Đạo Thiên

Chương 61: Muốn Nàng Làm Hậu






Đại Thiên Đế triều, bên trong hoàng cung, tại nơi gọi là Đế điện, bên trong khắp nơi dát vàng lấp lánh, phía trên vương tọa, Đạo Tà đang ngồi đó, kim bào thêu dệt long phụng, lúc này không còn đeo lên mặt nạ, lộ ra vẻ trầm ngâm.
Trước mặt của hắn là Nhược Vân Hoa cùng với bên cạnh là một đám người hoàng tộc Đại Diễm khi trước.
Lúc này, Hồng Trấn Chu trực tiếp nói: “Bệ hạ, hiện tại nếu mở ra Bí Địa, nhất định sẽ gây kinh động khắp nơi, dẫn đến các thế lực xung quanh chú ý.
Mà bọn hắn nhất định cũng sẽ không nhượng bộ, sẽ tìm cách để chúng ta cho vào!”
Hồng Trấn Chu hiện tại là một cận thần bên cạnh Đạo Tà, cũng đồng thời huyết thệ cùng với nhận lấy hồn chủng của hắn mà làm việc, không cách nào phản bội được nữa.
Bên cạnh Hồng Trấn Chu, lúc này Khanh Huyền lập tức gật đầu: “Bệ hạ, thần thấy nên một lần cắt bỏ đi dính líu của Đại Thiên cùng Đại Diễm, từ đó chúng ta có thể danh chính ngôn thuận nắm lấy Bí Địa trong tay.
Dù sao, trước đó việc đưa ra lời mời đến các thế lực cùng là do Hồng Thiên Quân, hiện tại hắn cũng không còn..”
Nói đến đây, đám người xung quanh lập tức khinh thường nhìn nàng, lời nói đó khác nào lại một lần đổ tội lên Hồng tộc ở đây.
Thế nhưng, Đạo Tà lắc đầu, hắn nói: “Ta đã nói tha cho các ngươi thì nhất định không giết! Nhưng chuyện cắt bỏ quan hệ, Khanh Huyền nói tiếp đi!”
Nghe vậy, như thế muốn tranh công, Khanh Huyền lập tức mở miệng: “Bệ hạ, nói là cắt đứt, thế nhưng là muốn khiến cho việc người lên ngôi hoàn toàn không gây đến tứ phương dị nghị, Nói rằng bệ hạ kéo quân phản loạn, cướp đoạt hoàng vị!”
“Ồ, vậy ý ngươi cũng thấy ta như vậy sao” Đạo Tà khẽ cười, ánh mắt có chút sâu xa mà nhìn,
“Thần không dám! Chỉ có điều, hiện tại bệ hạ nên ban ra lời mời đến khắp các thế lực kia, để họ đến đây tận mắt chứng kiến triều đại thay đổi.
Như thế, cuối cùng sẽ không ai nói thêm được gì nữa!” Khanh Huyền dần hạ thấp giọng, tâm tình chờ mong.

Đạo Tà cùng những người khác đều lặng im, quả thật suy nghĩ của Khanh Huyền là đúng.
Nếu hắn có thể đứng trước toàn bộ đại lục tuyên bố Đại Diễm đã thành lịch sử, thay vào đó là Đại Thiên Đế Triều, đến lúc đó không ai dám móc nối bọn hắn với Đại Diễm nữa, và lời mời đó của Hồng Đế cũng không còn tác dụng.
“Được, vậy làm theo ý Khanh Huyền, lập tức gửi ra thư mời cho trẫm!” Đạo Tà gật đầu, để cho đám người đi hết, sau cùng còn lại Nhược Vân Hoa đứng đó, im lặng không nói một lời.
“Nữ Tế, hiện tại hẳn ngươi cũng đã hiểu tình hình thế nào.
Cũng không có cách phản kháng, thế nhưng, trẫm muốn ngươi nói ra suy nghĩ của mình đi!” Đạo Tà nhìn chăm chăm vào nàng, quả thật người được Thần Hỏa lựa chọn đều rất hơn người, Dung mạo cùng khí chất đều vô song, dáng vẻ lạnh lùng cho dù bị không chế và đứng trước quân vương cũng không thay đổi.
“Bệ hạ, người còn muốn biết điều gì ở ta?” Nhược Vân Hoa bình thường mà nói, không lộ ra lấy một phần sắc thái nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đạo Tà thấy vậy lại càng thêm thích thú, sau đó hói lại: “Muốn biết xem liệu nàng có thấy ta xứng đáng làm hoàng đế hay không?”
Nhược Vân Hoa khẽ lộ ra chút dị sắc, nhưng đồng thời cũng suy ngẫm lại một hồi.
Đối chiếu với Đại Diễm trước đây, lúc này Đại Thiên phải nói là hơn xa về mọi mặt, từ thực lực cho đến lòng dân đều hơn rất nhiều.
Nàng nắm chặt tay, sau đó thả lỏng người như thể đã buông xuống chấp niệm cuối cùng, cung kính nói: “Nếu nói bệ hạ không xứng đáng, vậy có lẽ toàn bộ hoàng đế Đại Diễm lúc trước cũng đều là phế vật! Hoàng thượng anh minh, am hiểu lòng người, có thể trong vòng một năm đưa Đại Thiên đến tình trạng thế này, thần vô cùng khâm phục! Thế nhưng, một số chuyện cũng không thể cứ thế mà cho qua được!”
Nói đến đây nàng liền dừng lại, chờ đợi xem phản ứng của Đạo Tà ra sao.
Chỉ thấy hắn tỏ ra ngạc nhiên, đồng thời hài lòng hỏi: “Vậy những chuyện không thể bỏ qua mà ngươi nói, hiện tại có thể nói cho trẫm biết?”
Nhược Vân Hoa lập tức hạ giọng trầm ngâm, mang theo cảm xúc cất giấu sâu trong lòng nói ra: “Thứ nhất, việc bệ hạ tha mạng cho đám người cấu kết Ma giáo trước kia, tuy rằng hiện tại đã là học cung của Đế triều, nhưng không có nghĩa tai tiếng trước đó sẽ bị quên lãng, ảnh hưởng đến thanh danh Đại Thiên.”
“Thứ hai, để cho Đế Ma cung tự do phát triển trong đất Đại Thiên như vậy, nhiều người còn tưởng rằng thiên hạ này là của Đế Ma Cung chứ không phải hoàng cung.”
“Thứ ba, hiện tại tuy có thể thấy rằng khắp nơi trên Đại Thiên đều là tu sĩ, thực lực bề ngoài bội tăng nhưng bên trong rất dễ mất kiểm soát.
Nếu không có biện pháp khống chế đàng hoàng, tạo phản xảy ra là điều không thể tránh khỏi.”
Ba điều nói hết, Nhược Vân Hoa lặng lẽ chờ đợi kết quả, bản thân nàng hiện tại cũng chỉ biết ra sức, không như vậy thì cũng không có cách nào tốt hơn nữa.
Đạo Tà thở dài, vốn dĩ hắn cũng không quan tâm đến mấy chuyện này cho lắm.
Ban đầu lên làm hoàng đế, một là vì dễ dàng tiếp cận Thần Hỏa hơn, hai cũng là thuận tiện lợi dụng bách tính để cho Vũ Hạo hấp thụ khí số cùng bản thân quang minh chính đại tước đoạt hồn linh kẻ khác.
Nghĩ đến đây, hắn nói: “Ngươi nói như vậy, liệu đã nghĩ tới cách giải quyết?”
Nhược Vân Hoa nói ra: “Thần mạn phép được nói!”
— QUẢNG CÁO —
Event
Sau đó nàng bắt đầu trình bày ra ý kiến bản thân, một số chuyện khiến cho Đạo Tà cảm giác khá bất ngờ, không tưởng được nữ nhân này bề ngoài tỏ ra hiền hậu nhưng bên trong lại cất giấu sát tính như thế.
Nàng muốn diệt trừ toàn bộ Hồng tộc, để cho cái tên đó biến mất hoàn toàn, đặc biệt nhắm vào Hồng Trấn Lôi, có lẽ chuyện này cũng là cảm xúc riêng của nàng.
Sau đó, ý muốn cho Đế Ma Cung chia ra thành bốn học phủ khác nhau nằm tại bốn nơi trên Đại Diễm, như vậy có thể khiến lực lượng Đé Ma Cung phân tán, dễ kiểm soát hơn nhiều.

Ý kiến này ngược lại Đạo Tà hài lòng, dù sao hiện tại thì Đế Triều hay Đế Ma Cung cũng không quan trọng nữa, cuối cùng chỉ cần Đại Thiên lớn mạnh, hắn có thể thoái mái nhận lấy nhiều thứ tốt cho tu luyện.
Sau khi nói xong đâu đấy, Đạo Tà liền gật đầu, hướng đến Nhược Vân Hoa tỏ ra hài lòng: “Tốt lắm! Vậy nhiệm vụ Đế Ma Cung trẫm giao cho ngươi xử lí.
Còn chuyện Đại Diễm, tự tay ta sẽ làm!”
“Tuân mệnh bệ hạ!” Nhược Vân Hoa cúi đầu thật sâu, sau đó định bước ra bên ngoài thì chợt nghe Đạo Tà nói: “Vân Hoa, nếu làm tốt, có thể vị trí Đế Hậu cho ngươi, trẫm cũng sẽ xem xét một chút!”
Nhược Vân Hoa khẽ rùng mình, không dám nghĩ đến Đạo Tà lại muốn nàng lên làm hoàng hậu, thế nhưng nàng ta Nữ Tế, nhất định cần phải giữ cho bản thân trong trắng mới có thể liên kết đến Hỏa thần,
Lại nghe Đạo Tà tiếp tục: “Sau khi mở ra Bí Địa, có lẽ Đại Thiên cũng không cần đến chức vụ Nữ Tế nữa.
Nếu ngươi xem xét, ngồi lên vị trí Đế Hậu chẳng phải sẽ được tùy ý làm việc ngươi muốn sao?”
Mục đích của hắn rất rõ ràng, thấy được khả năng của Nhược Vân Hoa, liền muốn lập nàng làm Hậu, để sau đó thay hắn cai quản triều chính, bản thân chuyên tâm tu hành.
Bởi vì dẫu sao, khi đã lấy được Thần Hỏa, hắn phải tiếp tục bước lên con đường phi thăng, nhất định phải tìm về gia tộc đó của bản thân.
“Bệ hạ…Chuyện này…thần nhất định sẽ cố gắng!” Nhược Vân Hoa lập tức nói ra.
Khi nghe đến chữ Đế Hậu, mặc dù lúc bình thường nàng còn chẳng buồn nghĩ đến, nhưng đó là khi Hồng Long làm hoàng đế, hiện tại, trước mặt nàng là một vị hoàn toàn khác biệt.
“Bệ hạ có ý muốn cho ta làm Đế Hậu là vì sao? Không lẽ thực sự… Không, nhất định là có nguyên nhân gì đó mới đúng!” Nhược Vân Hoa suy nghĩ trong đầu một lúc liền không dám nghĩ nữa, thế nhưng trong lòng lại hiện lên một chút chớ mong.
Cảnh tượng nàng ngồi trên đó, song song bên cạnh quân vương kia, khí chất, diện mạo cùng với thực lực không thiếu bất cứ thứ gì, làm sao lại không động lòng cho được?
Đúng lúc vừa bước ra ngoài, lại có một tên chạy vào, vội bẩm báo: “Bệ hạ, bên ngoài có Sứ giả Man Quốc đến từ Tây Hoang muốn được diện kiến!”
Đạo Tà ngạc nhiên, sau đó đồng ý: “Cho bọn hắn vào đi!”
— QUẢNG CÁO —

Event
Ngay lập tức, bên ngoài có thêm hai lão nhân thân hình to lớn bước tới, đứng trước uy thế của Đạo Tà, bọn hắn lúc này mới cảm nhận rõ tân Đế cũng không phải nói đùa, ít nhất loại khí chất kia không thua kém Man Vương của bọn hắn.
Hai người đồng thời nói: “Tham kiến bệ hạ! Chúng ta từ Man Quốc tới thăm, mang theo chiếu chỉ của Man Vương đến Đại Thiên!”
Đạo Tà bỗng tỏ ra lạnh lùng, toàn thân không bốc lên khí tức nhưng lại có một luồng áp lực kinh khủng hướng đến hai tên sứ giả, giọng nói uy nghĩ mắng: “Chiếu chỉ? Man Quốc đây là có ý gì?”
Hứng chịu lấy áp lực từ hắn, hai tên sứ giả không thể động đậy, cảm giác như bên trong hồn hải, hồn linh đang bị một bàn tay vô hình nắm chặt lấy.
Mãi một lúc sau, hai người vẫn không thể cử động hay nói ra bất cứ lời nào, lúc này Đạo Tà lại tỏ ra tức giận nói: “Man Quốc xem ra là muốn khinh thường trẫm? Không đọc lên được thì mau quay về đi.
Nói với Man Vương các ngươi, một tháng sau Đại Thiên chính thức xưng danh, hắn muốn nói gì thì đến trước mặt ta mà nói!”
Sau đó hắn buông ra hồn lực, để cho hai tên sử giả thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt đi mà nhìn hắn, Cuối cùng không dám nói gì mà chạy ra khỏi đại điện.
“Một tên quay về là đủ rồi! Còn một tên coi như ở đây tham quan Đại Thiên một tháng đi, cũng dễ dàng tiếp đón Man Vương của các ngươi hơn!” Đạo Tà vươn tay, hồn lực tóm lấy hồn linh bên trong của một tên sứ giả.
Hắn liên tục sợ hãi kêu lên: “Bệ hạ tha mạng! Ta nhất định phải về bẩm báo với Man Vương, để ngài ấy chuẩn bị lễ vật mới được!”
“Không cần, hắn mang xác đến đây là đủ!” Đạo Tà thấy một tên đã chạy ra khỏi, lại bắt đầu cười nhìn tên trước mặt, tay khẽ bóp mạnh sau đó giật một cái, hồn linh của hắn đã thoát ra ngoài và tiến nhập Ma Hồn thôn phệ,
Sau một lúc, bỗng nhiên trên gương mặt hắn hiện lên cười lạnh, thầm nói: “Hùng Ngưu a, cuối cùng lại là ngươi, xem ra sau khi bước lên con đường tu luyện thì cuộc sống cũng rất khá! Có điều, nếu ngu xuẩn thì chết không tiếc!”
Cùng lúc đó, phía bên trong Đế Ma Cung, Vũ Hạo cũng đã được Đạo Tà truyền tin cho biết, hắn liền gọi đến Thanh Nhi, để cho nàng ra tiếp kiến Nhược Vân Hoa.
Hắn không muốn nói chuyện thêm với nàng nữa.
Đối với Nhược Vân Hoa thì nàng đang nói chuyện với hai người khác nhau, nhưng với hắn thì lại cùng một người, như thể tự biên tự diễn, vô cùng phiền phức..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.