Đạo Chu

Chương 690: Cả đại lục trấn động




Mười ngày trôi qua, trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra. Cơ bản đoàn người cũng không có rời đi học viện là bao nhiêu. Phần lớn đầu ở một ngày tham gia một trận chiến khoảng thời gian ngắn. Nguyên nhân vì hồn lực không hề tiêu hao nên họ khôi phục rất nhanh. Quả thực thích hợp cho đoàn chiến liên tục kiểu này. So sánh với cách giao đấu thông thường thì đây cũng là cách giao chiến quả thực làm cho người khác yêu thích hơn nhiều.
Ngày thứ mười cũng là ngày trận chiến thứ mười diễn ra. Với ba mươi đội hiển nhiên có những đội đạt được toàn thắng liên tiếp giống như đội Sử Lai Khắc và phó đội học viện Thiên Địa. Những đội này đều là những đội đạt được toàn thắng liên tiếp. Trong đó cũng có một vài đội đạt được mười thắng liên tiếp, đó là những đội mạnh của học viện. Theo như sắp xếp thì dường như những đội mạnh mới gặp nhau vào những ngày cuối, không biết có phải vì cố ý sắp xếp hay không mà càng về sau càng là đối thủ mạnh cạnh tranh với nhau. Trận đấu theo đó cũng càng trở nên hấp dẫn hơn.
Buổi tối ngày thứ mười, những vật phẩm được đẩy ra trên trang mạng học viện Thiên Địa. Ngay ở buổi tối ngày hôm đó, toàn bộ đội ngũ tham gia thi đấu, không phải nói toàn bộ đại lục vì những sản phẩm của học viện Thiên Địa mà nháy mắt theo đó trở nên sôi trào.
Trước cơn sốt với những vật phẩm thưởng của học viện Thiên Địa đưa ra, cuộc thi đã phải đình chỉ vào sáng ngày hôm sau. Một cuộc họp được tổ chức vào sáng ngày hôm sau. Đây sẽ là một cuộc họp mà Đại Sư, viện trưởng học viện Thiên Địa sẽ đưa ra những lời giải thích nghi hoặc cho toàn bộ đại lục.
Sáng ngày hôm sau... Toàn bộ phóng viên đều đến đông đủ tại học viện Thiên Địa. Ngay cả người hoàng thất Tinh La cùng với hoàng thất Thiên Đấu cũng cử người tham gia. Họ thực sự coi trọng những phần thưởng mà học viện Thiên Địa đưa ra có phải là thực hay không? Nếu như là thực, như vậy quả thực làm cho người rung động không thôi. Mọi người sẽ phải lần nữa nhìn nhận vào thế lực Thiên Địa tông mới trỗi dậy này.
Lúc này, Đại Sư ngồi ở trên chiếc bàn lớn. Đứng sau Đại Sư là phong hào đấu là Độc Cô Bác chuyên trách nhiệm vụ hộ vệ cho Đại Sư. Bàn tay Đại Sư nắm lấy chiếc gậy phóng âm khẽ ho khan vài câu: “Khụ, khụ... Mọi người xin yên lặng một chút! Xin từng người đặt câu hỏi... từng người một, từng người một!” Bàn tay Đại Sư hơi đưa lên. Quả thực trong lúc này, Đại Sư cảm giác được mọi ánh mắt đều trú mục đến chính bản thân mình.
“Đại Sư...” Một người đưa lên lá sinh mệnh bắt đầu quay chụp từng lời nói Đại Sư sẽ nói: “Tối ngày hôm qua, trên trang lá sinh mệnh, học viện Thiên Địa đưa ra những phần thưởng là mười vạn năm hồn hoàn, thậm chí mười vạn năm hồn cốt có thực hay không?”
“Tin tức này hoàn toàn là sự thật!” Đại Sư lập tức gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, tay đặt sau lưng quét mắt quan sát tất cả mọi người: “Chúng tôi đang thực sự có được trong tay hồn hoàn và hồn cốt mười vạn năm. Đồng thời chúng tôi sẽ để nó làm phần thưởng cho các tuyển thủ đạt được nhiều thắng lợi cho lần này! Như các vị đã biết mỗi trận thắng mỗi đội có được 1000 điểm tưởng thưởng, giá mỗi hồn hoàn mười vạn năm cũng không cao chỉ có giá mười nghìn điểm tưởng thưởng! Cơ bản là một đội chỉ cần thắng mười trận liên tiếp là có thể mua được một hồn hoàn mười vạn năm. Riêng hồn cốt sẽ có giá là ba mươi nghìn điểm tưởng thưởng. Giá nó chỉ có giá gấp ba lần so với hồn hoàn.”
“Đại Sư...” Người này lại tiếp tục hỏi: “Ta nghe nói học viện có thủ hộ hồn thú mười vạn năm. Chẳng lẽ các vị định dùng thủ hộ hồn thú mười vạn năm làm điểm tưởng thưởng. Hoặc trong tay các vị còn vài đầu hồn thú mười vạn năm nữa?” Lời này nói toạc ra nếu như học viện Thiên Địa lấy ra hồn thú mười vạn năm chỉ để làm phần thưởng có phải hay không quá không đáng giá.
“Có lẽ tất cả mọi người ở đây đã hiểu nhầm điều gì đó!” Đại Sư bình thản lắc lắc đầu nói: “Học viện Thiên Địa luôn lấy tôn chỉ là để hồn thú và hồn sư sống chung với nhau. Qua nhiều năm nghiên cứu thì học viện Thiên Địa đã học được cách đạt được hồn hoàn và hồn cốt của hồn thú mà không làm cho hồn thú bị giết chết. Mặc dù phương pháp còn chưa hoàn toàn hoàn chỉnh, nhưng chúng tôi đã bước đầu thành công và đặt nó với cái tên đại tróc cách thuật!”
“Bằng phương pháp đại tróc cách thuật, chúng ta không cần giết chết hồn thú cũng có thể đạt được hồn hoàn và hồn cốt của chúng...” Đầu Đại Sư hơi gật xuống, ánh mắt hơi loé ra tinh quanh: “Hơn nữa bằng loại phương pháp này, hồn hoàn được tạo ra có thể kiểm soát năm hạn. Nói đúng cách hồn sư có thể đạt được đúng năm mà hồn sư cần. Hơn nữa, vì hồn hoàn được tróc cách ra nên nó không mang theo oán niệm của hồn thú, hồn hoàn vô cùng ôn hoà nên năm hạn hấp thu cũng sẽ cao hơn rất nhiều...”
Đám người Đái Mộc Bạch đứng ở nơi này quan sát, vẻ mặt cũng theo đó hơi sửng sốt. Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh cùng với Ninh Vinh Vinh từng hấp thu loại hồn hoàn này nên họ đương nhiên hiểu biết chúng. Nhất thời toàn trường âm thanh cũng trở nên ồn ào.
“Đại Sư...” Một người không thể tin kĩnh hãi vội vã lớn tiếng hỏi: “Chẳng lẽ Thiên Địa tông đã tìm ra cách không giết hồn thú cũng đạt được hồn hoàn và hồn cốt!? Chuyện này là thực sao?”
“...” Hai bàn tay Đại Sư đưa lên, âm thanh nhất thời bình ổn xuống dưới. Đại Sư mỉm cười gật đầu nói: “Tin tức này hoàn toàn là thực!” Vừa nói xong, Đại Sư từ trong không gian trữ vật lấy ra một chiếc bình và một miếng hồn cốt. Nhìn trong tay Đại Sư, hồn cốt lấp loé ra ánh sáng và hoa văn xinh đẹp, tất cả đều theo đó trợn tròn con mắt lên.
Một chiếc bình bằng kim hồn tệ với hoa văn kỳ quái đặt ở trên đó cùng với một cái hồn cốt đặt ở trên mặt bàn, mọi người theo đó kinh hãi hô: “Mười vạn năm hồn cốt!” Nhất thời mọi người dùng ánh mắt tràn đầy lửa nóng nhìn về phía hồn cốt. Sau đó không ít người nhìn ra cái bình rồi hít một hơi thật sâu thầm nghĩ: “Chẳng lẽ chiếc bình đó đựng hồn hoàn mười vạn năm!?”
“Chiếc bình này chứa đựng là mười vạn năm hồn hoàn!” Đại Sư hơi gật đầu xuống làm cho đoàn người kinh hãi lại nghe Đại Sư nói tiếp: “Bằng kỹ thuật đặc biệt của Thiên Địa tông, chúng tôi đã tạo ra được những chiếc hồn bình này. Bằng loại hồn bình này, mười vạn năm hồn hoàn đã được thu vào bên trong. Chỉ cần mở ra nắp bình thì sẽ xuất hiện một hồn hoàn mười vạn năm. Bất cứ ai cũng có thể hấp thu. Đương nhiên điều kiện là hồn sư phải đạt đến chín mươi cấp rồi!”
Vừa nói xong thì Đại Sư cũng mở ra nắp bình, một chiếc hồn hoàn theo dó trực tiếp phiêu phù ở trên không. Nó phát ra quang mang đỏ rực và chói mắt. Tất cả nhìn chân chân vào cái hồn hoàn này sau đó không nhịn được nuốt ực một ngụm nước miếng. Có người đang có ý định đánh cướp xong tất cả đều trực tiếp đem cỗ tham lam này nén giận xuống dưới. Họ thấy được Độc Cô Bác đang khoay tay đứng ở nơi đó nào dám manh động.
Chỉ thấy Đại Sư thúc dục, hồn hoàn theo đó bị chiếc bình hút lại và phong kín lại. Đại Sư gật đầu nói tiếp: “Tất cả sản phẩm ở trên trang lá sinh mệnh của học viện Thiên Địa lấy ra làm phần thưởng cho các tuyển thủ hoàn toàn là sự thật. Nếu không tin các vị có thể dùng điểm tưởng thưởng mua những phần thưởng trong là sinh mệnh. Học viện Thiên Địa đảm bảo những phần thưởng này hoàn toàn là thực sẽ không có chút giả dối nào.” Đương nhiên trong tay bình Đại Sư là bình sử dụng nhiều lần. Nếu bán ra phải dùng loại bình một lần, sử dụng xong bình cũng coi như phế đi.
Đoàn người cũng theo đó trở nên sôi trào. Trên trang lá sinh mệnh của học viện Thiên Địa có bán không chỉ hồn hoàn và hồn cốt, nó còn bán ra các loại đạn dược tăng tu vi, kỳ trân dị bảo, hồn khí thậm chí một số loại hồn kỹ tự nghĩ ra cũng bán. Chỉ cần một món đồ ở trên trang lá sinh mệnh thôi cũng đã không có ít hồn sư khó kiềm chế được tham niệm của mình mà muốn cướp bóc học viện Thiên Địa.
Sau ngày hôm nay sợ rằng danh tiếng Thiên Địa tông lại lần nữa bùng nổ. Không ít thế lực đều đỏ mắt vì những loại sản phẩm này. Trong lòng họ đều ngẫm nghĩ: “Đám người Thiên Địa tông đó không sợ sở hữu lợi ích quá lớn bị người đỏ mắt tiêu diệt hay sao? Sợ rằng sau ngày hôm nay, cả đại lục vì thế mà điên cuồng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.