Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1102: Cuộc chiến giữa vua và vua




Song Tử Vương vốn muốn tiến lên, nhưng ở ba phương hướng khác trên thần đài đều bộc phát ra một cỗ khí thế ngút trời, ép về phía Song Tử Vương, Song Tử Vương cho dù là thực lực cường hãn, nhưng đối mặt với khí thế của ba cường giả, cũng chỉ có thể dừng bước, hơn nữa cũng bộc phát ra khí thế ngút trời, chống lại ba người kia.
Tần Thiếu Phong đứng ở phía sau nhìn, chỉ thấy ở phía nam của thần đài là một cự nhân thân hình cao ba thước, chỉ thấy cự nhân này trông cũng không hung ác lắm, có điều toàn thân bộc phát ra khí tức hung hãn, khiến người ta biết hắn không dễ chọc, nhất là hình xăm quỷ dị màu đen che kín toàn thân, lộ ra vẻ khủng bố dữ tợn, người này chính là Man Hoang vương.
Đồng dạng này có tu vi Đại Thánh ngũ trọng thiên, sau lưng hắn đeo một thanh đại đao dài ba thước, thanh đại đao là một mặt có lưỡi dao, mặt kia là răng cưa, chính là một giết người giết người. Tần Thiếu Phong nhìn Man Hoang vương này lại nghĩ tới man tộc ở Tiểu thiên thế giới, nghĩ tới A Man.
Phía đông thần đài là một trung niên nhân, thân hình không tính là cao to, có điều cũng thon dài cân xứng, trông cũng rất anh tuấn, mặc áo choàng màu lửa, tóc cũng màu đỏ, phóng xuất ra khí tức nóng rực, đây là Thánh Thượng của Thiên Hỏa Đế quốc, được gọi là Thiên Hỏa vương, cũng là Đại Thánh ngũ trọng thiên.
Về phần phía tây thần đài, là một đại hán thân hình so với Man Hoang vương thì thấp hơn một nửa, mình trần, hạ thân mặc khố da, cũng không biết là dùng da của thần thú gì làm thành, chỉ thấy bên trên lấp lánh vảy màu bạc, rất choi mắt. Trên cổ tay của cự nhân hùng tráng này là chín vòng màu bạc, theo khí thế của cự nhân tăng lên, phát ra tiếng leng keng, cự nhân này chính là Thánh Thượng của Lôi Động Đế triều, được gọi là Lôi vương.
Sau lưng Thánh Thượng của tam đại Đế triều là các cường giả, có không ít là Đại Thánh tứ trọng thiên, cũng có một số Đại Thánh tam trọng thiên, về phần Đại Thánh nhị trọng thiên và nhất trọng thiên, căn bản là không có tư cách được đưa tới nơi này. Mà hiện tại Thánh Thượng của tứ đại Đế triều đứng xunh quang Thiên Lộ Trì, mục tiêu của bọn họlà hai mươi giọt thiên lộ ở trong khay ngọc.
Tần Thiếu Phong quan sát được, khay ngọc nằm giữa thần đài này có một tia liên hệ như có như không với Thiên Lộ Trì phía dưới, mà chính là vì loại liên hệ này, mới có thể khiến hàng năm trong khay ngọc xuất hiện hai giọt thiên lộ. Đương nhiên, cũng là bởi vì thiên lộ trong khay ngọc này mới dẫn tới cứ mỗi mười năm, tứ đại Đế triều sẽ có một hồi đại chiến.
Ngay khi Tần Thiếu Phong đang quan sát, Man Hoang vương phá lên cười, nói với Song Tử Vương: “Ha ha, Song Tử Vương, xem ra lần trước đánh ngươi chưa đủ đau rồi, cũng được lần này lão tử sẽ cho ngươi nếm thử lợi hại, có điều lần này lão tử sẽ không thủ hạ lưu tình.”
“Phì, Man Hoang vương, ngươi con mẹ nó bớt thổi da bò đi, giáo huấn lão tử ư? Chỉ bằntrên vào ngươi? Ngươi nếu không nhắc tới thì thôi, ngươi đã nhắc, như vậy lần này lão tử nhất định sẽ cho ngươi biết thế nào là nhục.” Song Tử Vương sau khi nghe thấy lời nói của Man Hoang vương thì gầm lên, hiển nhiên bị Man Hoang vương chọc giận.
trên Thiên Lộ thịnh hội tứ đại Đế triều cử hành, năm rồi tranh đoạt thứ nhất và thứ hai chính là triển khai giữa Song Tử Vương và Man Hoang vương, mà Thiên Hỏa vương, Lôi vương thì tranh thứ ba và thứ tư, mà đối với thiên lộ, Thiên Hỏa vương và Lôi vương hai người cũng không quá để ý, bởi vì bọn họ hai đại Đế triều của bởi vì bọn họ có công pháp luyện thể đặc biệt, cũng không kém dùng thiên lộ là mấy, cũng chính vì vậy, Lôi vương, Thiên Hỏa vương đối với tranh đoạt thiên lộ cũng không quá nhiệt tâm.
Có điều có thể có được một chút cũng tốt, cho nên mỗi lần Thiên Lộ thịnh hội, Lôi vương và Thiên Hỏa vương vẫn sẽ đến, chỉ có điều sẽ không tranh đoạt kịch liệt giống Song Tử Vương, Man Hoang vương mà thôi. Mà Man hoang Đế triều và Song Tử Đế triều tuy rằng cũng có công pháp luyện thể, nhưng rõ ràng không được tốt lắm, không bằng dùng thiên lộ, cho nên mới để ý tới thiên lộ như vậy.
Nhất là Man Hoang vương, con dân của Man hoang, tuy rằng nói trời sinh thần lực, nhục thân vô cùng cường đại, có thể nói là trên cơ sở bình quân thì không ai địch được, nhưng chính là vì như vậy, lại không có cách nào nhanh chóng đề thăng thực lực. Mà dùng thiên lộ, lại khiến nhục thân của con dân của Man hoang Đế triều nhanh chóng mạnh mẽ, hơn nữa một giọt thiên lộ, có thể tạo phúc cho mấy vạn con dân Man hoang Đế triều, cho nên Man Hoang vương khát vọng thiên lộ hơn bất kỳ ai.
Đương nhiên, con dân của Song Tử Đế triều cũng vậy, tuy rằng con dân Song Tử Đế triều tu luyện không phải dùng lực lượng nhục thân làm chủ, nhưng có nhục thân cường đại mới có thể thừa nhận đạo lực khổng lồ hơn, tu luyện tới cảnh giới cao hơn, cho nên Song Tử Vương cũng cực kỳ để ý thiên lộ, mỗi một lần đều sẽ liều mạng tranh đoạt.
Cũng chính vì vậy, giữa Song Tử Vương và Man Hoang vương tất nhiên là có ân oán cực lớn, mà thực lực của Song Tử Vương và Man Hoang vương tương xứng, mỗi một lần Thiên Lộ thịnh hội quyết chiến cuối cùng có thắng thua, có điều lần trước Song Tử Vương thua một chiêu, tất nhiên là khiến Man Hoang vương đắc ý trong thời gian rất dài, hiện tại lại lấy ra trêu Song Tử Vương, dẫn tới Song Tử Vương bạo nộ.
Man Hoang vương nghe thấy lời nói của Song Tử Vương, thân hình cao lớn lại bộc phát ra khí tức khổng lồ hơn, tựa hồ là đang khoe sự tiến bộ trong mười năm rồi, đương nhiên, cái này càng khiêu khích theo Song Tử Vương nghiêm trọng hơn, có điều Song Tử Vương tuy rằng hai mắt hàn quang lấp lánh, nhưng lại không bùng nổ, chỉ lạnh lùng nhìn Man Hoang vương, trong lòng nghĩ đến khi đại chiến với Man Hoang vương thì làm sao để thu thập Man Hoang vương.
Mà lúc này, Thiên Hỏa vương đứng ở phía đông chậm rãi nói: “Nhị vị, ta thấy gặp các ngươi hay là giữ khí lực cho lúc đại chiến đi, hiện tại tranh đua miệng lưỡi thì có lợi gì đâu? Nếu mọi người đã đến đông đủ, hay là cứ dựa theo quy củ cũ đi.” Nghe thấy lời nói của Thiên Hỏa vương, Song Tử Vương, Man Hoang vương yên lặng, tất nhiên là đồng ý với ý kiến của Thiên Hỏa vương.
trên Thiên Lộ thịnh hội năm rồi, không phải Thánh Thượng của tứ đại Đế triều trực tiếp so đấu, văn võ quần thần của tứ đại Đế triều so đấu trước, dù sao thịnh hội như vậy cũng hiếm có, tất nhiên là muốn mượn cơ hội này đẻ thể hiện thực lực Đế triều mình, dưới sự thương lượng của Thánh Thượng tứ đại Đế triều, đều tự phái ra lục bộ thượng thư của Đế triều, thông qua rút thăm tiến hành đại chiến.
được phái ra tất nhiên đều là cường giả Đại Thánh tứ trọng thiên, quá trình tỷ thí tất nhiên là cực kỳ phấn khích, có điều bởi vì có ước định, có thể làm đối thủ trọng thương, nhưng lại không thể trảm sát đối thủ, cho nên dưới tình huống như vậy, hai bên giao chiến cũng chỉ cọ xác, không xuất toàn lực.
Đương nhiên, vì mặt mũi của Đế triều, lục bộ thượng thư của các Đế triều đều biểu diễn rất liều mạng, cho nên tỷ thí vẫn rất phấn khích. Tần Thiếu Phong và Thập Cửu hoàng tử bọn họ tất nhiên là không có tư cách lên đài, đều đứng ở phía sau nhìn trận tỷ thí tiến hành, có điều Tần Thiếu Phong cũng học hỏi được không ít.
Bởi vì ở Đại Thánh nhị trọng thiên đã có thể ngưng tụ đại đạo phù văn, cho nên chiến đấu trên Đại Thánh nhị trọng thiên đều sẽ dùng đến đại đạo phù văn, Tần Thiếu Phong trong khoảng thời gian này cũng lĩnh ngộ được không ít cách vận dụng đại đạo phù văn, chỉ là không thực sự chiến đấu chân chính với người ta, dù sao cũng là kinh nghiệm cũng không đủ, nhưng hiện tại có trận đại chiến này, tất nhiên là khiến Tần Thiếu Phong càng thêm nhận thức được rõ rách các loại phương pháp vận dụng đại đạo phù văn.
Một tu sĩ bình thường chỉ có một đại đạo phù văn, cùng thuộc tính của mình, đại đạo của mình, đại đạo phù văn ngưng tụ ra cũng thích hợp để mình sử dụng nhất, mà trên đại chiến này mọi người đều là cường giả Đại Thánh tứ trọng thiên, mỗi một người đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cho nên tất nhiên là vận dụng vô cùng thuần thục đại đạo phù văn của mình.
Xem trận những trận tỷ thí này, Tần Thiếu Phong sẽ hiểu sâu hơn cách vận dụng các loại đại đạo phù văn, tuy rằng không có đề thăng được tu vi, nhưng thực lực của Tần Thiếu Phong sẽ không ngừng tăng trưởng, phải biết rằng bên trong ba ngàn huyệt khiếu của Tần Thiếu Phong có đủ loại đại đạo phù văn, dưới sự ảnh hưởng của Vạn Đạo Quy Tông, đại đạo phù văn Tần Thiếu Phong ngưng tụ ra tất nhiên là thiên địa đại đạo thiên địa đại đạo, cho dù Tần Thiếu Phong vận dụng vẫn rất ít, có điều theo sự lĩnh ngộ của Tần Thiếu Phong đối với thiên địa đại đạo sâu sắc hơn, những đại đạo phù văn này sẽ trở thành một bộ phận thực lực của Tần Thiếu Phong.
Cuối cùng, tỷ thí của văn võ quần thần kết thúc, trong lần so đấu này, Man hoang Đế triều giành được chiến quả huy hoàng, bởi vì người của Man hoang Đế triều bọn họ thật sự là rất dã man, bất chấp tất cả, lên là liều mạng, hơn nữa những cường giả của Man hoang Đế triều ai nấy phòng ngự nhục thân vô cùng cường hãn, căn bản không ngại đối thủ công kích, như vậy, tất nhiên là khiến đối thủ đành bất lực, cuối cùng chỉ có thể nhận thua.
“Ha ha, Song Tử Vương, thế nào? các Tiểu tử tỷ thí xong rồi, chúng ta có phải cũng có thể bắt đầu được rồi hay không? Lão tử nóng lòng lắm rồi.” Man Hoang vương thấy thần tử của mình giành được thành tích tốt, tất nhiên là cực kỳ đắc ý, khiêu khích Song Tử Vương.
Song Tử Vương hừ lạnh một tiếng, lập tức thân chợt lóe đi tới Trung ương thần đài, nói: “Ngươi đã muốn mất mặt thì lão tử tất nhiên là sẽ thanh toàn cho ngươi.” Man Hoang vương cũng cười ha ha đi lên, như vậy, Thiên Lộ thịnh hội, đại chiến giữa vua và vua cuối cùng cũng sắp bắt đầu, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất chờ mong.
Chương 935;:Song Tử pháp tướng
Bộ phận trước của Thiên Lộ thịnh hội chỉ là đồ ăn khai vị, không phải là đại chiến đao thật thương thật, tỷ thí giữa Thánh Thượng của tứ đại Đế triều về sau mới là đại chiến chân chính, hơn nữa mỗi người đều phải phân biệt triển khai đại chiến với ba người khác, từ đó phân ra thắng bại, cuối cùng dựa theo thành tích mà xếp hạng rồi đạt thiên lộ tương ứng.
Cũng chính vì vậy, tỷ thí giữa Thánh Thượng tứ đại Đế triều, ai tỷ thí với ai trước không thành vấn đề, hiện tại Song Tử Vương và Man Hoang vương đấu nhau, Thiên Hỏa vương và Lôi vương không ngăn cản, để mặc họ xuất thủ. Mà Song Tử Vương chậm rãi đi tới phía trước Man Hoang vương.
Man Hoang vương vẻ mặt như hung thần đi tới trước mặt Song Tử Vương, xoát một tiếng rút đại đao sau lưng ra. Cười lạnh nhìn Song Tử Vương, hình xăm quỷ dị theo cơ nhục trên người hắn vận động mà càng thêm dữ tợn đáng sợ, khí thế mênh mông mãnh liệt giống như vằn nước nhộn nhạo lan ra.
Song Tử Vương tuy rằng thân hình coi như là cao lớn, nhưng so sánh với Man Hoang vương như cự nhân thì còn kém rất nhiều, phải ngươc lên nhìn Man Hoang vương, có điều trên khí thế thì Song Tử Vương lại không kém chút nào, hắn lật tay, trên tay phải xuất hiện một thanh trường kiếm, tay trái một thanh trường đao, Song Tử Vương này không ngờ là nhân vật đao kiếm song tu.
Đao và kiếm đều là vương giả trong binh khí, chỉ có điều là hai loại binh khí khí chất hoàn toàn bất đồng, dưới tình huống bình thường, một người có thể đơn thuần tu luyện kiếm đạo tới cảnh giới cực cao cũng là hiếm có ròi, tuyệt đối không thể lại tu luyện cả đao đạo, xem ra, Song Tử Vương lại cực kỳ tinh thông cả kiếm đạo, đao đạo nếu không, sẽ không thi triển chiêu số như vậy vào lúc này, phải biết rằng Man Hoang vương không phải là dễ đối phó.
Hai người nhìn nhau, khí thế không ngừng tăng lên, khí tức cuồng bạo không ngừng lan ra, mà lúc này, Man Hoang vương cuối cùng cũng xuất thủ, chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng, lập tức đại đao trong tay bổ tới Song Tử Vương. Một đao này tuy rằng chỉ dùng lực lượng nhục thân, nhưng người của Man hoang Đế triều vốn chính là chú trọng tu luyện lực lượng nhục thân, nhất là Man Hoang vương, lực lượng nhục thân tất nhiên là có ưu thế cường đại vô cùng.
Đó đại đao từ trên chém xuống, một đạo bạch quang chợt lóe, hư không phía trước Man Hoang vương giống như một tấm giấy bị bổ ra, một đao này không ngờ là trảm phá hư không, có thể thấy được lực lượng của một đao này cường đại cỡ nào, đối mặt với một đao này, Song Tử Vương tất nhiên là không dám chậm trễ, đạo lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, lập tức tay trái nắm đại đao cũng bổ về phía Man Hoang vương.
Song Tử Vương mặc dù ở trên lực lượng nhục thân không bằng Man Hoang vương, nhưng trên đạo lực lại có ưu thế, đạo lực khổng lồ quán chú vào đại đao trong tay trái, lập tức, đại đao này nở rộ hàn quang, lập tức bổ tới Man Hoang vương, đồng dạng cũng là bạch quang chợt lóe, hư không phía trước bị trảm phá.
Một tiếng nổ truyền đến, đại đao của Man Hoang vương và đại đao của Song Tử Vương chạm vào nhau, sau khi phóng xuất ra một tiếng nổ kinh thiên động địa này, từng cỗ năng lượng hủy thiên diệt địa từ trên người hai người tỏa ra, hai người va chạm không ngừng, chỉ là thân hình của hai người không bởi vì va chạm này mà có bất kỳ di động nào.
Nhìn Song Tử Vương và Man Hoang vương vừa giao thủ đã kinh tâm động phách như vậy, trong lòng Tần Thiếu Phong lại chấn động, đây là cao thủ Đại Thánh ngũ trọng thiên sao? Quả nhiên rất cường đại. Trong lòng Tần Thiếu Phong thầm đánh giá, nếu không mượn dùng linh bảo như Thương khung nhãn, có lẽ mình ở trước mặt cường giả như Song Tử Vương, Man Hoang vương không tới năm chiêu là bại.
Một kích qua đi, Song Tử Vương và Man Hoang vương đều không chiếm được thượng phong, mà cùng lúc đó, sau một kích, Man Hoang vương chưa kịp chưa kịp rút đao lại thì trường kiếm ở tay phải Song Tử Vương đã đâm tới ngực Man Hoang vương, một kích đao pháp lúc trước sắc bén bá đạo, mà hiện tại một kích kiếm pháp này xảo quyệt quỷ bí, hai loại thủ đoạn công kích bất đồng đồng thời xuất hiện trên người một người, đây chính là thủ đoạn của Song Tử Vương.
Man Hoang vương tuy rằng cũng có tu vi Đại Thánh ngũ trọng thiên, có điều đại đa số thực lực đều ở trên nhục thân, nhìn thấy một kích này không hiệu quả, muốn tiến hành công kích tiếp, nhưng mà không ngờ động tác của Song Tử Vương nhanh hơn Man Hoang vương rất nhiều, khi Man Hoang vương còn chưa có phản ứng thì kiếm của Song Tử Vương đã đâm vào người hắn.
Một tiếng kim thiết chạm nhau truyền đến, trường kiếm một thanh xuyên thấu hư không của Song Tử Vương cắm lên ngực Man Hoang vương, có điều lại không đâm thủng được, mà bị nhục thân cường hãn của Man Hoang vương cản lại, Man Hoang vương thấy một màn này thì phá lên cười,,: “Ha ha, Song Tử Vương, chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn phá nhục thân của lão tử ư, đúng là si tâm vọng tưởng.”
Vừa nói, đại đao của Man Hoang vương vừa chém tới, xem tư thế như là muốn chém ngang người Song Tử Vương. Song Tử Vương tất nhiên cũng biết một kích đó của mình không thể đâm thủng ngực Man Hoang vương, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị, chỉ thấy đại đao trong tay trái của hắn chờ sẵn đại đao của Man Hoang vương bổ tới, trực tiếp cản lại.
Tiếng nổ truyền tới, năng lượng Song Tử Vương và Man Hoang vương phóng xuất ra lại va chạm, chỉ có điều lần này vẫn không thể khiến đối phương lui về phía sau, cũng không thể làm đối phương bị thương nặng, hai người vẫn đứng vững trên thần đài.
Cho dù chỉ hai lần giao thủ, nhưng uy lực bộc phát ra lại khiến Tần Thiếu Phong kinh hãi, lực lượng cường đại như vậy, nếu ở trong đệ nhất trọng thiên địa, tuyệt đối đủ để làm vỡ một mảnh nhỏ thiên địa, đương nhiên, trong đệ nhị trọng thiên địa này thì không thể có hiệu quả như vậy, nhưng lực lượng hai người khi giao thủ bộc phát ra cũng khiến cho người ta kinh hồn táng đảm.
Mà lúc này, Man Hoang vương hét lớn một tiếng, gầm lên: “Song Tử Vương, chúng ta giao thủ cũng không phải một lần hai lần, cứ như vậy cũng không có ý nghĩa, hay là chúng ta làm thật đi, xem Thần lực chi phù của lão tử, Theo một tiếng hét lớn này của Man Hoang vương, đạo kim quang đạo kim quang từ đỉnh đầu của hắn bắn ra, lập tức đầu của Man Hoang vương ngưng tụ thành một phù văn dài chừng một thước, kim quang lấp lánh chói mắt.
Đây là phù văn có chút giống Lực, chỉ có điều tự thể thượng cổ thần văn, không phải văn tự thông dụng của đại thế giới hiện tại, mà đây chính là đại đạo phù văn của Man Hoang vương, được hắn gọi là Thần lực chi phù, tuy rằng thoạt nhìn thì chỉ dài một thước, nhưng bồng bềnh trên đỉnh đầu Man Hoang vương, lại phóng xuất ra từng cỗ lực lượng chấn thiên động địa.
Tại đây dưới sự bao phủ của lực lượng này, thân hình của Man Hoang vương không ngờ bành trướng thêm, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành cao mười trượng, đại đao trong tay cũng biến thành mười trượng, khí tức hung hãn hơn từ trên người Man Hoang vương phóng ra, dưới sự gia trì của Thần lực chi phù này, thực lực của Man Hoang vương không ngờ là tăng mạnh mấy lần.
Thấy Man Hoang vương thi triển ra Thần lực chi phù, Song Tử Vương cười lạnh một tiếng, lập tức trên đỉnh đầu cũng bắn ra đạo kim quang, ngưng tụ thành hai đại đạo phù văn, một giống chữ Đao, một giống chữ Kiếm, bồng bềnh trên đỉnh đầu Song Tử Vương, phóng xuất ra lực lượng cực kỳ khổng lồ, mà theo từng cỗ lực lượng này quán chú vào, thân hình của Song Tử Vương cũng to ra, chỉ trong nháy mắt đã biến thành đồng dạng với Man Hoang vương.
Chỉ có điều biến hóa vẫn chưa dừng, sau khi thân hình của Song Tử Vương biến hóa giống như Man Hoang vương, hắn hét lớn một tiếng: “Song Tử pháp tướng, đao kiếm đều xuất hiện.” Theo một tiếng gầm lên này, chỉ thấy sau lưng Song Tử Vương bỗng nhiên xuất hiện một khuôn mặt giống Song Tử Vương như đúc, đồng thời còn xuất hiện một đôi tay cánh tay, đồng thời lật tay, lại triệu hồi ra một thanh trường đao và một thanh trường kiếm.
Đây là thần thông của Song Tử Vương, hai mặt bốn tay, chính nhờ thần thông này mà chiến lực của Song Tử Vương tăng mạnh không ít, nhất là Song Tử Vương vốn chính là tay trái dùng đao, tay phải sử kiếm, tương đương với hai người công kích đối thủ, hiện tại thi triển ra thần thông hai mặt bốn tay, lại gia tăng chiến lực, như vậy, tất nhiên là chiến lực đề thăng rất lớn.
Tần Thiếu Phong đứng từ xa nhìn đại chiến giữa Song Tử Vương và Man hoang vương, đã sớm trợn tròn hai mắt, thấy đại đạo phù văn hai người thi triển ra, tất nhiên là càng thêm kích động, hiện tại hắn cần nhất chính là kinh nghiệm thi triển đại đạo phù văn, đây chính là đại đạo phù văn mà cao thủ cảnh giới Đại Thánh ngũ trọng thiên thi triển, tuyệt đối có thể khiến Tần Thiếu Phong học được không ít thứ.
Chỉ khiến Tần Thiếu Phong thất vọng là Man Hoang vương và Song Tử Vương chỉ sử dụng đại đạo phù văn để gia trì lực lượng, chứ không thi triển ra năng lực khác, khiến Tần Thiếu Phong rất bất mãn, có điều đây tất nhiên là không thể trách Song Tử Vương và Man Hoang vương, dù sao đại đạo phù văn thật sự là thứ quá trân quý, ngưng tụ cực kỳ không dễ dàng, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thi triển ra tác dụng khác của đại đạo phù văn.
Tần Thiếu Phong cũng ngưng tụ được Thần lực chi phù và đao kiếm phù văn, vốn nghĩ rằng có thể từ chỗ Song Tử Vương, Man Hoang vương có được một số kinh nghiệm, chỉ là hai lão gia hỏa này thật sự là quá cẩn thận, căn bản không sử dụng năng lực khác của đại đạo phù văn, khiến cho Tần Thiếu Phong mừng hụt.
Song Tử Vương thi triển ra thần thông hai mặt bốn tay của hắn, chiến lực nhanh chóng tăng mạnh, lập tức khởi xướng tấn công kịch liệt về phía Man Hoang vương, chỉ thấy đao quang kiếm ảnh không ngừng lấp lánh, hai thân hình cực lớn không ngừng va chạm, bộc phát ra từng đợt lực lượng kinh thiên động địa.
Thực lực của Hai người vốn không chênh lệch, dưới tình huống toàn lực ứng phó, chiến đấu trở nên tất nhiên là phi thường phấn khích và thảm thiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.