Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1253: Giải độc




Ngay từ đầu Tần Thiếu Phong cũng đã đoán chuyện này có liên quan đến Độc quân. Dù sao Thái Ất môn mấy ngày này đã bị Huyết Kiếm đường biến thành gà chó không yên, tổn thất không ít đệ tử nội môn, đệ tử chân truyền và trưởng lão, căn bản là không có thời gian đến để ý tới Tần Thiếu Phong, cho nên chỉ có một khả năng, đó chính là Đan Đỉnh môn môn chủ, chỉ là không nghĩ tới Độc quân này đúng là đủ độc rồi.
Ma đạo ngũ môn môn chủ ư, Tần Thiếu Phong thật là khó có thể tưởng tượng Độc quân này nổi điên đến mức độ nào, lại có thể dám hạ độc môn chủ Ma đạo ngũ môn. Cái này khiến cho Tần Thiếu Phong có chút bội phục Độc quân này, vì đối phó với mình mà lại có thể làm ra chuyện điên cuồng như vậy, phải biết đây là hoàn toàn dắc tội với Ma đạo ngũ môn rồi.
Mặc kệ chuyện này kết quả như thế nào, Độc quân đều đã đưa Đan Đỉnh môn tới bước cùng Ma đạo ngũ môn không chết không thôi. Cho dù là Ma đạo ngũ môn bắt được Tần Thiếu Phong giao cho Độc quân hắn, kết quả này cũng sẽ không thay đổi! Đương nhiên, cũng rất có khả năng, sau khi Ma đạo ngũ môn đem Tần Thiếu Phong giao cho Độc quân, Độc quân vẫn sẽ không giao giải dược cho môn chủ của Ma đạo ngũ môn.
Nhìn bộ dáng của đám Triệu Hắc Hổ, Tần Thiếu Phong cũng hiểu nguyên nhân bọn họ tới tìm mình, chẳng qua vì lấy mình giao cho Độc quân, đổi lấy giải dược cho phụ thân của bọn họ. đương nhiên chuyện này nhất định là lén lút làm, hơn nữa chuyện phụ thân bọn họ trúng độc, trong môn phái đều là tuyệt đối không để người ngoài biết đến. Dù sao ở Loạn ma hải này, vị trí môn chủ Ma đạo ngũ môn có rất nhiều người thèm khát, chuyện này nếu để người ngoài biết được, môn chủ Ma đạo ngũ môn bị trúng độc, đây tuyệt đối là chuyện không thể tưởng tượng được.
Bị Tần Thiếu Phong nhìn chăm chú như vậy, Triệu Hắc Hổ, Âm Thiên Khiếu, Huyết Nha cùng với Tào Thiên Trọng nhất thời đều là cả người lạnh toát lại, nghĩ đến một đòn lúc trước Tần Thiếu Phong đối phó với Lục Vũ, bọn họ cũng đều run rẩy lên. Tào Thiên Trọng kia thậm chí cả khớp hàm cũng run lên, một đám đều là hoảng sợ nhìn Tần Thiếu Phong, sợ Tần Thiếu Phong sẽ đối phó với bọn họ giống như đối phó với Lục Vũ.
Cuối cùng vẫn là Triệu Hắc Hổ to gan nói với Tần Thiếu Phong: “Đại ca, ta sai rồi, ta thực sự sai rồi, xin đại ca tha thứ, nhưng nếu đại ca ngươi thực sự có cách cứu phụ thân ta, ta cam đoan, nhất định sẽ giúp đại ca tiêu diệt Đan Đỉnh môn.” Sau đó Triệu Hắc Hổ chính là đem sự tình từ đầu chí cuối nói ra, dung như Tần Thiếu Phong dự đoán, tất cả chuyện này đều là do Độc Quân đạo diễn.
Mà cũng như lời Triệu Hắc Hổ nói, chỉ cần Tần Thiếu Phong có thể giúp phụ thân Triệu Hắc Hổ giải độc, hư vậy Vạn Ma đảo tuyệt đối sẽ cùng Đan Đỉnh môn không chết không thôi, điều này cho dù Triệu Hắc Hổ không nói, Tần Thiếu Phong cũng có thể tưởng tượng được. Mà sau khi Triệu Hắc Hổ tỏ ý như vậy, Tào Thiên Trọng, Âm Thiên Khiếu cùng Huyết Nha cũng đều tỏ ý như vậy.
Tần Thiếu Phong nghe bọn họ nói xong, gật gật đầu, nhưng mà không lập tức nhận lời, chỉ nói với Triệu Hắc Hổ. “Ngươi đi mang Lục Vũ kia đến đây.” Triệu Hắc Hổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, tuy không hiểu Tần Thiếu Phong muốn làm gì, nhưng mà vẫn lập tức dựa theo lệnh của Tần Thiếu Phong, bay về mang Lục Vũ đến.
Lúc này hình tượng của Lục vũ tuyệt đối là thê thảm vô cùng, ngực sụp đổ, chỉ có một hơi tàn, thực sự nếu không cứu chữa, tuyệt đối là xong đời rồi. Tần Thiếu Phong thấy thế, lật tay, cầm một cái bình ngọc, lấy ra một viên linh đan màu xanh biếc, nhất thời hương thuốc thấm vào ruột gan tỏa ra, đám người Triệu Hắc Hổ ngửi thấy đều là cả người chấn động, lại cảm giác bổn nguyên chân khí trong cơ thể mình đang có xu hướng tăng trưởng. Một đám đều mắt bừng sáng, biết linh đan này tuyệt đối không phải là loại bình thường.
Sau đó Tần Thiếu Phong đem một viên sinh cơ đan này bấm tay bắn vào miệng Lục Vũ, nhất thời cả người Lục Vũ kia bị lục quang bao vây, sức sống trong cơ thể nhanh chóng kéo tới, sau đó ngực dần dần khôi phục lại, khí tức sinh mệnh cũng bắt đầu trở nên hùng hậu hơn cuối cùng chậm rãi mở mắt, nhưng mà khi nhìn thấy Tần Thiếu Phong đứng trước mặt hắn, lập tức hai mắt nhắm tịt lại, lộ ra vẻ sợ hãi. Xem ra một kích lúc trước của Tần Thiếu Phong đã khiến cho hắn cả đời khó quên.
Tuy trong lòng vô cùng hoảng hốt, nhưng Lục Vũ tuyệt đối là người thông minh nhất trong mọi người, chỉ liếc mắt một cái đã nhận rõ tình hình trước mắt, cũng biết mình vẫn giữ được mệnh nhất định là Tần Thiếu Phong ra tay cứu hắn, cho nên Lục Vũ này liền quỳ một gối xuống trước người Tần Thiếu Phong, nói với Tần Thiếu Phong “Đa tạ ngươi ra tay cứu giúp.”
Tần Thiếu Phong thấy thế, chỉ là gật gật đầu, lập tức nói với đám người Lục Vũ: “Được rồi, nếu các ngươi tin tưởng ta, vậy quay về đưa phụ thân các ngươi đến đây, dù phụ thân các ngươi trúng độc gì, ta cũng đều có thể chữa khỏi.” Nói xong, Tần Thiếu Phong không để ý tới bọn họ nữa, điều khiển thuyền nhỏ đi về phía một hòn đảo nhỏ đằng trước.
Lục Vũ, Triệu Hắc Hổ, Tào Thiên Trọng, Âm Thiên Khiếu cùng Huyết Nha năm người hai mắt nhìn nhau, lập tức người đều lóe lên rồi biến mất không thấy đâu. Bây giờ bọn họ chỉ có thể tin tưởng Tần Thiếu Phong, dù sao Tần Thiếu Phong là đệ tử Dược cốc, đáng tin cậy hơn so với với Độc quân kia, huống hồ lúc trước Tần Thiếu Phong lấy ra Sinh cơ đan cũng khiến bọn họ được chứng kiến thủ đoạn của Tần Thiếu Phong, cho nên đối với Tần Thiếu Phong vẫn rất có niềm tin.
Tần Thiếu Phong khống chế thuyền buồm nhỏ đi tới một hòn đảo phong cảnh tú lệ kia, ba người bay lên trên đảo. Hồ Tiên Nhi nói với Tần Thiếu Phong: “Thiếu Phong ca ca, vừa rồi ngươi thật lợi hại, một chiêu đánh đánh cho tên kiêu ngạo kia tè ra quần, ta mà lợi hại được như Thiếu Phong ca ca ngươi thì tốt rồi.”
Đối với tiểu nha đầu Hồ Tiên Nhi nịnh nọt, Tần Thiếu Phong đã hoàn toàn miễn dịch, bởi vì tiểu nha đầu này lăn qua lộn lại chỉ có một câu, chính là “Thiếu Phong ca ca, ngươi thật là lợi hại.” Ngoài những lời này vốn không có gì khác mới mẻ hơn, cho nên Tần Thiếu Phong đương nhiên cũng thành quen, cũng vốn không để ý, dù sao tiểu nha đầu này cũng chỉ là tùy tiện cảm khái một chút mà thôi.
Sau khi Hồ Tiên Nhi nói xong, Hàn Nhược Tuyết cũng nói với Tần Thiếu Phong: “Độc của Độc quân kia, ngươi thật sự có thể giải sao?” Phải biết rằng Độc quân kia tuy luyện đan thuật không phải là đệ nhất Thanh Nguyên đại lục, nhưng mà độc thuật này tuyệt đối là đệ nhất, trúng độc của hắn, chỉ cần không có giải dược của hắn, căn bản rất khó giải, cho nên điều này khiến cho Hàn Nhược Tuyết rất lo lắng.
Thứ nhất lo lắng nếu Tần Thiếu Phong không trị được cho Ma đạo ngũ môn môn chủ, sẽ khiến bọn họ trả thủ, Ma đạo ngũ môn môn chủ này chẳng ai là tốt lành, nếu Tần Thiếu Phong không chữa trị được cho bọn họ, tin chắc bọn họ nhất định sẽ tìm Tần Thiếu Phong gây rối, giao Tần Thiếu Phong cho Độc quân. Thứ hai lại lo lắng Độc quân trả thù, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.
Tần Thiếu Phong nghe xong lời Hàn Nhược Tuyết nói, nhẹ nhàng cười cười, lập tức nói với Hàn Nhược Tuyết: “Yên tâm đi, không có việc gì đâu.” Độc của Độc quân có độc đến đâu cũng không thể là đối thủ của Thất tình lục dục ma thần hay ma chủ, cho nên Tần Thiếu Phong căn bản không cần lo lắng chuyện này, hiện tại mối lo duy nhất của Tần Thiếu Phong chính là Độc quân kia đến cùng đã đột phá đến Truyền Kỳ cảnh hay chưa.
Nhưng mà quá nửa là đã đạt tới rồi, nếu Độc quân kia chưa đạt tới Truyền Kỳ cảnh thì sao có thể hạ độc Ma đạo ngũ môn môn chủ chứ? Nhưng nếu Độc quân kia thực sự đạt tới Truyền Kỳ cảnh thì sao lại dùng phương pháp này để đối phó với Tần Thiếu Phong? Lấy Truyền Kỳ cảnh thực lực, tùy tiện là có thể giết chết Tần Thiếu Phong rồi, cần gì lãng phí sức lực đến thế?
Tần Thiếu Phong rất không hiểu suy nghĩ của Độc quân này, chẳng qua dù sao sẽ có một ngày nào đó tra ra manh mối, hiện giờ Tần Thiếu Phong cũng chẳng nóng nảy, chỉ là lẳng lặng chờ. Không lâu sau, từng đợt tiếng xé gió xuất hiện ở trên bầu trời đảo nhỏ. Đám Triệu Hắc Hổ đều đã quay lại, hơn nữa bên cạnh bọn họ đều cũng có một người trung niên, cái này đương nhiên là Ma đạo ngũ môn môn chủ.
“Ngươi chính là Tần Thiếu Phong? Tốt, chỉ cần ngươi có thể giải độc cho bổn tọa, bổn tọa tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, yên tâm, từ nay về sau, Đan Đỉnh môn và Vạn Ma đảo chúng ta là thế không đội trời chung, đệ tử Đan Đỉnh môn, Triệu Thiên Long ta gặp một giết một.” Phụ thân Triệu Hắc Hổ, Vạn Ma đảo đảo chủ Triệu Thiên Long nhìn Tần Thiếu Phong nói, mà tướng mạo Triệu Thiên Long và Triệu Hắc Hổ có mấy phần tương tự, chỉ là thân hình rất cao lớn cường tráng, cả người sát khí càng đậm, đã đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ cảnh nhất giai.
Không chỉ là Triệu Thiên Long này, bốn môn chủ kia cũng đều đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ cảnh nhất giai, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong trong lòng rùng mình, biết mình khiêm tốn là đúng đắn. Tông môn truyền thừa vô số năm tháng, nội tình đương nhiên là cực kỳ hùng hậu, không thể nào không có cường giả cảnh giới Truyền Kỳ cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.