[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 454: Tham gia thi đấu hai người?




Đại Miêu kinh ngạc nói: "Đây là thông qua tranh tài để xác nhận trình độ phối hợp ăn ý hoặc trình độ dung hợp sao?"
"Đúng vậy." Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc nói, "Có thể tập trung số lượng lớn huyết mạch cấp một và cấp hai như vậy cũng chỉ có Tổ đình tinh anh đại tái mới có, cho nên lần này Tổ đình cố ý bố trí chế độ thi đấu mới. Thi đấu cá nhân ba thứ hạng đầu mới có ban thưởng, nhưng thi đấu hai người mười hạng đầu đều có phần thưởng, hơn nữa lại càng phong phú hơn."
Đại Miêu quay đầu nhìn Đường Tam, Đường Tam nói: "Để Tiểu Miêu tới tham gia?"
Đại Miêu lắc đầu, nói: "Nàng không được. Nàng không có thân phận quý tộc, không phù hợp yêu cầu dự thi ..." Hắn nói, trong mắt lại lộ ra ý cười.
Đường Tam sửng sốt một chút. Hắn thật sự không có ý định dự thi, thật vất vả mới giải quyết được vấn đề sau đoàn chiến, hắn vẫn luôn hy vọng trong thời gian này ít lộ diện một chút.
Đại Miêu gật đầu: "Đúng vậy! Nếu hai chúng ta phối hợp, quán quân thi đấu hai người không phải rơi vào tay chúng ta sao?"
Hai tên Phượng Hoàng Yêu tộc nghe đến choáng váng, một tên chặn lại nói: "Chờ một chút, chờ một chút. Vị này là quý tộc nhân loại sao?"
Có thể tiến vào Tổ đình đều là quý tộc, nhân loại cũng vậy.
"Không sai." Đại Miêu thay Đường Tam trả lời.
"Nhân loại chỉ sợ không được, huyết mạch không phù hợp với yêu cầu, dù là quý tộc cũng không được." Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc vội vàng nói.
"Huyết mạch cấp một cũng không được?" Đại Miêu nghi ngờ hỏi, Đường Tam muốn ngăn hắn cũng không còn kịp nữa rồi.
"Nhân loại có thể có huyết mạch cấp một sao?" Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc trợn mắt nói.
Đại Miêu lại nhìn Đường Tam, cũng ý thức được mình có lẽ mình đã nói sai điều gì đó.
Đường Tam có chút bất đắc dĩ hỏi: "Thi đấu hai người có ban thưởng gì?"
Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc nói: "Đứng thứ nhất được ban thưởng rất phong phú, là tín vật của tất cả Đại Yêu Hoàng cùng Thiên Tinh Hoàng. Điều này có nghĩa là, có thể tuỳ thời lựa chọn gia nhập bất kỳ một cung điện nào và được các Hoàng Giả chiếu cố. Đồng thời sẽ còn ban thưởng mỗi người một kiện Thần Khí phù hợp với bản thân. Quán quân thi đấu cá nhân cũng như vậy, nhưng là chỉ có một người được ban thưởng. Người thứ hai, thứ ba sẽ được ban thưởng ít hơn một chút. Mười hạng đầu thi đấu hai người có phần thưởng không giống nhau, trừ hạng nhất, các thứ hạng khác thu được bao nhiêu tín vật thì cần xem hắn được bao nhiêu Hoàng Giả nhìn trúng. Phần thưởng cố định là kỳ vật đỉnh cấp, thứ tự càng cao thì có quyền ưu tiên được chọn."
Đường Tam nói: "Nói cách khác, ban thưởng quán quân là Thần Khí cùng toàn bộ tín vật, thứ tự phía sau là tín vật Hoàng Giả cùng thứ tự lựa chọn kỳ vật. Thứ tự cao thì được ưu tiên lựa chọn trước."
"Đúng vậy, chính là như thế. Bất quá, dù ngài có huyết mạch cấp một thì cũng không thể dự thi, bởi vì ngài là ngoại tộc." Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc nói chuyện với Đường Tam cũng dùng kính ngữ, dù sao Đại Miêu cũng nói hắn có huyết mạch cấp một a! Chuyện này làm bọn họ không thể coi thường.
Đường Tam hơi gật đầu, thành thật mà nói, hắn có chút động tâm với phần thưởng, dù là Thần Khí hay quyền lựa chọn kỳ vật. Hắn thậm chí càng muốn lựa chọn kỳ vật, nếu trong đó có đồ vật như Thời Không Đạo Tiêu thì còn mạnh hơn Thần Khí a! Tổ đình thực sự có rất nhiều đồ tốt.
"Vậy làm sao mới có thể tham gia?" Ngay khi Đường Tam chuẩn bị từ bỏ thì Đại Miêu lại hỏi.
Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc nói: "Trừ phi được Hoàng Giả đảm bảo mới có thể. Có nghĩa là Hoàng Giả đã công nhận thân phận của người dự thi."
"Phiền toái như vậy sao!" Đại Miêu cau mày nói. Hắn thật lòng hy vọng có thể cùng Đường Tam chiến đấu. Khi đó hắn thua bởi Đường Tam, hiện tại mặc dù đã có huyết mạch cấp một, nhưng từ đầu tới cuối vẫn cực kỳ tán thưởng Đường Tam. Nếu có thể cùng Đường Tam kề vai chiến đấu, hắn thật sự có tự tin giành được quán quân.
"Tín vật ta cũng có." Đường Tam lật cổ tay, trong bàn tay liền xuất hiện một đồ vật có hình kiếm, chính là tín vật của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng. Trước đó hắn đã lấy lại Kiếm Lệnh, hiện tại vừa vặn phát huy được tác dụng.
Nhìn thấy tín vật trong tay Đường Tam, nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc không khỏi cả kinh, lập tức bỏ đi ánh mắt dò xét.
Thu được tín vật của Hoàng Giả không phải là chuyện dễ dàng, không có thực lực cường đại là chuyện không có khả năng. Bất kỳ người nào có được tín vật Hoàng Giả thì tương lai ít nhất có thể trở thành Yêu Vương, thậm chí là cấp độ cao hơn.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng mặc dù xếp hạng không quá cao, nhưng bàn về sức chiến đấu cũng là một nhân vật cực kỳ cường hãn. Người leo lên núi Kiếm Thánh rất nhiều, nhưng thu được tín vật tuyệt đối là phượng mao lân giác.
Vị trước mắt này vậy mà thu được tín vật của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, có thể thấy được rằng thực lực của hắn siêu việt hơn bình thường.
"Như vậy, chỉ cần huyết mạch của ngài đạt cấp hai trở lên thì có thể dự thi." Nam tử Phượng Hoàng Yêu tộc càng lúc càng khách khí.
"Thật muốn ta dự thi sao?" Đường Tam có chút bất đắc dĩ hỏi Đại Miêu, hắn có chút do dự.
"Ngươi không phải người tầm thường, cùng đi đi, dứt khoát tham gia chiến đấu. Ngươi có tín vật của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, cũng coi là người của Kiếm Thánh cung, dù ngươi có là nhân loại thì sao chứ? Có sự công nhận của Đại Yêu Hoàng, ngươi sợ cái gì?"
Nhìn Kiếm Lệnh trong tay Đường Tam, Sư Hổ Kiếm Thánh Đại Miêu trong mắt ngập tràn ngưỡng mộ. Phải biết rằng, mặc dù hắn xưng là "Kiếm Thánh", nhưng Kiếm Thánh của hắn không thể so với Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng a! Nhìn Kiếm Lệnh trong tay Đường Tam, hắn làm sao có thể không hâm mộ chứ? Nếu có cơ hội, hắn cũng muốn đi leo núi tu luyện.
Nghe Đại Miêu nói, lại nhìn biểu hiện của hai tên nhân viên, Đường Tam đột nhiên ý thức được một vấn đề, chính là hắn đã xem thường tín vật Hoàng Giả.
Tín vật Hoàng Giả không chỉ đơn giản như vậy, mà còn là sự công nhận đúng nghĩa. Mà được Hoàng Giả công nhận có ý là được Hoàng Giả che chở. Nói cách khác, dù hắn là nhân loại, nhưng có được tín vật thì mọi chuyện đều không thành vấn đề. Dù sao, nhân loại bình thường sao lọt vào mắt những vị Hoàng Giả chứ? Mà ban thưởng thì quá mức mê người.
"Đã như vậy, ta liền thử một chút. Thi đấu cá nhân, ta vì ngươi dọn sạch chướng ngại." Câu phía sau là nói với Đại Miêu. Nếu Đại Miêu có thể thu được quán quân thì sẽ có ý nghĩa lớn hơn nhiều. Còn thi đấu hai người, lấy hắn làm chủ, còn mình ở bên cạnh phụ trợ, tận lực thu liễm sẽ không để lộ quá nhiều.
Sau khi nghĩ thông, Đường Tam lộ ra một nụ cười thản nhiên: "Vậy liền khảo thí đi." Bọn họ lại lần nữa đi tới căn phòng phía sau.
Nhìn bia đá kia, Đường Tam đi lên phía trước, đem huyết dịch của mình nhỏ xuống. Khi máu nhỏ ra, hắn tận lực vận chuyển lạc ấn Sư Hổ Biến, để cho huyết mạch của mình càng giống Sư Hổ Thú.
Máu nhỏ xuống, bạch quang bốc lên, quang mang trên cột thuỷ tinh chậm rãi kéo lên.
Nhìn tốc độ quang mang kia, hai tên Phượng Hoàng Yêu tộc không khỏi ngẩn người, Đại Miêu cũng nhíu mày. Không phải vì quá nhanh, mà là quá chậm.
So với lúc trước Đại Miêu khảo thí, tốc độ quang mang kéo lên chậm hơn nhiều, mất ba giây mới vượt qua một thước. Bình thường, tốc độ kéo lên cùng cường độ huyết mạch có quan hệ trực tiếp, tốc độ như vậy thường có nghĩa là không đủ tiêu chuẩn.
Chính Đường Tam cũng tò mò không biết huyết mạch của mình đạt đến trình độ nào khi cố ý vận chuyển Sư Hổ Biến. Nhìn tốc độ này, xem ra huyết thống của mình không đủ mạnh, chẳng lẽ ngay cả cấp hai cũng không đạt được sao? Không nên đi. Uy năng của Sư Hổ Kim Cương đâu? Hay là vì bị huyết mạch nhân loại ảnh hưởng, nên dụng cụ trước mắt này không nhận ra?
Khi hắn hắn đang suy tư, quang mang trên cột thuỷ tinh đã chầm chập vượt qua hai thước. Tốc độ lên cao vẫn chậm như cũ, nhưng so với trước đó không suy giảm, coi như là ổn định.
Quang mang tiếp tục kéo lên, ba thước, bốn thước, năm thước, chậm chạp mà bình ổn hướng lên. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.