Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 24: Cái bánh or cạm bẫy?




Vương Trọng cũng nhìn Grace, đại danh vị này muốn không biết cũng khó, hầu như là niềm kiêu ngạo mấy năm qua giáo viên và học sinh Học viện Thiên Kinh treo ở bên miệng,... Thật ra cũng có thể xưng là huy hoàng quá khứ của học viện, hắn có thể cảm nhận được lực lượng mang tính bùng nổ dưới chế phục màu bạc của Grace. Chiến sĩ hai mươi tám tuổi không thể nghi ngờ là đang hướng tới đỉnh phong, loại lực lượng này rất khó che giấu.
Nếu Grace biết Vương Trọng hiện tại nghĩ là điều này, đại khái cũng sẽ dở khóc dở cười, thế này không giống người trẻ tuổi bình thường.
“Khống chế là thủ đoạn hữu hiệu thời điểm đối mặt đối thủ ngang ngửa, nắm giữ chiến kỹ khống chế nhất định đối với mỗi một chiến sĩ đều sẽ có trợ giúp rất lớn.” Scarlett đứng dậy nói. Nàng rất thưởng thức mấy thiên văn chương của Vương Trọng, nhất là ý kiến về khống chế.
Grace cười cười, “Còn có ý tưởng khác không?”
Lúc này một học sinh hàng đầu tiên đứng lên, “Grace đạo sư, em không cho rằng một tên bỏ đi nói bậy có gì đáng giá thưởng thức, theo đuổi khống chế là biểu hiện của kẻ yếu, so với lãng phí thời gian ở phương diện này, vì sao không tìm kiếm chiến kỹ sát thương cao, em cảm thấy đây là đầu cơ trục lợi, biểu hiện của người nhu nhược!”
Cũng đến từ năm thứ ba của phân viện chiến sĩ, đồng thời cũng là chiến đội trung tâm của Thánh Tài Quyết: tiên phong Patilu, xưa nay lấy thô bạo trứ danh, học đệ học muội phân viện chiến sĩ đều rất sợ, người này xuống tay thường xuyên không nhẹ không nặng, động cái là đem người đối luyện đưa vào bệnh viện.
Grace mỉm cười, cũng chưa tức giận, “Đây cũng là một loại quan điểm.”
Patilu mặt không đổi sắc ngồi xuống. Hắn là đến từ thành phố Stowler, chẳng qua đắc tội người ta, gia tộc liền đem hắn đưa đến nơi đây, hắn đối với nơi này không có cảm giác thuộc về, lại càng sẽ không để ý Grace thấy thế nào.
Grace nhìn thoáng qua Vương Trọng, tiểu tử này có ý tứ, thế mà không để ý người khác nói hắn như vậy, vẫn lão thần tự tại, hoàn toàn không đếm xỉa đến, nếu dễ dàng như vậy mà nói, cô lần này không phải đến vô ích rồi.
“Vương Trọng, ta thấy ngươi ở phương diện này rất có tâm đắc, nói cho mọi người một chút.” Đây đã là lần thứ hai Grace điểm danh Vương Trọng, tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc, ngay cả trong lòng Scarlett cũng chậc chậc lấy làm kỳ, tuy Vương Trọng viết văn chương không tệ, nhưng hẳn là chưa đến loại trình độ đó, huống chi thực lực cá nhân của hắn quá yếu, điều đó ở hoàn cảnh hiện tại là phi thường bị lên án.
Vương Trọng thì không sao cả, “Cá nhân tôi cảm thấy, cho dù tồn tại người vô địch thiên hạ, cũng không phải tôi, cho nên nhất định sẽ gặp phải đối thủ không sai biệt lắm, thậm chí tình huống lấy ít địch nhiều, chiến kỹ khống chế tiêu hao tương đối nhỏ, có thể công có thể thủ, nếu chiến đội phối hợp càng cực kỳ quan trọng, có thể nói, ắt không thể thiếu.”
Grace vỗ vỗ tay, “Tôi cũng cho rằng như vậy, chiến kỹ khống chế ưu tú có thể mang đến lợi ích chiến trường rất cao, đồng thời loại lý giải chi tiết hồn lực này cũng không gây trở ngại ngươi theo đuổi chiến kỹ cường đại...”
Kế tiếp Grace bắt đầu kết hợp thực tiễn của mình triển khai giảng thuật, nàng cũng chưa đưa ra cụ thể chiến kỹ khống chế, mà là cung cấp lý niệm, cho người ta cá không bằng dạy người ta bắt cá, rất hiển nhiên Grace khác với giáo viên truyền thống, nàng là xuất phát từ thực tiễn, chia sẻ lý giải trong quá trình trưởng thành của bản thân.
Rất nhanh trong ngoài phòng học đều một mảng im lặng, chỉ có thanh âm Grace. Vị nữ chiến thần Thiên Kinh này có được sức quyến rũ cá nhân phi thường mạnh, các khóa khác nhau có lý giải khác nhau, đây mới là cảnh giới giảng bài cao nhất, dẫn dắt học sinh tự hỏi.
Thời gian qua nhanh, mắt thấy sắp kết thúc, Grace nhìn thoáng qua học sinh rậm rạp bên ngoài, đang thời điểm cân nhắc có cho bên ngoài một cơ hội hay không, một tiểu nha đầu tinh quái đã chui vào.
Chính là Emily, thế này nếu cũng nhìn không ra, cô đã quá ngu ngốc.
“Grace đạo sư, tôi tên là Emily, tôi có vấn đề muốn hỏi!” Nói xong mở to đôi mắt đơn thuần đáng yêu ngập nước, một đám huynh đệ chuẩn bị mắng vốn trong ngoài phòng học cũng liền dẹp cờ thu trống, đều xấu hổ đối đầu với tiểu cô nương đáng yêu như vậy.
“Assassin Emily, hoan nghênh cô tới Học viện Thiên Kinh.” Grace cười nói.
Mọi người nghị luận ầm ầm một phen, thì ra là người gia tộc thích khách giết người không chớp mắt, may mắn vừa rồi chưa mở mồm mắng.
“Tôi có được hỏa diễm dị năng, nhưng tôi không muốn trở thành dị năng sư thường quy, mà là dị năng chiến sĩ, ngài có đề nghị gì không?”
Emily rất khát vọng, bởi vì vị trước mắt này cũng là hỏa diễm dị năng, mà đã thành tựu hỏa diễm dị năng chiến sĩ cường đại.
“Hỏa diễm dị năng thuộc loại dị năng tương đối cường đại, cũng tương đối nhiều, nhưng phương thức của mỗi người cũng không cố định, trong một thế hệ mới có hai người nổi bật, Chamir thành phố Hỏa Diễm, xem như người thuần phát ra truyền thống, hỏa diễm năng lực của cô ấy có khuynh hướng phát ra mang tính bùng nổ, hơn nữa hồn hải dị thường cường đại, một người nữa là Lola của thành phố Capofer, có được thông linh hồn thú Hỏa Diễm Bạo Hùng, cho nên cô ấy càng thêm chú trọng phụ trợ hồn thú của mình, mỗi người đều có đặc điểm riêng, cái gọi là anh hồn chiến sĩ chính là đem sở trường của mình phát huy ra, chỉ có làm chính mình, mới có thể đúc ra cường giả!”
Khi Grace nói xong, toàn bộ phòng học đứng dậy vỗ tay, bên ngoài cũng vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Tan học, một đám người cuồn cuộn đuổi theo bóng người Grace mà đi, trong phòng học lập tức thanh tĩnh.
Mã Đông Đông hưng phấn, “Kháo, bạn hữu, ngươi thê thảm rồi, sao ta cảm thấy nữ chiến thần của chúng ta không có ý tốt, ngươi có phải nhìn lén người ta tắm rửa hay không... Không đúng, như vậy ta cũng không thấy được ngươi.”
Vương Trọng sờ sờ mũi, “Miệng chó không mọc ngà voi.”
“Hắc hắc, ngươi bị đặt ở trên lửa nướng rồi. Ta thấy đám người Reeves không mong đợi ngươi chút nào.” Mã Đông nói, đám người Reeves loại phái thực tiễn này ghét nhất chính là loại không có bản lãnh gì còn thích chỉ điểm lung tung.
“Mã Đông Đông, ngươi tên nhát gan này, đi ra ngoài đừng nói ngươi ta biểu ca của là!” Emily nói, “Vương Trọng ca, ai muốn bắt nạt anh, em đánh bọn họ nằm úp sấp!”
“Này, này, ta mới là anh của ngươi, ngươi đừng gây chuyện cho Vương Trọng.” Mã Đông tuy cả ngày đùa cợt, nhưng tâm kế so với người khác cũng cao hơn. Phàm là có bối cảnh gia tộc, cho dù động thủ cũng đều sẽ nắm giữ chừng mực, sẽ không tùy tiện xuống tay độc ác, nhưng đối với người thường lại khó mà nói.
“Hừ, biết rồi, thực dong dài, em không ngốc!” Emily cười nói, “Anh Vương Trọng, giữa trưa em mời anh ăn cơm, cảm tạ anh lần trước mở đường.”
“Được, vũ khí làm xong rồi?”
“Không, em từ chối rồi!” Emily nói.
“Cái gì, vũ khí của Moore lão nhân em cũng không lấy, điên rồi!” Mã Đông cả kinh kêu lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.