Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 291: Dương đông kích tây (1)




Sherry sửng sốt, vỗ tay lớn một cái, “Đúng vậy, ta sao lại quên mất!”
Điện thoại Sherry tít tít tít kêu lên, nhưng đối phương hiển nhiên chưa tiếp...
Lúc này trong Cuồng Thú xã đoàn của học viện Capofer, một đám đông còn đang chưa hết thèm nhìn chằm chằm màn hình lớn trước mắt.
“Nhược Trí cũng có lúc chịu thiệt.” Lôi Âu cảm thấy buồn cười, nhịn không được có chút cảm khái, “Vương Giả Mạnh Mồm này nếu là đội trưởng chiến đội nào đó, chiến đội đó chỉ sợ ngồi vững top 10, người này tuyệt đối có hi vọng tranh đoạt top 3 mạnh nhất CHF.”
Gia Luân cười nói: “Ta cảm thấy hạng nhất cũng có thể, nếu hắn là chân thật.”
“Hạng nhất còn không dễ dàng như vậy, một thế hệ trẻ tuổi của liên bang ngọa hổ tàng long, nhưng không thể không nói, đến cấp bậc này của hắn, đã sắp đến đỉnh rồi, tám chín phần mười là người của năm đại gia tộc.”
“Lola đội trưởng?”
Từ lúc bọn họ nói chuyện, Lola đã vội vã đứng dậy rời khỏi, hơn nữa ngay lập tức gọi cuộc điện thoại cho viện trưởng Scoffer, nàng muốn trên ngựa chứng thật một sự kiện.
“Tiểu Lola à? Ngươi đợi trước một chút! Ôi chao ôi chao ôi chao, cái kia chuyển đến nơi này! Khẽ chút, khẽ chút!” Điện thoại bên kia truyền đến tiếng lão Porter hổn hển tâm: “Có chuyển năng lượng tinh thể như ngươi sao? Ngươi con thỏ nhỏ này, chậm một chút, muốn nổ chết lão đầu tử ta à...”
“Tiểu Lola à, ông nội bên này đang bận, ngươi có chuyện gì? Ừm? Vương Trọng? Hắn sớm đi rồi, đi làm gì? Ta làm sao biết tiểu tử đó đi làm gì, vứt lão đầu tử ta bỏ chạy, ta còn muốn tìm hắn đây... Thôi thôi, không có việc gì ta dập trước nhé! Ôi chao ôi chao, cái đó đặt bên này!”
Thời điểm lão Porter vội vã dập điện thoại, trong mắt Lola đã toát ra hào quang nóng rực.
Quả nhiên!
Vương Trọng một giờ trước đã rời khỏi thư viện, sau đó Vương Giả Mạnh Mồm liền đăng nhập OP! Nếu Vương Trọng chính là Vương Giả Mạnh Mồm, như vậy lấy thời gian để xem, nơi hắn hiện tại có khả năng ở nhất, chính là phòng huấn luyện OP của học viện Capofer!
Lola chạy nhanh như gió, như tia chớp hướng về phía phòng huấn luyện OP chạy vội đi.
Lúc này trong phòng huấn luyện OP của học viện Capofer đang là một mảng thanh âm như sóng thần, danh tiếng cùng sức kêu gọi của Vương Giả Mạnh Mồm ở nơi đây hiển nhiên so với học viện Thiên Kinh bên kia mạnh hơn không chỉ một bậc, bởi vì thân phận thần bí, chưa rõ thuộc về thành thị nào, càng dễ dàng được càng nhiều người ủng hộ.
Khi Vương Trọng từ trong phòng huấn luyện một mình đi ra, chỉ cảm thấy trong toàn bộ đại sảnh đều đã chen chúc đầy người như họp chợ, mọi người đều đang hoan hô tên Vương Giả Mạnh Mồm, không thể không nói, trong lòng vẫn phi thường vui vẻ, đây là một loại cảm giác thành tựu, rất đầy đủ, đương nhiên hắn không thể say mê trong đó.
Thật không dễ gì mới từ trong tầng tầng người ‘giết’ ra một con đường máu lao tới ngoài phòng huấn luyện, các học sinh căn bản không chịu rời khỏi, hơn nữa còn không ngừng có người ùa vào, bởi vì kế tiếp sẽ có một đống cao thủ tiến hành phân tích đối với trận đấu này, đồng thời trên diễn đàn cũng có các loại tranh luận, kết hợp cao thủ trong CHF, mọi người đều đang đoán Vương Giả Mạnh Mồm rốt cuộc là ai, thực lực như vậy quả thực là muốn nghịch thiên mà, chiến kỹ thần bí như thế, tuyệt đối là có cao nhân chỉ điểm!
Vương Trọng nghe mà vui vẻ, dù sao không sao cả, thực chiến thực chiến, quả nhiên cần ở trong chiến đấu, mới có thể đạt được kinh nghiệm.
Với hắn mà nói thay đổi sóng ngắn hồn lực của bản thân không phải chuyện quá khó, điều này đối với người khác quả thật rất không dễ dàng, có thể có thiên phú phương diện này, nhưng bản thân sóng ngắn không có bất cứ giá trị gì, nhưng tổ hợp sóng ngắn hồn lực lại mở ra cho Vương Trọng một cánh cửa hoàn toàn mới, đây là thứ từ trong sinh mệnh phù văn lĩnh ngộ.
Mỗi một đoạn sinh mệnh phù văn như một cái mã hóa ý nghĩa thâm ảo, hắn vừa rồi sử dụng chính là lực lượng mã hóa. Casio là đối thủ rất tốt, không ngừng kích thích áp bách hắn, làm hắn theo bản năng đắc ý phóng thích, lĩnh ngộ đoạn lực lượng mã hóa kia.
Đương nhiên cũng may mắn đối phương có chút ném chuột sợ vỡ đồ, nếu vừa lên đã liều mạng, hắn thật sự chết mất, lần này vận khí tương đối khá.
Ở trong thế giới của Vương Trọng đã có định nghĩa kiểu mới đối với phù văn, hắn cho rằng, nên là “phù văn”, cái này không phải hoa văn, mà là một loại văn minh.
Một khắc đó, Vương Trọng cảm giác Morlocks chiến phủ hơn 300kg quả thực nhẹ như không có gì, không gian xung quanh tốc độ thời gian trôi cũng trở nên thong thả vô cùng, tất cả bao gồm địch thân thậm chí không khí vân vân các vật chất bên ngoài, ở trong mắt hắn đều là yếu ớt không chịu nổi như vậy, giống như tờ giấy, tựa như chỉ cần nhẹ nhàng vung tay lên là có thể xé nát!
Quá cường đại, hắn cẩn thận thể hội ghi nhớ loại cảm giác này, nếu lần này công kích là cần dưới cục diện áp bách nhất định phóng thích, rất không ổn định, vậy hắn về sau huấn luyện phải nghĩ cách xác nhận một bộ hệ thống phù văn thuộc về mình, có một không hai. Vừa nghĩ đến đây, Vương Trọng liền đặc biệt vui vẻ, hắn thích loại chuyện có tính khiêu chiến này!
Vương Trọng đang nhớ lại cảm giác hạnh phúc đó, thình lình bị người ta vỗ một cái thật mạnh ở trên vai.
Lola cười lên ‘phốc’ một tiếng, vừa rồi chạy tới liền nhìn thấy Vương Trọng thằng cha này đứng ở cửa phòng huấn luyện, sự tình đang theo phương hướng mình phỏng đoán tiến lên.
Lola cười tươi tắn: “Thật khéo đó Vương Trọng đội trưởng, hôm nay đã là lần thứ hai gặp mặt.”
Vương Trọng vẻ mặt bất đắc dĩ: “Khụ khụ, Lola đội trưởng, bạn sao lại xuất quỷ nhập thần, người dọa người, sẽ dọa chết người phải không?”
“Ha ha, Vương Trọng đội trưởng sẽ nhát gan như vậy?” Lola tựa cười mà không cười nhìn hắn.
“Cái này không phải vấn đề nhát gan hay không, là phản ứng của người bình thường, làm sao vậy, tìm mình có việc gì sao?”
Lola không tính dễ dàng buông tha, giả bộ không chút để ý hỏi: “Là có chút việc, nhưng Vương Trọng đội trưởng đến bên này làm gì vậy? Vừa rồi ta thấy bạn hình như từ trong phòng huấn luyện OP đi ra?”
Vương Trọng ngẩn ngơ.
“Xem trận đấu của Vương Giả Mạnh Mồm mà.”
Lola sửng sốt, còn có thể như vậy sao, “Bạn cũng thích Vương Giả Mạnh Mồm?”
“Đương nhiên, điều này rất khó lý giải sao?” Vương Trọng hỏi ngược lại.
Lola trợn mắt há hốc mồm, cô tự cho là nắm chắc thắng lợi, lại bị đối phương nói hai ba câu đã hóa giải, cái này... tựa như không thể bám dính không tha rồi.
Lola còn chưa phục hồi tinh thần lại, chợt nghe thấy tiếng điện thoại của Vương Trọng vang lên ‘Tít tít tít’.
“Xin lỗi.” Vương Trọng hướng cô cười cười, mở ra điện thoại.
Một hình ảnh mô phỏng xuất hiện ở trước mặt hắn, chỉ thấy trong hình ảnh xuất hiện là Scarlett, ở bên cạnh cô còn có Barron mặt tái nhợt, ôm cánh tay ngồi, tựa như đã bị thương.
Nhìn thấy trong hình ảnh đồng thời xuất hiện Vương Trọng và Lola, Scarlett cũng ngây người, hiển nhiên cũng không ngờ tới Lola vừa rồi còn ở trong đại sảnh cùng mọi người cùng nhau xem trận đấu lại xuất hiện ở chỗ Vương Trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.