Đạo Thiên

Chương 55: Hạ Gia Tỷ Đệ Cơ Vương Lo Lắng






Tình thế hiện tại của Đại Diễm giống như đang bị nhốt bên trong chiếc lồng chim, bao quanh là toàn bộ người của Ma giáo cùng với tám Vương phủ đã quy thuận.
Trong vòng một ngày, chiếu thư từ hoàng cung chạy theo mười ba hướng được gửi tới mười ba Vương phủ cùng lúc.
Trong thư là lệnh hoàng đế triệu tập mười ba Vương hầu đến dự tiệc.
Cũng ngay trong ngày hôm đó, bên trong Hạ Vương phủ xuất hiện một nữ nhân, toàn thân váy đen, khí chất ma đạo cao quý vô song.
Nàng lăng không mà đứng phía trên Hạ Vương phủ, quan sát xuống là kẻ mang đến chiếu thư.
Mà kẻ đó hiện tại lại đang bị quân binh Hạ vương vây quanh, sắc mặt lo lắng, trầm xuống hỏi: “Hạ Vương, ngươi nhất định phản bội triều đình?”
Người này thực lực không tầm thường, so với Hạ Vương cũng không kém bao nhiêu.
Thứ khiến hắn lo lắng là nữ tử trên kia, ánh mắt đó mang đến hắn cảm giác có thể chết bất cứ lúc nào.
“Lâm công công, Lâm gia đã phụng mệnh hoàng tộc không biết bao nhiêu năm.
Ngươi nói xem, một kẻ như Hồng Long có đáng cho ta phục vụ?” Hạ Vương đứng thẳng phía đối điện, trên tay cầm kim thương lóe sáng chĩa thẳng mặt đối phương, khí thế hừng hực.
“Ngươi…to gan!” Lâm công công chỉ tay ra, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy run sợ.
“Thứ đó…pháp bảo thiên cấp? Không thể nào!” Hắn sợ chính là thứ Hạ Vương cầm trên tay, pháp khí thiên cấp có thể gia tăng chiến lực gấp bội cho một Địa Quân đỉnh phong.
Không chờ đợi nói nhiều, Hạ Vương lập tức lao đến, mũi thương múa loạn một vòng, khí thế khiến cho Lâm công công lùi lại mấy bước, trên người cũng xuất hiện linh nguyên, chuẩn bị chạy trốn.
Thế nhưng, khi kim thương lại gần, linh nguyên của Hạ Vương tỏa ra, hình thành nên vô số mũi thương bao tỏa không gian xung quanh, trong đó chất chứa kim chân ý sắc bén.
Lập tức hắn vung tay lần nữa, kim thương bổ dọc từ trên xuống, chia thân thể Lâm công công làm hai mà không có sức phản kháng, sức mạnh từ pháp khí thiên cấp là tuyệt đối.
“Hạ Vương, hiện tại cứ đến hoàng cung đi! Tám vị Vương gia khác cũng sẽ đồng loạt tham gia, Lần này, ta muốn cho toàn bộ mười ba Vương phủ đều quy thuận!” Nữ tử đứng trên không mở miệng, sau đó ném cho Hạ Vương hai bình nhỏ, lại nói: “Ta đã biết người một bên vẫn còn thương xuyên liên lạc với Hồng Long.
Thế nhưng, không cần biết chuyện ngươi nhờ ở hắn là gì, Ma Đế điện hạ cũng có thể cho ngươi, thậm chí là còn gấp vô số lần.

Bên trong đây là Tán Linh Đan cùng với Ngưng Nguyên Đan, nếu thực sự quy phụng Ma giáo, tiếp đó cần làm gì hẳn ngươi phải biết!”
Hạ Vương nghe xong liền cứng lại sắc mặt, lúc này hắn không còn thời gian để biện minh nữa.
Nhưng ánh mắt tuyệt đối lại nhìn lên hướng với nàng mà nói: “Ma Tế đại nhân yên tâm! Ta cùng Hồng Long hiện tại đã không có gì để nói đến!”
Nữ nhân này là Thanh Nhi, sau khi nghe Vũ Hạo nói như vậy, nàng liền ngay lập tức chạy đi làm một số chuyện trong bí mật.
Thấy Hạ Vương nói như vậy, Thanh Nhỉ liền mỉm cười, sau đó cũng biến mất vô dạng.
— QUẢNG CÁO —
Event
Sau đó, nàng xuất hiện gần địa phận Cơ Vương phủ, nhìn xuống dưới là một tên đang chạy hộc mạng quay về, theo phía sau là một người áo đen khác thuộc Ma giáo, chính là Lâu Dạ Phong.
Tên đang chạy phía trước là Cơ Thanh, sau khi không thể ra tay kết liễu Hồng Trấn Cương, hắn liền sợ hãi nữ tử kia sẽ cứu và mọi chuyện đến tai hoàng đế.
Nên lúc này đang vội vàng quay lại Vương phủ, báo chuyện này với cha hắn là Cơ Vương.
Nhưng từ khi xuất hiện tại Gia Cát Phủ, hai người bọn hắn đã bị người trong Ma giáo nhắm tới, theo dõi đến tận Tuần Phong sơn mạch.
Tiếp theo đó, Lâu Dạ Phong chờ thời cơ cứu lấy Cơ Thanh một mạng, cuối cùng là tình hình hiện tại.
Thanh Nhi xuất hiện bên cạnh Lâu Dạ Phong, hỏi: “Thế nào? Ngươi nghĩ hắn có thể làm được chuyện?”
Lâu Dạ Phong lắc đầu, không chắc chắn nói ra: “Ta cũng không biết rõ! Có điều, hiện tại thêm việc hoàng thượng triệu gọi tất cả Vương gia vào cung, nhất định khiến cho Cơ Vương nghi ngờ.
Tiếp theo đó thì chỉ cần Hạ Vương kia làm một mồi lửa!”
Cơ Thanh quay về Vương phủ, sau khi báo lại mọi chuyện với Cơ Vương, liền khiến hắn không biết nên biểu cảm ra sao.
Hiện tại đang trong lúc loạn lạc, thế nhưng tên nghịch tử này lại ngang nhiên đi phế hoàng tử.

Cuối cùng thì cũng vẫn là con hắn, làm sao có thể nhẫn tâm đưa ra chịu tội cho được?
“Hiện tại hoàng thượng vừa mới triệu gọi ta vào cung, đoán chừng sáu bảy phần là Hồng Trấn Cương đã được đưa về hoàng cung an toàn.
Hoàng thượng có lẽ cũng sẽ nhân cơ hội này thị uy với mười ba Vương phủ, đến lúc đó, nếu cảm thấy mọi chuyện không ổn ngươi lập tức trốn đi.
Tốt nhất nên đầu nhập Ma giáo!” Cơ Vương nói như vậy cũng vì không còn cách nào khác.
Chỉ là hắn không có biết, con trai hắn đã sớm nghe theo Ma giáo nên mới quay lại đây như thế này.
Cơ Thanh thấy vậy, liền nhanh chóng gật đầu: “Phụ thân an tâm! Ta nhất định sẽ sống sót, nếu người chết, ta sẽ báo thù!”
Cơ Vương lắc đầu, sau đó thờ dài: “Ngươi chỉ cần sống tốt là được rồi! Nếu thực sự ta có chết, chuyện báo thù cũng không mong ngươi đi làm!”
Hắn biết rõ, Cơ Thanh tuy cũng có chút thiên phú, thế nhưng nếu để đối đầu với triều đình thì còn quá non nớt, chưa nói đến thực lực, ngay cả mưu mô cũng còn không thấu đáo.
Ngay đêm hôm đó, Hạ Vương đã sớm tiến vào trong cung, gặp mặt Hồng Long.
Bên trong tẩm cung của hắn, vẫn là một lần thấy được cảnh tượng lần đó, gương mặt xinh đẹp thanh thuần mang theo ảm đạm bước ra bên ngoài, chỉ còn lại mình hắn cũng Hồng Long bên trong.
Lúc này, Hạ Vương nắm chặt hai tay, giọng nói mang theo sự oán tức nói ra: “Bệ hạ nhất định phải làm như vậy mới hài lòng sao? Nàng cũng không có tội tình gì!”
— QUẢNG CÁO —
Event
Người hắn nói đến chính là Thu Nguyệt, có vẻ như giữa những người này đã từng xảy ra cố sự nào đó không nói ra.
Khiến cho Hạ Vương càng thêm căm tức đó là, Hồng Long vào mỗi lần gặp mặt hắn đều gọi Thu Nguyệt đến bên cạnh, khiến cho hắn thấy được cảnh mà bản thân không mong muốn chút nào.
“Hạ Vương, ngươi dám có ý kiến với trẫm? Ta như vậy là đang thiên vị nàng, chuyện đó khiến người không thích?” Hồng Long trừng mắt nhìn hắn, uy thế tỏa ra không ai dám cãi.
Hắn là hoàng đế cũng không chỉ ở mỗi cái danh, thực lực cùng đầu óc không phải là không có.
Hạ Vương im lặng mất một lúc, sau đó hỏi: “Chuyện bệ hạ mời các vị Vương gia ngày mai, có lẽ nào định…?”
Hồng Long khẽ gật đầu, nói: “Bọn hắn chung quy cũng chỉ là lũ vô dụng.
Ban đầu phong tước cho cũng chỉ để thay ta trấn an đám dân đen kia.
Nhưng nếu đã không biết ơn ta mà làm phản, sẽ chỉ có đường chết!”
Nói xong, hắn cũng lập tức ném cho Hạ Vương một bình nhỏ, nói: “Đây là Tam Thải Độc Đan, thứ này không ai có thể phát hiện ra được.
Khi bị trúng độc sẽ lần lượt từ thất khiếu chảy máu, đến kinh mạch tan vỡ, cuối cùng là hồn linh bị ăn mòn, dù là Thiên Quân cảnh đỉnh phong cũng phải chịu thương nặng.
Ngày mai, đây sẽ là sự trừng phạt cho bọn hắn.”
Hồng Long hiện lên nụ cười dữ tợn, hắn đã quyết tâm ra tay một lần hiểm độc, để cho không còn ai dám lóe lên ý nghĩ phản loạn.
Sau đó lại thấy hắn ném cho Hạ Vương một viên đan dược, nhìn hắn nói với vẻ hài lòng: “Tuy nhiên, ngươi không ở trong số đó.
Thứ này chính là giải độc đan, uống vào trước, có thể thoải mái mà thưởng tiệc! Ha ha ha!”
Bước ra bên ngoài, Hạ Vương bắt gặp Thu Nguyệt vẫn còn đứng đợi nơi đó, nàng nhìn hắn mà thương tâm, cuối cùng nói: “Theo ta một chuyến!”
Hạ Vương im lặng mà đi theo, cuối cùng quay về nơi ở của nàng, bên trong căn phòng, lúc này Hạ Vương mới khẽ mở miệng: “Tỷ tỷ, tại sao ngươi phải làm như vậy? Nếu ngươi không đồng ý, lúc đó ta đã quyết sống chết với Hồng Long!”
Thu Nguyệt lắc đầu, ánh mắt bất chợt trở nên âm độc nói: “Thương Vân, đệ sẽ không còn phải thấy cảnh như vậy nữa.
Sớm thôi, tự tay ta sẽ giết chết hắn!”
Tên thật của nàng là Hạ Thu Nguyệt, là tỷ của Hạ Vương Hạ Thương Vân.
Năm đó, hai người lớn lên, cùng nhau tới kinh thành bắt đầu lập nghiệp.
Hạ Vương gia nhập quân ngũ, còn Thu Nguyệt tiến vào cung dạy dỗ hoàng tộc.
Khi mà Hạ Vương được phong Vương, lúc đó Thu Nguyệt cũng xuất hiện trước mặt hắn, bên cạnh là một nam nhân khác mà nàng yêu.
Thế nhưng, Hồng Long lúc đó đã để ý tới, muốn thu nàng vào hậu cung, cuối cùng nàng vì chạy trốn cùng nam nhân kia mà khiến cho Hạ Vương phải chịu tội.

Về sau, không biết vì lý do gì mà nàng quay lại, trong khi Hạ Vương đang quyết định sống chết với Hồng Long, nàng đã chịu làm hoàng phi.
Thế nhưng Hồng Long không bỏ qua dễ dàng như vậy, hắn đã có trong lòng sự bất mãn với cả hai người, thế nên cả hai liên tục bị hắn dùng nhiều cách hành hạ.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hạ Vương vì không muốn thấy tỷ tỷ chịu đau khổ nên mới luôn luôn im lặng, tận trung với hắn cho tới khi Ma Giáo đến gặp mặt.
“Tỷ, ngươi định làm gì? Không nên nghĩ đến cách hồ đồ!” Hạ Vương lo lắng, vội khuyên can.
Hắn là đang sợ Thu Nguyệt nghĩ đến cách đồng quy vu tận, thế nhưng nàng đâu có biết Hồng Long thực lực đến mức nào, chênh lệch hai bên lớn như vậy, chưa hẳn đã thành công.
Hơn nữa, hắn cũng không muốn nàng phải chết!
Thu Nguyệt khẽ cười, vì muốn hắn yên tâm, quanh người lập tức hiện lên hào quang ngũ sắc, quanh co uốn lượn, khiến cho Hạ Vương đột ngột lùi lại, cảm giác như linh nguyên trong cơ thể khi nhiễm lấy khí tức đó lập tức bị ăn mòn.
“Tỷ, ngươi đây là làm sao?” Hạ Vương kinh sợ nhìn nàng, cảm giác như trước mặt đang đứng là một cơ thể được hình thành nên từ các loại kịch độc khác nhau.
“Ngươi chỉ cần thấy như vậy là đủ! Yên tâm, ta nhất định sẽ không chết trước Hồng Long!” Thu Nguyệt mỉm cười nói ra, sau đó thu hồi lại tất cả khí tức.
Cùng với Hạ Vương nói chuyện một lúc sau, nàng căn dặn đủ mọi điều xong mới thôi và bảo hắn rời đi.
Sau khi Hạ Vương rời đi khỏi, lúc này bên trong đầu nàng lại xuất hiện lên một cái bóng đen u ám, bên trong hiện ra đôi mắt bạc trắng lượn lờ hắc quang.
Hồn linh đứng trước tồn tại này, Thu Nguyệt lập tức quỳ xuống cung kính: “Đại nhân! Ngũ Độc Thần Công đã gần chạm đến tầng bốn, đến lúc đó ta có thể thoái mái hạ độc Thiên Quân cảnh!”
Bóng đen phát ra giọng nói tà dị, đối với nàng tỏ ra hài lòng nói: “Tốt lắm! Trong đêm nay nhất định phải đạt đến tầng bốn, bởi vì ngày mai sẽ là cơ hội duy nhất cho ngươi giết Hồng Long!”
Sau khi nói xong, Thu Nguyệt liền sững sờ, muốn trong một đem đột phá là điều rất khó và gần như không thể đối với nàng.
Thế nhưng, sau khi giọng nói biến mất, nàng mở hai mắt ra thì đã thấy trước mặt mình là một viên đan được ngũ sắc lộng lẫy, độc khí phát ra kinh người.
“Đây là…Ngũ Sắc Yêu Đan cửu giai?” Thu Nguyệt kinh hô, nhìn thấy vật trước mặt mà trong lòng không khỏi phấn khích, với thứ này, Ngũ Độc Thần Công nhất định có thể đột phá, nuốt nó vào dù không muốn cũng sẽ phải đột phá.
“Cảm tạ đại nhân ban cho bảo vật! Thu Nguyệt nhất định không để ngài thất vọng!” Nàng biết chắc là vị cao nhân kia ban tặng, thế nên đã nhanh chóng cúi đầu sát đất, hướng ra bên ngoài mà cung kính.
Trong thâm tâm của nàng, vị này không khác gì một người đem đến cho nàng tạo hóa tái sinh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.