Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 356: Đại sư huynh, trở về môn




Đinh Hạo phóng thần thức ra.
Đinh Hạo mơ hò cảm giác trên ngọn núi đầy minh văn thâm ảo vô hình, các loại minh văn trận pháp. Trong ngọn núi chắc khảm minh văn huyền khí phụ trợ, hơi thở cường đại bao phủ Ẩn Kiếm Phong.
Kiếm Tổ cảm thán rằng:
- Ừm! Không tệ, hơi thú vị. Chỉ bằng vào nội tình Ẩn Kiếm Phong thì Vấn Kiếm tông xem như tông phái bá chủ Tuyết Châu.
- Tiểu Đinh Tử chọn Ẩn Kiếm Phong là đúng ròi.
Đao Tổ kinh ngạc nói:
- Ẩn Kiếm Phong không chỉ đơn giản là trôi nổi, ta cảm giác bên trong phong ấn lực lượng cường đại.
Đinh Hạo giật mình.
Có thể khiến hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ khen ngợi, Ẩn Kiếm Phong đúng là không đơn giản. Hèn chi Đinh Hạo chưa từng nghe tên nó nhưng các cao tầng Vấn Kiếm tông rất e ngại nó.
Biểu tình Vương Tuyệt Phong xấu xa nghiêm túc nói:
- Cẩn thận.
Vương Tuyệt Phong xấu xa lấy một lệnh bài nhỏ màu bạc từ trong ngực ra búng ay vào Ẩn Kiếm Phong.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khí thế hùng hồn khuếch trương, không chút báo trước, như cự thú ngủ say bị đánh thức. Xung quanh Ẩn Kiếm Phong gợn sóng lăn tăn, lệnh bài nhỏ chạm vào màn nước khủng bố, hơi khựng lại hiện ra đường vào hình trứng.
Con ưng khổng lồ huyền khí kim loại hú dài, lao xuống xuyên qua đường hầm hình trứng.
Vương Tuyệt Phong xấu xa tự hào giải thích cho Đinh Hạo:
- Không phải mọi người đều có thể leo lên Ẩn Kiếm Phong, nếu mạnh mẽ công kích thì dù là siêu cường giả Võ Hoàng cảnh cũng chưa chắc có thể công phá nó.
Đinh Hạo tặc lưỡi.
Quai quai long địa đông, cửu thái sao đại thông, siêu cường giả Võ Hoàng cảnh cũng không thể công phá màn nước này? Nghe là run. Nhìn khắp Tuyết Châu chưa chắc có một siêu cường giả Võ Hoàng cảnh, vậy chẳng phải nói sau này Vấn Kiếm tông có gặp cường địch gì chỉ cần núp vào Ẩn Kiếm Phong thì không ai làm gì được?
Con ưng khổng lồ huyền khí kim loại đáp xuống quảng trường nhỏ cỡ trăm thước, rung người. Vô số trường kiếm, trường thương hợp thành thân thể Con ưng khổng lồ huyền khí kim loại ma sát ra lửa. Con ưng khổng lồ huyền khí kim loại thu nhỏ thành kích cỡ chim ưng bình thường nhanh nhẹn nhảy lên vai Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Đinh Hạo nhìn mèo ác quỷ Tà Nguyệt trên ai mình lại ngó hùng ưng của Vương Tuyệt Phong xấu xa, thở dài.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt chú ý đến biểu tình của Đinh Hạo, tức giận nhảy cẫng lên:
- Thở dài cái gì? Chẳng lẽ bản meo tôn quý thuần khiết không bằng con chim ngốc toàn thân là kim loại không biết nói sao?
Mắt hùng ưng huyền khí lóe tia sáng đỏ, phát ra thanh âm máy móc:
- Phong chủ chờ các ngươi tại nhà tranh.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt ngây người.
Con chim máy biết nói?
Vương Tuyệt Phong xấu xa cười to dẫn đường đi dọc theo đường nhỏ quảng trường.
Phong cảnh Ẩn Kiếm Phong như thơ, cây xanh um, cỏ rậm rạp, bươm bướm đủ màu bay trong bụi hao núi giả, dòng nước chảy khúc khuỷu, cá cảnh thành đàn. Nước từ chỗ cao chảy xuống thành thác nước lớn nhỏ ánh bạc, tiếng nước êm tai. Ẩn Kiếm Phong giống như thế ngoại đào nguyên tiên cảnh.
Đinh Hạo đi theo Vương Tuyệt Phong xấu xa quẹo hai, ba lần trên đường nhỏ, rất nhanh tới bãi cỏ vách núi.
Một gian nhà tranh bằng cỏ xanh, bên cạnh có cây đào, hoa hồngp hấn nở rộ. Gió nhẹ thổi, cánh hoa rơi xuống bay đầy trời, khiến người thấy thoải mái, cực kỳ đẹp.
Dưới cây đàu có một người vóc dáng thon dài đứng.
Tóc rối bay theo gió, quần áo, ống tay áo bay, eo giắt một bình rượu hồ lô như sắp bay lên, tự do tự tại, xuất trần.
- Tiểu tử thối rốt cuộc đến.
Người đó xoay lại, chính là lão quái vật Khí Thanh Sam.
Đinh Hạo ngoan ngoãn hành lễ:
- Kính chào sư tôn.
Lão quái vật Khí Thanh Sam gật đầu, chỉ vào Vương Tuyệt Phong xấu xa, nói với Đinh Hạo:
- Ừm! Tiểu tử này bái ta sớm hơn ngươi một bước, ngươi kêu một tiếng đại sư huynh đi!
Đại sư huynh?
Đinh Hạo ngây người, quay đầu nhìn Vương Tuyệt Phong xấu xa, ngộ ra.
Hèn chi Vương Tuyệt Phong xấu xa đón Đinh Hạo vào Ẩn Kiếm Phong, hèn chi cho đến nay địa vị của gã trong Vấn Kiếm tông là lạ. Thực lực của Vương Tuyệt Phong xấu xa sâu không lường được, hơn xa Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi, thậm chí khiêu chiến với Mục Thiên Dưỡng mà không chết. Cao thủ như vậy lại chỉ là Tổng giáo viên nho nhỏ trong Thanh Sam Đông Viện.
Vương Tuyệt Phong xấu xa luôn cười cợt nghe lão quái vật Khí Thanh Sam nói bỗng quỳ xuống đất, rơi lệ ròng ròng, kích động người run rẩy.
- Sư tôn... Người... Cuối cùng cũng chịu thu đệ tử trở về?
Đinh Hạo sợ nhảy dựng, lần đầu tiên hắn thây Vương Tuyệt Phong xấu xa như vậy.
Lão quái vật Khí Thanh Sam nói một câu khiến Vương Tuyệt Phong xấu xa kích động như vậy?
- Tiểu tử thối, đứng dậy đi.
Lão quái vật Khí Thanh Sam khẽ thở dài:
- Năm đó sư phụ tính tình nóng nảy, không nên vì sự việc kia giận chó đánh mèo các ngươi. Hiện giờ vật đổi sao dời, vi sư luôn tự hỏi lòng có phải lúc trước ta quá đáng không.
- Không, sư phụ làm đúng, đệ tử không hề oán trách. Cũng tại đệ tử cứng đầu vô dụng, khi đó không cứu được Thiên Hoa sư đệ. Huống chi... Đệ tử không phải không hiểu tình lý, trong lòng biết sư phụ trục xuất đệ tử ra khỏi sư môn là vì bảo vệ đệ tử.
Vương Tuyệt Phong xấu xa kích động vô cùng.
Lão quái vật Khí Thanh Sam khẽ thở dài:
- Thiên hoa... Số mạng đã định nên có một kiếp, không thể tránh thoát. Năm xưa là tại hắn bảo thủ, cố chấp. Ngươi hiểu được nỗi khổ của vi sư là tốt nhất.
Lão quái vật Khí Thanh Sam phất tay, lực lượng cực kỳ cường đại nâng Vương Tuyệt Phong xấu xa dậy.
Đinh Hạo mơ hồ hiểu ra, xoay người hành lễ với Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Đinh Hạo nói:
- Kính chào đại sư huynh.
Hèn chi hôm đó Đinh Hạo đùa bày ra thân phận sư thúc, kêu Vương Tuyệt Phong xấu xa gọi hắn là sư thúc thì bị gã chế nhạo, hóa ra bên trong có nguyên nhân. Đinh Hạo không thể làm sư thúc trước mặt Vương Tuyệt Phong xấu xa.
Mấy năm nay Vương Tuyệt Phong xấu xa bị lão quái vật Khí Thanh Sam trục xuất ra sư môn nên địa vị trong Vấn Kiếm tông mới kỳ lạ như vậy. Thực lực siêu đẳng nhưng không có bối phận, vài người bỏ đá xuống giếng, Vương Tuyệt Phong xấu xa uể oải cũng đúng.
Đinh Hạo cảm thấy hắn nên sớm nghĩ ra.
Vì tính cách của Vương Tuyệt Phong xấu xa, lão quái vật Khí Thanh Sam rất giống nhau, mở miệng ngậm miệng là lão tử, hành động thì bạo lực dã man, hoàn toàn chính là ác quỷ tai họa nhân gian.
Đinh Hạo dò hỏi:
- Không biết sư huynh đệ khác ở đâu? Để ta đi chào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.