Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1266: Ngọc bội bảo mệnh




Nhìn thân hình Ngô Minh ổn định, Tần Thiếu Phong cười nói,“Dùng toàn lực mà ra tay đi, thử như vậy không có ý nghĩa gì”. Mà Ngô Minh ở phía đối diện nghe Tần Thiếu Phong nói xong, hít một ngụm thật sâu, lập tức khí tức trên người lại bùng nổ, sau đó xuất hiện một pho tượng thật lớn, từ liệt hỏa ngưng tụ mà thành cự nhân xuất hiện phía sau Ngô Minh.
Đây là một hỏa diễm cự nhân ước chừng cao mười trượng, bất quá ngực hỏa diễm lại có thể chậm rãi lưu động Thái Cực âm dương, chậm rãi chuyển động, điều hòa toàn bộ hỏa diễm trên người cự nhân, sau đó hỏa diễm cự nhân đánh một quyền hướng về phía Tần Thiếu Phong
“Long tượng Bàn Nhược, có ta vô địch!” Tần Thiếu Phong nhìn thấy hỏa diễm cự nhân lớn đó đang hướng lại đây, rống lớn một tiếng toàn lực ra tay.
Tuy Tần Thiếu Phong xác nhận hiện tại thực lực của chính mình cường đại hơn rất nhiều so với Ngô Minh, bất quá Tần Thiếu Phong vẫn ra tay, hơn nữa dùng Long Tượng Bàn Nhược công, lực lượng huyền công chuyên môn tu luyện nhục thân, dưới sự thúc dục của Bổn Nguyên chân khí, Tần Thiếu Phong phát ra toàn bộ uy lực, tuyệt đối là khổng lồ khó có thể tưởng tượng, hơn nữa Tần Thiếu Phong đã tu luyện cái Long Tượng Bàn Nhược công này đến tầng cao nhất.
Cái Long Tượng Bàn Nhược công này tuy rằng lợi hại, nhưng mà so với đấu tranh với thiên nhiên đại pháp của Tần Thiếu Phong vẫn là kém hơn rất nhiều, một năm trôi qua, Tần Thiếu Phong vẫn đều cố gắng khôi phục lực nhục thân của chính mình, cũng chính là đấu tranh với thiên nhiên đại pháp, do đó làm cho cái Long Tượng Bàn Nhược công này cũng tiêu thăng cực nhanh, tu luyện đến tầng cao nhất, có được lực mười long mười tượng.
Chỉ thấy Tần Thiếu Phong đánh ra một quyền oành đùng đùng, toàn thân phóng ra huyết khí, trong nháy mắt huyết khí màu vàng ngưng tụ thành mười đầu cự tượng cùng với mười chân long khổng lồ, rồng ngâm tượng rống, thanh thế chấn thiên, tận lực bồi tiếp vọt về phía hỏa diễm cự nhân, sau đó hai bên liền va chạm cùng một chỗ.
Huyết khí ngưng vật, nhưng lại ngưng tụ thành bộ dáng cự tượng cùng chân long, thấy một màn như vậy bọn người Hồ Thanh Ngưu liền trợn tròn mắt, thậm chí là Ngô Minh ở phía đối diện đều mở to hai mắt nhìn, ai cũng chưa nghĩ đến Tần Thiếu Phong lại có thể có được nhục thân lực khổng lồ như thế, nhìn chân long cùng cự tượng hung mãnh như vậy, tất cả mọi người đều thấy được hỏa diễm cự nhân bị tê thành mảnh nhỏ.
Quả nhiên chính như mọi người tưởng tượng vậy, hỏa diễm cự nhân cùng cự tượng phát sinh va chạm, chân long đều bộc phát ra năng lượng khổng lồ, nhưng mà hỏa diễm cự nhân trực tiếp chính là bị mười đuôi chân long cùng mười đầu chân long làm cho tê nát, hóa thành một đoàn đoàn hỏa diễm phân tán về chung quanh, mà Tần Thiếu Phong bộc phát ra huyết khí ngưng tụ thành chân long và cự tượng rống giận, phi tường, tựa như hướng về toàn bộ thiên địa hò hét ra thanh âm mạnh mẽ nhất của chúng
Phập một ngụm máu tươi từ miệng Ngô Minh nhổ ra, trong nháy mắt hỏa diễm cự nhân bị tê tái, Ngô Minh cũng đã bị thương nặng, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch, lui về phía sau hai bước, kinh hãi bất định nhìn Tần Thiếu Phong. Mà thần sắc của Tần Thiếu Phong vẫn thật bình tĩnh, chân long cùng cự tượng chậm rãi bay trở về bên người hắn, sau đó bị Tần Thiếu Phong thu vào trong cơ thể.
“Còn muốn tiếp tục sao?” Tần Thiếu Phong nhìn Ngô Minh, hướng về Ngô Minh hỏi, đối với Ngô Minh, Tần Thiếu Phong thật ra không có nhiều ý kiến, Ngô Minh tuy rằng là người của Thái Ất môn, nhưng cũng không phải người cực kỳ hung ác, hơn nữa còn có thể coi như là người quang minh lỗi lạc, lúc trước thực hiện biện pháp này bất quá là do Đoạn Thiên Vũ bức bách mà thôi, cho nên Tần Thiếu Phong thật ra không nghĩ tới sẽ chém tận giết tuyệt Ngô Minh.
Ngô Minh nghe Tần Thiếu Phong nói xong, tự nhiên là biết Tần Thiếu Phong đối với hắn không có sát ý, hít một hơi thật sâu, sau đó nói với Tần Thiếu Phong,“Là ta thua, đây là chuyện của thanh nguyên đại lục, ta không thể nhúng tay, bất quá Đoạn Thiên Vũ ta phải mang đi, đây là nhiệm vụ của sư môn, nếu ta không hoàn thành, trở lại sư môn cũng sẽ bị phạt.”.
Nghe Ngô Minh nói xong, Tần Thiếu Phong còn không có nói chuyện, Đoạn Thiên Vũ cùng Đoạn Dung sẽ không phạm, bởi vì từ ý tứ của Ngô Minh có thể thấy hắn sẽ không quản chuyện củaThái Ất môn ở thanh nguyên đại lục, điều này làm cho mưu kế muốn nhất thống toàn bộ thanh nguyên đại lục không biết bao lâu mới thành. Đoạn Dung tất nhiên sẽ không cam tâm, lập tức quát Ngô Minh,“Ngô đặc sứ, ngươi không thể như vậy, ngươi đáp ứng ta như thế nào? Chẳng lẽ ngươi không sợ trở về sẽ bị trách phạt sao?”.
Mà Đoạn Thiên Vũ nhìn thấy Ngô Minh cùng Tần Thiếu Phong không hề động thủ, tự nhiên là không vui, tuy rằng nhìn thấy Tần Thiếu Phong chiếm thế thượng phong, nhưng mà Ngô Minh hiển nhiên còn không có liều mạng, nếu Ngô Minh liều mạng cùng Tần Thiếu Phong đại chiến, vị tất sẽ có thể làm Tần Thiếu Phong trọng thương, Đoạn Thiên Vũ hiện tại đã hận Tần Thiếu Phong thấu xương không thể chịu được việc nhìn thấy Tần Thiếu Phong, cho nên sau khi nghe Ngô Minh nói xong liền nói với Ngô Minh,“Ngô đặc sứ, ngươi như vậy thực không có trách nhiệm, trong Thái Ất môn có rất nhiều đệ tử thuộc bộ tộc Đoạn thị, nếu bọn họ đều chết, ngươi sẽ không chịu n trách nhiệm sao?”.
Ngô Minh nghe Đoạn Thiên Vũ nói xong, chân mày cau lại, hắn cũng nghe ra ý tứ của Đoạn Thiên Vũ, muốn mình cùng Tần Thiếu Phong liều mạng, nhưng mà ngay cả nhục thân lực hắn cũng không bằng Tần Thiếu Phong, nếu Tần Thiếu Phong thi triển ra năng lượng Bổn Nguyên, hắn làm sao có thể chống lại chứ? Tự rước lấy nhục, Ngô Minh không muốn làm.
Nhưng mà Ngô Minh đã hiểu rõ tính cách của Đoạn Thiên Vũ, tính cách của Đoạn Thiên Vũ đã rất kỳ quặc, chính theo như lời Hồ Tiên Nhi, là một kẻ hoàn toàn ngụy quân tử, nếu chính mình không làm theo hắn nói, như vậy rất có khả năng sẽ đắc tội với Đoạn Thiên Vũ, một khi Đoạn Thiên Vũ đi Thiên Vũ tinh Thái Ất môn, sau khi được trọng điểm bồi dưỡng, khẳng định không có ngày lành cho mình.
Bất quá nếu liều mạng cùng Tần Thiếu Phong, như vậy khả năng chính mình lập tức sẽ bị chết, cho nên Ngô Minh lo lắng một chút, sau đó đưa ra quyết định, nói với Đoạn Thiên Vũ,“chuyện của thanh nguyên đại lục Thái Ất môn, ta đã bất lực, hiện tại ta chỉ phụ trách mang ngươi rời đi, nếu ngươi không muốn rời đi, vậy cũng không có biện pháp, về phần trách phạt, chờ sau khi trở về, ta sẽ đi Hình đường chịu phạt.”.
Đoạn dung cùng Đoạn Thiên Vũ nghe Ngô Minh nói xong, đương nhiên là cực kỳ tức giận, nhất là Đoạn Dung, hiện tại Tần Thiếu Phong manh như thế, nếu sát thủ Ngô Minh mặc kệ, như vậy hắn không có lực lượng đi chống lạiTần Thiếu Phong. Đoạn Dung có thể khẳng định, dựa vào tính cách của Tần Thiếu Phong, Thái Ất môn ở thanh nguyên đại lục tuyệt đối sẽ không thể tiếp tục tồn tại, trong lòng đương nhiên là cực kỳ phẫn nộ.
Về phần Đoạn Thiên Vũ, tuy rằng trong lòng cũng thực tức giận, đối với Ngô Minh cũng là hận, nhưng mà Đoạn Thiên Vũ cũng hiểu rõ ràng, nay thực lực của Tần Thiếu Phong như thế nào, cho dù Ngô Minh liều mạng, cũng không nhất định là đối thủ của Tần Thiếu Phong, mà một khi Ngô Minh chết, như vậy tuyệt đối không có khả năng chạy ra khỏi lòng bàn tay của Tần Thiếu Phong, cho nên hiện tại cũng chỉ có thể tán thành ý kiến của Ngô Minh, bất quá ở mặt ngoài vẫn là muốn làm.
Đương nhiên, Đoạn Dung sống chết thế nào, Đoạn Thiên Vũ cũng không thèm để ý, dù sao hắn cùng Đoạn Dung cũng bất quá cũng chỉ có quan hệ huyết mạch, những năm gần đây chưa từng từng có cái gì gọi là tình phụ tử, sở dĩ trở lại Thái Ất môn, cũng là vì kế thừa vị trí môn chủ Thái Ất môn, đạt được quyền thế lớn hơn nữa. Bất quá hiện tại Đoạn Thiên Vũ có lựa chọn rất tốt, tự nhiên là sẽ không để ý tới sự sống chết của Đoạn dung.
Tần Thiếu Phong vẫn nghe Ngô Minh, Đoạn Thiên Vũ cùng Đoạn Dung nói, cũng không nói gì, đến lúc này, mới nói với Ngô Minh,“hình như ngươi còn không có hỏi qua ý kiến của trẫm? Ngươi chừng nào nghe trẫm nói muốn thả hắn? tên lang tâm cẩu phế này, trẫm đã sớm muốn hắn phải trả giá cho tất cả những gì hắn làm ra.”.
Đại trưởng lão Hồ Thanh Long vì Đoạn Thiên Vũ phản bội mà buồn bực không vui, khúc mắc vẫn không có biện pháp cởi bỏ, Tần Thiếu Phong đã sớm quyết định phải áp giải Đoạn Thiên Vũ đến trước mặt đại trưởng lão Hồ Thanh Long nhận sai, đương nhiên là không thể làm cho Ngô Minh mang Đoạn Thiên Vũ đi, mà Tần Thiếu Phong nói làm cho Ngô Minh sửng sốt, lập tức hướng về Tần Thiếu Phong nói,“Ngươi có ý tứ gì?”.
“Ý của Trẫm chính là ngươi có thể đi, nhưng mà tên lang tâm cẩu phế này phải lưu lại.” Tần Thiếu Phong nghe Ngô Minh nói xong, đối với Ngô Minh, Tần Thiếu Phong không muốn phải chém giết, cho nên để cho chạy hắn tuyệt đối không có vấn đề, nhưng mà Đoạn Thiên Vũ thì tuyệt đối không thể để cho chạy, một chút thượng Tần Thiếu Phong cũng không nhượng bộ.
Tần Thiếu Phong nói làm cho sắc mặt Ngô Minh trở nên phức tạp, hai lần trước giao tay xong, Ngô Minh đã biết chính mình không phải là đối thủ của Tần Thiếu Phong, như vậy có thể vượt cấp khiêu chiến thiên tài, nếu trở thành kẻ địch tuyệt đối không phải lựa chọn sáng suốt, nhưng mà sự tình đi tới bước này, hắn cũng không có biện pháp, chỉ có thể là hết sức hoàn thành nhiệm vụ của hắn.
Vốn hắn là phải trợ giúp thanh nguyên đại lục Thái Ất môn nhất thống toàn bộ thanh nguyên đại lục, nhưng mà Tần Thiếu Phong cường thế quật khởi, cho nên nhiệm vụ này chưa thể làm xong được, một cái khác chính là chọn lựa đệ tử Đoạn thị có huyết mạch thuần khiết, tư chất tốt mang đi Thiên Vũ tinh Thái Ất môn, nếu nhiệm vụ này còn làm không ra gì, như vậy hắn trở về, tuyệt đối là sẽ bị trừng phạt.
Nhưng mà muốn mang người từ trên tay Tần Thiếu Phong đi, Ngô Minh lại không có nắm chắc, điều này làm cho Ngô Minh rơi vào thế khó xử, mà Đoạn Thiên Vũ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, nhìn bộ dáng Ngô Minh khó xử như vậy, nhất thời cũng không biết làm thế nào, thần sắc cũng âm trầm xuống, nhìn Ngô Minh cùng Tần Thiếu Phong, một tấm ngọc bội xuất hiện ở trong tay hắn, đây là lúc Ngô Minh đi vào Thái Ất môn, sau khi lựa chọn được người, giao cho Đoạn Thiên Vũ.
Lúc ấy Ngô Minh nói trong ngọc bội này ẩn chứa một cỗ năng lượng của lão tổ tông Đoạn thị, có thể bảo hộ hắn không chịu thương tổn, mà lão tổ tông Đoạn thị, người sáng lập Thiên Vũ tinh Thái Ất môn đã là cường giả thần thoại cảnh, lực lượng loại nào cường hãn, cho nên đây là thủ đoạn cuối cùng bảo mệnh cho Đoạn Thiên Vũ, chỉ cần là Tần Thiếu Phong động thủ, hắn liền bóp nát ngọc bội bảo mệnh.
Về phần Ngô Minh, sự sống chết của Đoạn dung bọn họ chết sống, Đoạn Thiên Vũ tất nhiên là sẽ không để ý tới, hiện tại quan trọng nhất là tính mạng của mình, chỉ cần là mình có thể bảo trụ tính mạng, như vậy tương lai có thể có cơ hội trả thù, nếu ở trong này ngã xuống, như vậy tất cả đã xong, toàn bộ giấc mộng cùng mục tiêu của hắn đều không có cơ hội đi thực hiện.
Ngô Minh nghe Tần Thiếu Phong nói xong, suy nghĩ một chút thực lực của chính mình, cuối cùng cũng không có dũng khí động thủ với Tần Thiếu Phong, mà nói với Tần Thiếu Phong,“Được rồi, chuyện này ta không hề nhúng tay, như vậy cáo từ.” Nói xong, thân hình Ngô Minh chợt lóe rồi trực tiếp biến mất ở trước mặt mọi người, chỉ còn lại có Đoạn dung cùng Đoạn Thiên Vũ đối mặt với Tần Thiếu Phong
Tuy rằng cứ như vậy, Ngô Minh trở lại Thái Ất môn khẳng định sẽ bị trừng phạt thật lớn, nhưng mà tổng so với đã đánh mất tính mạng còn mạnh hơn, cho nên vì tính mệnh của chính mình, Ngô Minh cũng phải bảo vệ bất cứ giá nào. Mà thấy Ngô Minh biến mất, Đoạn dung lập tức hét lớn một tiếng,“Con trai, con hãy tự chăm sóc mình, vi phụ sẽ trở về cứu ngươi.” Nói xong xa về hướng xa xa, dĩ nhiên là không để ý sự sống chết của Đoạn Thiên Vũ.
Cuối cùng chỉ còn lại có một mình Đoạn Thiên Vũ đối mặt Tần Thiếu Phong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.