Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 557: Đại tàng chân kinh (2)




Như Ý Kim Cô bổng tuy rằng rất không tồi, nhưng đối với cảnh giới hiện tại của Đấu Chiến Thánh Phật mà nói thì lại hơi nhẹ, Đấu Chiến Thánh Phật vẫn luôn muốn tìm tìm một binh khí vừa tay, hiện giờ đã có được. Nhìn Hàng Ma xử trầm trọng vô cùng, pháp lực cả người Đấu Chiến Thánh Phật ùa ra, hét lớn một tiếng, lập tức tóm lấy Hàng Ma xử đó.
Kim quang tản đi, Hàng Ma xử này một mặt là gậy tròn, bên trên khắc hình tượng kim cương hộ pháp của phật môn, mặt khác thì là chùy bốn cạnh, cực kỳ sắc bén, lóe ra hàn quang chói mắt. Nhìn một kiện Hàng Ma xử, trong lòng Đấu Chiến Thánh Phật vô cùng cao hứng, trong lòng nghĩ lần này đến đúng chỗ rồi, bằng không làm sao có thể có được bảo bối tốt như vậy.
Đấu Chiến Thánh Phật cũng đã tới Tu Di sơn nghe Phật pháp rất nhiều lần, nhưng vẫn không có một lần nào có thể nhận được bất kỳ phần thưởng nào của Thích Hoàng và Bồ Hoàng, lần này đi theo Tần Thiếu Phong đến đây, không ngờ có được một kiện tiên thiên linh bảo như vậy, thực sự là khiến Đấu Chiến Thánh Phật cảm thấy quyết định của mình rất anh minh, quả nhiên, đi theo Tần Thiếu Phong mới có lợi.
Đấu Chiến Thánh Phật Có được lợi ích lui sang một bên, Tần Thiếu Phong đã sớm thấy mà thèm lập tức tiến lên nói với hai Thánh Hoàng: Đệ tử Tần Thiếu Phong bái kiến hai vị sư phụ. Điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật đứng bên cạnh trực tiếp trợn tròn mắt, hai Thánh Hoàng người ta còn chưa nói nhận ngươi làm đệ tử, ngươi con mẹ nó không ngờ không biết xấu hổ vội vàng đi nhận quàng, không thấy quá vô liên sỉ à?
Có điều Thích Hoàng và Bồ Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cũng không tức giận, mà gật đầu, sau đó Thích Hoàng nói với Tần Thiếu Phong: Ừ, ngươi và ta thực sự có duyên, quả thật là có một đoạn tình cảm thầy trò với bổn tọa và Bồ Hoàng, hôm nay bổn tọa sẽ truyền thụ phật môn trấn phái chi bảo - Đại tạng chân kinh cho ngươi. Nói xong thì lật tay, một đạo kim quang lại bay về phía Tần Thiếu Phong.
Đại tạng chân kinh này thực sự là trấn phái chi bảo của thích giáo, bởi vì tất cả công pháp của phật môn đều bắt nguồn từ Đại tạng chân kinh này, hơn nữa tác dụng lớn nhất của Đại tạng chân kinh này chính là dùng để suy tính hiện tại và tương lai, đủ loại biến hóa, thăm dò được nhân quả trong đó, cho nên nghe tới Thích Hoàng không ngờ đem Đại tạng chân kinh này truyền thụ cho Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật đối với Hàng Ma xử yêu thích không buông tay cũng trực tiếp đánh rơi Hàng Ma xử xuống đất!
Tần Thiếu Phong tất nhiên là biết đây là thứ tốt, vội vàng tiếp lấy, sau đó thì trực tiếp lật xem, ghi nhớ lại nội dung bên trong, tiếp theo là dùng Thiên Diễn Bát Quái để suy tính, mà theo suy tính Đại tạng chân kinh này, Tần Thiếu Phong không ngờ cảm giác được năng lực của Thiên Diễn Bát Quái cũng theo đó mà có xu thế tiến hóa.
Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất cao hứng, sau đó thì tu luyện, mà Tần Thiếu Phong tu luyện Đại tạng chân kinh, bên trong một huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong lại xuất hiện một chữ Vạn cực lớn, mà theo sự xuất hiện của chữ Vạn này, lập tức sáu chữ cổ do tu luyện Lục Tự chân kinh mà xuất hiện, bảo bình bởi vì tu luyện đại bảo bình ấn mà xuất hiện và đại địa do tu luyện Địa tàng chân kinh mà xuất hiện đều ùa về phía chữ Vạn này, rồi dung nhập vào trong đó.
Đợi cho sau khi những thần vật này dung nhập vào trong đó, trên chữ vạn lóe ra vầng sáng chín tầng, từ bên trong phát ra từng đợi khí tức huyền diệu của quá khứ, hiện tại, tương lai, mà theo Tần Thiếu Phong tu luyện Đại tạng chân kinh, thiên tinh trong cơ thể Tần Thiếu Phong trở nên càng thêm mượt mà, càng thêm tiếp cận với thiên đạo.
Tần Thiếu Phong vốn tu luyện Lục Tự chân kinh, Đại Bảo Bình ấn, Địa tàng chân kinh diễn sinh ra các loại thần vật, nhưng mà sau khi tu luyện Đại tạng chân kinh, tất cả thần vật đều dung nhập vào bên trong chữ vạn mà Đại tạng chân kinh diễn sinh ra, mà đợi cho sau khi những thần vật này dung nhập vào trong đó rồi, trên chữ vạn đó lóe ra vầng sáng chín tầng, bên trong mỗi một quầng sáng đều có bóng dáng của Phật Đà vô cùng, phật âm huyền diệu từ trong đó tán phát ra, đủ loại biến hóa của quá khứ, hiện tại và tương lai cũng được biểu thị ở trong đó.
Mà theo biến hóa như vậy, thiên tinh trong cơ thể Tần Thiếu Phong lại trở nên mượt mà, thiên địa pháp tắc diễn sinh càng nhanh và nhiều, cho nên pháp lực của Tần Thiếu Phong không ngừng đề thăng, hắn vốn đã là tam thập nhị phẩm bán bộ thánh hoàng đỉnh phong, vào lúc này cuối cùng cũng được tấn thăng, đột phá đến cảnh giới tam thập nhất phẩm bán bộ thánh hoàng, pháp lực lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhìn thấy một màn như vậy, Đấu Chiến Thánh Phật lại hâm mộ và ghen tị, tuy rằng có được tiên thiên linh bảo như Hàng Ma xử, Đấu Chiến Thánh Phật rất cao hứng, nhưng nhìn thấy Tần Thiếu Phong có được Đại tạng chân kinh, hơn nữa pháp lực không ngừng tấn thăng, điều này lại khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật hâm mộ, dù sao Hàng Ma xử cũng là ngoại vật, pháp lực chính là của mình, để Đấu Chiến Thánh Phật lựa chọn thì hắn cũng sẽ lựa chọn đề thăng pháp lực bản thân.
Hơn nữa nhìn Tần Thiếu Phong liên tục tấn thăng phẩm cấp, khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật cũng lo lắng, Tần Thiếu Phong khi nào thì sẽ vượt qua mình, nếu Tần Thiếu Phong cứ luôn tấn thăng là như vậy, vậy thì tin rằng không bao nhiêu lâu nữa sẽ vượt qua được Đấu Chiến Thánh Phật, cho nên điều này khiến cho Đấu Chiến Thánh Phật cảm giác được nguy cơ.
Sau khi tu luyện thành công Đại tạng chân kinh, Tần Thiếu Phong không chỉ có được pháp lực tấn thăng, lại khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy phương diện suy tính Thiên Diễn Bát Quái có tiến bộ cực lớn, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong phi thường cao hứng, vì thế Tần Thiếu Phong lại dùng Thiên Diễn Bát Quái để không ngừng suy tính Đại tạng chân kinh này, khiến cho năng lực suy tính của Thiên Diễn Bát Quái không ngừng đề thăng.
Chậm rãi mở mắt, cảm nhận được lực lượng khổng lồ trong cơ thể, Tần Thiếu Phong cũng mỉm cười, có điều Tần Thiếu Phong lại không bởi vì Thích Hoàng đã truyền thụ Đại tạng chân kinh cho hắn là hắn sẽ quên về tàn phiến, trong lòng vẫn đang tính toán xem phải như thế nào mới có thể có được tàn phiến đó, cuối cùng Tần Thiếu Phong đảo mắt, lập tức nói với Bồ Hoàng: Sư phụ, người xem Thích Hoàng sư phụ đã truyền Đại tạng chân kinh cho ta rồi, ngài có phải cũng nên biểu thị một chút hay không?
Bồ Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười cười, lập tức nói với Tần Thiếu Phong: Suy nghĩ trong lòng ngươi bổn tọa đã sớm biết rồi, có điều bổn tọa lại không thể giúp ngươi, ngươi nếu muốn thì tự mình đi lấy đi. Với thủ đoạn của Bồ Hoàng, tất nhiên là đã sớm suy tính ra trong lòng Tần Thiếu Phong muốn có được cái gì, chỉ có điều Bồ Hoàng lại không thể ra tay giúp ra tay giúp Tần Thiếu Phong, chỉ có thể dựa vào bản thân Tần Thiếu Phong mới được.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Bồ Hoàng thì cũng không để ý, hắn tất nhiên là biết Bồ Hoàng khẳng định có thể suy tính ra mục đích của mình, cho nên mới lớn mật nói ra như vậy, mục đích chính là xem thái độ của Bồ Hoàng và Thích Hoàng đối với chuyện này, nếu Bồ Hoàng và Thích Hoàng đã không có ý kiến, như vậy Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không khách khí, hoàng quang trên người chợt lóe, lập tức bay sâu vào trong Tu Di thần sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.