Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 661: Ngũ đại hiểm địa




Đám tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên Vương Bác và Chu Tử Chân, gia nhập đệ nhất doanh chữ thiên để tích lũy quân công, để chuẩn bị cho về sau tiến vào quan trường của vương triều Đỉnh Thiên, bọn họ cũng không giống bốn huynh đệ Trưởng Tôn, bảy huynh đệ Uất Trì, gia tộc có nội tình thâm hậu, đám đệ tử của gia tộc bọn họ nếu không cố gắng thì nói không chừng lúc nào đó sẽ bị người của gia tộc bọn họ thay thế.
Chỉ là bọn họ hiện tại đã tích lũy đủ quân công nhưng nhưng Đỉnh Thiên hoàng vì sao vẫn không triệu hồi bọn họ về? Tuy rằng nói ở đây, có Tần Thiếu Phong bảo vệ, bọn họ cũng sẽ không phải chịu thương tổn gì, có điều cứ ở lại chiến trường Nam Ngung này cũng không phải chuyện tốt, mà nghĩ đến Đỉnh Thiên Thái tử để đối phó với Tần Thiếu Phong không ngờ không để ý tới tính mạng của bọn họ, lửa giận trong lòng những người này càng lúc càng nhiều.
Tần Thiếu Phong đối với chuyện vương triều Đỉnh Thiên không triệu hồi bọn họ về cũng không có cảm thấy bất ngờ, ngược lại đây là chuyện trong dự kiến của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong tin rằng chỉ hắn một ngày chưa chết, như vậy bọn họ sẽ vĩnh viễn ở lại trên chiến trường Nam Ngung này, chỉ có điều Tần Thiếu Phong cũng không thèm để ý.
Bất kể là ở địa phương nào Tần Thiếu Phong cũng chỉ là vì tăng cường thực lực của mình, mà chuẩn bị cho Thiên đạo chi tử trong tương lai.
Thực lực đề thăng, lại sáng tạo ra chín đại sát chiêu, cho nên Tần Thiếu Phong muốn tìm người để luận bàn một chút, thử xem uy lực của đại đại sát chiêu này, vốn Uất Trì nhị hắc là nhân tuyển không tồi, có điều sau khi hắn được phong làm trấn nam thì đầu hướng lên trên, bộ dạng rất tinh vi, khiến Tần Thiếu Phong từ bỏ ý định tìm hắn luận bàn.
Mà sau khi vương triều Thánh Hỏa đại bại, trong một đoạn thời gian này cũng không có bất kỳ động tác gì, cho nên tạm thời chiến trường Nam Ngung này rất bình tĩnh, căn bản không có ai để luận bàn, vì thế Tần Thiếu Phong tìm đến đây Trường Tôn Anh, hỏi Trường Tôn Anh có chỗ nào chơi vui không, hắn muốn đi xem.
Trường Tôn Anh sau khi một phen một phen thì nói ra thập đại bí tàng và ngũ đại hiểm địa, thập đại bí tàng trong đó thì đại đa số đều bị các vương triều của chiến khu phía đông thăm dò sạch sẽ rồi, hiện giờ chỉ có một chỗ bí tàng được vương triều Đỉnh Thiên phát hiện thì chưa được mở, Tần Thiếu Phong nếu muốn tới đó thì nơi này cũng là một lựa chọn, chỉ là bí tàng đó ngay cả cường giả Thần Thánh cũng không thể mở ra được, Tần Thiếu Phong đi cũng chẳng có gì làm.
Mà ngũ đại hiểm địa đó thì là lựa chọn tốt nhất để các vương triều lịch luyện truyền nhân, bởi vì bên trong ngũ đại hiểm địa có không ít yêu thú, ngay cả yêu thú cảnh giới Thần Vương, Thần Quân và Thần Đế cũng tồn tại, đương nhiên, yêu thú dưới cảnh giới Thần Tôn thì nhiều nhất, cho nên dùng để lịch luyện đệ tử các vương triều tất nhiên là lựa chọn không tồi.
Ngũ đại hiểm địa này phân biệt là Kim Hà Cốc, Mộng Huyễn Lâm, Hắc Thủy Đàm, Vẫn Hỏa Sơn, Hoành Đoạn Sơn, phân biệt ở các nơi của chiến khu phía đông, trong đó Kim Hà Cốc và Hắc Thủy Đàm ở vương triều Ma Cực, Hoành Đoạn Sơn ở vương triều Đỉnh Thiên, Mộng Huyễn Lâm ở vương triều Nhật Nguyệt, mà Vẫn Hỏa Sơn thì ở vương triều Thánh Hỏa này.
Mặt khác bí tàng mà vương triều Đỉnh Thiên cũng phát hiện ra cũng ở gần Hoành Đoạn Sơn, mà chính như vậy, bí tàng đó mới có thể khó đào bởi, bởi vì yêu thú của Hoành Đoạn Sơn là mạnh nhất bên trong ngũ đại hiểm địa, đồng thời cũng là yêu thú không phân rõ phải trái nhất, muốn mở bí tàng một chỗ tất nhiên là rất khó khăn.
Tần Thiếu Phong gật đầu, đối với chuyện như vậy, Tần Thiếu Phong cũng không rõ ràng lắm, vội vàng lấy ra bản đồ mà Tổ Hoàng cho, tìm vị trí của thập đại bí tàng và ngũ đại hiểm địa, bí tàng này Tần Thiếu Phong tạm thời sẽ không nghĩ đến, dù sao trên cơ bản bí tàng cũng bị đoạt hết rồi, bí tàng cuối cùng thì với thực lực hiện tại của hiện tại đi cũng vô dụng.
Vì thế Tần Thiếu Phong đặt mục tiêu ở ngũ đại hiểm địa, đây là một địa phương tốt để tăng trưởng thực lực của mình, mà mục tiêu cuối cùng của Tần Thiếu Phong chính là ở hiểm địa Vẫn Hỏa Sơn. Sau khi suy tính một phen, Tần Thiếu Phong để lại đủ Hồng Mông đan cho Trường Tôn Anh, bảo hắn dùng để khống chế bá vương chiến hạm, còn hắn thì bay tới Vẫn Hỏa Sơn.
Bởi vì khi Tần Thiếu Phong đại chiến với vương triều Thánh Hỏa, cũng không có lộ diện, luôn ở trong bá vương chiến hạm, cho nên dung mạo của Tần Thiếu Phong ở vương triều Thánh Hỏa cũng không cần che giấu gì, Tần Thiếu Phong thoải mái bay vào vương triều Thánh Hỏa, sau đó thì tới Vẫn Hỏa Sơn.
Vẫn Hỏa Sơn này vốn chính là một ngọn núi cực kỳ bình thường, chỉ có điều không biết bao nhiêu kỷ nguyên trước, một đóa thần hỏa từ trên trời giáng xuống đây, lập tức một mảng sơn mạch này trở thành núi lửa, hơn nữa không ngừng mở rộng, trở thành một trong ngũ đại hiểm địa hiện giờ, mà tên của vương triều Thánh Hỏa cũng từ thánh hỏa này mà có.
Thần hỏa từ trên trời giáng xuống được mệnh danh là là Vẫn Lạc Chi Viêm, uy lực vô cùng cường đại, nghe nói hỏa diễm ở giữa cho dù là cường giả Thần Thánh cũng không thể chịu được. Mà theo từng kỷ nguyên trôi qua, bên trong Vẫn Hỏa Sơn này lại diễn sinh ra hỏa thú cường hãn, khiến cho uy danh của Vẫn Hỏa Sơn càng vang vọng hơn.
Mà bởi vì có hỏa thú tồn tại, Vẫn Hỏa Sơn này cũng trở thành địa phương tốt nhất để rèn luyện môn hạ đệ tử của vương triều Thánh Hỏa, Tần Thiếu Phong để đề thăng thực lực của mình, xem sát chiêu mà mình thôi diễn ra rốt cuộc có uy lực như thế nào, cho nên cũng tới Vẫn Hỏa Sơn.
Tần Thiếu Phong ẩn tàng tu vi của mình, chỉ bảo trì ở cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Tôn, không cao cũng không thấp, dọc theo đường đi tuy rằng gặp phải không ít tu sĩ, nhưng lại không có ai trêu chọc Tần Thiếu Phong, dù sao một cường giả cảnh giới Thần Tôn đã rất lợi hại rồi. Tần Thiếu Phong tìm nửa tháng, cuối cùng cũng tới được Vẫn Hỏa Sơn.
Vẫn Hỏa Sơn này cực kỳ gần tinh vực của vương triều Thánh Hỏa, trong cảnh nội của một vương triều trung cấp, mà Vẫn Hỏa Sơn này nói là một ngọn núi, nhưng diện tích thì bằng mấy tinh vực lớn, một mảng thiên địa bị thần hỏa từ Vẫn Hỏa Sơn phun ra đốt cháy, tán phát ra nhiệt lượng vô cùng vô tận.
Tần Thiếu Phong từ rất xa đã nhìn thấy Vẫn Hỏa Sơn đó, giống như là một thái dương bồng bềnh trong thiên địa vũ trụ chỉ chỉ là thái dương này thật sự lớn qua, kéo dài tới mấy tinh vực nhỏ.
Tần Thiếu Phong thấy được Vẫn Hỏa Sơn này thì thập phần cao hứng, cảm giác nhiệt lượng vô cùng vô tận từ trong không khí truyền đến, Tần Thiếu Phong trong lòng cũng nhiệt huyết sôi trào, hỏa thú bên trong Vẫn Hỏa Sơn này có thể khiến Tần Thiếu Phong nghiệm chứng uy lực của chín đại sát chiêu, mà hỏa diễm của Vẫn Hỏa Sơn này cũng có thể thối luyện nhục thân của Tần Thiếu Phong, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cảm thấy mình đến đúng chỗ rồi.
Ở ngoài có vô số tu sĩ đóng quân, đại bộ phận đều là người của vương triều Thánh Hỏa, đương nhiên, cho dù là người của vương triều khác cũng không ít, có điều lại không phát sinh mâu thuẫn gì cả, dù sao mọi người tới nơi này mục đích cũng là để lịch lãm, chờ ly khai nơi này, như vậy là bằng hữu hay là kẻ địch thì nói sau.
Nhìn Vẫn Hỏa Sơn khổng lồ đó, Tần Thiếu Phong không tùy tiện tiến vào, dù sao đây chính là một trong ngũ đại hiểm địa của chiến khu phía đông, thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong tùy tiện tiến vào thì thật sự rất nguy hiểm, vì thế Tần Thiếu Phong liền bay tới chỗ tu sĩ tụ tập.
Tu sĩ tới Vẫn Hỏa Sơn này chính là đệ tử của các vương triều, hoặc là thợ săn tiền thưởng tới nơi này làm nhiệm vụ, trên cơ bản đều là túm năm tụm ba, như vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau, gặp phải nguy hiểm thì cùng nhau chống cự, một mình đến đây giống Tần Thiếu Phong rất ít gặp, cho nên khi Tần Thiếu Phong đi tới một chỗ tụ tập thì tất nhiên là bị chú ý.
Rất nhanh có một đại hán đi lên, nói: Hắc, huynh đệ, tới lịch lãm hay là làm nhiệm vụ? Tần Thiếu Phong nói với hắn: Ta là tới lịch luyện, sao, ngươi có việc gì à?
Ồ, thế à, ta còn tưởng rằng huynh đệ ngươi là tới làm nhiệm vụ, như vậy thì có thể gia nhập với chúng ta, mọi người cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau, nhiệm vụ cũng có thể hoàn thành nhanh hơn. Đại hán nói, thì ra đại hán này là nhìn thấy Tần Thiếu Phong có tu vi Thần Tôn, đến rủ Tần Thiếu Phong nhập bọn.
Đại hán tới rủ Tần Thiếu Phong nhập bọn mười ba cảnh giới thập tam phẩm Thần Tôn, trông cũng khá bưu hãn, nụ cười trên mặt rất hàm hậu, bên hông đeo một thanh trường đao, thân trên cường tráng để trần có không ít sẹo, xem ra cũng là thân kinh bách chiến, có kinh nghiệm chiến đấu rất khá, kết nhóm với người như vậy cũng là lựa chọn không tồi.
Mà mục đích Tần Thiếu Phong tới đây cũng là vậy, muốn tìm một người quen thuộc với nơi này để cùng nhau tiến vào Vẫn Hỏa Sơn, đại hán này nếu là thợ săn tiền thưởng,, tới tới nơi này tất nhiên cũng không phải một lần, nói vậy cũng rất kinh nghiệm, cho nên Tần Thiếu Phong nói: Ồ, thế này đi, ta sẽ gia nhập với gia nhập, dù sao ta cũng chính là đến Vẫn Hỏa Sơn để lịch lãm một chút, những cái khác đều không quan tâm.
Ha ha, huynh đệ cũng sảng khoái ghê, có điều ngươi đi với đúng người rồi đó, ca ca ta ra vào Vẫn Hỏa Sơn này cũng mấy trăm lần rồi, ta đã rất quen thuộc với vùng ngoại vi này, đi theo ta khẳng định là đúng! Đại hán nói, sau đó lại bảo: Đúng rồi, ta tên là Vương Hàn, ngươi tên gì?
Ta tên là Tần Thiếu Phong. Tần Thiếu Phong thản nhiên trả lời.
Trên mặt Vương Hàn lộ ra vẻ kinh ngạc, nói với Tần Thiếu Phong: Hả? Tên của ngươi rất giống huynh đệ Thiếu Dương, chẳng lẽ các ngươi là huynh đệ ư?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.