Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 109: Gặp lại nữ nhân đẹp như nước kia




Bốn thanh niên mặc trang phục đệ tử nội môn, hai người lớn tuổi một nam một nữ thì địa vị cao hơn, khí thế không tầm thường, chắc cỡ trưởng lão nội môn.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm biểu tình trầm trọng tới gần, cách sáu người khoảng hai, ba chục thước thì đáp xuống đất.
Đinh Hạo theo sau nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm, hắn ngẩng đầu nhìn thiếu nữ mặc giáp đỏ rực trong số sáu người.
Đinh Hạo chợt phát hiện điều gì, mắt nhìn đăm đăm, óc như bị sét đánh. Não Đinh Hạo trống rỗng không thể suy nghĩ.
Không phải vì thiếu nữ mặc giáp nhẹ màu đỏ xinh đẹp thiên hạ vô song.
Bởi vì Đinh Hạo quen thiếu nữ này.
Tạ Giải Ngữ!
Chính là thiếu nữ lưu lạc bí ẩn bên Tẩy Kiếm Trì, Tạ Giải Ngữ.
Chính là thiếu nữ lưu lạc bí ẩn Đinh Hạo vẫn nhớ mãi không quên, Tạ Giải Ngữ.
Tạ Giải Ngữ mặc y phục Vấn Kiếm tông.
Thì ra Tạ Giải Ngữ không bị đào thải trong trắc nghiệm nhập tông của Vấn Kiếm tông mà thuận lợi thi vào.
Xem Tạ Giải Ngữ ăn mặc, khí chất, đặc biệt huyền khí cường đại vây quanh thân thể mềm mại xinh đẹp kia, hai trưởng lão nội môn trong tông môn cẩn thận bảo vệ bên cạnh nàng, mọi thứ chứng minh Tạ Giải Ngữ bây giờ không phải kẻ ăn xin ngày hôm đó. Tạ Giải Ngữ là phượng hoàng bay trên cành, chói mắt rực rỡ không thể nhìn.
Trong phút chốc đầu óc Đinh Hạo lóe tia sáng, hắn đã đoán được điều gì.
- Chắc nàng là một trong số thiên tài tuyệt thế hai mươi hạng đầu trên bảng xếp hạng bị giấu tên, con cưng trời sinh tu luyện võ đạo?
- May mắn vận mệnh ưu ái thiếu nữ này, nàng có được tương lai, nên mừng cho nàng.
Khóe môi Đinh Hạo bất giác cong lên, nhưng không hiểu sao hắn luôn rộng lượng bây giờ trong lòng có chút buồn bã.
Chợt có tiếng gầm khinh miệt vang lên từ phía đối diện:
- Tiểu tạp chủng, bà nội nó ngươi nhìn cái gì? Còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi!
Đinh Hạo ngẩng đầu lên nhìn, thấy một thiếu niên cao to khóe môi có nốt ruồi đen to đứng bên cạnh Tạ Giải Ngữ. Trong mắt thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tràn ngập cảnh cáo, rõ ràng muốn độc chiếm Tạ Giải Ngữ.
Không chỉ thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi hung ác, hai thiếu niên khác ánh mắt không tốt nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo không lộ biểu tình thầm nghĩ:
- Chắc ba tên này đều theo đuổi Tạ Giải Ngữ, quá bá đạo. Nhưng ba người này mới mười ba, bốn tuổi chắc cũng là đệ tử ký danh. Bọn họ lại ở bên cạnh Tạ Giải Ngữ, vậy chắc là hạt giống huyết mạch, huyết thống trong lần tuyển nhận này của Vấn Kiếm tông.
Khi Đinh Hạo lại ngẩng đầu thì thấy Tạ Giải Ngữ mặc giáp nhẹ màu đỏ, giống nữ võ thần đẹp nhất trên trời giáng trần. Ánh mắt Tạ Giải Ngữ kỳ dị đánh giá Đinh Hạo.
Tạ Giải Ngữ đã nhận ra Đinh Hạo.
Đôi mắt trong suốt mơ hồ có kinh ngạc sau đó biến thành ý cười, dường như Tạ Giải Ngữ hiểu điều gì. Tạ Giải Ngữ không nói thẳng ra, nhẹ gật đầu với Đinh Hạo, không ai chú ý thấy.
Không hiểu sao trong khoảnh khắc này tâm tình Đinh Hạo ấm áp chưa từng có tựa như ánh nắng ban mai chiếu vào.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tức giận quát:
- Tiểu tử thối, tạp chủng đê tiện như ăn xin, bà nội nó ngươi còn nhìn Tạ sư tỷ nữa? Muốn chết!
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi lắc người bay lên như con chim to đánh ra một đấm. Một quyền ấn màu bạc trong suốt ngưng kết trên bầu trời đập xuống.
Lực lượng thật mạnh!
Đinh Hạo thầm giật mình.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi tung cú đấm huyễn hóa ra quyền ấn rõ ràng là chiến kỹ huyền công cực kỳ sắc bén.
Thực lực của thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi thấp nhất cũng trên ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, trong huyền khí bạc ẩn chứa lực lượng rất quái lạ hơn xa trình độ huyền khí Võ Đồ cảnh bình thường.
Đây là điểm đáng sợ của võ sĩ huyết mạch sao?
Không đợi Đinh Hạo ra tay, nam nhân lùn mập râu xồm hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Tiểu tử mất dạy, cút về đi!
Nam nhân lùn mập râu xồm phất tay.
Lực lượng vô hình bay ra như bão táp.
Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi rên một tiếng lảo đảo văng ngược về, đáp xuống đất. Thiếu niên có nốt ruồi to đen bên môi liên tục lùi ba, bốn bước mới miễn cưỡng đứng vững, biểu tình kinh sợ.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác âm trầm cười nói:
- Đám hậu bối Vấn Kiếm tông đúng là ngày càng không lễ phép. Một đệ tử ký danh huyết mạch nho nhỏ dám càn rỡ trước mặt lão già chúng ta?
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác nhìn hướng Tạ Giải Ngữ, lớn tiếng hỏi:
- Tiểu nha đầu, có phải là ngươi giết đệ tử của Thanh Bình học viện chúng ta?
Thì ra nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác hiểu lầm.
Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác bị Đinh Hạo lừa, nhìn Tạ Giải Ngữ dung mạo vô song, phương hoa tuyệt đại, tuyệt đối là mẫu người khiến tiểu tổ tông Mục Thiên Phong thần hồn điên đảo. Nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác cho rằng Tạ Giải Ngữ là thiếu nữ bị Mục Thiên Phong chuốc thốc không thành công, gã khẳng định nàng là hung thủ.
Tạ Giải Ngữ nghe nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác chất vấn hơi nhíu mày, dường như đoán được cái gì.
Tạ Giải Ngữ không quan tâm nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác mà quay đầu nói khẽ với mỹ phụ ung dung hoa quý bên cạnh, sau đó quay đầu nghịch ngợm nháy mắt với Đinh Hạo.
Đinh Hạo chợt hiểu cái gì.
Trong khoảnh khắc...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến đấu bỗng nhiên bùng nổ.
Mỹ phụ ung dung hoa quý và một trưởng lão nội môn không nói không rằng bỗng nhiên làm khó dễ, hết sức ra tay công kích nam nhân trung niên râu dê mặt tam giác, nam nhân lùn mập râu xồm.
Huyền khí đáng sợ nổ tung.
Bốn người đều là cường giả từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên, siêu mạnh.
Thân hình bốn người nhanh như chớp kéo một chuỗi cái bóng trên bầu trời, Đinh Hạo không thể bắt giữ. Dư âm chiến đấu, gió mạnh huyền khí lan tràn bốn phương tám hướng.
Đinh Hạo cách chiến trường rất gần, cảm giác hơi thở hủy diệt ập đến.
Đinh Hạo vội thả lỏng toàn thân vạn tự quyết yên, hắn như luồng khói mất sức nặng bị gió mạnh thổi bay lên.
Trong phút chốc trước mắt Đinh Hạo chớp lóe bóng đỏ, cổ tay bị nắm, cảm giác hơi lạnh tiếp xúc. Lực lượng nhu hòa mang theo Đinh Hạo bay ra ngoài, hắn ngoái đầu nhìn. Người nắm tay Đinh Hạo là Tạ Giải Ngữ, mỹ thiếu nữ mặc giáo nhẹ màu đỏ mắt tinh nghịch nhấp nháy nhìn hắn.
Giờ phút này, Đinh Hạo cảm thấy thời gian ngừng lại.
Bên tai là tiếng huyền khí nổ do cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh đánh nhau nhưng giờ đây biến mất, thế giới không còn, trong mắt Đinh Hạo chỉ có thiếu nữ mỉm cười với hắn, chỉ khắc đôi mắt trong suốt vào lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.