Nhìn thấy Đường Tam bình an vô sự trở về, phản ứng đầu tiên của nàng là thở phào nhẹ nhõm, "Ngươi về sớm như vậy, mọi chuyện ổn chứ?"
Đường Tam gật đầu nói: "Tương đối ổn, dù sao biển cả cũng là lãnh địa của ta. Ta tìm thấy một quần đảo, trong đó có những hòn đảo lớn thích hợp cho nhân loại chúng ta sinh sống. Ta cũng đã trao đổi với Hải tộc ở đó, bọn họ đồng ý cho tộc nhân chúng ta đến bên đó. Cho nên chúng ta nhanh chóng chuẩn bị di cư. Bến cảng bên kia suôn sẻ chứ?"
Mỹ công tử nói: "Xây dựng bến cảng không có vấn đề gì, nhưng vẫn gặp phải một chút quấy nhiễu. Hải tộc có số lượng khổng lồ, mặc dù ở gần bờ không có quá nhiều cường giả, nhưng khi chúng ta bắt đầu xây dựng bến cảng và xưởng đóng tàu thì bị một số Hải tộc quấy nhiễu, chủ yếu là phá hư."
Mỹ công tử cau mày lại nói: "Nhất định phải càng sớm càng tốt, bởi vì hiện tại ta đã hiểu được lo lắng của ngươi rồi. Bị ảnh hưởng từ tin tức ta trở thành Thành chủ thành Gia Lý, mặc dù chúng ta không truyền bá, nhưng tin tức này không cách nào che giấu được, đã có càng nhiều tộc nhân bắt đầu hội tụ về thành Gia Lý rồi. Nhất là khi nghe nói chúng ta bên này có căn cứ riêng cho nhân loại thì càng như vậy. Nhân loại ở hai chủ thành gần thành Gia Lý nhất đều đang di chuyển về hướng này, hiện tại số lượng đã muốn vượt quá trăm vạn. Quy mô này muốn Tổ đình không chú ý cũng không được, chúng ta có chút hơi gấp gáp."
Trận bàn Đường Tam muốn chế tác là độc hữu của hắn, cũng chỉ có hắn mới có thể làm được, bởi vì trong đó hắn muốn lưu lại một chút lạc ấn Thần Thức của mình. Chỉ có lạc ấn Thần Thức Hải Thần mới có thể chấn nhiếp Hải tộc.
Sau đó là giải quyết vấn đề hải ôn, chỉ cần hắn có thể giải quyết hải ôn thì không hề nghi ngờ sẽ được Hải tộc ủng hộ. Tuy rằng với tu vi hiện tại không đủ khiến Hải tộc thần phục hắn, nhưng ít nhất có thể đảm bảo nhân loại di cư ra Vô Tận Lam Hải sẽ không xuất hiện vấn đề.
Rất nhanh, Đường Tam chế tạo xong hai trận bàn và giao cho Mỹ công tử, để nàng phân biệt để ở hai bên bến cảng, ngâm nó trong nước biển, trận bàn tự nhiên sẽ thông qua Thần Thức của hắn mà hấp thu tín ngưỡng lực, đồng thời phóng xuất ra khí tức Hải Thần, đủ để đảm bảo ở vùng biển đó không có bất kỳ Hải tộc nào quấy nhiễu.
Kiểu trận bàn này Đường Tam sẽ tiếp tục chế tác. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn muốn trên tàu biển đều có trận bàn này. Có khí tức trận bàn ở đó giống như hắn ở trên thuyền vậy.
Một tháng sau đó, Đường Tam và Mỹ công tử đều trở nên phi thường bận rộn. Đường Tam tìm một nơi kín đáo ở khu quần cư bên ngoài thành Gia Lý và kiến tạo truyền tống trận, do Vũ Băng Kỷ, Cố Lý, Độc Bạch và Trình Tử Chanh tự mình thủ hộ.
Sau khi thương lượng với Trương Hạo Hiên thì bắt đầu âm thầm truyền tống di cư.
Với tu vi hiện tại của Đường Tam, truyền tống khoảng cách xa này một lần chỉ có thể mang theo mấy chục người mà thôi, hơn nữa với điều kiện là tu vi người truyền tống không đặc biệt cao, năng lượng bản thân không phải rất mạnh.
Những người đi trước này đều đáng để tín nhiệm, hơn nữa xác định là trong thời gian ngắn không thể quay trở về Yêu Tinh Đại Lục, đồng thời cũng mang theo một ít công cụ để bọn họ ở bên kia bắt đầu khai hoang, xây dựng bến cảng, gieo giống và bắt đầu đặt nền móng cho cuộc di cư.
Tất cả đều được tiến hành bí mật.
Nhưng dù sao Đường Tam hiện tại cũng không phải Thần cấp, cho dù được Mỹ công tử phối hợp, một ngày cũng chỉ có thể truyền tống ba lần, mang theo chừng trăm người. Đây là cực hạn, nếu không sẽ khiến hắn tổn thương.
Một tháng qua ước chừng đã di chuyển hai nghìn người, trong đó có 100 người có Yêu Thần biến.
Bên kia, Hải Tượng tộc cũng giúp đỡ ở một trình độ nhất định. Trưởng lão Hải Tượng tộc vô cùng ủng hộ Đường Tam, với thân thể to lớn của Hải Tượng tộc, ít nhất khi xây dựng bến cảng khiến mọi người tiết kiệm không ít công sức.
Có 2.000 người làm tiền đề, Đường Tam liền dừng truyền tống. Bến cảng đầu tiên ở bờ biển gần thành Gia Lý đã thành hình, việc đóng tàu cũng được bắt đầu.
Ở phương diện này, dù là nhân loại hay Yêu Quái Tộc đều không hiểu, dù sao trước đây Yêu Tinh Đại Lục không xuống biển. Đường Tam không thể không ở lại chỉ điểm, đồng thời tự thân ra tay, dựa theo thực lực cường đại của bản thân mà hỗ trợ bọn họ đóng thuyền.
May mắn, Yêu Tinh Đại Lục không thiếu nhất đúng là tài nguyên, gỗ cứng có mật độ cao là nguyên liệu đóng tàu tốt nhất. Dưới nhiều loại năng lực của Đường Tam, cũng được cường giả Thần cấp Trương Hạo Hiên giúp đỡ, tốc độ tạo thuyền rất nhanh. Chỉ mất nửa tháng, chiếc thuyền ba cột buồm đầu tiên đã hoàn thành.
Thuyền tạo ra rồi, nhưng điều khiển nó như thế nào cũng là vấn đề. Đường Tam không thể không lần nữa ra tay, huấn luyện thuyền viên.
Con người quả thật không thiếu người tài trí, cách điều khiển thuyền ba cột buồm vận hành và ra khơi kỳ thật không khó. Khó ở chỗ là trên biển gặp phải sóng lớn cùng thời tiết biến hoá, hoặc bị Hải Thú tấn công thì nên làm gì. Mà những vấn đề này, trận bàn của Hải Thần Đường Tam đã giải quyết hết.
Cho nên, chỉ đơn thuần lái thuyền thì rất nhanh đã có một nhóm người học trước.
Việc tạo thuyền vẫn tiếp tục tiến hành, Đường Tam không nóng lòng vận chuyển tộc nhân ra đảo, mà trước tiên mang theo nhóm thuyền viên cùng hắn học lái thuyền tiến về hải đảo.
Bọn họ thay nhau điều khiển, Đường Tam ở bên cạnh chỉ điểm.
Một chuyến đi tới đi lui, 100 thuyền viên nhóm đầu tiên cơ bản đã có thể lái thuyền.
Từ bờ biển đến hải đảo, dưới sự trợ giúp của trận bàn Hải Thần, thuyền ba cột buồm vừa đi vừa về ước chừng cần hai ngày thời gian. Nếu có Yêu Thần biến thuộc tính Phong hỗ trợ thì tốc độ nhanh hơn một chút.
Mà một chiếc thuyền ba cột buồm, nếu không tính vận chuyển hàng hoá và trong tình huống tải đầy thì một lần có thể chứa 500 người, đây là cực hạn của phương tiện này. Nói cách khác, trong khoảng hai ngày có thể vận chuyển 500 người ra đảo. Nhưng hiện tại mới chỉ có một con thuyền, cân nhắc đến việc bồi dưỡng thuyền trưởng và vị trí cho các thuyền viên tập lái nên số lượng người vận chuyển sẽ ít hơn.
Nhưng dù vậy, tháng thứ tư khi Mỹ công tử trở thành Thành chủ thành Gia Lý thì cuộc di cư của nhân loại ra biển đã lặng yên triển khai.
Mà đúng lúc này, Đường Tam nhận được thông tri từ trưởng lão Hải Tượng tộc, có hải ôn bùng phát.
Vầng sáng màu bạc trên đảo sáng lên, đối với quần đảo này, bởi vì đảo lớn nhất có hình lưỡi liềm nên Đường Tam gọi nó là đảo Nguyệt Nha.
Trừ đảo Nguyệt Nha, trong quần đảo này có không ít hòn đảo thích hợp để nhân loại sinh tồn. Đường Tam đã tính qua, quần đảo này đủ để chứa 100 vạn người. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là việc xây dựng theo kịp tiến độ và phải mang đủ tài nguyên từ bờ đến mới được.