Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 230: Vương Giả Mạnh Nhất Laffer vô hạn luân trảm!




“Đại ca, ngươi cảm thấy ai có thể thắng?” Juan cảm giác mình có thể thua Vương Giả Mạnh Mồm coi như may mắn, đối mặt khí tràng như vậy, hắn đi lên nháy mắt bị diệt.
Kostan lắc đầu, hắn thật sự không biết, Vương Giả Mạnh Mồm nhìn như rất yếu kém lại có một sát chiêu trí mạng, nhưng Teveland-Hề Dạ đã dùng ra Long Tinh Khải, hắn thực sự chưa từng nghe nói như vậy còn có thể thua, có được Long Tinh Khải đã đứng ở thế bất bại.
Khoảng cách hai người chỉ có không đến hai mươi mét, khoảng cách sinh tử, ở trên loại khí thế này, chỉ cần Teveland đột phá tới, vậy Vương Giả Mạnh Mồm chỉ có chỉ còn đường chết, dưới loại lực lượng bành trướng này, đã vượt xa chênh lệch kỹ thuật, bất cứ bộ pháp hoặc là dị năng nào cũng không thể bù lại.
Thập Tự Luân có thể ngăn cản Long Nữ tiến công sao?
Teveland-Hề Dạ chậm rãi kéo ra thương thế, cô lần đầu tiên gặp được loại đối thủ này khiến cô không thể nào phát huy, chiến kỹ của cô đối mặt đối thủ như vậy thế mà không thể nào thi triển. Tuy cô nhất định sẽ thắng, nhưng không biết sao luôn cảm thấy có chút nghẹn khuất, hoặc là nói, ngay từ đầu cô đã không đem hắn coi là đối thủ, có thể kiến thức được Long Tinh Khải cũng coi như là phúc khí của hắn.
Người không hiểu đã bắt đầu ủng hộ Vương Giả Mạnh Mồm, nhưng hơi có chút kiến thức liền biết, Teveland-Hề Dạ tuy vẫn chưa đúc được anh hồn, nhưng Long Tinh Khải của cô có thể thoải mái ngăn cản công kích 200 Glasso, một khi tới gần người, Vương Giả Mạnh Mồm sẽ thành chuột trong hũ.
Ngay từ đầu, đây đã không phải một trận đấu ngang tay.
Tay Mã Đông đang run rẩy, hắn biết, phi thường rõ ràng Long Tinh Khải là gì. Một người có thể sử dụng ra Long Tinh Khải, hiện tại là công chúa, tương lai là nữ vương, bọn họ người như thế ngay cả tư cách cũng không có, nhưng nhìn ánh mắt Vương Trọng, loại kiên định kia, vì sao phải uể oải, vì sao hối hận?
Người chết chim hướng lên trời, mấu chốt là phải chiến cho thống khoái!
Vương Trọng đang hưởng thụ quá trình này, hắn cũng nên hưởng thụ quá trình này!
Lúc này hai tay Vương Giả Mạnh Mồm cũng đã xảy ra biến hóa, hai chiếc Thập Tự Luân điên cuồng xoay tròn, đã không nhìn thấy đôi tay Vương Giả Mạnh Mồm nữa, trong chốc lát tựa như ngay cả thân thể cũng như ẩn như hiện, hai chiếc Thập Tự Luân thật lớn hình thành, chẳng những ngưng tụ hồn lực của Vương Giả Mạnh Mồm, xoay tròn mang đến lực xoay tròn càng cắt tất cả chung quanh, làm phụ cận Thập Tự Luân cũng dao động hẳn lên.
Ánh mắt Teveland phi thường lạnh lùng, mạnh nhất chỉ 200 Glasso, Long Tinh Khải của cô có thể thoải mái phòng ngự được, cô muốn làm là không phải đánh giết Vương Giả Mạnh Mồm. Nói thẳng, bản thân Vương Giả Mạnh Mồm phi thường yếu, cô muốn xem rốt cuộc là lực lượng Long Tinh Khải lợi hại, hay là Laffer Thập Tự Luân trảm lợi hại!
Sát!
Oành...
Mặt đất vỡ nát, chiến khí của chiến trường Omah trong nháy mắt này sôi trào, Teveland-Hề Dạ như một con cự long rít gào lao ra, miệng rồng mở ra, một thương này cô có thể sẽ hủy thiên diệt địa —— Kinh Long Phá Hư Thương!
Lúc này đôi mắt Vương Giả Mạnh Mồm bỗng nhiên trợn trừng, hai chiếc Thập Tự Luân xoay tròn tốc độ cao thế mà... Thượng Đế, thế mà không thể tưởng tượng ghép vào nhau???
Nháy mắt, Thập Tự Luân bay ra, nháy mắt rời khỏi đôi tay Vương Giả Mạnh Mồm, Thập Tự Luân như là nháy mắt di động, một giây tiếp theo đã tới trước mặt Teveland-Hề Dạ.
Oành đùng đùng...
Thập Tự Luân to lớn điên cuồng ép lên Kinh Long Thương, thế công ban đầu của Teveland ở trong nháy mắt đó lấy năng lực phản ứng kinh người đưa ngang thương lập tức biến thành phòng ngự, Thập Tự Luân cắt ở Kinh Long Thương thương xoay tròn tốc độ cao, giống như lưỡi hái tử thần thu gặt vô hạn.
Một giây sau, Kinh Long Thương hồn lực thêm vào bùng nổ, cường độ xoay tròn của Thập Tự Luân không giảm chút nào chém về phía Teveland, Teveland nháy mắt chắn ngang đôi tay, Thập Tự Luân trực tiếp chém ở trên Long Tinh Khải của đôi tay.
Một giây tiếp theo, máu liền theo khóe miệng Teveland chảy ra bên ngoài, mà lục phủ ngũ tạng Teveland càng là nháy mắt bị thương, lực lượng bề ngoài chỉ có không đến 200 Glasso, nhưng đây chỉ là lượng phát ra trong 0.1 giây...
Tháp tháp tháp tháp tháp tháp tháp...
Một bước, hai bước, ba bước.
Chỉ lui ba bước!
Bánh xe to lớn xoay tròn giống như động cơ vĩnh cửu bắt đầu phát động, đôi tay Teveland đã mất đi tri giác, cô nghiến chặt hàm răng, cô là Teveland-Hề Dạ, người kế thừa Long Tinh Khải, nhất định có thể đứng vững, nhất định có thể đứng vững!
Nhưng Thập Tự Luân xoay tròn vô hạn ở trong không ngừng xoay tròn hấp thu hồn lực của Teveland, đây mới là trí mạng nhất đáng sợ nhất, đây là vũ khí tử thần năm đó Laffer mất đi toàn bộ mà sang tạo ra, không vì bất cứ ý chí nào mà chuyển dời, không ai có thể kháng cự!
Oành... Hào quang bắn tung tóe.
Thập Tự Luân tính cả Teveland-Hề Dạ, cùng nhau biến mất ở trong gió bụi luân trảm khủng bố cuốn lên!
Trên chiến trường, chỉ còn lại có Vương Giả Mạnh Mồm vẫn đứng ở nơi đó. Đúng vậy, hắn có thể để lại cho đối thủ vẫn như cũ là sự tuyệt vọng.
Cho dù là Teveland-Hề Dạ.
Vương Giả Mạnh Mồm, thắng!
Thời gian dừng lại ở giờ khắc này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không thể từ trong mọi thứ trước mắt tỉnh táo lại, Long Tinh Khải được xưng phòng ngự mạnh nhất thế mà bị chém tan rồi?
Chẳng lẽ vô hạn thần chiến kỹ Laffer vô hạn luân trảm mạnh nhất trong lịch sử đã sống lại???
“Đây là Vương Giả Mạnh Nhất sao?” Không biết là ai thì thào nói một câu.
Một giây tiếp theo, thế giới sôi trào, bọn họ muốn nghênh đón thần thoại mới sinh ra, trên không thành thị vang vọng Vương Giả Mạnh Nhất chấn thiên động địa!
Mã Đông hoàn toàn không nhìn sự sôi trào chung quanh, đầu óc trống rỗng, thẳng đến khi nhìn đến cửa phòng huấn luyện mở, Vương Trọng đi ra, linh hồn hắn như trở về vị trí cũ, đúng vậy, thắng rồi!
Chỉ cần còn sống, sẽ có kỳ tích!
Mã Đông lao vút về phía Vương Trọng, trực tiếp hướng Vương Trọng lao tới. Bạn học Vương hơi sửng sốt, nhưng phản ứng vẫn thần tốc, Mã Đông lập tức bổ nhào vào trên tường.
“Xem mày nhảy nhót kia, hẳn là sống lại rồi!”
Mã Đông vẻ mặt ủy khuất bò dậy, “Mày cũng quá không đủ ý tứ, thế mà không biết an ủi một phen tâm linh tổn thương của tao.”
Nhìn thấy bộ dáng không nói được câu tử tế nào của hắn, Vương Trọng an tâm, “Xem ra mày đã khôi phục ý chí chiến đấu.”
“Ha ha, nghèo nhất cùng lắm đi xin cơm, không chết cuối cùng có thể quật khởi! Teveland cũng có thể bị người ta lật đổ, Assassin tính cái chim!” Mã Đông cười ha ha, thật ra vừa rồi trong hốc mắt cũng vẫn ươn ướt: “Tao khoảng thời gian này mẹ nó là não tàn, nhớ tới cũng buồn cười! Đi, kiếm mấy bình rượu về ký túc xá ăn não tàn đi!”
“Còn uống?”
“Hôm nay phải uống!” Mã đại xã trưởng khôi phục vài phần phong thái chỉ điểm giang sơn ở trong Kỳ Ba xã: “Tương lai thủ phủ thế giới sẽ rất bận rộn, hiện tại uống rượu cùng mày là cho mày mặt mũi, hãy quý trọng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.