Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 256: Thình lình đến bức hôn




Bây giờ thực lực của Đinh Hạo đã đủ, không cần lo bị Huyết Long Trại trả thù, có thể thực hiện kế hoạch lúc trước Đinh Hạo đặt ra.
- Hy vọng ba trại chủ Huyết Long Trại đừng quá yếu, không thì sẽ không đạt được mục tiêu rèn luyện bản thân.
Lần này Đinh Hạo rời khỏi Vấn Kiếm tông trừ bảo vệ Thung Lũng thôn ra còn ôm mục đích sinh tồn trong hoàn cảnh khắc nghiệt rèn luyện bản thân. Chỉ có đi trong sinh tử, lần lượt hấp thu kinh nghiệm chiến đấu mới kích phát tiềm lực của Đinh Hạo, đột phá trói buộc, tôi luyện tâm tình, tăng cường thực lực.
Nên biết thực lực võ giả không chỉ là cảnh giới huyền khí, chiến kỹ, còn có kinh nghiệm.
Mục Thiên Dưỡng được gọi là thần đồng Thanh Bình học viện, xuất đạo nhiều năm, chiến đấu trăm ngàn trận lớn nhỏ. Cao tầng Thanh Bình học viện có tâm kế hao tổn, sắp xếp cho Mục Thiên Dưỡng rèn luyện thậm chí lấy thái tử của Hư Không công tử, Yêu Thần Cung là đối tượng để Mục Thiên Dưỡng rèn luyện. Cho nên kinh nghiệm chiến đấu của Mục Thiên Dưỡng rất phong phú.
Đó là kinh nghiệm tích lũy từ chiến đấu thảm khốc sống còn sinh tử rất đáng sợ.
Đinh Hạo muốn khiêu chiến Mục Thiên Dưỡng, dù là cảnh giới thực lực, huyền công chiến kỹ, bảo bối huyền khí hay kinh nghiệm chiến đấu đều không thể thua gã.
Cái cách bồi dưỡng đệ tử có hệ thống dần dân của Vấn Kiếm tông không thích hợp với Đinh Hạo cần tăng mạnh thực lực ngay. Vấn Kiếm tông cũng không có ý định bồi dưỡng, nâng đỡ Đinh Hạo, vậy nên hắn phải tự mình làm.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn mặt trời dần lên cao, như bình thường đi cánh đồng tuyết ngoài Thung Lũng thôn tu luyện minh văn.
Chính lúc này...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng đập cửa dồn dập vang lên.
Cao Tuyết Nhi phấn điêu ngọc mài khóc lóc xông vào ôm Đinh Hạo, uất ứ gào khóc:
- Hạo ca ca giúp ta, giúp ta với! Tuyết nhi không muốn gả cho người khác, ta không muốn làm tiểu thiếp cho người ta! Ta muốn luyện võ, ta muốn trở thành võ giả như Hạo ca ca, hu hu hu hu!
Gả cho người?
Trở thành tiểu thiếp?
Đinh Hạo mờ mịt hỏi:
- Ai kêu ngươi muội muội đi? Muội muội mới có mười ba tuổi, chuyển gì vậy?
- Hu hu hu hu!
Cao Tuyết Nhi khóc sưng mắt như trái đào, đứt quãng kể chuyện.
Thì ra cách Thung Lũng thôn hơn năm mươi dặm về phía tây nam có một chỗ nhân loại tụ cư gọi là Thanh Giang trấn, nhân khẩu hơn một ngàn người, quy mô lớn hơn Thung Lũng thôn. Thanh Giang trấn nằm trong quyền quản lý của gia tộc Lý thị, thực lực mạnh hơn Thung Lũng thôn gấp vô số lần.
Trưởng trấn Thanh Giang trấn tên là Lý Anh, dưới gối có năm nhi tử. Trưởng tử tên Lý Vân Phi, là võ giả Võ Đồ cảnh, đã cới thê tử ba năm nhưng không có con. Không biết nghe ở đâu nói thôn trưởng Cao Phong Thung Lũng thôn có một nữ sinh trời sinh lệ chất, băng tuyết thông minh. Lý Vân Phi muốn cưới Cao Tuyết Nhi làm thiếp nối dõi, sáng sớm hôm nay phái người đến mai mối.
Không biết thôn trưởng Cao Phong suy nghĩ cái gì thế nhưng đồng ý, hứa gả Cao Tuyết Nhi mười ba tuổi cho Lý Vân Phi làm thiếp.
Cao Tuyết Nhi có chút thiên phú, muốn trở thành võ giả như Đinh Hạo. Đặc biệt là trong thời gian này Đinh Hạo tự mình chỉ dạy, cô bé tiến bộ rất nhanh. Tính theo tốc độ tu luyện hiện nay sau này Cao Tuyết Nhi có hy vọng vào chín môn phái trở thành đệ tử danh môn nên dĩ nhiên không muốn làm tiểu thiếp, chôn vùi hy vọng một đời.
Đinh Hạo an ủi cô bé Cao Tuyết Nhi hoảng loạn:
- Không cần lo, để ta đi xem.
Đinh Hạo ra khỏi lầu đá tìm thôn trưởng Cao Phong.
* * *
- Cao thôn trưởng quả nhiên là thức thời, nếu ngươi đồng ý gả nữ nhi cho đại ca của ta thì sau này Thanh Giang trấn chúng ta và Thung Lũng thôn các ngươi trở thành sui gia. Ha ha ha ha ha ha! Yên tâm, sau này chúng ta sẽ chiếu cố các ngươi.
Trong đại sảnh, một thanh niên hai mươi tuổi nghênh ngang nói:
Thanh niên này mặc áo giáp da thú, lưng cõng hai cây rìu to, râu ria cứng như châm, biểu tình kiêu ngạo. Gã là nhị thiếu chủ Thanh Giang trấn, Lý Vân Dương.
Mặt thôn trưởng Cao Phong âm trầm nhưng không nói gì.
- Nhị thiếu chủ, chuyện này có thể cho Thung Lũng thôn ta bàn bạc một lúc được không? Chúng ta vo ocùng hân hạnh được kết thân với Thanh Giang trấn, nhưng năm nay Cao Tuyết Nhi tuổi mụ mới mười ba, chưa đến tuổi thành hôn sinh con.
Trưởng lão trưởng lão Cao Lâm mỉm cười thử điều giải:
- Không dám dấu diếm, Thung Lũng thôn ta còn có mấy nữ nhân có sắc đẹp chờ gả, hay là...
Nói thật là trưởng lão Cao Lâm, thôn trưởng Cao Phong đều không muốn gả Cao Tuyết Nhi đi.
Nếu là trước kia, nữ nhi có thể gả vào Thanh Giang trấn là nơi chốn vững vàng.
Dù sao Thung Lũng thôn bây giờ không như trước, ít người, đến mùa đông tất cả phải chịu đói, ăn không đủ no mặc không đủ ấm. Gần đây Thung Lũng thôn mất đi võ giả thủ hộ Quách Nộ, mùa đông dài dặc, hoàn toàn không thấy tương lai, hy vọng. Cao Tuyết Nhi ở lại trong Thung Lũng thôn nếu không bị chết đói thì sẽ chết dưới vuốt của yêu ma.
Nhưng vấn đề là Đinh Hạo xuất hiện.
Đinh Hạo đến không chỉ cho Thung Lũng thôn hy vọng sống tiếp mà còn cho Cao Tuyết Nhi hy vọng.
Mấy ngày nay Đinh Hạo nói thẳng vài lần là Cao Tuyết Nhi có thiên phú võ đạo rất tốt, tu luyện hơn một năm chắc sẽ vượt qua trắc nghiệm nhập tôn của chín môn phái Tuyết Châu, trở thành đệ tử.
Đinh Hạo là nhân vật thế nào?
Mấy hôm nay Đinh Hạo biểu hiện làm toàn bộ Thung Lũng thôn phục sát đất. Mọi người thầm nhận định thân phận của Đinh Hạo chắc là đệ tử tinh anh đến từ chín môn phái Tuyết Châu, lời hắn nói được người Thung Lũng thôn xem như khuôn vàng thước ngọc.
Vậy nên trưởng lão Cao Lâm, Cao Phong cần suy nghĩ lại.
Nếu Thung Lũng thôn có một đệ tử chín môn phái thì sẽ được môn phái che chở, thế lực như Huyết Long Trại tuyệt đối không dám trêu vào. Nó có ý nghĩa với tương lai cán hân Cao Tuyết Nhi hay Thung Lũng thôn đều hoàn mỹ hơn là đi làm thiếp cho Thanh Giang trấn Lý Vân Phi.
Năm đó Thanh Giang trấn chỉ là bộ lạc nhỏ không bằng Thung Lũng thôn, tại sao có thể không đến ba, bốn năm trở thành thế lực lớn đứng sau Thái Bình thành? Đó là vì đứa con thứ bốn của Trưởng trấn Lý Anh, Lý Vân Phong, đứa con thứ năm Lý Vân Kỳ có tư chất khá lần lượt tham gia vào Trảm Nhật thành, Vấn Kiếm tông, được đại tông môn che chở.
Bây giờ Cao Tuyết Nhi là hy vọng của Thung Lũng thôn.
Đương nhiên đám người thôn trưởng Cao Phong không dám đắc tội Thanh Giang trấn nên cố gắng nói chuện mềm mỏng.
Ai ngờ trưởng lão Cao Lâm chưa nói hết câu Lý Vân Dương đã mất kiên nhẫn lạnh lùng cười:
- Cao lão đầu, đại ca của ta nói trừ Cao Tuyết Nhi ra không muốn người khác. Ha ha, nói khó nghe một chút thì chỉ có Cao Tuyết Nhi là nữ nhi của thôn trưởng mới khiến đại ca của ta đồng ý nạp làm tiểu thiếp. Trừ Cao Tuyết Nhi ra đám nữ nhân đê tiện trong thôn xóm thô bỉ các ngươi xứng sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.