Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 644: Nhất long bát hoàng




Tất cả Hồng Mông tử khí của một Thần Tôn và một Thần Tông này cái này đã đủ để Tần Thiếu Phong luyện hóa đạt tới tâm cảnh Thần Tôn rồi, mà phối hợp với Hồng Mông đan vô cùng vô tận trong cơ thể, Tần Thiếu Phong tất nhiên là có thể rất nhanh đạt tới yêu cầu của Tổ Hoàng, sau đó thì tích góp Hồng Mông tử khí cho cá tu sĩ của tinh vực Bàn Cổ, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cực kỳ hưng phấn.
Nhưng mà Tần Thiếu Phong nghe thấy từng tiếng rên rỉ như có như không đó, thì càng thêm hưng phấn, trong thiên địa cũng chỉ có thanh âm như vậy mới có thể thoáng cái dập tắt sự nhiệt tình của Tần Thiếu Phong, khiến cho hắn cả người phấn khởi, xoay người nhìn tám nữ tử đang nằm trên sàn thuyền, Hoàng Kim Thánh Huyết trong cơ thể sôi trào.
Tần Thiếu Phong thổi một hơi về phía trước, lập tức thổi bay đi toàn bộ khăn che mặt của Bạch Mẫu Đơn các nàng, lộ ra những khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, tuy rằng đã sớm dùng kiến dục ma đầu để nhìn trộm, có điều Tần Thiếu Phong hiện tại nhìn thấy bộ dạng của các nàng thì vẫn tru như sói ở trong lòng.
Hơn nữa khiến Tần Thiếu Phong khó có thể giữ được mình là tư chất của bảy nữ tử này khác nhau, nhưng đều là thần thể trời sinh, nếu Tẩu hỏa nhập ma với các nàng thì Tần Thiếu Phong có thể có được lợi ích cực lớn, cũng chính vì vậy Tần Thiếu Phong lần đầu tiên nhìn thấy họ thì đã nhận định họ là nữ nhân của mình.
Đương nhiên, nếu Tần Thiếu Phong tẩu hỏa nhập ma với Bạch Mẫu Đơn các nàng, cũng không phải là thải bổ một phía, Bạch Mẫu Đơn các nàng cũng có thể có được lợi ích cực lớn từ bên trong ma chủng, đây chính là chuyện song thắng, cho nên Tần Thiếu Phong cho rằng chuyện này tuyệt đối là có thể làm, huống hồ, hắn đây là cứu người, đây chính là chuyện thật vĩ đại.
Tần Thiếu Phong đầu tiên là đi tới trước mặt Mộc Linh Nhi, bởi vì đã sớm từng có kinh nghiệm tẩu hỏa nhập ma với Mộc Linh Nhi, tất nhiên là ngựa quen đường cũ, rất nhanh đã tiến vào trạng thái, mà Tần Thiếu Phong cũng đã cắn nuốt tất cả sương mù màu phấn hồng trong cơ thể Mộc Linh Nhi, khiến cho Mộc Linh Nhi khôi phục thanh tỉnh, có điều lúc này Mộc Linh Nhi cực kỳ suy yếu, vẫn ngủ say.
Sau khi trị liệu xong cho Mộc Linh Nhi, Tần Thiếu Phong tất nhiên là đi tới trước mặt Hắc Hà, lúc này bất kể là Bạch Mẫu Đơn hay là Hắc Hà, các nàng đều đã trầm luân trong bể dục, toàn thân đỏ lên, nếu không mau trị liệu thì nguyên linh của các nàng sẽ bị ảnh hưởng, nhìn thấy tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong nói với các nàng: Sáu vị tỷ tỷ, Lục Trúc muội muội, đây chính là để cứu các ngươi, các ngươi sau khi tỉnh lại cũng không thể trách ta được!
Kỳ thật Tần Thiếu Phong hoàn toàn có thể dùng thất tình lục dục ma đầu để trị liệu cho Bạch Mẫu Đơn các nàng, nhưng có một cơ hội tốt để Xả thân phụng hiến như vậy, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không bỏ qua sẽ không bỏ qua, trực tiếp tẩu hỏa nhập ma với Hắc Hà, tiến hành đại sự nghiệp cứu người đại sự nghiệp.
Sau khi trị liệu xong cho Hắc Hà, Tần Thiếu Phong đặt Tần Thiếu Phong đã hôn mê sang một bên, xoay người lao về phía Lục Trúc, lại trị liệu cho Lục Trúc, cứ như vậy, để trị liệu cho các nàng, cuối cùng sau khi phóng ra tinh hoa trên người Bạch Mẫu Đơn, Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng hoàn thành chuyện vĩ đại cứu người này.
Sau khi Mặc quần áo, Tần Thiếu Phong trực tiếp trốn tới đuôi thuyền, hắn không biết nhóm sư tử này sau khi tỉnh lại sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên vì sự an toàn của mình, vẫn lẩn xa một chút thì tốt hơn. Đương nhiên, Tần Thiếu Phong cũng muốn mang theo Mộc Linh Nhi chạy đi xa, có điều ngẫm lại nam tử hán đại trượng phu, làm thì cũng làm rồi, không thể chùi mép rồi biến được, thế thì hèn quá.
Tần Thiếu Phong, tên hỗn đản ngươi! Lục Trúc sau khi thanh tỉnh thì là người đầu tiên gầm lên, sau đó Hoàng Tiểu Cúc, Tử U Lan, Hồng Đỗ Quyên, Lam Bách Hợp tỉnh lại cũng gầm lên như vậy, chỉ có Bạch Mẫu Đơn và Hắc Hà thì không, mà Hắc Hà đối với Tần Thiếu Phong cũng đã tình căn cắm sâu, đã xảy ra chuyện như vậy cũng không trách được Tần Thiếu Phong, có điều Bạch Mẫu Đơn thì vẻ mặt trầm tĩnh tiến về phía Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong đang trốn ở đuôi thuyền, nhìn Bạch Mẫu Đơn dẫn theo đám người Lục Trúc đằng đằng sát khí đi tới thì lập tức cười nịnh nói: Mẫu đơn tỷ tỷ à, ngươi nhất định phải tin ta chứ, ta hoàn toàn là vì cứu ngươi, nếu ta không làm như vậy thì các ngươi sẽ nguy hiểm tới tính mạng, mà ta thì thực sự không muốn thấy các ngươi gặp chuyện.
Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Bạch Mẫu Đơn không nói gì mà trực tiếp một quyền đập vào bụng Tần Thiếu Phong, đánh cho Tần Thiếu Phong kêu thảm thiết rồi lập tức phấn quyền như mưa trút xuống người Tần Thiếu Phong, Lục Trúc và Hoàng Tiểu Cúc, Lam Bách Hợp cũng đều giương nanh múa vuốt quyền đấm cước đá về phía Tần Thiếu Phong.
Đương nhiên, với nhục thân cường hãn của Tần Thiếu Phong thì Bạch Mẫu Đơn các nàng chỉ dùng lực lượng nhục thân như vậy thì không gây thương tổn gì cho hắn, có điều Tần Thiếu Phong vẫn rất phối hợp, giả bộ hình dáng thê thảm, kêu ngao ngao, bằng không thì sao có thể qua được cửa này.
Đương nhiên, Bạch Mẫu Đơn các nàng cũng biết chuyện này không thể trách được Tần Thiếu Phong, nhưng bất kể là nói như thế nào, Tần Thiếu Phong cũng đã phá hủy sự trong sạch của họ, oán khí trong lòng khó tránh khỏi lmuốn phóng thích, có điều tất nhiên là không muốn giết chết Tần Thiếu Phong, dù sao các nàng và Tần Thiếu Phong cũng đã là vợ chồng, đây là sự thật không thay đổi được.
Đợi cho sau khi họ hết giận thì lúc này mới dừng đánh Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong lúc này thì cũng đã mặt mũi bầm dập, trở nên cực kỳ thê thảm, đương nhiên, Tần Thiếu Phong nếu vận chuyển Hoàng Kim Thánh Huyết trong cơ thể thì những vết bầm tím này cũng sẽ biến mất, nhưng Tần Thiếu Phong tuyệt đối không làm như vậy, vô nghĩa, hắn hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào những thứ này để tranh thủ lòng đồng tình.
Các vị tỷ tỷ, hết giận chưa? Tần Thiếu Phong co người, hỏi đám người Bạch Mẫu Đơn, mà nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Lục Trúc lại cắn răng đi lên đá Tần Thiếu Phong mấy đá, sau đó vẫn chưa hết giận, bổ nhào vào người Tần Thiếu Phong rồi dùng miệng cắn, mà Tần Thiếu Phong thì cũng rất phối hợp lại kêu tiếp.
Đợi cho Lục Trúc hả giận thì Tần Thiếu Phong lại hỏi: Các vị tỷ tỷ, lần này hết giận thật chưa? Ta xin đó, diễn trò mệt chết đi được, ta biết các ngươi đều không nỡ hạ độc thủ với ta, thôi thì chúng ta cho qua chuyện này nhé.
Cho qua ư? Ngươi nghĩ hay nhỉ, ngươi phải bồi thường cô nãi nãi ta, còn nữa, chuẩn bị tốt sính lễ, đến nhà cô nãi nãi cầu hôn, bằng không, cô nãi nãi sẽ giết ngươi! Lục Trúc nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức nỗi bão, gầm lên với Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong nghe thấy vậy thì cười hắc hắc, trực tiếp ôm Lục Trúc vào trong lòng, có điều Lục Trúc lại giãy dụa, hắn nói với Lục Trúc: Bồi thường, ngươi nói phải bồi thường thế nào đây, Sính lễ phải không? Một trăm vạn Hồng Mông có đủ hay không? Không đủ thì dùng một ngàn vạn nhé, nói sao thì ca cũng có tiền mà!
Ở phương diện Hồng Mông đan thì Tần Thiếu Phong là tài đại khí thô, bồi thường, sính lễ, tất nhiên là không thèm do dự, trực tiếp đáp ứng, mà nghe thấy nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì mới thôi giãy dụa, tùy ý để Tần Thiếu Phong ôm mình, sau đó thì nói: Coi như ngươi thức thời, bằng không cô nãi nãi nhất định sẽ thiến ngươi!
Tần Thiếu Phong lại tiến lên kéo Hắc Hà vào trong lòng, mà Hắc Hà thì không giãy dụa, trực tiếp rúc vào Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong nói với Hắc Hà: Cũng là ngươi ngoan nhất, như vậy đi, sính lễ cho ngươi là hai ngàn vạn Hồng Mông đan.
Không được, cô nãi nãi ta cũng muốn hai ngàn vạn Hồng Mông đan! Lục Trúc nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức kêu to, Hồng Mông đan là vật tư trọng yếu để tu luyện, bất kể là gia tộc nào cũng rất cần, Lục Trúc bất kể là vì mình hay là vì gia tộc thì đều hy vọng có thêm Hồng Mông đan.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Lục Trúc thì nói: Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn thì lão công cũng sẽ cho ngươi hai ngàn vạn Hồng Mông làm sính lễ, ngươi không nghe lời thì không có phần của ngươi đâu! Nghe thấy nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong bĩu môi, nhưng không nói gì nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn biến đổi, không ngờ là cũng có chút bộ dạng của thục nữ.
Sau khi vỗ về xong hai người, Tần Thiếu Phong nhìn về phía Bạch Mẫu Đơn, đây mới là cửa ải khó nhất, chỉ cần vỗ về được Bạch Mẫu Đơn thì như vậy tất cả sẽ không còn là vấn đề với Tần Thiếu Phong. Mà Bạch Mẫu Đơn nhìn thấy ánh mắt của Tần Thiếu Phong thì thở dài một hơi,: Ngươi dẫn sáu vị muội muội đi đi, ngươi có thể dùng Hồng Mông đan để khiến gia tộc của các nàng đáp ứng gả các nàng cho ngươi, nhưng ta thì không được, bởi vì nhà chồng của ta là Đỉnh Thiên Thái tử, nếu để hắn biết chuyện này thì ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa!
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Bạch Mẫu Đơn thì buông Lục Trúc và Hắc Hà ra, sau đó đi tới phía trước Bạch Mẫu Đơn, nhìn Bạch Mẫu Đơn ngồi ở đó, hai tay chậm rãi đặt lên trên vai Bạch Mẫu Đơn, cảm giác được Bạch Mẫu Đơn rõ ràng đang run lên, nhưng lại không né tránh, Tần Thiếu Phong lúc này mới nói với Bạch Mẫu Đơn: Mẫu đơn, ngươi yên tâm, ngươi đã là nữ nhân của ta, như vậy thì không ai có thể cướp được ngươi khỏi tay ta, Đỉnh Thiên Thái tử không được, cho dù là là Tinh Thánh cũng đều không được!
Khi Nói những lời này, khí phách của Tần Thiếu Phong ùa ra, ma chủng và thất tình lục dục ma đầu toàn bộ vận chuyển cao tốc, khí thế không ngừng tăng lên, dùng hình tượng vĩ đại để chứng minh mình, chỉ có điều lại thất bại, Bạch Mẫu Đơn các nàng đối với một phen biểu diễn làm ra vẻ này của Tần Thiếu Phong không ngờ là một chút cảm nhiễm cũng không có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.