Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 161: Nằm thương Vận Mệnh Thạch




Chỉ là hắn sao có thể không mất một cọng lông tiến vào?
Phàm là người có chút thường thức không gian đều biết, khe hở chiều không gian dị thường nguy hiểm, đừng nói nhân loại, trừ thú chiều không gian, bất cứ sinh mệnh nào tiến vào đều có thể bị xé thành mảnh vụn, cho dù may mắn giữ được một mạng, có thể sẽ có dị biến so với tử vong càng thê thảm hơn.
Vương Trọng lại cảm giác tình huống mình vẫn ổn, nhìn một chút cửa vào, vua nhện biến dị lao tới hẳn là không có vận khí tốt như vậy.
Trên thực tế, vua nhện biến dị đang ở lối vào điên cuồng rít gào, nơi này là cấm khu của nó, nơi ngay cả nó cũng không thể tiến vào, lại bị một sinh vật nhỏ yếu đi vào, đương nhiên cũng có khả năng đã chết ở trong. Bản năng sinh vật nói cho nó, nơi đó không phải chỗ nó có thể tiến vào.
Đã tới thì thôi, Vương Trọng ở trong tư liệu của trường học từng nhìn thấy liên quan tới khe hở chiều, nói như thế nào đây, khe hở chiều đều là không ổn định, có thể sẽ duy trì mấy chục năm hơn trăm năm, có thể chỉ có một ngày, khe hở chiều này rất có thể là gần đây mới xuất hiện.
Vương Trọng là nằm dưới đất nhìn chung quanh, thương thế của hắn cũng không nhẹ, cho dù có được chiến kỹ tốt hơn nữa, hồn lực không đủ là vết thương khó lành, đối mặt loại quái vật này có thể tuyệt đối nghiền áp hắn, chiêu số nào cũng vô dụng, chỉ mong đám người Emily có thể thoát khỏi những sinh vật này, nếu mình mạnh hơn chút nữa thì tốt rồi, hồn lực nếu có thể đột phá một trăm, những con nhện nhỏ kia có thể dễ dàng diệt sát, cho dù đánh không lại quái vật cấp năm, chạy cũng không có vấn đề, không đến mức bị ép vào hoàn cảnh như vậy.
Chung quanh một mảng yên tĩnh, cái gì cũng không có, đổi một người khác có thể sẽ sợ hãi, chẳng qua Vương Trọng từng trải qua thế giới hắc ám so với cái này càng tĩnh mịch hơn nữa, loại mảnh vỡ không gian có sắc thái, có khuynh hướng cảm xúc này đã tốt hơn quá nhiều rồi.
Vương Trọng nằm trên mặt đất nhìn lối vào, Simba từng kể cho hắn rất nhiều chuyện xưa về không gian, bao gồm mảnh vỡ không gian, cửa vào mảnh vỡ không gian cũng chia rất nhiều loại, đơn hướng, song hướng, mà căn cứ tình trạng gợn sóng quay về cửa vào không gian này xem, đây là đơn hướng.
Xem ra vận khí không tốt cho lắm, hoặc chết đói, hoặc theo mảnh vỡ không gian tiêu tán xong đời, tựa như chỉ so với bị vua nhện biến dị ăn tốt hơn một chút xíu.
Vương Trọng nhịn không được cười khổ, tiếc nuối sao, khẳng định có, tiến vào năm thứ hai hắn mới chính thức cảm giác được khoái hoạt của cuộc sống, lúc này vừa mới hưởng thụ không được bao lâu đã phải trở lại, có chút buồn bực.
Thời gian trôi qua ở trong mảnh vỡ không gian ý nghĩa không lớn, không gian pháp tắc ở trong mảnh vỡ cũng tan vỡ, cho nên sẽ thường xuyên xuất hiện các loại tình huống không thể tưởng tượng.
Vương Trọng nằm, kiểm tra thương thế, tay phải gãy xương, xương sườn gãy ba cái, may mắn thân thể hắn đủ kiên cường dẻo dai, đều không phải vết thương trí mạng, chỉ là cú đánh mạnh mẽ kia khiến hắn không thể động đậy.
Điện thoại cái gì ở đây đều mất linh, chỉ có hồn lực chậm rãi khôi phục. Đòn nặng nề vừa rồi tuy đã đánh tan hồn lực của Vương Trọng, nhưng lấy hồn hải của hắn khôi phục là rất dễ dàng.
Không gian nhìn có hạn như vậy, Vương Trọng thế mà thật sự nhìn ra một số thứ không tầm thường, mảnh vỡ không gian này không phải đứng yên.
Mà là lấy hình thức kỳ lạ nào đó xoay tròn!
Xoay tròn kỳ diệu, nhìn như lộn xộn không có quy luật, nhưng tỉ mỉ tìm hiểu, vô luận xoay tròn như thế nào, cuối cùng phương hướng lực lượng cũng là nhất trí.
Vương Trọng theo thói quen lâm vào trong trầm tư, lực xoay tròn không thể nghi ngờ là khó nắm giữ nhất trong chiến kỹ, cũng là tính biến hóa mạnh nhất, rõ ràng có tính biến hóa phức tạp, nhưng lại có thể tạo thành điểm duy nhất lực lượng ngưng tụ, sức bạo phát đó có thể xưng là kinh thế hãi tục.
Vương Trọng từng tự nghiên cứu, trước kia cũng từng thảo luận với Simba, chẳng qua hắn vẫn chỉ có thể lý giải một chút da lông, mà không gian tan vỡ này, tựa như đang lấy phương thức kỳ diệu nào đó công bố lý luận xoắn ốc.
Không ai biết mảnh vỡ không gian là đến từ đâu, từ sau khi lỗ đen sinh ra, Địa Cầu đã xuất hiện loại hiện tượng này, tuyệt đại đa số mảnh vỡ đều nguy hiểm, đương nhiên cũng có một số mảnh vỡ mang đến cho nhân loại lợi ích cực lớn, chỉ là những cái đó đều nắm giữ ở trong tay cao tầng liên bang, thế lực người thường, thậm chí thành thị liên bang cũng không có quyền hỏi đến.
Tính cách Vương Trọng thật ra cũng cổ quái, người cũng sắp chết rồi, thế mà hoàn toàn đắm chìm ở trong lực xoay tròn, người khác mặc dù vào rồi, cũng căn bản không thể quan sát được chi tiết của thế giới này, chỉ có thể nhìn thấy một hòn đảo cô đơn hoang vắng, mà ở trong mắt Vương Trọng, tất cả cái này đều chỉ là bề ngoài, toàn bộ sự vật nơi này, đều đang công bố ý nghĩa thâm ảo của xoắn ốc.
Tay Vương Trọng cũng nhịn không được bắt đầu co co duỗi duỗi, gần đây luôn luôn luyện tập Thập Tự Luân, có thể nói Thập Tự Luân này bản chất là xoay tròn, quan sát được vật thể “xoay tròn” đầy trời, Vương Trọng nhịn không được cân nhắc tới Thập Tự Luân của mình, trong tầm mắt yên lặng, tiềm tàng xoay tròn.
Tựa như trong minh minh chỉ thiếu một tia... Bắt lấy một điểm này, trong đầu Vương Trọng đều là Thập Tự Luân bay múa đầy trời...
Ừm... Ừm?
Trên cái mũi tốt nhất có thêm cái gì đó???
“Mị ha ha ha, rốt cuộc để ta bắt được rồi, Simba quả nhiên là vĩ đại nhất!”
Chú hề đùa bỡn số mệnh to bằng một bàn tay nhào nặn cái mũi Vương Trọng, có thù báo thù có oán báo oán nha!
Vương Trọng ngẩn người, mắt cũng sắp thành mắt gà chọi rồi, rốt cuộc xác nhận tiểu gia hỏa trước mắt.
Simba cũng mặc kệ, đem cái mũi Vương Trọng chơi thành các loại hình dạng, “Ha ha, tiểu Vương Trọng, có phục hay không, mau thừa nhận chút đi, ta mới là lão đại!”
Cái mũi Simba rung rung, miễn bàn có bao nhiêu thần khí.
Một giây tiếp theo, một cái đầu lưỡi lớn từ đầu đến chân liếm Simba mặt đầy nước miếng.
Simba như chuột lội nhanh chóng bay lên, liều mạng lắc lắc, “Vương Trọng, tiểu tử ngươi quá ghê tởm rồi, thế mà đem nước miếng dính tới trên người Simba vĩ đại!”
Vương Trọng lộ ra nụ cười sáng lạn, “Vừa tỉnh ngủ đã tỏa ra sức sống như vậy sao, đến, ôm một cái!”
Simba lập tức bay qua, ở trên mặt Vương Trọng cọ cọ, đôi lão bằng hữu này rốt cuộc gặp lại rồi.
Một lát sau, Vương Trọng mới rõ, Simba bởi vì một lần trước cường hành sử dụng Vận Mệnh Luân Bàn, dẫn tới hồn hạch bị hao tổn, căn bản không thể chống đỡ hắn hành động, cách khôi phục còn xa xa không hẹn, nhưng ở trong khe hở không gian như vậy, lại có thể đem hao tổn của nó hạ xuống thấp nhất, vừa mới nhìn thấy Vương Trọng đang cảm ngộ vốn chưa xuất hiện, cuối cùng vẫn nhịn không được nhảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.