưng hiện tại Đường Tam không dám nhận truyền thừa Thụ Tổ, chủ yếu là vì 2 lý do. Thứ nhất, dưới tác dụng của hỗn độn chi khí, Thụ Tổ đã sống lại bản năng, bắt đầu ngưng tụ và khống chế bản nguyên sinh mệnh toàn bộ tinh cầu. Phần năng lượng này quá khổng lồ. Nếu Đường Tam tiếp nhận truyền thừa thì sẽ hấp thu phần lớn bản nguyên sinh mệnh tinh cầu, thậm chí là trực tiếp trùng kích Hoàng Giả. Đó là điều Vị Diện Chi Chủ hoàn toàn không muốn thấy. Hắn và Vị Diện Chi Chủ đã đạt được thoả thuận ở một mức độ nhất định, bởi vì Vị Diện Chi Chủ hy vọng hắn có thể trợ giúp Pháp Lam tinh thành tựu Thần giới trong tương lai, với điều kiện là không được ảnh hưởng đến sự phát triển của Pháp Lam tinh. Nếu hắn hấp thu bản nguyên sinh mệnh tinh cầu để thành Hoàng thì thiên kiếp thành Hoàng của hắn nhất định sẽ phải đối mặt với sự chèn ép điên cuồng của Vị Diện Chi Chủ, thậm chí nó sẽ dùng lực lượng của toàn bộ tinh cầu trấn áp hắn. Điều này Đường Tam hiểu rõ.
Thứ hai là phần Thần Thức sống lại trên Thụ Tổ không hoàn toàn công nhận hắn là người thừa kế. Dù sao, hắn cũng không phải là Lam Kim Thụ tộc chân chính, mà là nhân loại. Những tộc nhân trước mặt này không nhận ra, nhưng Thụ Tổ là bản nguyên sinh mệnh tinh cầu sao lại không nhận ra hắn có phải là huyết mạch trực hệ hay không chứ? Vì vậy, nếu bây giờ hắn nhận truyền thừa thì rất có thể sẽ gặp phải sự kháng cự của Thụ Tổ. Hiện tại Thụ Tổ theo bản năng đã chấp nhận hắn là người phát ngôn, bởi vì tác dụng của hỗn độn chi khí tương đương là Đường Tam cứu Thụ Tổ, là ân nhân của nó. Nhưng điều đó khác với truyền thừa.
Do vậy, cân nhắc từ hai nguyên nhân này, Đường Tam hiện tại không thể tiếp nhận truyền thừa Thụ Tổ. Điều thứ nhất không có biện pháp thay đổi, Vị Diện Chi Chủ tuyệt đối không cho phép xuất hiện tình huống như thế, nhưng hắn có thể được Thụ Tổ nhận thức nhiều hơn. Bây giờ Thụ Tổ coi hắn là ân nhân, hắn có thể điều khiển sức mạnh của Thụ Tổ ở trình độ nhất định, nhưng muốn được công nhận hơn nữa, thậm chí là công nhận như tộc nhân thì hắn cần phải làm một ít chuyện cho Lam Kim Thụ tộc mới được. Có thể được Thụ Tổ công nhận là chuyện có lợi ích rất lớn đối với Đường Tam. Một là có thể được bản nguyên sinh mệnh tinh cầu ôn dưỡng nhiều hơn, hai là được Vị Diện Chi Chủ nhận thức nhiều hơn.
Vị Diện Chi Chủ Pháp Lam tinh là tồn tại vô hình, vậy nó đã hình thành như thế nào? Trong đó, Thụ Tổ, người đã dung hợp với toàn vị diện, chiếm một vị trí rất quan trọng. Đây là điều tất nhiên, nó chính là bản nguyên sinh mệnh đó!
Vì vậy, nếu Đường Tam có thể lấy được hảo cảm từ Thụ Tổ, vậy tương đương là lấy được một phần hảo cảm từ vị diện. Điều này sẽ rất tốt cho hắn khi độ kiếp thành Hoàng trong tương lai.
Trong thời gian tu luyện lúc trước, Đường Tam đã dần hiểu điều này. Vì vậy, hắn tiếp nhận vị trí tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc cũng không phải chỉ vì thừa kế.
Đối mặt với các vị trưởng lão, Đường Tam mỉm cười nói: "Tiếp theo ta sẽ bế quan một thời gian, đi cảm ngộ tất cả những gì Thụ Tổ mang lại cho chúng ta sau khi thức tỉnh. Đồng thời, ta cũng quyết định tạm thời chưa tiếp nhận truyền thừa Thụ Tổ. Thụ Tổ thức tỉnh, năng lượng sinh mệnh quá khổng lồ, bây giờ chưa thích hợp để ta nhận truyền thừa. Tương lai khi ta thành Hoàng thì tiến hành truyền thừa cũng không muộn."
Nghe Đường Tam nói như vậy, các vị trưởng lão, nhất là Đại trưởng lão không khỏi kinh ngạc.
Không ai nghĩ rằng sau khi được tất cả các trưởng lão công nhận thì hắn lại lựa chọn không tiến hành truyền thừa. Phải biết rằng, phần truyền thừa này là mơ ước của tất cả Lam Kim Thụ tộc. Vậy mà Đường Tam lại từ bỏ quá dễ dàng.
Đại trưởng lão có chút chần chờ nói: "Tộc trưởng, nếu bây giờ ngài tiếp nhận truyền thừa thì không phải có cơ hội trực tiếp đột phá thành Hoàng hay sao? Vì sao lại không trực tiếp đột phá?"
Đường Tam lắc đầu, nói: "Thời cơ chưa tới, hiện tại ta có thể nói ta chỉ là người phát ngôn của Thụ Tổ. Thụ Tổ mới thức tỉnh một phần lực lượng, nó cần phải khống chế tất cả lực lượng sinh mệnh tốt hơn. Quá trình khôi phục cần một thời gian, vào thời điểm này ta không thể vì mình mà ảnh hưởng đến nó. Huống chi Thụ Tổ đã cho ta rất nhiều, cũng đủ để ta tiêu hoá trong thời gian dài. Sau khi bế quan, ta sẽ đến các chủ thành ở Nhật Thần Đế Quốc để giải cứu những tộc nhân đã bị bắt đi của chúng ta, cũng để cho các tộc kia hiểu rõ, Lam Kim Thụ tộc không thể chịu nhục. Trước khi tiếp nhận truyền thừa, ta phải cống hiến đủ nhiều cho bổn tộc thì mới có tư cách bước lên con đường Hoàng Giả."
Nghe hắn nói như vậy, các vị trưởng lão không khỏi xúc động. Vào thời khắc này, Đường Tam trong mắt bọn họ tràn đầy sáng ngời. Khuôn mặt Cận Miểu Sâm càng ửng hồng, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo. Đường Tam bế quan trước bản thể Thụ Tổ, các vị trưởng lão thay phiên nhau hộ pháp cho hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.