Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 559: Vạn phật hướng tông




Đạt tới cảnh giới bán bộ thánh hoàng, muốn thăng cấp là chuyện rất khó khăn, nhưng Tần Thiếu Phong lại liên tiếp tấn thăng phẩm cấp của mình, hơn nữa còn có thể vượt cấp mà chiến, chuyện như vậy đặt ở trên người bán bộ thánh hoàng bình thường là chuyện tuyệt đối không thể, nhưng ở trên người Tần Thiếu Phong lại thực hiện được, cho nên Tần Thiếu Phong rất hài lòng đối với hiệu quả cắn nuốt Bất chu tàn phiến lần này.
Sau khi cắn nuốt tất cả năng lượng của Bất chu tàn phiến, Tần Thiếu Phong lại không lập tức rời khỏi Tu Di sơn này, mà là tiếp tục ngồi xuống, sau đó vận chuyển các loại huyền công, bắt đầu tu luyện, ở trên Tu Di sơn có phật lực vô cùng này, nếu Tần Thiếu Phong cứ vậy tiêu sái bỏ đi thì rất có lỗi với bản thân.
Tần Thiếu Phong mở ra toàn bộ tụ nguyên trận trong thiên tinh trong cơ thể, lập tức bắt đầu điên cuồng cắn nuốt, Tu Di sơn này trải qua không biết bao nhiêu kỷ nguyên tích lũy, phật lực khôn cùng ẩn chứa trong đó đã lớn đến trình độ bất khả tư nghị, cũng chính vì vậy, Tần Thiếu Phong mới không chịu đi.
Các loại huyền công vận chuyển điên cuồng, hấp thụ phật lực, thối luyện thiên tinh nhiều như cát sông Hằng trong cơ thể Tần Thiếu Phong, khiến cho thiên tinh của Tần Thiếu Phong càng lúc càng viên mãn, càng thêm phù hợp với đại đạo, tốc độ và số lượng của thiên địa pháp tắc càng thêm khổng lồ, cứ như vậy, pháp lực của Tần Thiếu Phong cũng đang không ngừng đề cao.
Mà bên trong các loại huyền công, thứ hấp thu phật lực lợi hại nhất tất nhiên là Đại tạng chân kinh, bởi vì đây vốn chính là vô thượng huyền công của phật môn, đối với cắn nuốt và hấp thu phật lực tất nhiên là lợi hại nhất. Theo cắn nuốt phật lực tiến hành, chỉ thấy chữ vạn bên trong huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong lóe ra quang quyển chín tầng càng thêm chói mắt, mà các loại bóng dáng Phật Đà lóe ra trong đó cũng càng thêm rõ ràng.
Dưới tình huống như vậy, pháp lực của Tần Thiếu Phong tất nhiên là gia tăng nhanh chóng, vốn đã là cảnh giới nhị thập cửu phẩm đỉnh phong, sau khi cắn nuốt phật lực khổng lồ lại có đột phá, đạt tới cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, mà Tần Thiếu Phong vẫn chưa thỏa mãn, vẫn cắn nuốt.
Vào lúc này, Tần Thiếu Phong bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ không thể địch nổi đánh úp lại về phía mình, lập tức bao vây mình, sau đó Tần Thiếu Phong liền cảm giác được mình đầu óc choáng váng bay về phía Tu Di sơn, trong nháy mắt đã đi tới Tu Di sơn, sau đó ngã xuống đất, lập tức nghe thấy thanh âm của Bồ Hoàng: Rốt cuộc là người muốn gì? Bổn tọa thấy ngươi thời gian dài như vậy mà không, lo lắng có nguy hiểm, liền giúp ngươi một tay, không có ảnh hưởng gì đến ngươi chứ?
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Bồ Hoàng thì tất nhiên là trong lòng minh bạch đây là Bồ Hoàng thấy mình cắn nuốt phật lực của Tu Di sơn, không muốn cho nên lúc này mới lỗi mình từ trong Tu Di sơn ra, có điều cũng may Tần Thiếu Phong đã kiếm được đủ lợi ích, cũng không thèm để ý, nói với Bồ Hoàng: Đa tạ sư phụ đã quan tâm, ta không sao, không sao cả. Nói xong vỗ vỗ mông đứng lên.
Đấu Chiến Thánh Phật nhìn Tần Thiếu Phong xuất hiện thì lập tức mở to hai mắt nhìn, bởi vì Tần Thiếu Phong hiện tại đã là cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, một lần tiến vào Tu Di sơn không ngờ là có đề thăng cực lớn như vậy, điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật cũng muốn đi vào Tu Di sơn xem trong Tu Di sơn rốt cuộc là có thứ tốt gì.
Tiểu tử, ngươi đề thăng rất nhanh, lão Tôn mới được một kiện binh khí, muốn tìm người luận bàn một chút, không bằng tiểu tử ngươi tiếp lão Tôn luyện tập nhé? Yên tâm, lão Tôn sẽ áp súc phát lực tới cảnh giới đồng dạng với ngươi, tuyệt đối không khi dễ ngươi đâu. Đấu Chiến Thánh Phật nhìn Tần Thiếu Phong, bộ dạng nóng lòng muốn thử, Hàng Ma xử trong tay không ngừng lóe ra kim quang, tản ra chiến ý lạnh thấu xương.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì không trả lời Đấu Chiến Thánh Phật, mà là nói với Thích Hoàng và Bồ Hoàng: Hai vị sư phụ, người xem hầu ca đã có binh khí vừa tay, ta thì lại không có, binh khí của ta không có lấy một kiện tiên thiên linh bảo, làm sao tỷ thí với hầu ca đây, nhị vị xem có phải cũng nên cho đệ tử một kiện tiên thiên linh bảo hay không?
Thích Hoàng và Bồ Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì đều lắc đầu, lập tức Thích Hoàng nói với Tần Thiếu Phong: Tây phương nghèo khổ, không thể giàu có bằng Đông Phương, tiên thiên linh bảo cũng chỉ có vài món, đều dùng để trấn áp số mệnh của thích giáo, muốn tiên thiên linh bảo thì ngươi hay là tìm người khác đi, bần tăng, bần tăng, là hòa thượng phật môn nên nghèo lắm.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Thích Hoàng thì bĩu môi, nhị vị ngài còn là bần tăng ư, cũng không nhìn thấy áo cà sa trên người nhị vị, ngay cả châm tuyến bên trên cũng đều là Chư Thiên thần vật, càng không cần phải nói tới những gì nhị vị cầm trên tay, ngồi dưới mông, phải biết rằng Tần Thiếu Phong có thất tình lục dục ma đầu, rất mẫn cảm với bảo vật, Chư Thiên thần vật trên người Thích Hoàng và Bồ Hoàng tuy rằng phát ra năng lượng cực kỳ mịt mờ, người bình thường không phát hiện được, có điều lại không thể gạt được Tần Thiếu Phong.
Chỉ là Thích Hoàng và Bồ Hoàng không muốn cho, Tần Thiếu Phong cũng không tiện ép buộc, dù sao lợi ích có được lần này cũng không ít, vì thế xoay người nói với Tôn Ngộ Không: Hầu ca, lúc trước là ngươi nói, ngươi phải áp chế pháp lực đến cảnh giới giống ta, ngươi là Đấu Chiến Thánh Phật, không thể ăn gian, bằng không đẻ lan truyền ra ngoài thì cũng không dễ nghe đâu.
Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, biết Tần Thiếu Phong đã đồng ý tỷ thí, trực tiếp áp súc pháp lực trong cơ thể đến cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng như Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng cười ha ha, lần này có thể lừa Đấu Chiến Thánh Phật một vố rồi.
Pháp lực của Tần Thiếu Phong tuy rằng biểu hiện chỉ là cảnh giới nhị thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, nhưng pháp lực thực sự của Tần Thiếu Phong lại không phải như thế, pháp lực thực sự của hắn hơn xa so với pháp lực biểu hiện ra ngoài, cho nên dưới tình huống như vậy, Đấu Chiến Thánh Phật tất nhiên là chịu thiệt.
Sau khi cười to Trong lòng một trận, Tần Thiếu Phong lật tay, triệu hồi ra Bàn Long trường kích, cho dù Bàn Long trường kích này không thể so sánh với tiên thiên linh bảo, nhưng cũng vẫn là một kiện binh khí không tồi, trải qua sự không ngừng luyện chế của Tần Thiếu Phong, cũng đạt tới cảnh giới hậu thiên đỉnh phong, hơn nữa quan trọng là nhất là Bàn Long trường kích này cũng cực kỳ trầm trọng, dưới tình huống Tần Thiếu Phong cố ý hành động, hiện tại Bàn Long trường kích này là binh khí vừa tay nhất của Tần Thiếu Phong, đương nhiên, nếu luận về uy lực thì vẫn không thể so sánh với Toái Tinh Thần Thương.
Sau khi triệu hồi ra Bàn Long trường kích, Tần Thiếu Phong không nói câu nào quét tới Đấu Chiến Thánh Phật, mà Đấu Chiến Thánh Phật cũng hưng phấn thét dài một tiếng, Hàng Ma xử trong tay đâm tới Tần Thiếu Phong, tứ lăng chùy đó chiếu ra kim quang vô cùng, trực tiếp va lên thân kích của Bàn Long trường kích, chỉ nghe rắc một tiếng, Bàn Long trường kích của Tần Thiếu Phong lập tức đã bị Hàng Ma xử chặt đứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.