Đạo Thiên

Chương 10: Quan Sát Khí Số






Lại qua tiếp hai tháng sau, lúc này Vân Nhu đã chạy tới tìm Đế Đạo Thiên để nói về chuyện m Dương khí.
Thấy hắn đang ngồi im lặng tại ghế trước cửa thư viện, hai mắt nhắm hờ như mơ như tỉnh rất kỳ quái, nàng chậm rãi tiếp cận, định dọa tên này một trận thì hắn đột ngột mở trừng hai mắt ra.
“Vân Nhu tỷ, nhìn biểu cảm cùng tinh thần của ngươi như vậy là đang muốn làm chuyện xấu hại ta đúng không?” Đế Đạo Thiên bình tĩnh mở miệng, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào ngay chính giữa mi tâm Vân Nhu không rời.
“Hừ, cái tên tiểu bao tử này! Từ khi nào mà ngươi học được cái thói đoán bừa tâm tư người khác như vậy? Ta đến đây muốn nói cho ngươi tin tốt a!” Vân Nhu trừng mắt nói.
“Vậy là tìm được m Dương khí rồi sao? Mau đưa ta xem thử!” Đế Đạo Thiên lập tức phấn chấn bật dậy, mắt ngó nghiêng nhìn khắp người Vân Nhu tìm tòi.
“Hừ, đâu có dễ dàng như vậy.
Sư phụ nói có một nơi có thể sinh ra m Dương nhị khí, mà nơi đó nằm ngay gần Thái Vân Tông chúng ta.
Ngươi biết Nhật Nguyệt Lâm hay không?” Vân Nhu liếc mắt khinh thường, sau đó chậm rãi trả lời hắn.
Thấy có vẻ Đế Đạo Thiên còn đang mơ hồ, nàng lập tức đắc ý nói ra: “Nhật Nguyệt lâm là địa bàn yêu thú hoạt động thường xuyên, chỉ có đại năng cảnh mới có thể tiến vào chỗ sâu tìm được m Dương khí.
Mà ta đã mất công nài nỉ sư phụ tiến vào đó một lần giúp ngươi, cho dù biết khó khăn nhưng nàng vẫn vì ta mà đồng ý đó!”
Đế Đạo Thiên nghe xong không khỏi cười khổ, nữ nhân này quá mức hăng hái rồi.
Khiến cho bản thân hắn vốn muốn lợi dụng nàng lại cảm thấy có chút tội lỗi.
“Nhưng mà không sao, dù sao ta cũng không thể chờ đợi lâu được nữa.
Dù sao cũng đã giúp nàng ta lí giải toàn bộ Thái Diệm Công, cũng không chênh lệch bao nhiêu.” Đế Đạo Thiên chốc lát lại tự biện minh rồi cho qua, nét mặt ngây ngô vui vẻ hướng tới đối phương: “Đa tạ tỷ tỷ, sau này có công pháp nào cần lý giải cứ trực tiếp đem tới chỗ ta.
Nhất định ta sẽ toàn lực giúp tỷ!”
Vừa nói Đế Đạo Thiên vừa lấy trà rót cho nàng, bưng lên tận nơi hầu hạ cẩn thận, bộ dáng siểm nịnh vô cùng.
Nhờ có sư phụ của Vân Nhu hỗ trợ tìm kiếm m Dương khí, Đế Đạo Thiên lại sinh ra nhiều thời gian rảnh rỗi.

Hắn tu luyện Tử Vi Thâu Mệnh Thuật đã có chút thành công, thế nên mới sáng sớm hôm nay đã ra khỏi cửa, đi dạo vài vòng quanh khu vực nội môn để thử nghiệm.
Tử Vi Thâu Mệnh Thuật bước đầu tiên là cảm nhận Khí Số, tức là cảm nhận được sự may mắn đen rủi của người khác.
Tất cả cũng đều phải lấy Đế vương chi khí làm căn cơ, từ đó giúp nhìn ra khí số chi lực.
— QUẢNG CÁO —
Event
Hắn cứ thế ung dung mà dạo bước khắp nơi, đệ tử ngoại môn trông thấy cũng không ai nói gì.
Nguyên nhân là khi hắn được Lâu Dạ Phong đem tới đây, đệ tử nội môn ở khắp mọi nơi cũng đều nhìn thấy, cho rằng đó là người quen của hắn.
“Xung quanh các đệ tử đa phần đều có khí số bình thường, tu vi cao thì khí số cũng cao hơn một chút.
Những tên đứng đầu nội môn thì khí số có vẻ vượt bậc hơn rất nhiều, có lẽ một phần cũng là do sự hưởng ứng của mọi người xung quanh.”
Đế Đạo Thiên nhìn quanh một vòng, hắn cũng quen dần với việc cảm nhận khí số xung quanh, đáng tiếc là thuật này không thể khiến hắn nhìn được của chính bản thân mình.
Bỗng nhiên, Đế Đạo Thiên tở ra kinh ngạc, thậm chí là có chút không dám tin tưởng.
Hắn nhìn vào một thanh niên đang ở phía trước mình, hắn ta mặc trang phục cũng chỉ là nội môn đệ tử, dáng người thanh nhã tuấn tú, gương mặt lại càng đẹp đến yêu dị.
“Diệp Vô Trần sao? Từ khi nào mà hắn ta thay đổi lớn như vậy? Khí số lớn đến không ngờ, thậm chí còn vượt qua cả Vân Nhu.
Chắc hẳn là có đại cơ duyên giấu diếm!” Đế Đạo Thiên trông thấy không ai khác ngoài Diệp Vô Trần.
Sau khoảng thời gian trước khi hắn tìm tới sư huynh Lâu Dạ Phong gây sự, sau đó cũng không nghe thêm tin tức gì thêm nữa.
Lúc này đột nhiên xuất hiện trước mắt khiến Đế Đạo Thiên phải thầm than, mắt nhìn người của bản thân trước đó cũng khá tốt.

Hắn từng cho rằng Diệp Vô Trần là một người không hề tầm thường, kết quả lại bất thường vượt ngoài ý muốn.
Hắn nhanh chóng tiến lại gần Diệp Vô Trần, mặt mày niềm nở chào hỏi qua: “Diệp sư huynh đã lâu không gặp.
Chuyện lần đó ở thư viện ngoại môn, ta thực sự không có cách nào a!”
Nhìn thấy Đế Đạo Thiên, hai mắt Diệp Vô Trần hiện lên tinh quang lượn lờ, sau đó hắn cũng chỉ nhàn nhạt đáp lại: “Không có gì! Lúc đó ta cũng quá xúc động mà thôi.
Ngươi với Lâu Dạ Phong có quan hệ thế nào?”
Đế Đạo Thiên mắt chớp mấy cái, nhìn biểu hiện của Diệp Vô Trần lúc này cũng biết được hắn vẫn còn hận thù gì đó với Lâu Dạ Phong, thế nên chỉ ấp úng đáp: “Lâu sư huynh từng tìm tới ta nhờ tu sửa một bộ kiếm pháp bị hỏng.
Sau đó được hắn đưa đến nội môn trong coi thư viện.”
“Tu sửa kiếm pháp? Ngươi làm được?” Diệp Vô Trần kinh ngạc, nhìn trên nhìn dưới Đế Đạo Thiên một lần mà vẫn không dám tin chuyện này.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đế Đạo Thiên cười gượng, đáp: “Quả thực sư đệ không thể tu luyện.
Nhưng dành ra phần lớn thời gian tìm hiểu sách vở bí tịch, cũng có am hiểu đơn giản một vài chỗ.”
“Đáng tiếc! Nếu ngươi có thể tu luyện thì chắc hẳn cũng sẽ là một vầng sáng trong tông môn.
Nhưng dù sao trước đó nói với ta, ngươi cũng chỉ muốn một cuộc sống an nhàn, hiện tại coi như được thỏa mãn a!” Diệp Vô Trần vẫn giữ giọng điệu thâm bất khả trắc, mang theo vào phần ý vị cổ lão tang thương.
m thanh hắn phát ra lại khiến cho Đế Đạo Thiên cảm giác như mãnh thú gầm thét, có long uy lẫm liệt.
“Tên này chắc hắn là tu luyện công pháp nào đó liên quan đến Long tộc.
Nhìn khí số trên người hắn gần như hóa linh thành rồng luôn rồi.

Không biết có nên thân cận với hắn không đây? Hay trước tiên cứ giữ quan hệ hòa hảo đã.” Đế Đạo Thiên thầm nghĩ, lại nhanh chóng tỏ ra vui vẻ hứng phấn: “Cũng nhờ một chút may mắn mà thôi.
Nguy hiểm đối với ta có thể đến bất cứ lúc nào mà không thể tránh khỏi.
Chỉ có như Diệp sư huynh đây mạnh mẽ vô song mới có thể tùy tâm tùy ý!”
“Ha ha, đến lúc đó có nguy hiểm, nếu có thể thì ta cũng sẽ giúp đỡ ngươi một phần!” Diệp Vô Trần cảm thấy Đế Đạo Thiên nịnh nọt cũng không có sinh ra ghét bỏ, ngược lại thấy tên này nhỏ tuổi nhưng sống rất có ý tứ, biết thế nào là lễ phép tôn nghiêm.
Khác với những tên phế vật thường hay chọc ghẹo hắn, ỷ vào chỗ dựa sau lưng mà không coi ai ra gì.
Đế Đạo Thiên cũng không chỉ cười vui vẻ đáp lại, sau đó rời đi quay về thư viện tiếp tục công việc của mình.
Trên hết là còn phải tu luyện Tử Vi Thâu Mệnh Thuật đến mức độ cao thâm hơn, hình thành nên đủ loại thần thông huyền diệu mới có thể xuyên thấu vận mệnh.
“Tử Vi Thâu Mệnh Thuật muốn tu luyện nhanh chóng có thể sử dụng một phương pháp gọi là Dẫn Khí Số.
Chỉ cần khiến cho bản thân ở trong mắt người khác trở nên to lớn vĩ đại liền có thể nhận lấy khí số phúc lợi của bọn họ.
Hoặc nếu bản thân ra tay cứu giúp bọn họ trong thời khắc sinh tử cũng sẽ nhận được khí số.”
“Vậy tức là nói ta cần phải làm người tốt thì cứ thế khí số của bản thân sẽ tăng cao sao? Chuyện này đối với ta cũng không hẳn là khó.
Chỉ có điều muốn khiến bản thân được người xung quanh ngưỡng vọng, một kẻ bình thường trong mắt bọn họ như ta thì nên làm cách nào đây?” Đế Đạo Thiên vò đầu suy nghĩ, nhưng đột nhiên ở bên ngoài lại có tiếng nói truyền vào trong.
Vân Nhu bước vào, gương mặt hồ hởi như có chuyện mừng, khi nhìn thấy Đế Đạo Thiên lập tức kéo lấy tay hắn lôi đi, không kịp để hắn phản ứng lại đã nói: “Sư phụ đã đem về m Dương khí, nhưng người nói ngươi muốn lấy thì phải tới đó gặp mặt mới được.”
Đế Đạo Thiên sững sờ, nhưng ngẫm lại thì thấy cũng đúng.
Người ta bỏ ra công sức đi tìm kiếm, ít nhất phải biết mặt của đối phương thế nào thì mới được chứ.
Thế là hắn theo bước chân Vân Nhu chạy đến một nơi gọi là Hỏa Vân điện, chính là nơi mà sư phụ Vân Nhu ở.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Mau vào trong, nhớ phải tỏ ra cung kính đấy! Sư phụ ta vốn không thích nam nhân, ngươi liệu mà làm!” Vân Nhu đẩy người Đế Đạo Thiên vào cửa, còn bản thân thì đứng bên ngoài tỏ ra thích thú, nụ cười trên mặt lại càng nham hiểm hơn.

Cảnh cửa đột ngột đóng lại, sau đó là ánh sánh từ những viên ngọc thạch trên các cột trụ sáng lên chiếu rọi cả căn phòng.
Phía trên, một nữ nhân bề ngoài đoan trang, khí chất thanh lãnh tách biệt thế gian ngồi nhắm hai mắt.
Váy dài trắng tinh mềm mại, gương mặt toát lên mỹ mạo khó tả, hai mắt người này chậm rãi mở ra nhìn thấy Đế Đạo Thiên, nàng chính là thái thượng trưởng lão của Thái Vân Tông, Vũ Ngưng Thường.
Trong mắt lóe lên tinh quang, nàng mở miệng hỏi: “Ngươi tên Đạo Thiên? Linh mạch không có, muốn đi theo con đường luyện thể? Ngươi có biết luyện thể khó khăn thế nào không?”
Giọng nói tuy bình thường nhưng lại khiến cho thâm tâm Đế Đạo Thiên giống như bị khuấy động, đây là lời nói ảnh hưởng tới tâm.
Tuy nhiên trên người hắn có Đế vương chi khí ẩn nấp bảo vệ cơ thể khỏi mọi loại tác động, chỉ vừa vận chuyển nhẹ nhàng một chút đã khiến mọi thứ trở nên bình thường.
Hắn nhìn Vũ Ngưng Thường sau đó cung kính nói: “Bẩm thái thượng trưởng lão, ta tuy chỉ là người phàm nhưng ý chí không hề phàm.
Ta cũng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, một ngày nào đó có thể đứng cùng với chư vị sư huynh sư tỷ chống lên Thái Vân Tông cường thịnh.
Chút sức mọn này tuy không đáng là bao nhưng ta vẫn muốn một lần cố hết sức!”
Lời nói hào hùng, khí thế ngút trời từ trên người Đế Đạo Thiên phát ra, đó là hắn nghĩ như vậy, Chỉ có Vũ Ngưng Thường ngồi trên kia nhìn xuống hắn với vẻ mặt kỳ lạ, sau đó khẽ bật cười: “Tiểu quỷ, cũng mạnh miệng đấy.
Ở đây ta có ba khỏa m Dương nhị khí, có lẽ đủ cho ngươi luyện rồi.
Nhưng ta sẽ chỉ đưa cho một khỏa, thời hạn ba tháng sau cho ta xem thành quả thế nào.
Lúc đó có đưa tất cho ngươi hay không thì ta mới có thể suy nghĩ.”
Nàng vừa nói vừa ném cho hắn một bình ngọc, bên trong đựng lấy m Dương nhị khí mà nàng cực khổ có được.
Đế Đạo Thiên vội bắt lấy, tâm trạng lúc này làm gì quan tâm nhiều thứ như thế.
Chỉ cần có thứ này, hắn chắc chắn có thể luyện thành công m Dương Luyện.
Nhưng mà đó chỉ là cảm xúc nhất thời mà thôi, mọi chuyện ra sao cũng phải đợi khi thực sự làm mới biết được..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.