Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 150: Sóng vai, hai thiên tài của Thanh Sam Đông Viện




- Phi, thì ra cái gọi là võ sĩ huyết mạch chính là như thế này, thật khiến người thất vọng!
Không biết là ai lên tiếng phỉ nhổ, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cùng cười to.
Viên Thiên Cương biến sắc mặt. Nhóm ba người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng rất quê, ánh mắt lạnh băng trừng đám người.
Hoan Hoan Vương Dũng lạnh lùng cười:
- Ai nói? Mới rồi là ai? Biến ra đây cho ta!
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện lần này không hề sợ hãi, ngẩng cao đầu.
Đinh Hạo đứng trong đám người hơi nhíu mày, hắn suy nghĩ sâu xa hơn.
Viên Thiên Cương tự cho mình siêu phàm, hữu dũng vô mưu, mấy ngày trước bị Đinh Hạo một chiêu đánh bại. Lẽ ra cho dù Viên Thiên Cương nóng lòng muốn lấy lại mặt mũi cũng không nên cách ba, bốn ngày lại đến khiêu khích. Viên Thiên Cương không nên mạo hiểm vi phạm môn quy tới gây rối trên lớp học, trừ phi...
Trừ phi Viên Thiên Cương bỗng tăng thực lực, có người ở sau lưng xui khiến. Cho nên Viên Thiên Cương mới xuất hiện vào lúc này, nơi này vốn gã không nên đến.
Đinh Hạo mơ hồ cảm thấy nội bộ Vấn Kiếm tông không vững chắc như hắn tưởng tượng, cũng có sóng ngầm vô hình, cái loại gió mưa quý bí người thường không thấy. Quả nhiên chỗ nào có người là có giang hồ.
Nhưng dù Đinh Hạo nghĩ ra điều này vẫn dứt khoát đứng dậy.
- Cho các ngươi cơ hội cuối cùng, bây giờ cút đi... Ngay!
Đinh Hạo không muốn nói nhảm với mấy tên khốn này, từng bước một đến gần Viên Thiên Cương. Bốn mắt giao nhau trên không trung tóe lửa.
Viên Thiên Cương hơi biến sắc mặt nhưng giây sau khinh thường cười.
- Ngu xuẩn, một kẻ ăn gian cả việc trồng thảo dược nho nhỏ cũng dám hung hăng trước mặt chúng ta? Nói cho ngươi biết ba ngày trước ngươi đắc thắng là vì tập kích trước, hôm nay ta sẽ không cho ngươi cơ hội như vậy. Ta bây giờ không phải là ba ngày trước, bởi vì...
Viên Thiên Cương nói đến đây bỗng đắc ý cười phá lên, khí thế thay đổi.
- Ha ha ha ha ha ha! Bởi vì bây giờ ta đã kích phát thần chi huyết mạch trong người!
Trong đám người vang lên tiếng kinh kêu.
Kích phát thần chi huyết mạch?
Không lẽ cái tên đẹp trai vênh váo này đã từ người thường chuyển hóa thành chiến sĩ huyết mạch có đại thần thông trong truyền thuyết?
Đinh Hạo nhíu mày.
Trong giây phút này Đinh Hạo có cảm giác được lực lượng kỳ dị trong người Viên Thiên Cương, không phải huyền khí bình thường dao động mà là lực lượng đẳng cấp cao hơn, cực kỳ sắc bén đáng sợ.
Khóe môi Viên Thiên Cương cong lên càng lộ rõ khinh miệt:
- Như thế nào? Ngươi cũng cảm giác được rồi sao?
- Sợ không? Hôm nay, trước mặt đám heo sùng bái ngươi, ta sẽ đạp ngươi dưới chân cho mọi người biết trước mặt ta, thứ thiên tài giả nhà ngươi không xứng xách giày!
Ánh mắt Đinh Hạo biến sắc bén:
- Vậy sao? Thế thì thử xem.
Không khí bỗng căng thẳng.
Tùy thời bùng nổ.
- Dừng tay, bốn người các ngươi rời khỏi đây ngay!
Tây Môn Thiên Tuyết vội đứng trước mặt Đinh Hạo, nàng đang sợ phe hắn chịu thiệt.
Thân hình mảnh mai của mỹ nữ giáo viên Tây Môn Thiên Tuyết che các học sinh sau lưng, đôi mắt đẹp nhìn bốn người Viên Thiên Cương, thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng.
Tây Môn Thiên Tuyết kiên quyết nói:
- Ta nhất định sẽ bẩm báo chuyện hôm nay với đội chấp pháp môn phái, tuy các ngươi là đệ tử võ sĩ huyết mạch nhưng quấy rối lớp học sẽ chịu trừng phạt.
Bốn người Viên Thiên Cương, thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng nhìn nhau, cười phá lên.
- Trừng phạt? Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
- Gà mái bảo vệ gà con sao? Đây là trò cười ta thấy buồn cười nhất. Nữ nhân ngốc, nàng có biết cái gì là võ sĩ huyết mạch không? Có biết võ sĩ huyết mạch quý giá không nàng có biết tại sao ta tham gia vào Vấn Kiếm tông không là vì Vấn Kiếm tông phái một vị trưởng lão nội môn ra, ba lầnb ốn lượt cầu xin ta nên ta mới từ chối tông môn khác mời miễn cưỡng vào Vấn Kiếm tông. Nữ nhân ngốc, có tin ta nói một câu khiến nàng bị Vấn Kiếm tông đuổi ngay lập tức không?
Vênh váo!
Quá vênh váo.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xung quanh tức xì khói.
Tại sao thứ người như vậy trở thành đệ tử Vấn Kiếm tông?
Trong lòng Viên Thiên Cương không có chút trung thành với môn phái, không có lòng kiêu ngạo làm đệ tử Vấn Kiếm tông.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tây Môn Thiên Tuyết vẫn bình tĩnh. Ánh mắt Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng khiến Viên Thiên Cương mất hứng thú và lúng túng.
Tây Môn Thiên Tuyết chờ Viên Thiên Cương cười xong mới nhẹ nhàng nói:
- Ta... Không tin.
Câu này như một nữ nhân không ăn khói lửa nhân gian.
Mọi uy hiếp, vênh váo biến thấp kém đê tiện trước sự bình tĩnh, lạnh lùng này.
- Nàng...
Khuôn mặt cười cứng ngắc của Viên Thiên Cương có quê độ, hăm dọa nói:
- Vậy thì thử xem, nữ nữ nhân ngốc, ta sẽ khiến nàng hối hận!
Cái này là hăm dọa rõ rành rành.
Cho nên có người đứng dậy.
- Tây Môn sư tỷ, bỏ đi, dùng miệng nói đạo lý với đám vô lại này cũng không lọt tai được.
Lý Lan vẫn không nói câu nào chậm rãi bước ra từ trong đám người, vai kề vai đứng bên Đinh Hạo.
Lý Lan nhíu mày nói:
- Chỉ có nắm đấm mới biến đạo lý đơn giản, dễ hiểu hơn trong mắt đồ vô lại như vậy.
Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện hưng phấn reo hò.
Viện thủ Lý Lan rốt cuộc đứng ra.
Đinh Hạo và Lý Lan, hai thiên tài chói mắt nhất Thanh Sam Đông Viện sắp sóng vai chiến đấu rồi sao?
Nhưng đối phương có đến bốn người!
Thế là càng nhiều thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện đứng sau lưng Đinh Hạo, Lý Lan bao vây Tây Môn Thiên Tuyết vào giữa.
Tuy không có câu nào hùng hồn khí thế nhưng các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện dùng hành động sinh ra khí thế cường đại, khí thế mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng bỗng thấy sợ hãi.
Viên Thiên Cương cười nhạt, biến sắc mặt nói:
- Một đám không biết chết sống...
Viên Thiên Cương chưa dứt lời thì...
- Dông dài!
Vù vù vù vù vù!
Nắm đấm của Đinh Hạo nhanh như chớp nhắm vào khóe môi Viên Thiên Cương, quyền kình sắc bén xé gió đánh ra một chuỗi khí nổ trên không trung.
Đinh Hạo đã sớm mất kiên nhãn.
Cùng với tiếng quyền kình xé gió là giọng Đinh Hạo trêu chọc:
- Tên hôi miệng này để ta đánh. Này tiểu Lan, lo ba tên kia giùm!
Lý Lan vốn rục rịch chuẩn bị lao lên lảo đảo suýt té.
Lý Lan lắc người như thuấn di xuất hiện bên cạnh Nhóm ba người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng, đánh ra một chưởng.
Lý Lan nóng máu tức giận quát:
- Đinh Hạo, tên khốn nhà ngươi! Ta nói rồi, ngươi còn gọi ta là tiểu Lan thì ta xé nát miệng của ngươi!
Chưởng ấn như huyễn, bay múa như cánh bướm ngọc, kình phong dâng trào bao phủ Nhóm ba người thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi Vương Dũng.
Chiến đấu lập tức bắt đầu.
* * *
Viên Thiên Cương lạnh lùng cười:
- Hừ! Lại muốn tập kích sao?
Viên Thiên Cương giơ tay lên nhanh như chớp chộp hư không, khám phá ảo ảnh bắt lấy tay Đinh Hạo ngay phút ngàn cân treo sợi tóc.
Viên Thiên Cương nói:
- Ta bảo rồi, hôm nay ta sẽ giẫm ngươi dưới chân, thực lực của ngươi bây giờ thật đáng thương trong mắt ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.