Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 218: Toàn ngôi sao




“Qua đêm, hai chúng ta? A!” Rốt cuộc Scarlett tỉnh táo lại, mặt càng đỏ hơn, “Khụ khụ, được, Vương Trọng đội trưởng, bạn thật sự được nha, thế mà còn ẩn giấu thủ đoạn như vậy, mình còn luôn cho rằng bạn là cung tiễn thủ, thì ra kiếm cũng dùng tốt như vậy, luyện thêm mấy thứ, bạn cũng có thể đuổi kịp Vương Giả Mạnh Mồm!”
Vương Trọng cười gật gật đầu: “Nói cho bạn một bí mật đi, thật ra mình chính là Vương Giả Mạnh Mồm!”
Scarlett ngẩn người, nhịn không được cười ra tiếng: “Mình còn cho rằng bạn vẫn luôn thích thu mình, thì ra đội trưởng đại nhân cũng có một mặt chém gió nha, nhưng xem bạn hôm nay biểu hiện tốt như vậy, coi như bạn là Vương Giả Mạnh Mồm. Vương giả huynh, mình là fan nho nhỏ của bạn, có thể mời bạn ăn bữa khuya hay không?”
Vương Trọng nhún nhún vai, “Mỹ nữ mời, có thể nào từ chối chứ.” Hai người đều cười, đây là một đêm tốt đẹp, Scarlett đối với tương lai của chiến đội Thiên Kinh càng thêm tràn ngập chờ mong.
Tràn ngập hy vọng đối với tương lai hiển nhiên không chỉ một mình Scarlett, hôm sau trở lại học viện, bầu không khí toàn bộ học viện đã hoàn toàn thay đổi.
Trước kia học viện Thiên Kinh có danh xưng học viện hậu cần, cả ngày leng keng thùng thùng nghiên cứu kỹ thuật phù văn nhiều hơn xa so với đi sân huấn luyện, đối với tương lai cũng không có hy vọng quá lớn, toàn bộ học viện đều ở vào một loại trạng thái ăn chờ chết.
Nhưng hiện tại, tựa nhau trên mặt toàn bộ học sinh đều bắt đầu tràn đầy loại thanh xuân kích tình kia, vô luận làm chuyện gì cũng như đặc biệt có sức sống, vừa mới sáng sớm, sự yên tĩnh trong vườn trường đã bị tiếng đàm luận tốp năm tốp ba đánh vỡ.
“Ta thấy học viện chúng ta năm nay có trò để xem đây, đây là muốn đúc lại tiết tấu năm đó Grace đạo sư xông vào top 8?”
“Có khả năng đó! Năm trước Capofer đánh bại Adolf, đoàn đội thi đấu cũng đánh rất vất vả, chúng ta ngày hôm qua đoàn chiến mới dùng bao lâu? Ba phút đồng hồ? Hơn nữa không tổn hại một người nào.”
“Thật sự đến cấp bậc đội mạnh, đoàn chiến mới là trọng điểm! Có trận dung đoàn chiến mạnh như vậy, đánh nổ Capofer đi!”
“Vậy cũng rất khó san bằng kỷ lục tiến vào top 8 của Grace đạo sư. Năm nay nghe nói có không ít gia tộc cùng đại thế gia lánh đời đều sẽ tham gia, rất nhiều cao thủ trẻ tuổi ẩn giấu của liên bang, cạnh tranh khẳng định so với CHF lần trước kịch liệt hơn nhiều, cho dù Capofer loại từng ở top 8 này, lần này cũng không nhất định có thể xông tới top 16 đâu.”
“Chúng ta có Glory! Còn có Barron! Còn có Scarlett! Chiến sĩ mạnh nhất, trọng trang mạnh nhất còn có hai súng mạnh nhất, kháo, xa gần đều tốt, đội hình vô địch bao nhiêu! Quản đối thủ của hắn là ai, sợ cái chim!”
“Nói, các ngươi cảm thấy Glory và Barron, đơn đấu ai mạnh hơn?”
“Vẫn là Glory đi? Hôm qua phát huy cảm giác hoàn toàn không tới đỉnh, Barron quả thật cũng rất mạnh, nhưng càng nhiều là tác dụng của đoàn đội, đơn đấu với Glory hẳn là vẫn không có bao nhiêu cơ hội.”
“Mẹ nó ngày hôm qua khi đưa Barron lên làm ca sợ hãi, không ngờ thế mà lại là vũ khí bí mật. Barron đoạn thời gian trước không phải nói hồn hải bị thương nặng, cũng sụp đổ rồi sao? Xem ra là chiến đội bắn đạn khói!”
“Có khả năng, vậy mới gọi là giả trư ăn thịt hổ, giả bộ thực lực! Mệt ta ngày hôm qua lo lắng đề phòng.”
“Thật ra Scarlett cũng rất mạnh, tuy thua một trận, nhưng trong đoàn chiến biểu hiện đáng khen, hơn nữa thua cũng là Cecil, Đó là mãnh nhân cuối cùng ở trong đoàn chiến một đánh năm.”
“Một đánh năm... Đây tuyệt đối không phải khen tốt đẹp gì, hắc hắc, ngươi nha cố ý!”
“Ha ha ha, hiện tại nếu là có người đến Adolf nói câu này, bên kia khẳng định nổi điên!”
Đủ loại tiếng nghị luận tràn ngập ở trong vườn trường, nói cái gì cũng có, nhưng từ trên xuống dưới tràn đầy loại bầu không khí hưng phấn cùng mong đợi đối với CHF tương lai lại là tuyệt đối nhất trí.
Không hề nghi ngờ, Barron và Glory thành ngôi sao cùng anh hùng bắt mắt nhất, hôm qua mặc kệ là phần đơn đấu hay là phần đoàn chiến, trên cơ bản đều là hai người này ở trên biến chuyển mấu chốt ngăn cơn sóng dữ, ít nhất từ mặt ngoài xem ra chính là như thế, tựa như trận đấu bóng rổ, khán giả luôn đem ánh mắt tập trung đến trên thân các siêu cấp siêu sao giá trị con người ngàn vạn trên sân bóng, vì bọn họ ném vào từng lần tiến công không thể tưởng tượng mà điên cuồng, lại không biết giáo luyện ngồi ở dưới sân không ngừng nhằm vào đấu pháp đối thủ để tiến hành thay đổi đội hình, thay đội viên, điều chỉnh công phòng, thật ra mới là chỗ mấu chốt nhất của đội bóng thắng lợi.
Tác dụng cá nhân chung quy khó có thể so sánh với đoàn đội, nhưng hiệu ứng siêu sao, từ xưa đến nay đều là như thế.
Scarlett hôm nay mặc một bộ váy nhiều nếp gấp đẹp đẽ, còn cố ý vô tình ở căn tin học viện ăn sáng một chút, kéo dài nửa giờ, kết quả ‘ngoài ý muốn’ đụng phải Vương Trọng, sau đó vui vẻ đi cùng.
“Ha ha, công lao đội trưởng đại nhân của chúng ta hình như không có ai nhớ rõ nhỉ.”
“Phải không?” Vương Trọng hôm nay đặc biệt thần thanh khí sảng: “Xem ra cần thiết ở mặt trái quần áo in vài cái chữ to, viết lên ‘Đội trưởng đại nhân mới là công thần’.”
“Chỉ cần bạn mặc.” Scarlett bị vẻ mặt đó của hắn chọc cười không ngừng: “Mình cam đoan in đặc biệt bắt mắt cho bạn, in thành 4d cũng không có vấn đề gì!”
“Vương Trọng? Scarlett?” Thanh âm Hyman ở sau lưng vang lên, cầm trong tay một tờ báo đi lên theo.
“Hyman học tỷ thế mà lại có thói quen đọc báo giấy?”
“Bình thường thôi, tôi là tối ghé nhất loại hoài cổ, rõ ràng điện thoại nhanh và tiện như vậy, cứ muốn muốn làm loại bệnh hình thức này, nhưng thôi, tờ báo này khác thường.” Hyman đắc ý giơ giơ lên.
“Báo thế nào vậy?” Scarlett tò mò ghé qua.
“Tự đọc đi!” Hyman nhịn không được cười to, đem báo mở ra ở trước mặt hai người, chỉ thấy trên đầu đề thế mà lại in một tấm ảnh chụp cực lớn, chính là trong nháy mắt trong trận hôm qua, Barron đem Rosenberg hất bay. Không thể không nói, thật đúng là chỉ có bảo trì thứ này mới có thể có loại hương vị cấp bậc này, đương nhiên con đường truyền bá chủ yếu vẫn là điện thoại.
Trong ảnh chụp Barron đẹp trai chưa nói tới, nhưng cực kỳ khí thế, hương vị nam nhân bùng nổ, tích tắc đó trừng mắt rống giận, chụp hình tương đối khí phách, lại phối hợp một cái tiêu đề bắt mắt: học viện Thiên Kinh đại thắng học viện Adolf, sáng tạo chiến tích thi đấu giao lưu tốt nhất mười năm qua!
“Báo trường?”
Hyman khinh thường nói: “Là báo chiều Thiên Kinh! Ha ha, lần này chúng ta sắp hot rồi! Đúng rồi Vương Trọng, Mã Đông đâu? Thằng cha đó tự xưng đại sư kinh tế học, kiếm được một chức dẫn đội, loại thời điểm này hắn nên nhảy ra làm chút tuyên truyền, phối hợp thanh thế mà, phí tài trợ của mấy xã đoàn chúng ta năm nay có thể tăng hay không là trông vào đợt này!”
Vương Trọng buông buông tay: “Tôi cũng không biết hắn ở nơi nào, gần đây thằng cha đó cũng không về ký túc xá.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.