Đấu La Đại Lục

Chương 403: Thiên Linh Nhất Dạ




Dịch giả: trungnhau (A Nhậu)
Biên: Tiền Như Mạng
Ba Tái Tây gian nan thu hồi tay phải, trong tâm của nàng,một sự kích động không thể khống chế nổi. Hồi lâu sau, nhìn về phía hải thần điện cao vút trên đỉnh hải thần sơn, nàng dụng một loại thanh âm kỳ lạ lẩm bẩm: "Hắn, thành công."
Tử sắc nhân ảnh bay lên thiên không, ai cũng không nhìn thấy lúc này Ba Tái Tây trong khóe mắt rơi ra một giọt nước mắt trong suốt như trân châu.
Sử Lai Khắc thất quái không có làm kinh động Đường Tam, Đường Tam vẫn khoanh chân ngồi tại chỗ cũ không nhúc nhích. Phảng phất biến thành một bức tượng đá. Nhìn hắn lúc này, toàn thân đã bị huyết sắc bao quanh. Cả người giống như một pho tượng màu đỏ.
Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh, ánh mắt năm người bọ họ giờ này tỏa sáng. Quá trình Đường Tam thừa nhận hồn hoàn thần ban làm ảnh hưởng đến mỗi người bọn họ. Thậm chí không có người nào lên tiếng. Trữ Vinh Vinh kéo Tiểu Vũ, sáu người đồng thời leo lên bậc thang hải thần điện. Trực tiếp leo đến bậc hai mươi lăm rồi ngồi xuống. Đường Tam đã đột phá cực hạn, còn cực hạn của bọn họ ở nơi nào đây? Cho dù là Bạch Trầm Hương, cũng trực tiếp leo lên bậc thang thứ mười rồi mới ngồi xuống.
Dưới chân thần sơn, hết thảy lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh. Sáu người cố gắng tu luyện, Tiểu Vũ bị động thừa nhận áp lực,Đường Tam vẫn không nhúc nhích như đã hóa thành pho tượng huyết sắc.
Trong suốt một trăm ngày Đường Tam vẫn ngồi tại chỗ, hắn thủy chung không hề nhúc nhích. Trên người,màu máu đỏ lúc trước bây giờ biến thành màu đen, kết thành một tầng vảy cứng khô két bên ngoài da tay. Nếu không phải còn cảm giác được nhịp tim đập yếu ớt của hắn cùng với câu nói trước kia của hải thần đấu la Ba Tái Tây, sợ rằng tất cả mọi người sẽ tưởng là Đường Tam đã biến thành pho tượng.
Một trăm ngày. Trong một trăm ngày không hề nhúc nhích.Ngày cuối cùng cũng đã tới,một thanh âm xé rách làm mọi người đang tu luyện bừng tỉnh.
Từng đường vết nứt, bắt đầu xuất hiện ở lớp vảy cứng két khô trên người Đường Tam, âm thanh theo đường nứt từ đó phát ra.
Bảy đạo thân ảnh đứng bật dậy, giờ phút này, bọn họ cũng…không thèm tu luyện nữa, trong thời gian trăm ngày qua, chờ đợi của bọn họ cuối cùng cũng có động tĩnh.
Âm thanh tiếng nứt càng lúc càng dày đặc. Dần dần,một khối vảy cứng khô két bắt đầu tróc ra, lộ ra bên trong da thịt màu lam kim sắc. Mọi người thoáng giật mình, trong quá trình bong tróc ra, cũng làm cho tóc Đường Tam tróc ra theo, tóc cùng vảy khô kết thành một khối cùng bong tróc ra.
"Ân - -" một tiếng hô nhẹ vang lên, da thịt Đường Tam lộ ra nổi lên một tầng kim sắc lam quang, ngay sau đó, kim sắc lam quang càng ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Quang mang khuếch tán ra bên ngoài. Mỗi một đạo kim sắc lam quang tựa hồ như đang thanh trừ những thứ dơ bẩn trên người.
"Ba" một tiếng. Trong một sát na, thời gian phảng phất như dừng lại. Uế vật trên người Đường Tam trong nháy mắt toàn bộ bắn ra. Lộ ra vóc người hoàn mỹ của hắn.Quang mang màu lam kim mãnh liệt phảng phất làm hắn biến thành một mặt trời. Đủ sánh cùng với mặt trời chói chang đang chiếu ở trên cao. Quang mang chói mắt phát ra năng lượng ba động. Mọi người đều lui về phía sau.
Trong kim sắc lam quang, thân ảnh đang ngồi chậm rãi đứng lên. Hai tay giang ra hai bên.Chỉ nghe một loạt âm thanh vang từ bên trong xương cốt hắn phát ra. Đúng vậy,chính là âm vang. Tựa hồ cả người hắn đang dần dần phồng lên.
Khi hắn thân thể bành trướng đến cực hạn thì ngay tức thời, một thanh âm kéo dài như tiếng rồng ngâm vang vọng thiên không. Sử Lai Khắc lục quái chỉ cảm thấy không khí chung thân thể trong nháy mắt theo tiếng ngâm biến thành hải dương lam kim sắc. Sau một khắc cả bọn giật mình phát hiện. Trước mắt hoàn hình hải cùng ngọn thần sơn biến mất. Bọn họ lúc này đứng trong một mảnh rừng rậm rạp. Nhìn mảnh rừng rậm rạp này. Tất cả thực vật cũng đều là màu lam kim.
Trên mặt đất,một tầng lam ngân hoàng nhẹ nhàng lay động. Thực vật chung quanh đắm chìm trong quang mang kim sắc. Tràn ngập sắc thái mộng ảo.
Không chờ bọn họ kịp phản ứng. Đột nhiên, cảnh vật xung quanh vốn đang chìm trong quang mang tràn ngập sinh mệnh khí tức đột nhiên biến mất. Tại nơi này xuất hiện sát khí lạnh như băng. Vô số luồng sát khí giống như lưỡi dao sắc bén đang vờn xung quang thân thể.Khiến toàn thân cả bọn tức thời cảm giác tê dại.
…một nỗi kinh khủng mơ hồ phát ra từ nội tâm. Cảm giác sợ hãi cơ hồ trong nháy mắt khiến tất cả phảng phất như chịu áp lực của một loại năng lượng đặc thù. Cho dù giơ tay nhấc chân cũng cực kỳ khó khăn. Nếu không phải trong khoảng thời gian dài vừa rồi thừa nhận áp lực của hải thần ánh sáng. Sát khí tràn ngập sinh ra sợ hãi cực độ này có lẽ làm bọ họ biến thành điên cuồng.
May mắn, loại này khủng bố cảm giác cũng không có duy trì thời gian quá dài, mọi người lúc này đều cảm thấy trái tim chính mình như muốn vỡ ra, chung quanh nhẹ nhàng, hơi thở tựa như đến từ Tu La địa ngục kia trong nháy mắt biến mất. Chung quanh lại trở về tràng cảnh bọn họ quen thuộc. Vẫn còn kia ngọn Hải Thần sơn, trước mặt cũng vẫn còn kia trong suốt hoàn hình hải.
Như trút được gánh nặng,mỗi người hít thở dường như đều trở nên có phần nặng nề hơn, từng ngụm từng ngụm hơi thở hổn hển, mắt lộ thần sắc hoảng sợ,vô thức lui về phía sau. Ngược lại,chỉ có Tiểu Vũ vẫn như trước mờ mịt đứng tại chỗ, như chuyện gì cũng không có biết. Nàng không có linh hồn, vì vậy cũng không có cảm nhận được áp lực khổng lồ khiến kẻ khác hoảng sợ vừa rồi.
Mà trên thực tế, nàng sở dĩ không có bị rơi vào cảm giác sợ hãi vừa rồi,cũng không phải là bởi vì nàng không có linh hồn, vừa rồi kia khủng bố cảnh tượng kia cũng không chỉ đơn thuần công kích tinh thần. Tiểu Vũ không chịu bất luận một chút tổn thương nào, chủ yếu là bởi vì linh hồn của nàng trước khi cảnh tượng khủng bố kia phát động đã ẩn sâu vào bên trong bản thể. Cỗ năng lượng kinh khủng kia tạo ra ngay sát bên cạnh, tự nhiên đối với nàng cũng không sinh ra bất luận tổn thương nào.
Kim sắc lam quang dần dần thu liễm, mọi người miễn cưỡng định thần, có thể nhìn thấy được, quang mang bao phủ bóng người bên trong chớp động lên.Rồi rất nhanh, tất cả quang mang hoàn toàn được thu vào thân thể, lộ ra nguyên hình.
Mọi người thật sâu nhẹ nhàng thở phào,khi nhìn thấy thân ảnh kia hiện ra thì vẻ mặt đều trở nên cổ quái, tươi cười dần dần hiện lên.
Đứng ở nơi đó, trên người Đường Tam đã xuất hiện một kiện trường bào sạch sẽ,không có giống như sau khi Mã Hồng Tuấn thu được hồn hoàn,toàn thân trần truồng,mà vừa rồi quang mang bao phủ bên ngoài thân chớp động, kỳ thật khi đó hắn đang mặc quần áo.
Bất quá, lúc này trông hắn thậm chí so với Mã Hồng Tuấn lúc trước còn buồn cười hơn. Trên đầu bóng loáng không có một sợi tóc, thậm chí có thể phản xạ được cả ánh mặt trời, đến cả lông mày cũng không còn còn lại một sợi, mặc dù nét anh tuấn không thay đổi, hai con ngươi trong suốt mầu lam so với trước kia càng thêm trong suốt, nhưng bộ dáng với cái đầu trọc lốc vẫn làm Sử Lai Khắc ngũ quái cùng Bạch Trầm Hương nhanh chóng từ trong sợ hãi lúc trước khôi phục lại.
Lúc này Đường Tam, trên làn da lộ ở bên ngoài đều mờ mịt một tầng nhàn nhạt kim quang.Ngoài ra, biến hóa rõ ràng nhất là tóc và lông mày,đặc biệt là bát chu mâu ở sau lưng.
Thể tích của bát chu mâu cũng không có thay đổi,vẫn cùng một thể tích như trước, nhưng toàn bộ mầu sắc lại đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất.Huyết sắc tràn ngập sợ hãi nguyên bổn giờ hoàn toàn biến hóa thành kim sắc thần thánh khí tức, tại sau lưng Đường Tam triển khai, giống như là tám cánh tay kim sắc rực rỡ. Kim quang lóe ra, trong mơ hồ. Một vòng kim sắc luân chuyển làm Bát chu mâu rực rỡ nổi bật.
Từ thực chất mà nói, đây đã là lần biến hóa thứ ba của Bát chu mâu. Từ lúc đầu tiên có được nó, đến khi Đường Tam săn bắt đệ nhị Nhân diện ma chu cùng với đạt được mười vạn năm hồn hoàn của Tiểu Vũ.Cho đến bây giờ,ngoại phụ hồn cốt này ngừng trong quá trình tiến hóa, chẳng những không biến đổi theo xu hướng ngày càng dữ tợn, ngược lại càng ngày càng huyễn lệ.
"Tiểu Tam, ngươi. Ha ha ha ha......" Đái Mộc Bạch là người thứ nhất nhịn không được, nhất thời cười ha hả. Lúc hắn cười, những người khác cũng không khỏi đều nở nụ cười.
Đường Tam lúc này tinh thần ý niệm vừa mới mới vừa tỉnh táo lại, thần chí còn thoáng có chút mông lung, "Các ngươi cười cái gì?"
Trữ Vinh Vinh khẽ cười nói: "Tam ca,tóc cùng lông mày của ngươi......"
Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn liếc nhau, hai người cũng không nhịn được nở nụ cười gian xảo, tóc cùng lông mày đều…, vậy lông tóc chỗ khác cũng....... Hắc hắc.
Đường Tam sững sốt. Vội vàng giơ tay đưa tay xoa xoa đỉnh đầu, lúc này mới phát hiện nguyên nhân mọi người cười. Cúi đầu nhìn vảy cứng rơi lả tả bốn phía, không nhịn được mặt lộ nụ cười khổ.
Bất quá. Lúc này nội tâm của hăn thoải mái không gì sánh được, cảm giác sảng khoái thanh lương từ mỗi lỗ chân lông trên người truyền đến. Căn bản không cần dùng ánh mắt nhìn. Chung quanh tất cả cảnh vật đã hiện ra như một cái bản đồ trong óc hắn. Cho dù là trong không khí hay cường độ biến hóa của ánh mặt trời, hắn đều có thể cảm giác được rõ ràng.
Đó là một loại tuyệt vời cảm giác nắm ở trong tay. Trong cơ thể nội lực Huyền thiên công từ màu trắng hoàn toàn biến thành màu vàng, giống như thủy ngân tại trong kinh mạch lưu chuyển, đi kèm với tinh thần càng ngày càng thanh tỉnh, càng nhiều kinh ngạc vui mừng không ngừng xuất hiện. Tựa hồ tinh thần lực của hắn cũng đạt tới cảnh giới cuối cùng của Tử Cực Ma Đồng, cái này.,.nếu dùng Nhập Vi để quan sát thì chỉ có thể phát hiện trong cơ thể một ít vận chuyển như thế nào mà thôi.
Nhưng cho dù hiện tại bản thân hắn có thể nắm trong tay tất cả, hắn nhưng lại hoàn toàn không biết chính mình đạt tới cảnh giới nào.
Tập trung ý thức, Đường Tam thúc dục lam ngân hoàng, trong phút chốc, hơn mười căn trong suốt lam sắc lam ngân hoàng từ trong cơ thể bay ra, lúc này đây,trên thân lam ngân hoàng đã không còn những đường chỉ kim sắc, mà mỗi một cây lam ngân hoàng đều được bao phủ một tầng kim quang nhàn nhạt.
Nương theo võ hồn phóng thích, bảy cái hồn hoàn liên tiếp từ dưới chân Đường Tam dâng lên, luân chuyển chung quanh thân thể hắn.
Hoàng, hoàng, tử, hắc, hắc, đỏ, đỏ. Chỉnh tề bảy cái hồn hoàn mang đến cảm giác vô cùng động lòng người. Trong phút chốc, Đường Tam chỉ cảm thấy chính mình tựa hồ có thể lắng nghe được cả tiếng mạch đập của tất cả thực vật trên hải thần sơn, mà mỗi một căn lam ngân hoàng kia càng giống như cánh tay của chính mình, hắn tự tin, cho dù là loại động tác phức tạp đến đâu,những cây lam ngân hoàng này cũng tuyệt đối có thể làm được.
Cái suýt nữa xé nát thân thể hắn mang đến cực đại thống khổ cũng không hề uổng phí, đứng ở hàng thứ bảy,hồn hoàn đỏ như máu kia chính là sự hồi báo tốt nhất.
Đái Mộc Bạch, Áo Tư Lạp, Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Bạch Trầm Hương, lúc này đều đã thu hồi nụ cười trên mặt. Nhìn cái hồn hoàn thứ bảy màu đỏ như máu của Đường Tam, đại biểu cho hồn hoàn cấp bậc mười vạn năm, một chữ cũng nói không nên lời.
Nếu nói,đệ lục hồn hoàn của Đường Tam là mười vạn năm, đó là bởi vì có nguyên nhân đặc thù dẫn đến Tiểu Vũ hiến tế, vậy, lúc này hồn hoàn thứ bảy ở trên người hắn kia, là bằng vào sự kiên trì bền bỉ không biết mệt mỏi của hắn mà có được, không gì sánh được với ý chí bất khuất. Vì hồn hoàn thứ bảy này,sự thống khổ mà Đường Tam phải chịu đựng,cái giá của nó, tuyệt đối so với việc chính thức hấp thu một cái mười vạn năm hồn hoàn còn lớn hơn nhiều. Cho dù là có được bốn khối hồn cốt, lấy thực lực hiện tại của hắn, cũng không có thể hấp thu được mười vạn năm hồn hoàn. Đó tuyệt đối là vượt cấp. Nhưng, hắn lại là làm được.
Đối với hồn sư mà nói, hồn hoàn thứ bảy là điểm nhấn vô cùng trọng yếu, Đường Tam hoàn mỹ thu dụng hồn hoàn cấp bậc mười vạn năm đã tiếp tục tuyên bố sự cường đại của hắn. Nếu nói song sinh võ hồn là do trời ban cho, vậy,hồn hoàn thứ bảy này cũng giống như đóa hoa nở rộ trong muôn ho,phải liều mạng mà có được.
Đường Tam chậm rãi nâng cánh tay phải,đệ thất hồn hoàn theo cánh tay hắn từ từ bay lên,càng lên cao phạm vi hào quang của nó càng lan rộng, trong phút chốc, hóa thành một màn hào quang huyết sắc bao phủ khắc thân thể Đường Tam.
Hồng quang bao phủ, thân thể Đường Tam nhất thời thay đổi,thân thể dung hợp trong hồng quang,cả người hắn đều trở nên như được lột xác, làn da bên ngoài dập dờn cùng lam ngân hoàng trong suốt sáng bóng lộng lẫy giống nhau, lại có thêm kim quang khí tức ẩn hiện phát ra.
Nhìn qua. Hiện tại hắn giống như là một lam ngân hoàng hình người.
Đây chính là đệ thất hồn kĩ của Đường Tam-- Lam Ngân Chân Thân.
Công năng của Lam ngân chân thân,tất cả lam ngân hoàng trong khi thi triển kỹ năng đều được tăng phúc trăm phần trăm, bất luận một cây lam ngân hoàng nào đều có thể trở thành ký thể Đường Tam. Nói cách khác. Trừ phi tất cả lam ngân hoàng toàn bộ bị diệt, nếu không, Đường Tam tùy thời có thể cho thân thể của chính mình xuất hiện tại bất kỳ cây lam ngân hoàng nào trong phạm vi có thể, tránh né công kích.
Mở ra song chưởng, Đường Tam tiến vào lam ngân chân thân bản thể hai mắt chợt biến thành màu vàng, sau một khắc, lấy thân thể của hắn làm trung tâm. Một tầng kim sắc lam quang chợt từ hắn dưới chân lan ra, cơ hồ là trong phút chốc bao phủ đường kính trăm mét phạm vi.
Trên cảm giác thì cái đường kính trăm mét phạm vi tựa hồ không lớn, nhưng tại trong phạm vi này, mặt đất hoàn toàn biến thành màu lam kim sắc.Kể cả là thân thể của sáu người còn lại trong Sử Lai Khắc thất quái.
Mọi người rõ ràng cảm giác được, sinh mệnh khí tức khổng lồ không gì sánh được tràn ngập chung quanh thân thể, sự thoải mái nói không nên lời. Nhưng bọn họ cũng đồng thời phát hiện, hành động của bản thân bắt đầu trở nên chậm hẳn lại. Chung quanh tất cả không biết vì sao đều bị như vậy. Mà ở giờ khắc này,sau lưng Đường Tam,kim quang từ Bát chu mâu phóng xuất. Từng tia kim sắc quang mang bắt đầu tràn ngập tại trong thế giói kim sắc lam quang.
Kim quang như tơ như sợi không thể né tránh, mọi người chỉ cảm thấy thân thể bỗng nhiên căng thẳng. Ngay sau đó, bản thân hồn lực như tìm được chỗ phát tiết. Theo từng tia quang mang kia chậm chạp thoát ra.
Muốn giãy, nhưng tia quang mang lại giống như hủ cốt giòi bọ, trước sau bám dính trên người bọn họ.Hồn lực cả bọn đang bị thoát ra lại nương theo tia kim quang làm ánh quang mang càng thêm rực rỡ,cuối cùng hội tụ đến Bát chu mâu truyền vào trong cơ thể Đường Tam.
Vô số bóng cây xuất hiện, che lấp cả thân ảnh Đường Tam,trên Hải Thần sơn, tất cả thực vật trong pham vi bị bao phủ giờ khắc này cũng đều biến thành màu kim sắc, dày đặc bóng cây nương theo vô số nhành dây leo xuất hiện tại không gian chung quanh. Ngay lúc này, thậm chí cả ánh thái dương cũng không có cách nào tiến vào trong lam kim thế giới. Khổng lồ sinh mệnh khí tức bao phủ mỗi người, mỗi nhánh cây cối điên cuồng sinh trưởng, thực vật dây lá đều nhanh chóng vươn dài, mà mục tiêu đều là những người còn lại trong Sử Lai Khắc thất quái. Chỉ vài lần nháy mắt công phu, mọi người liền cảm thấy đã bị vây kín.
Một loại áp lực kinh khủng tại ở sâu trong nội tâm sinh ra, dưới áp lực bức bách, mọi người không phân biệt trước sau phóng xuất ra võ hồn.
Nhưng cho dù là phượng hoàng hỏa diễm nóng cháy của mập mạp, cũng chỉ làm cho ánh hào quang của kim lam thế giới tăng thêm phần rực rỡ. Mỗi người đều phát hiện,võ hồn của bản thân bị ngập trong sinh mệnh khí tức đầy trời áp chế.
"Đây chính là tác dụng thực thụ của đệ thất hồn kĩ-- Lam Ngân Chân Thân được phóng xuất trong lam ngân lĩnh vực. Kỹ năng của lam ngân lĩnh vực ở lần thứ ba tiến hóa này là: Sâm La Vạn Tượng,tác dụng bổ sung thêm hiệu quả, đồng hóa, áp chế. Thông qua lĩnh vực, ta có thể cho nơi này, mỗi nơi mỗi chỗ tùy theo tâm ý mà biến hóa. Đồng hóa kỹ năng chính là đồng hóa chung quanh tất cả thực vật, lấy lam ngân lĩnh vực đốt cháy sinh mệnh của chúng,chuyển hóa thành của mình để sử dụng,địa phương nào có thực vật càng nhiều, Sâm La Vạn Tượng uy lực lại càng lớn.Tất cả thực vật này đều tùy theo tâm ý của ta mà phát động công kích.Còn kỹ năng áp chế sẽ làm võ hồn thuộc tính của đối phương toàn bộ áp chế xuống 10%, kể cả hồn lực phóng thích ra cũng sẽ bị giảm 10%. Ở trong lĩnh vực thời gian càng dài, hiệu quả áp chế cũng sẽ càng thêm tăng cường."
"Tơ vàng vừa rồi lấy đi hồn lực của chúng ta, là chuyện gì xảy ra?" Nghe được thanh âm Đường Tam từ bốn phương tám hướng truyền đến, cảm giác sợ hãi trong lòng mọi người nhất thời biến mất. Đái Mộc Bạch lập tức phát ra nghi vấn.
Thanh âm Đường Tam lại vang lên, "Đó là lam ngân lĩnh vực cùng Bát chu mâu tiến hóa,sau tự dung hợp sinh ra tiết kiệm năng lượng. Vốn đệ tam kỹ năng của Sâm La Vạn Tượng là lợi dụng đồng hóa kỹ năng thu lấy sinh mệnh lực của các ngươi rồi từ tù chuyển giao cho thực vật.Nhưng vì có Bát chu mâu gia nhập, làm hiệu quả thôn phệ của nó vượt xa hơn thế nữa.Kim sắc ti này không hề sợ công kích,nó chính là kỹ năng thôn phệ của Bát chu mâu tạo ra, nó sẽ không ngừng hấp thu hồn lực cùng sinh mệnh lực của các ngươi. Sinh mệnh lực thì giao cho thực vật ở bên trong lĩnh vực,còn hồn lực thì thông qua Bát chu mâu sàng lọc cung cấp cho ta sử dụng."
Đái Mộc Bạch mở to hai mắt nhìn, "Ta dựa vào, còn có thể sàng lọc? Cái lĩnh vực này của ngươi,kỹ năng cũng quá biến thái."
Lam quang chợt thu liễm, ánh mặt trời tái hiện, Đường Tam vẫn như trước đứng ở tại chỗ.Bất luận Bát chu mâu hay bảy cái hồn hoàn lúc này đều đã được thu lại.
Hắn hướng đồng bọn triển lộ kỹ năng mới đạt được của mình là vì sau này có thể cùng đồng bọn có sự phối hợp tốt, cũng để cho đồng bọn không đến mức khi hắn triển khai kỹ năng mà cảm thấy giật mình. Một gã hồn sư đem hồn kĩ của mình triển lộ cho hồn sư khác xem, việc này biểu hiện một loại tình cảm...rất thân.
Đừng nói là những người còn lại trong Sử Lai Khắc thất quái thấy hồn kỹ mà Đường Tam mới đạt được có kinh khủng biến thái thế nào. Đến cả bản thân Đường Tam cũng cảm giác được sự khủng bố của kỹ năng này.
Nhất là cái kỹ năng sau khi Bát chu mâu cùng lam ngân lĩnh vực dung hợp.Thôn phệ từ xa, lại không sợ công kích, thôn phệ cả sự phòng ngự,thật quá đáng sợ. Đồng thời Đường Tam phát hiện, Bát chu mâu sau khi tiến hóa. Kỹ năng thôn phệ nguyên bổn của nó còn được tự động tăng thêm năng lực sàng lọc, năng lượng từ ngoại giới được hấp thu vào sẽ tự động loại bỏ tạp chất, hóa thành năng lượng dung nhập vào cơ thể Đường Tam.
Cứ như vậy, tiến hóa mới nhất của lam ngân lĩnh vực - Sâm La Vạn Tượng,trong khi chiến đấu sẽ làm thực lực của địch nhân không ngừng bị suy yếu, mà Đường Tam vẫn có thông qua kỹ năng thôn phệ không cần phòng ngự có được thời gian năng lực chiến đấu dài hơn.
Đường Tam mơ hồ cảm giác được, nương theo thực lực phát triển của bản thân,năng lực tiến hóa của ngoại phụ hồn cốt Bát chu mâu hiện tại mới xem như chính thức hiển hiện ra. Các hồn cốt khác, cho dù là mười vạn năm hồn cốt cũng không thể hơn được.
Duy nhất xem xét từ khía cạnh lĩnh vực cấp độ,lam ngân lĩnh vực của Đường Tam đã vượt xa thiên sứ lĩnh vực của Thiên Nhận Tuyết từng thi triển. Thiên sứ lĩnh vực, kỹ năng chủ yếu là tăng cường bản thân. Áp chế cùng mê hoặc đối thủ,thiên sứ chi lực cũng chỉ có thể hủy đi hồn lực của đối thủ.
Có thể nói công năng của thiên sứ lĩnh vực hủy đi hồn lực đối thủ thì một, vậy,năng lực thôn phệ từ lam ngân lĩnh vực của Đường Tam chính là hai.Công năng của thiên sứ lĩnh vực là gây tổn thất cho người khác nhưng bản thân cũng không có lợi lộc gì,mà lam ngân lĩnh vực chính là gây thổn thất cho người mang về lợi ích cho ta.Chênh lệch trong đó khá lớn.
Luận về bậc võ hồn, mặc dù lam ngân hoàng có thể nói là đỉnh cao tồn tại trong thực vật hệ võ hồn, nhưng so với siêu cấp võ hồn của thiên sứ sáu cánh vẫn còn có chút chênh lệch.Công năng lam ngân lĩnh vực của Đường Tam sở dĩ có thể vượt xa thiên sứ lĩnh vực của Thiên Nhận tuyết là do có hai nguyên nhân, một chính là do hiệu quả tử sau khi Bát chu mâu tiến hóa dung hợp với lam ngân lĩnh vực.Cái còn lại chính là bởi vì, đệ thất hồn hoàn của Đường Tam chính là hồn hoàn mười vạn năm cấp bậc.Hiệu quả tăng phúc đương nhiên không phải hồn hoàn vạn năm cấp bậc có thể so sánh.
Vì này đệ thất hồn hoàn này. Đường Tam đã phải hao phí một trăm ngày thời gian. Nhưng suy cho cùng cũng là hoàn toàn đáng giá.Hồn hoàn thứ bảy cấp bậc mười vạn năm, đã làm thực lực của hắn một lần nữa toàn diện bay vọt. Lấy kỹ năng và hồn cốt hiện tại của hắn. Không bao giờ còn phải lâm vào tình huống là đối mặt với Phong hào đấu la mà không có lực đánh một trận.Đó là vẫn còn chưa kể đến công năng của sát thần lĩnh vực sau khi được hồn hoàn thứ bảy tăng phúc,đệ nhị hồn kĩ của sát thần lĩnh vực do đệ thất hồn hoàn mười vạn năm bổ sung thêm.
Có chút xấu hổ sờ sờ cái đầu trọc lốc. Đường Tam hỏi: "Ta nhập định bao lâu thời gian?"
Lúc này,mọi người đã đến gần. Ngoại trừ Tiểu Vũ ánh mắt vẫn trống rỗng, vẻ mặt những người còn lại đều là ngạc nhiên cùng hâm mộ.
Áo Tư Tạp nói: "Ngươi thật ra có thể ngủ a! Một chút này chính là một trăm ngày đó. Đây là ngươi, nếu đổi là chúng ta, cho dù có thể kiên trì, thân thể cũng tuyệt đối không thể hấp thu được năng lượng khổng lồ từ mười vạn năm hồn hoàn kia. Ta cũng muốn có đệ thất hồn hoàn như thế, a! A! A!" Tên gia này hỏa không…chút nào che dấu sự khao khát của hắn.
Đường Tam ngây người một chút, "Ngươi nói cái gì? Một trăm ngày? Ta đã nhập định một trăm ngày?"
Nhìn thấy đồng bọn liên tục gật đầu, Đường Tam vẫn có chút khó tin. Với hắn mà nói, tựa hồ chỉ là khi kịch liệt thống khổ qua đi, một cổ nhiệt lưu truyền khắp toàn thân, dần dần tản ra,quá trình chỉ đơn giản như vậy,sau đó hắn tỉnh lại. Thế nhưng quá trình đơn giản đó,lại là khoảng thời gian đăng đẳng một trăm ngày chìm trong nhập định.
Trên mặt hiện ra tia cười khổ, "Không nghĩ tới chậm trễ lâu như vậy. Hải Thần ánh sáng của ta a!"
Ánh mắt Đái Mộc Bạch toát ra vẻ mãnh liệt khinh bỉ, "Tên gia hỏa ngươi rõ ràng là đứng lâu không đau lưng, được một cái mười vạn năm hồn hoàn vẫn còn chưa đủ sao? Kỹ năng ngươi mới đạt được đã quá đủ biến thái a. Nếu đổi là ta, cho dù là hao phí một năm thời gian ta cũng săn sằng đánh đổi. Nói đi, nói đi,đại khái cái loại vượt cấp hấp thu hồn hoàn như kiểu này đều làm cho hồn lực tăng lên. Mập mạp lần trước tăng lên một bậc,cấp bậc hồn lực hiện tại đã cùng tiểu Áo không sai biệt lắm, ngươi hiện tại hồn lực bao nhiêu cấp?"
Đường Tam liền xem xét kỹ bản thân, trên mặt cười khổ nhất thời biến thành vẻ kinh ngạc vui mừng, "Như vậy cũng đúng? Hình như là tăng lên không ít......"
Trữ Vinh Vinh tò mò hỏi: "Không ít là nhiều ít?"
Đường Tam nói: "Hình như là bảy mươi tư cấp rưỡi."
An tĩnh, an tĩnh đến đáng sợ, những lời Đường Tam vừa nói ra, hắn liền cảm giác được, mọi người phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Đái Mộc Bạch vẻ mặt bi thương nói: "Không có thiên lý, thật sự là không có thiên lý. Ta khổ luyện ba tháng, so ra còn hơn là tiểu Tam hấp thu một cái hồn hoàn......"
Đường Tam ha hả cười. Nhìn thấy ý cười trong ánh mắt Đái Mộc Bạch cùng với vẻ buồn buồn thất vọng của hắn,liền ôm bả vai hắn nói: "Đái lão đại, đừng có gấp a! Đừng quên, các ngươi đều là còn chưa có hấp thu hồn hoàn thần ban. Chỉ là vận khí của ta tương đối tốt mà thôi."
Đái Mộc Bạch than nhẹ một tiếng."Tiểu Tam,ngươi thực sự không phải vận khí a! Bất quá, ba tháng vừa qua chúng ta cũng không có nhàn rỗi, Hải Thần ánh sáng quả thật là bảo vật để tu luyện. Hồn lực của ta đã tiếp cận sáu mươi tám cấp. Phỏng chừng không đến mười ngày là có thể tấn cấp. Tiểu Áo sáu mươi bốn cấp. Mập mạp cũng sáu mươi bốn cấp, bất quá mập mạp sắp đột phá sáu mươi lăm cấp. Vinh Vinh đã là sáu mươi năm cấp, Trúc Thanh cũng vậy. Ngươi nói rất đúng, chúng ta đều có cơ hộ đạt được hồn hoàn thần ban, khi đó, chúng ta cũng nhất định sẽ cố gắng. Đối với chúng ta mà nói. Đây là cơ hội duy nhất trong cuộc đời,một năm tại Hải Thần ánh sáng này, chúng ta nhất định phải tranh thủ đều đạt tới bảy mươi cấp. Có võ hồn chân thân chất biến đổi, ứng đối với các khảo nghiệm khác có thể sẽ dễ dàng hơn."
"Xèo xèo." Đang lúc Đái Mộc Bạch nói ra những ngôn từ chính nghĩa cùng với vạch ra kế hoạch,bụng của Đường Tam cũng lặng lẽ sôi réo.
Đái Mộc Bạch chịu trận không nói được gì, "Thức ăn buổi sáng đưa tới để bên kia, tiểu Tam ngươi mới vừa tỉnh táo lại, hôm nay trước hết nghỉ ngơi một chút. Tốt quá hóa dở. Đi, chúng ta tiếp tục tu luyện đi. Nhất định phải thu ngắn chênh lệch với tiểu Tam."
Một trăm ngày không ăn thứ gì. Hoàn toàn dựa vào năng lượng duy trì sinh tồn. Đường Tam đã rất đói bụng, đồng bọn một lần nữa chìm vào vào tu luyện. Hắn cũng không chút khách khí ăn lấy ăn để. Lấy hắn nội tạng cơ quan mạnh mẻ, căn bản là không sợ rượu chè ăn uống quá độ sẽ mang đến hậu quả không tốt gì đó.
Cua cự lớn, mỹ vị tôm hùm, thịt, trứng cá muối cùng bánh mì đen. Hơn nữa trên Hải Thần Đảo đặc sản rau qủa, hoa quả. Một hồi đại tiệc khiến hôm nay hắn thưởng thức qua tất cả các thực vật trên đảo. Ăn xong rồi Đường Tam mới phát hiện ra mình ăn hết cả phần thực vật của đồng bọn. May mắn, trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ vẫn còn lưu trữ, chỉ có cho mọi người hôm nay ăn một chút lương khô.
Lúc này,bọn Đái Mộc Bạch đã bắt đầu tu luyện trong hải thần ánh sáng, Đường Tam phát hiện, trải qua ba tháng thời gian, hiện tại địa điểm tu luyện của cả bọn cũng đã ở vị trí bậc thứ đệ ba mươi lăm. Đến cả Bạch Trầm Hương cũng đã lên tới bậc thứ hai mươi bẩy.
Thực lực tăng vọt, làm trong lòng Đường Tam tràn ngập thỏa mãn cùng tin tưởng, hắn âm thầm nói với chính mình, khoảng cách trợ giúp Tiểu Vũ sống lại, vừa lại gần thêm một bước.
Không hề nghỉ ngơi, Đường Tam trực tiếp đắm chìm trong tu luyện. Bởi vì đã tiến vào cảnh giới võ hồn chân thân. Hắn trực tiếp gia tăng địa điểm tu luyện của mình lên tới vị trí bậc thứ năm mươi. Hắn tự tin, tại vị trí này cũng hoàn toàn có thể tu luyện.
Đương nhiên, trước khi bắt đầu tu luyện, hắn còn muốn...trước tiên kiểm nghiệm một chút thành quả thực lực bản thân tăng lên, xem rốt cuộc có thể leo lên tới bậc thang thứ bao nhiêu. Cũng là một bước chuẩn bị cuối cùng,trước khi thông quan.
Ngay khi Đường Tam một chân bước vào Hải Thần ánh sáng, hắn chợt dừng bước, thần sắc kinh ngạc xuất hiện trên gương mặt. Bởi vì hắn phát hiện, nguyển bản Hải Thần ánh sáng tràn ngập áp lực đã tựa hồ biến mất. Bước trên bậc thềm thứ nhất, tựa hồ cùng ở bên ngoài cũng không có gì khác nhau.
"Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ áp lực của Hải Thần ánh sáng biến mất sao? Không, không có khả năng.Chẳng phải bọn họ vẫn còn đang tu luyện sao, điều này chứng minh Hải Thần ánh sáng cũng không có xuất hiện vấn đề gì."
Mang theo thần sắc hoài nghi, Đường Tam tiếp tục hướng phía trước leo lên.
Leo tới bậc thang thứ hai, Đường Tam cảm giác được một tia áp lực nho nhỏ, trong lòng nhất thời rõ ràng. Cũng không phải áp lực Hải Thần ánh sáng biến mất, mà là năng lực phản kháng áp lực của hắn có tiến bộ nhảy vọt.
Trên thực tế, sau khi được hồn hoàn thần ban, thân thể Đường Tam đột phá tới cực hạn, đối với phản kháng áp lực thẳng tắp nhảy vọt.Áp lực Hải Thần ánh sáng ở gần ngoài tự nhiên đối hắn rất khó sinh ra hiệu quả. Bởi vì áp lực quá nhỏ, cho nên Đường Tam mới không cảm giác gì.
Tiếp tục hướng về phía trước leo lên, rất nhanh, Đường Tam leo một hơi lên bậc thứ năm mươi. Tới chỗ này, hắn phát hiện, vị trí này vẫn không hề thích hợp để mình tu luyện, bởi vì áp lực còn chưa đủ.Áp lực nơi này còn không bằng vị trí hắn tu luyện trước khi đột phá bảy mươi cấp.
Không có mở ra hai đại lĩnh vực, thân thể vừa mới khôi phục lại, lần này leo thử Đường Tam vẫn có chút giữ sức. Dù sao thân thể mới vừa chữa trị, không thể lại xung kích đến cực hạn. Có hai đại lĩnh vực làm hậu thuẫn, chính mình lúc lui về sẽ thoải mái rất nhiều.
Tiếp tục hướng về phía trước leo lên, rất nhanh, Đường Tam vượt qua vị trí lúc trước cực hạn của hắn, leo lên bậc thứ tám mươi. Tới nơi này,tại đây …toàn diện uy áp lên thân thể mới lại một lần nữa cảm nhận được. Thở sâu, Đường Tam tiếp tục hướng về phía trước,lúc leo đến bậc thứ một trăm, bước đi của hắn lúc này mới trở nên chậm chạp.
Đường Tam phát hiện, leo lên tới bậc thứ một trăm, áp lực rõ ràng tăng lên một cái cấp bậc, giống như là thực lực của chính mình tăng vọt lên, đi vào nơi này,áp lực Hải Thần ánh sáng cũng vọt tăng. Phát hiện này làm hắn hiểu được, đối với hắc cấp khảo nghiệm của bọn Đái Mộc Bạch, gian nan nhất chỉ sợ cũng chỉ là bậc thứ tám mươi.
Ngàn vạn lần đừng xem thường những bậc thang cuối, bởi vì áp lực vọt tăng, mỗi bước đi đều phải nỗ lực so với trước lớn hơn rất nhiều, huống chi,trước khi leo lên tới những bậc này, hồn lực nhất định đã bị tiêu hao không ít, áp lực đột nhiên lại gia tăng, muốn leo lên để hoàn thành những bậc cuối này, quả thật không phải một chuyện dễ dàng.
Ổn định và tiếp tục duy trì hướng về phía trước leo lên,năng lực kháng áp siêu cường của thân thể dần dần hiển hiện ra, Tam Xoa Kích Lạc Ấn trên trán Đường Tam phóng xuất kim quang lóa mắt, mỗi một bước, trong lòng hắn đều dâng lên một loại khát khao chinh phục.
Một trăm lẻ tám bậc,số bậc mà hắc cấp khảo nghiệm cần thông qua, bậc thềm rất nhanh bị dẫm nát dưới chân Đường Tam, phải biết rằng, hiện tại Đường Tam không phải một gã hồn thánh bình thường,có được tứ đại hồn cốt, hai cái mười vạn năm hồn hoàn,cường độ thân thể hắn đã vượt xa những phong hào đấu la bình thường. Cho dù là như vậy,nhưng khi hắn thông qua được bậc thứ 108, cũng rõ ràng cảm giác được thân thể trầm trọng hẳn lên, hướng về phía trước leo lên,bất luận thêm một bậc nào cũng đều trở nên thập phần khó khăn.
Hít một hụm lương khí, Đường Tam hướng ánh mắt về phía trước, chung quanh thân thể bốc lên hình thành cái bóng kim sắc kí vụ, phía trên cảnh vật có chút mơ hồ, "Khảo nghiệm mà mình phải thông qua không phải...chỉ có một trăm lẻ tám bậc a, mà là ba trăm ba mươi ba bậc. Lấy tình huống trước mắt xem ra, cho dù là ngay từ đầu triển khai hai đại lĩnh vực, chỉ sợ khả năng lớn nhất cũng sẽ không vượt qua bậc thứ một trăm năm mươi, vẫn còn không đến một nửa của khảo nghiệm.Cho dù được bọn bọn tăng phúc kỹ năng, mình thật sự có thể thông qua được ba trăm ba mươi ba bậc sao? Một cái nghi vấn thực lớn xuất hiện trong đầu Đường Tam.
Thời gian còn lại đã không đủ nửa năm,mặc dù là ở trong Hải Thần ánh sáng, tốc độ tu luyện so với bên ngoài nhanh rất nhiều, nhưng Đường Tam cũng sẽ không chủ quan cho rằng chính mình có thể tại trong ngắn ngủn nửa năm thời gian có thể lại một lần nữa tăng vọt. Xem ra, muốn hoàn thành đệ nhất khảo nghiệm: Hai lần xuyên qua Hải Thần ánh sáng, cũng không phải chuyện dễ. Chính mình còn có con đường dài hơn nữa phải đi.
Không có lại tiếp tục leo, chung quanh áp lực cực lớn đã khiến hồn lực trong cơ thể Đường Tam vận hành với tốc độ đạt tới mức độ trước nay chưa từng có, thân thể vừa mới khôi phục còn cần thời gian khôi phục lại, Đường Tam tuyệt không sẽ làm chuyện vội vã đốt cháy giai đoạn. Hắn cũng không có mở ra lĩnh vực, từ vị trí bậc thứ một trăm lẻ tám chậm rãi lui xuống.
Khi hắn thối lui đến bậc thứ tám mươi, bước chân dừng lại, thoáng do dự một chút. Dựa theo cảm giác trước đây tu luyện trong áp lực,vị trí bậc thứ bảy mươi tương đối thích hợp cho hắn tu luyện vào lúc này. Nhưng Đường Tam cũng rất rõ,nếu ở vị trí này tu luyện, nửa năm sau,cho dù khả năng kháng áp của hắn tăng lên kinh khủng, cũng không thể hoàn thành được Hải Thần đệ nhất khảo kia.
Thừa dịp chính mình lúc này hồn lực còn dư không ít, mãnh liệt cắn răng một cái, Đường Tam liền ngồi xuống vị trí bậc thứ tám mươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.