[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 468: Tôn nghiêm của Sư Hổ tộc




Vì muốn kiếm nhiều tiền hơn, Đại Miêu thậm chí không tiếc trợ giúp những quý tộc kia đánh trận giả, chỉ vì có thể kiếm nhiều tiền hơn mua thiên tài địa bảo giúp các tộc nhân kéo dài tính mạng.
Nhưng là, huyết mạch trên người thanh mai trúc mã kiêm người yêu của hắn xung đột ngày càng nghiêm trọng, đã đến mức dùng thiên tài địa bảo áp chế cũng không được.
Lúc đó, nội tâm hắn rất tuyệt vọng, trong tuyệt vọng còn tràn đầy thù hận. Hắn căm hận tất cả thế giới này, cũng căm hận mình bị trời cao nguyền rủa khiến cuộc sống của mình gian nan như vậy.
Cho đến khi gặp được Đường Tam, người đã cải biến cuộc sống của hắn, cũng cải biến vận mệnh của chủng tộc bọn họ, còn vì hắn mà cứu được người yêu.
Khi Đường Tam giải quyết mọi nỗi lo cho hắn, để huyết mạch của bọn họ hoàn toàn dung hợp với nhau, hắn đã nghĩ kỹ, dù tương lai phải làm nô bộc hắn cũng không tiếc tất cả báo đáp vị ân công này. Nhưng Đường Tam không có nô dịch hắn mà đối xử với hắn như bằng hữu, và cho hắn cơ hội dẫn đầu Sư Hổ tộc quật khởi.
Giờ khắc này, trong lòng hắn không còn lệ khí, ngược lại tràn đầy chiến ý. Hắn hiện tại không còn vì sinh tồn mà chiến, mà là vì Sư Hổ tộc, vì tôn nghiêm của hắn mà chiến.
Hắn không cần phải tránh những quý tộc kia nữa, chỉ cần để chiến ý của mình hoàn toàn bộc phát, đánh bại tất cả các đối thủ ngăn cản trước mặt mình.
Đại Miêu được phân đến đài thi đấu thứ nhất, khi bước lên sân đấu, bước đi của hắn phi thường kiên định và mạnh mẽ.
Khi đã lên đài, hắn chủ động tháo xuống mũ trùm đầu của mình, ném nó vào góc, để lộ ra mái tóc đen trắng đan xen. Thân hình cường tráng cùng vằn hổ và sư tử đã nói lên hắn là chủng quần đặc thù.
Hắn ưỡn ngực, hắn muốn tất cả người quan chiến nhìn rõ, Sư Hổ tộc bọn họ, chủng quần bị nguyền rủa chính là một tồn tại cường đại chân chính!
Sư Hổ tộc?
Nhìn thấy hắn từng bước một leo lên sân đấu, ở đài khách quý, quý tộc Sư tộc cùng Hổ tộc không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Từ lúc nào Sư Hổ tộc có thể tham gia Tổ đình tinh anh đại tái rồi? Hắn tới như thế nào? Hắn là quý tộc sao?
"Nhục nhã!" Một tên Hổ tộc phẫn nộ, "Những gia hoả bị nguyền rủa này cũng có tư cách vào Tổ đình sao? Điều này sẽ mang đến nguyền rủa cho Hổ tộc chúng ta?"
Các cường giả hai tộc đều tức giận, nhưng lúc này Đại Miêu đã lên đài, không thay đổi được sự thật hắn đã dự thi.
Mà lúc này, đối thủ của Đại Miêu đã leo lên sân đấu. Đó là một tên cao chừng hai mét, toàn thân bao trùm bởi bộ lông màu vàng kim, hai cánh tay đặc biệt thon dài, trong tay cầm một thanh trường côn màu bạc, kết hợp với bộ lông màu vàng tạo thành ánh sáng chói mắt.
Kim Ti Ma Viên! Đỉnh cấp huyết mạch trong Viên Yêu tộc, huyết mạch cấp hai.
Kim Ti Ma Viên mà một trong những chủng tộc có sự kết hợp tốc độ cùng lực lượng hoàn mỹ nhất. Thiên phú dị bẩm, Tinh Thần Lực cũng phi thường cường đại.
Tên Kim Ti Ma Viên này có một con mắt dọc, Đồng Thuật của hắn có lực công kích tinh thần cường hãn. Trong Viên Yêu, Kim Ti Ma Viên vẫn luôn là người thống trị, đáng tiếc duy nhất là chưa bao giờ xuất hiện Đại Yêu Hoàng nên chung quy vẫn là huyết mạch cấp hai.
Đại Miêu sắc mặt lạnh như băng nhìn đối thủ, một thanh trọng kiếm xuất hiện trong tay hắn. Đối thủ là ai, thuộc chủng quần gì, tất cả đều không quan trọng. Đối với hắn, mục tiêu là phải chiến thắng!
Kim Ti Ma Viên nhếch miệng nhìn Đại Miêu, nhe răng nanh ra, ánh mắt mang theo vẻ khinh thường. Song phương lên đài từ hai bên, khoảng cách rất xa nên không có giao lưu gì với nhau.
"Bắt đầu!"
Theo tiếng hô của trọng tài, trận đấu đầu tiên của Đại Miêu ở Tổ đình tinh anh đại tái đã chính thức bắt đầu.
Song phương đồng thời động, Kim Ti Ma Viên chống trường côn xuống đất, mượn lực đẩy thân thể nhảy lên. Tốc độ của hắn đúng là rất nhanh, ở trên đài thi đấu phi tốc phóng tới chỗ Đại Miêu. Quang mang màu vàng và màu bạc xen lẫn, nhìn qua cực kỳ huyễn lệ.
Trong quá trình chạy, cơ bắp toàn thân bắt đầu bành trướng, thân thể từ hình dáng nhân loại chuyển dần sang hình dáng Viên Yêu. Trong nháy mắt hắn đã cao đến bốn mét, tốc độ càng nhanh hơn, trường côn cũng theo đó mà biến lớn, mang theo khí thế lẫy lừng phóng tới chỗ Đại Miêu.
Khi đối phương di chuyển, Đại Miêu cũng kéo lấy thanh trọng kiếm của mình phóng tới đối phương. Trong ánh mắt Đại Miêu chỉ có băng lãnh, quang diễm màu trắng ngay lập tức cháy lên, mỗi một bước bước ra, quang diễm trên người lại nồng đậm hơn, khí thế bạo tăng. Thân thể vốn cường tráng lại càng thêm khôi vĩ. Huyết mạch bạo động!
"Ăn một gậy của ta!" Kim Ti Ma Viên quát lên một tiếng, hai tay nắm trường côn giơ cao lên đỉnh đầu. Cùng lúc đó, con mắt trên trán hắn bỗng nhiên mở ra, muốn phát động tinh thần trùng kích.
"Cút!" Ngay lúc đó, một tiếng gầm giận dữ phát ra từ miệng Đại Miêu.
Quang diễm màu trắng trên người hắn bỗng hoá thành màu bạch kim, ngưng tụ thành một đầu Sư Hổ cực lớn, phát ra tiếng gào thét kinh khủng.
Bị tiếng gầm này chấn nhiếp, con mắt Kim Ti Ma Viên vừa mới mở ra phát động tinh thần trùng kích tức thì bị chấn động đến mức huyết mạch sôi trào. Dù hắn có được huyết mạch cấp hai thì lúc này cũng sợ hãi mãnh liệt.
Đột nhiên, huyết mạch chi lực hắn ngưng tụ bị tiêu tán, kim quang trên người bị áp chế nên mờ đi rất nhiều, uy lực của trường côn gần như đã bị đánh vỡ.
Trường kiếm trong tay Đại Miêu vung lên, kinh nghiệm chiến đấu của hắn cỡ nào phong phú, làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy.
Trường côn rơi xuống va chạm với trường kiếm phát ra tiếng oanh minh chói tai.
Ngay sau đó, trong mắt tất cả khán giả, cây trường côn không giống phàm vật kia bị đánh bay ra ngoài, mà kim quang trên người Kim Ti Ma Viên trở nên ảm đạm, thân thể bị chấn bay về phía sau.
Đại Miêu dưới chân phát lực, hào quang Sư Hổ Kim Cương càng thêm chói mắt, trong va chạm vừa rồi, hắn đã thôn phệ một phần lực lượng của đối phương, chuyển hoá thành lực lượng của mình, trọng kiếm trong tay ngang nhiên đánh xuống.
Một đạo kiếm khí màu bạch kim loé lên trên không trung, thời khắc này thời gian dường như ngừng lại, Kim Ti Ma Viên bị đánh bay bỗng dừng lại trên không trung.
"Phanh" một tiếng, thân thể hắn nổ tung, huyết nhục bay tán loạn.
Trên khán đài đã xôn xao.
Đây là tuyển thủ tử vong đầu tiên từ lúc bắt đầu tranh tài cho tới bây giờ.
Dù sao đây cũng là Tổ đình tinh anh đại tái, tham gia thi đấu đều là tinh anh trong các cường tộc, hầu như mọi người sẽ không hạ sát thủ. Đại Miêu chẳng những đánh chết đối phương, và còn dùng phương thức tựa như đang phát tiết oán hận sâu đậm trong lòng mình.
Trên đài khách quý, các cường giả Sư tộc, Hổ tộc đều mở to mắt mà nhìn, hoàn toàn không tin được tất cả những gì vừa chứng kiến.
Trên sân đấu, Đại Miêu giống như không có chuyện gì phát sinh, nhanh chân đi đến chỗ cây trường côn bị đánh bay ra xa và nhặt nó lên. Đây là chiến lợi phẩm của hắn. Hài tử nhà nghèo, mãi mãi sẽ không lãng phí đồ vật.
Hắn một tay kéo lấy thanh trọng kiếm, một tay cầm thanh trường côn đi xuống đài thi đấu. Tổ đình tinh anh đại tái cũng không có quy định không thể gϊếŧ chết đối thủ, trận đấu này vốn là không có quy tắc. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.