Nếu không thể tập trung sức lực tu luyện võ đạo, dùng tốc độ nhanh nhất tăng thực lực thì e rằng ba năm sau Đinh Hạo sẽ nuốt hận ở Thiên Hàn Tuyệt phong.
Ba năm này Đinh Hạo phải giành giật từng giây, tập trung hết sức vào tu luyện.
Đinh Hạo định ngày đêm phấn đấu kéo dài ba năm thành sáu năm, chín năm.
Đinh Hạo không chỉ tu luyện võ đạo còn phải đi theo Kiếm Tổ học rèn, theo Đao Tổ nghiên cứu đan dược. Một người cùng lúc chọn ba con đường càng tốn nhiều thời gian hơn.
Tất cả đều vì biến mạnh, vì sinh tồn.
Bởi vậy Đinh Hạo không có sức lực xử lý các chuyện vụn vặt trong Thanh Sam Đông Viện.
Huống chi dù không có những ràng buộc này thì Đinh Hạo đã sớm quyết định con đường 'một người một kiếm, hoành hành thiên hạ'.
Đinh Hạo muốn có thực lực cá nhân cường đại vứt bỏ mọi trói buộc, chứ không phải dựa vào siêu thế lực tiếu ngạo thiên hạ.
- Ta muốn khiến đao kiếm trong tay là lực lượng cường đại nhất thế giới này, dù có thân phận cao quý nhất, quyền thế nhất từ xưa đến nay cũng phải run rẩy dưới đao kiếm của ta.
Đinh Hạo không hối hận bỏ viện thủ.
Có người truy đuổi cực độ lực lượng cá nhân, có người truy cầu quyền khuynh thiên hạ hiển hách, đây là hai con đường khác nhau.
Đinh Hạo chọn con đường thứ nhất, hắn kiên quyết đi tiếp.
Chuyện tiếp theo chứng minh Đinh Hạo không phải người duy nhất có tín niệm này.
Bởi vì cuối cùng Bạch Sam Trung Viện chọn viện thủ làm mọi người rớt tròng mắt. Ban đầu mọi người cho rằng đại ca Thất Nghĩa Minh, Lý Mục Vân, lão nhị Lương Phi Tuyết, thậm chí là võ si lão tam Trần Thắng đều không là viện thủ.
Cuối cùng viện thủ của Bạch Sam Trung Viện là lão tứ Tôn Cửu Thiên của Thất Nghĩa Minh.
Với thực lực, danh vọng của Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết mà không trở thành viện thủ thì chỉ có một khả năng.
Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết giống như Đinh Hạo, chủ động từ bỏ.
Ba thiên tài Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết đối diện quyền thế hấp dẫn vứt bỏ như cỏ rác khiến các đệ tử ký danh ngước nhìn. Thiên tài chính là thiên tài, khác với người bình thường, lựa chọn cũng giống nhau. Đối diện vô số người ham thích quyền thế địa vị, Đinh Hạo, Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết tiêu sái xoay đi khiến người kinh thán.
Trong phút chốc dường như chủ động từ bỏ tranh giành viện thủ trở thành chuyện đáng giá khoe khoang hơn là làm viện thủ.
Cùng lúc đó, cuộc chiến viện thủ trong Tử Sam Nam Viện kịch liệt hơn mọi người tưởng. Vốn Cuồng Nhân Lữ Cuồng nổi tiếng như cồn rất có sức hấp dẫn, nhưng ngày thường gã quá bá đạo đắc tội nhiều sư huynh đệ, chọc nhiều người âm thầm bất mãn. Trong cạnh tranh viện thủ, Cuồng Nhân Lữ Cuồng cực kỳ yếu thế thua cao thủ khác trong Tử Sam Nam Viện, Vương Tiểu Thạch.
So với Thanh Sam Đông Viện, Bạch Sam Trung Viện bầu cử bình tĩnh thì Tử Sam Nam Viện tràn ngập mùi thuốc súng. Tuy cuối cùng Vương Tiểu Thạch thắng nhưng Tử Sam Nam Viện rơi vào trạng thái phân liệt, đồn rằng các đệ tử ký danh ủng hộ Cuồng Nhân Lữ Cuồng, Vương Tiểu Thạch không ai phục ai suýt hỗn chiến. Cuối cùng Tổng giáo viên Tử Sam Nam Viện dùng võ lực trấn áp, tuyên bố kết quả cuối cùng có hiệu lực.
So sánh thì quá trình bầu cử bên Hoàng Sam Bắc Viện rất nhẹ nhàng.
Nhậm Tiêu Dao siêu may mắn vác thịt mỡ lên đài vừa cắn đùi gà vừa nói:
- Nếu chọn ta, nếu ta may mắn thì không chừng có thể truyền cho các ngươi, mọi người cùng nhau phát tài...
Tiếp theo tên mập nghịch thiên được hơn một nửa phiếu bầu.
Tất nhiên với điều kiện là mỹ thiếu niên Lâm Tín không tham gia bầu cử mới được như vậy.
Cùng lúc đó, tuy cuộc chiến viện thủ bên Hồng Sam Tây Viện kịch liệt nhưng không đến mức rạn nứt. Dù sao Hồng Sam Tây Viện không có thiên tài quá chói lọi, cuối cùng từ thiếu chủ Tịch Dương Trấn Lý Tàn Dương đánh bại mười mấy đối thủ cạnh tranh, trở thành viện thủ của Hồng Sam Tây Viện.
Lúc trước danh tiếng của Lý Tàn Dương không quá nổi, xem như danh nhân không lớn không nhỏ.
Rất nhiều người cho đến lúc này mới bắt đầu chú ý thiếu niên không nghe tên tuổi này.
Đương nhiên Đinh Hạo không ngạc nhiên với kết quả này. Kinh mạch, thiên phú của Lý Tàn Dương đều tuyệt vời, có tâm kế lại được cơ hữu Tiêu Thừa Tuyên không đánh không quen biết rất là nóng nảy ủng hộ, cộng với muội muội Lý Y Nhược cực kỳ xinh đẹp ảnh hưởng, gã trở thành viện thủ là tất nhiên.
Cho nên trong một ngày, viện thủ của các đệ tử ký danh năm viện đông, tây, nam, bắc, trung Vấn Kiếm tông đã sinh ra.
Lý Lan, Tôn Cửu Thiên, Vương Tiểu Thạch, Nhậm Tiêu Dao, Lý Tàn Dương thoáng chốc thành cái tên tất cả đệ tử ký danh nhớ kỹ.
* * *
- A? Không ngờ nhìn thấu như vậy, chịu được chức viện thủ dụ dỗ?
Trong một đại điện rộng lớn khu vực bậc tám Vấn Kiếm tông, Doãn Nhất Phi đang diện bích nghe tin tức ngồi xếp bằng trên ghế đá tử ngọc biểu tình hơi giật mình mở mắt ra.
Lỗ Kỳ ngồi một bên cười âm trầm nói:
- Nhìn thấu thì sao? Chỉ ba năm, đấu với Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện thì Đinh Hạo chết chắc.
- Cho dù có lão quái vật kia bảo vệ Đinh Hạo, ta không tin sau ba năm trên Thiên Hàn Tuyệt phong lão quái vật còn có thể bảo vệ mạng hắn.
Bây giờ Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi hận Đinh Hạo thấu xương.
Một đệ tử ký danh nho nhỏ lần lượt khiến Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi mất mặt, đây là sỉ nhục to lớn.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi chưa dứt lời chợt có dị biến.
Trong đại điện bỗng có đoàn sáng vàng xuất hiện.
Một thân hình thon dài cao rái tiêu sái phiêu dật bước ra từ ánh sáng vàng.
Toàn thân người đó dâng trào khí thế cường đại như biển cả vô tận lan tràn khắp đại điện, khiến người ta hoảng loạn. Giây tiếp theo khí thế cường đại biến mất, ánh sáng vàng chậm rãi chui vào thân thể người đó.
Đó là một thanh niên khuôn mặt thân thiện, bình thường, khoảng hai mươi bốn, lăm tuổi. Thanh niên mặc trường bào vào vàng, im lặng, nho nhã, cho người cảm giác như lão nhị Lương Phi Tuyết của Thất Nghĩa Minh khi trưởng thành. Tuy nhiên thực lực của thanh niên này mạnh hơn Lương Phi Tuyết vô số lần.
Tuy người này đã thu lại huyền khí dao động vẫn tạo áp lực khiến người nghẹt thở như nhìn núi cao.
Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi biểu tình kinh sợ, vội vàng cung kính hành lễ:
- Đông Lưu sư huynh!
Thanh niên thân thiện này tên là Phiếm Đông Lưu, một trong các đệ tử tam đại của Vấn Kiếm tông, địa vị thân phận cực kỳ tôn quý, trên hai người Lỗ Kỳ, Doãn Nhất Phi.
- Hai vị sư đệ.
Thanh niên Phiếm Đông Lưu thân thiện gật đầu, nói:
- Công tử đã biết chuyện các ngươi kể, tạm thời đừng trêu vào lão quái vật kia, sẽ có người đối phó lão ta. Còn Đinh Hạo thì có nổi tội cỡ nào cũng chỉ là đệ tử bình thường, một tiểu nhân vật. Nếu bên kia đã lựa chọn lôi kéo hắn thì chúng ta không cần uổng phí sức lực vào đệ tử bình thường đó.